Bác Sĩ Là Thầy Cũng Là Chồng Em
Chương 30: Thì ra là người quen
Ngồi nói chuyện một lúc thì ba Phạm hỏi cô:
-Con có nhớ ta không?
Bất ngờ được hỏi như vậy nên Gia Hân không kịp hiểu vấn đề, cô hỏi lại:
-Dạ? Con và bác trai đã từng gặp nhau rồi sao ạ?
Ba Phạm mỉm cười với cô nói:
-Hơn một năm trước vào một buổi chiều ở công viên, con nhìn thấy một người đàn ông trên người toàn máu và trên tay cũng có vết thương, sau đó con đã chạy đi mua dụng cụ y tế đến để băng vết thương cho người đàn ông đó, con nhớ không?
Lúc này Gia Hân như nhớ ra đều gì đó, cô ngước mắt lên nhìn thẳng ba Phạm hỏi:
-Ra hôm đó...người đàn ông đó là bác ạ?
Ba Phạm vui vẻ và rất ưng ý với cô con dâu có tánh tình tốt bụng này, ông nói:
-Ừm, chính là ta.
Lúc này nghe hai người một là ba chồng tương lai, một là cô con dâu tương lai nói chuyện mà mọi người không ai hiều gì hết, mẹ Phạm mới hỏi ba Phạm:
-Chuyện là thế nào vậy ông?
Ba Phạm cho dù con cái đã lớn cháu nội cũng có luôn rồi, nhưng mà vẫn rất yêu thương mẹ Phạm ông nói:
-Hôm đó anh đang đi về thấy ở công viên có bán hoa hồng vàng mà em thích nên đã dừng lại để mua, ai dè vừa xuống xe thì ở gần đó xảy ra tai nạn giao thông, anh đến giúp không ngờ tay bị thương.
Nhìn sang cô con dâu tương lai mà ông rất ưng bụng này, ba Phạm nói tiếp:
-Lúc đó con bé đi ngang tưởng anh là người bị thương vì thấy trên người của anh toàn là máu của bệnh nhân, nên đến hỏi thăm và chạy đi mua đồ đến băng bó cho anh, mặc dù anh và cô bé không hề quen biết. (
Ba Phạm nhìn sang con trai lớn nói:
-Đứa con dâu này con chọn không làm ba thất vọng.
Chí Kiên nghe ba mình khen Gia Hân như thế thì anh mỉm cười, thật sự cô bé này rất tốt bụng ra ngoài gặp người ta nguy hiểm là đến cứu, đó cũng là điểm đặc biệt của cô mà anh yêu thích.
Các em của Chí Kiên lúc này đã hiểu vì sao ông anh trai "khó ưa" của họ lại mê cô chị dâu nhỏ này rồi, bởi vì Gia Hân vừa dễ thương đẹp người lại đẹp nết nên được yêu thương là phải rồi.
Mọi người ngồi một lúc nữa thì vào trong ăn cơm, trên bàn ăn ai cũng nói chuyện vui vẻ với nhau, nên Gia Hân lúc này đã bớt áp lực hơn lúc đầu nhiều rồi.
Đang ăn thì Chí Kiên nói với ba mẹ Phạm:
-Ba mẹ tuần sau Gia Hân cô ấy trở về nước nghỉ Tết, con cũng muốn về đó ra mắt ba mẹ vợ của con được không?
Mẹ Phạm đương nhiên vui vẻ đồng ý rồi, bà nói:
-Hai đứa về bên đó trước đi ba mẹ sẽ qua sau để gặp mặt anh chị sui.
Gia Hân kiểu "Ủa, tôi mới về ra mắt gia đình thôi sao giờ tính đến chuyện hai gia đình gặp nhau luôn rồi?" Nghĩ như vậy nhưng cô không dám nói.
Chí Kiên như hiểu được cô đang nghĩ gì nên thay mặt cô hỏi mẹ Phạm:
Mẹ có nhanh quá không vậy?Không nhanh, con xem cháu trai của con cũng đã ra đời rồi, con phải cưới sớm để Thế Hào còn kết hôn nữa chứ.Vậy là hiểu vấn đề luôn, coi bộ mẹ của anh còn gấp hơn anh nữa.
Tối hôm đó về trong lúc Gia Hân đang ngồi thoa kem dưỡng da, Chí Kiên vừa tắm rửa xong đi đến ôm cô và nói:
-Bé cưng lần này về anh xin ba mẹ cưới em nhé?
