Bác Sĩ Nguy Hiểm

Chương 1042



Khổng Gia Huy bị người khác vậy xem có một loại cảm giác như mình nhìn giống như tỉnh tinh trong sở thú!

Anh ta cảm giác đây chính là ảo giác của mình.

Dù sao có nhiều bác sĩ như thế, người ta đều là ôm thái độ quan tâm như thế, sao có thể có một loại cảm giác như vậy?

Khổng Gia Huy đúng gia giáo tốt đẹp của mình không ngừng tự tấy não: Bọn họ không phải đang xem chuyện vui, tuyệt đối không phải xem kịch, đây là vì chữa bệnh.

Phải biết, vào giờ phút này đại não của anh ta rất rõ ràng, thế nhưng nhìn vào tay anh ta, có chút không đành lòng, nhưng nhìn từng ánh mắt đang nhìn mình một cách trần trụi nóng bỏng, anh ta hít thật sâu một hơi, nhắm mắt lại.

Loại cảm giác bị mọi người vây quanh nhìn chằm chăm này thực sự là quá tệ.

Nhưng... Anh ta rất hi vọng tay của mình không có việc gì...

Sự cố lần này, hoàn toàn là một tai nạn ngoài ý muốn, anh ta với chức vị là Phó kĩ sư trưởng của công ty máy móc Đông Nam, lấy tư cách là một hướng dẫn. kỹ thuật, đi cùng chủ tịch thành phố Tấn Dương đến

xưởng tham quan và thị sát công việc trong xưởng

Công ty TNHH máy móc Đông Nam cũng là một rong những công ty lớn của tỉnh Đông Dương, chủ tịch thành phố Tấn Dương Trần Quốc Hoa là muốn mở một công ty ở thành phố Tấn Dương, Trần Quốc Hoa này cũng đã hơn bốn mươi tuổi tự nhiên cũng là muốn làm ra sự nghiệp, đồng thời cũng muốn Khổng Gia Huy làm ra một chút chiến tích.

Thế nhưng ngay tại lúc Trần Quốc Hoa chỉ tượng trưng kiểm tra một lô dụng cụ này, anh ta tuyệt đối không nghĩ tới máy tiện có thể xảy ra vấn đề, khi then chốt lại là Khổng Gia Huy cứu được Trần Quốc Hoa, 'thế nhưng là... Nhưng lúc ấy đã quá trễ để Khổng Gia Huy thoát ra khỏi chỗ đó, tay bị dao tiện cắt đứt!

Lúc ấy, một cảnh này trực tiếp toàn bộ những người ở đây hoảng sợ!

Vào lúc quan trọng, công nhân tranh nhanh chóng, rút nguồn điện ra, thế nhưng đã không kịp, dao tiện sắc bén nhanh chóng, trực tiếp làm đứt tay phải của Khổng Gia Huy. 

Khi tất cả mọi người nhìn thấy ở đây nhìn thấy cảnh này, lập tức sợ đến ngây người.

Mà năm nay Khổng Gia Huy mới chỉ gần ba mươi tuổi đã gặp phải loại chuyện như thế này, ý nghĩ đầu tiên là sợ hãi, dù sao gặp phải loại chuyện này, còn chính mắt mình nhìn thấy tay mình bị cắt đi, loại chuyện này cho dù là ai gặp phải cũng kinh hồn táng đảm!

Thế nhưng càng đáng lo ngại hơn là chủ tịch thành phố Tấn Dương Trần Quốc Hoa, vào khi quan trọng Khổng Gia Huy là người đã đứng ra cứu nguy, lúc đó tròng vẫn còn sợ hãi, trông thấy tay phải của Khổng Gia Huy bị cắt đứt, lập tức Trần Quốc Hoa hoảng sợ rồi ngất đi!

Dù sao... Đây chính là con trai của quan chức cấp cao nhà họ Khổng, tuổi còn trẻ đã trở thành phó tổng giám đốc, phó kĩ sư trưởng, cấp phó phòng, cái này có thể nói là tiền đồ vô lượng!

Nếu như xảy ra vấn đề, Trần Thương sẽ gặp vô số rắc rối!

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là,Khổng Gia Huy tự chính mình chạy ra cứu Trần Quốc Hoa.

Tất cả mọi người ở đó đều nhìn thấy chuyện này bao gồm cả các tổng giám đốc của công ty đều ở đây, tại giờ khắc này, tất cả mọi người đều bị doa sợ đến choáng váng!

Chẳng ai có thể ngờ rằng Khổng Gia Huy vào thời khắc nguy hiểm như vậy lại đứng ra đỡ cho Trần Quốc Hoa!

Dù sao... Chàng trai trẻ này thật sự là có một tương lai rộng mở, có kỹ thuật, có năng lực, có nền tảng để đưa vào, cái này...Đây chắc chắn là một ngôi sao sẽ toả sáng trong tương lai.

Nhưng bây giờ!

Trước hành động của Khổng Gia Huy, tất cả mọi người đều thán phục không thôi.

...

...

Lúc này, bên ngoài phòng giải phẫu, Trần Quốc Hoa và lãnh đạo công ty máy móc Đông Nam đứng ở một bên, nhìn Khổng Tường Dân muốn nói lại thôi, thế nhưng bây giờ quả là không biết nói cái gì.

Trần Quốc Hoa nhịn không được nói:

- Ngại Khổng, ngài thực sự đã sinh ra được một người con trai tốt Hôm nay đều là lỗi do tôi gây ra! 

Khổng Tường Dân khoát tay, ông đã sớm biết được mọi chuyện từ đầu đến cuối, đối với vết thương của con trai, ông cũng không có phần nàn gì, ngược lại có chút kiêu ngạo!

Nhưng... Người làm cha làm mẹ, ông càng mong muốn lúc ấy còn trai không chạy ra đỡ, càng hi vọng

Mà bây giờ tay cũng đã đứt mất!

Nói cái gì cũng vô dụng, mà đối với Trần Quốc Hoa, Khổng Tường Dân thở dài:

- Chủ tịch Trần, chuyện này không liên quan tới ông, đây chính là lựa chọn của Gia Huy, ông không cần áy náy.

Tuy Khổng Tường Dân đã nói như vậy, thế nhưng Trần Quốc Hoa có thể không cảm thấy áy náy à?

Không áy náy là giả!

Ông không phải sợ Khổng Tường Dân, mà là cảm giác thấy tội lỗi ở trong lòng!

Tần Hiếu Uyên nói:

- Không cần lo lằng, tiểu Trần đã từng làm qua. phẫu thuật tái tạo chi gãy, hơn nữa còn làm rất thành công, khôi phục chức năng cũng rất tốt, nếu như có thể theo kịp huấn luyện khôi phục, trên cơ bản không có quá nhiều ảnh hưởng.

Lời này vừa mới nói, mọi người lập tức nhìn về phía Tân Hiếu Uyên.

Khổng Tường Dân nhẹ gật đầu:

- Vậy thì rất cảm ơn báo sĩ Trần!

Vào giờ phút này, một số lãnh đạo trong lòng đều căng thẳng lo lắng nhìn vào bên trong phòng phẫu thuật.

Mà bên trong một đám chú nhiệm, như bà Lưu tiến đại quan viên!

Một lúc nói “Đánh!, một hồi một câu “Mẹ nó!

Nghe được mấy câu này trong lòng Khổng Gia Huy có một chút khó chịu, trong lòng chắc chắn rằng, cái này tuyệt đối là đến xem chuyện vui!

Nhưng nghĩ lại, đây có phải chứng minh rằng bác sĩ Trần có kĩ năng phẫu thuật cao siêu?

Nghĩ tới đây, trong lòng Khổng Gia Huy cũng là có chút mong đợi, hi vọng tay của mình sẽ tốt hơn!

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Sự xuất hiện “thủ pháp khâu Trần-" của Trần Thượng để khâu lại cơ thịt, lại thêm lần nữa mang đến một sự bùng nổ.

Phương pháp khâu này là gì?

Nguyên một đám anh nhìn tôi, tôi nhìn anh!

Nhưng, điểm đặc biệt ở đây chính là, lần này không có bất kì một người nào lên tiếng.

Bởi vì tất cả mọi người sợ nói ra sẽ bị khinh thường...

Chấn kinh thì chấn kinh, nhưng loại phương pháp khâu này ai cũng đều chưa bao giờ thấy qua, thực sự là không thể nói được.

Đang ngồi ở đây cũng không phải là tiểu bác sĩ, mỗi một người đều là chủ nhiệm, chuyên gia trong lĩnh vực ngoại khoa của tỉnh Đông Dương, thế nhưng chỉ một loại phương pháp khâu cũng đều chưa thấy qua!

Họ thổn thức không thôi.





Chương trước Chương tiếp