Cô hơi bất ngờ quay lại nhìn anh hỏi:
Không phải anh nói đợi em học xong mới cưới à?Thì em thấy đó em trai của anh đã có con rồi, không thể để em dâu không có danh phận mãi được, vậy nên chúng ta cưới nhé.Em còn chưa chuẩn bị tin thần mà.Chí Kiên cúi xuống hôn lên môi cô nói
Vậy bây giờ em chuẩn bị từ từ đi.Nhưng mà em.....Bác sĩ bảo cưới em dám nói không?Anh... um... um...Gia Hân còn chưa nói hết câu thì anh đã cúi xuống hôn lên môi cô, rồi nụ hôn kéo dài cho đến khi anh dứt ra thì hai người đã duy chuyển đến giường ngủ rồi.
Cô đã biết ý định của anh là gì rồi cô nói:
-Em không muốn.
Chí Kiên đẩy cô ngã xuống giường và chính anh đè lên người cô nói:
Em không muốn nhưng anh muốn, bé cưng hôm nay em chịu khó ngủ trễ một chút nha!Không được... ưm...Mặc kệ cô phản đối hay không anh vẫn làm việc mình cần phải làm, không bao lâu thì tất cả mọi thứ trên người hai người đã bay hết xuống đất.
Chí Kiên đưa vậy nam tính của mình cọ xát vào nơi ngọt ngào của cô nói:
-Bé cưng nó đã thẳng đứng chào em như vậy rồi, em chiều anh một chút nhé?
Gia Hân ấm ức nói:
Không phải ngày nào nó cũng chào em hết à? Sáng nay trước khi về nhà anh cũng đã làm em còn gì?Không đủ, bé cưng em tự tay cho nó vào trong em đi, anh muốn như thế.Cô ngại ngùng quay đi nơi khác nói:
-Em không muốn.
Anh cuối xuống nói lời dụ dỗ cô cuối cùng thì cũng thành công, nhìn Gia Hân cầm lấy vật nam tính của mình để vào bên trong cô cảm giác rất đặt biệt.
Và rồi cuối cùng cô gái nhỏ cũng bị anh chàng dụ dỗ cho đến gần sáng mới kết thúc và cho cô ngủ.
-Con có nhớ ta không?
Bất ngờ được hỏi như vậy nên Gia Hân không kịp hiểu vấn đề, cô hỏi lại:
-Dạ? Con và bác trai đã từng gặp nhau rồi sao ạ?
Ba Phạm mỉm cười với cô nói:
-Hơn một năm trước vào một buổi chiều ở công viên, con nhìn thấy một người đàn ông trên người toàn máu và trên tay cũng có vết thương, sau đó con đã chạy đi mua dụng cụ y tế đến để băng vết thương cho người đàn ông đó, con nhớ không?
Lúc này Gia Hân như nhớ ra đều gì đó, cô ngước mắt lên nhìn thẳng ba Phạm hỏi:
-Ra hôm đó...người đàn ông đó là bác ạ?
Ba Phạm vui vẻ và rất ưng ý với cô con dâu có tánh tình tốt bụng này, ông nói:
-Ừm, chính là ta.
Lúc này nghe hai người một là ba chồng tương lai, một là cô con dâu tương lai nói chuyện mà mọi người không ai hiều gì hết, mẹ Phạm mới hỏi ba Phạm:
-Chuyện là thế nào vậy ông?
Ba Phạm cho dù con cái đã lớn cháu nội cũng có luôn rồi, nhưng mà vẫn rất yêu thương mẹ Phạm ông nói:
-Hôm đó anh đang đi về thấy ở công viên có bán hoa hồng vàng mà em thích nên đã dừng lại để mua, ai dè vừa xuống xe thì ở gần đó xảy ra tai nạn giao thông, anh đến giúp không ngờ tay bị thương.
Nhìn sang cô con dâu tương lai mà ông rất ưng bụng này, ba Phạm nói tiếp:
-Lúc đó con bé đi ngang tưởng anh là người bị thương vì thấy trên người của anh toàn là máu của bệnh nhân, nên đến hỏi thăm và chạy đi mua đồ đến băng bó cho anh, mặc dù anh và cô bé không hề quen biết. (
Ba Phạm nhìn sang con trai lớn nói:
-Đứa con dâu này con chọn không làm ba thất vọng.
Chí Kiên nghe ba mình khen Gia Hân như thế thì anh mỉm cười, thật sự cô bé này rất tốt bụng ra ngoài gặp người ta nguy hiểm là đến cứu, đó cũng là điểm đặc biệt của cô mà anh yêu thích.
Các em của Chí Kiên lúc này đã hiểu vì sao ông anh trai "khó ưa" của họ lại mê cô chị dâu nhỏ này rồi, bởi vì Gia Hân vừa dễ thương đẹp người lại đẹp nết nên được yêu thương là phải rồi.
Mọi người ngồi một lúc nữa thì vào trong ăn cơm, trên bàn ăn ai cũng nói chuyện vui vẻ với nhau, nên Gia Hân lúc này đã bớt áp lực hơn lúc đầu nhiều rồi.
Đang ăn thì Chí Kiên nói với ba mẹ Phạm:
-Ba mẹ tuần sau Gia Hân cô ấy trở về nước nghỉ Tết, con cũng muốn về đó ra mắt ba mẹ vợ của con được không?
Mẹ Phạm đương nhiên vui vẻ đồng ý rồi, bà nói:
-Hai đứa về bên đó trước đi ba mẹ sẽ qua sau để gặp mặt anh chị sui.
Gia Hân kiểu "Ủa, tôi mới về ra mắt gia đình thôi sao giờ tính đến chuyện hai gia đình gặp nhau luôn rồi?" Nghĩ như vậy nhưng cô không dám nói.
Chí Kiên như hiểu được cô đang nghĩ gì nên thay mặt cô hỏi mẹ Phạm:
Mẹ có nhanh quá không vậy?Không nhanh, con xem cháu trai của con cũng đã ra đời rồi, con phải cưới sớm để Thế Hào còn kết hôn nữa chứ.Vậy là hiểu vấn đề luôn, coi bộ mẹ của anh còn gấp hơn anh nữa.
Tối hôm đó về trong lúc Gia Hân đang ngồi thoa kem dưỡng da, Chí Kiên vừa tắm rửa xong đi đến ôm cô và nói:
-Bé cưng lần này về anh xin ba mẹ cưới em nhé?
Cô hơi bất ngờ quay lại nhìn anh hỏi:
Không phải anh nói đợi em học xong mới cưới à?Thì em thấy đó em trai của anh đã có con rồi, không thể để em dâu không có danh phận mãi được, vậy nên chúng ta cưới nhé.Em còn chưa chuẩn bị tin thần mà.Chí Kiên cúi xuống hôn lên môi cô nói
Vậy bây giờ em chuẩn bị từ từ đi.Nhưng mà em.....Bác sĩ bảo cưới em dám nói không?Anh... um... um...Gia Hân còn chưa nói hết câu thì anh đã cúi xuống hôn lên môi cô, rồi nụ hôn kéo dài cho đến khi anh dứt ra thì hai người đã duy chuyển đến giường ngủ rồi.
Cô đã biết ý định của anh là gì rồi cô nói:
-Em không muốn.
Chí Kiên đẩy cô ngã xuống giường và chính anh đè lên người cô nói:
Em không muốn nhưng anh muốn, bé cưng hôm nay em chịu khó ngủ trễ một chút nha!Không được... ưm...Mặc kệ cô phản đối hay không anh vẫn làm việc mình cần phải làm, không bao lâu thì tất cả mọi thứ trên người hai người đã bay hết xuống đất.
Chí Kiên đưa vậy nam tính của mình cọ xát vào nơi ngọt ngào của cô nói:
-Bé cưng nó đã thẳng đứng chào em như vậy rồi, em chiều anh một chút nhé?
Gia Hân ấm ức nói:
Không phải ngày nào nó cũng chào em hết à? Sáng nay trước khi về nhà anh cũng đã làm em còn gì?Không đủ, bé cưng em tự tay cho nó vào trong em đi, anh muốn như thế.Cô ngại ngùng quay đi nơi khác nói:
-Em không muốn.
Anh cuối xuống nói lời dụ dỗ cô cuối cùng thì cũng thành công, nhìn Gia Hân cầm lấy vật nam tính của mình để vào bên trong cô cảm giác rất đặt biệt.
Và rồi cuối cùng cô gái nhỏ cũng bị anh chàng dụ dỗ cho đến gần sáng mới kết thúc và cho cô ngủ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương