Bỗng Một Ngày Chợt Nhận Ra Anh Đã Yêu Em Rồi

Chương 20: Đến Nhật Bản.



Trước đây khi vừa kết hôn Phúc Hưng có hỏi Anna thích đi chơi ở đâu, cô đã nói là đến Nhật vì vậy lần này anh đưa cô sang Nhật chơi.

Máy bay vừa đáp xuống thành phố Tokyo là Anna cảm giác được thời tiết se lạnh ở đây rồi, mặc dù ở Mỹ thời tiết lạnh đã quen rồi nhưng khi vừa xuống sân bay cô hơi rùng mình một cái.

Phúc Hưng đi bên cạnh cô mà mỉm cười anh đã đặt sẵn khách sạn cho hai người rồi, mà có đều làm Anna bất ngờ là anh nói chuyện tiếng Nhật rất giỏi.

Hai người đi chơi anh không hề mướn hướng dẫn viên luôn, lên xe về khách sạn Anna quay qua hỏi anh:

-Sao anh giỏi tiếng Nhật vậy?

Anh cười và nói với cô:

-Bởi vì tôi có chi nhánh công ty ở đây mà, hôm nay chúng ta đi chơi quay đây vài hôm nữa tôi sẽ dẫn em đến công ty của tôi tham quan.

Wow, cô biết gia đình của anh giàu có nhưng mà cô không ngờ anh giàu đến mức như vậy.

Khi đến khách sạn Anna hơi bối rối khi bước vào phòng, bởi vì cô và anh ngủ chung một giường, đùa cô à? Quay qua anh cô hỏi:

-Sao anh đặt có một phòng vậy?

-Bởi vì khách sạn đông quá full phòng rồi, em ở đỡ đi.

-Nhưng mà...

Anh trả lời cô xong rồi tự nhiên kéo hai cái vali của hai người đi vào trong phòng, Anna cố gắng nói tiếng Anh với nhân viên nhưng họ không hiểu.

Nếu mà cô biết được ai kia cố ý đặt chỉ có một phòng thì có lẽ Anna sẽ lập tức quay về Mỹ liền, không ở lại thêm phút giây nào với con cáo già kia.

Thật ra khoản thời gian Anna về nhà mẹ ở anh nhận ra hình như anh đã thích cô rồi, chỉ là anh chưa chắc chắn được nên cần thêm một chút thời gian để anh làm rõ trái tim mình muốn gì?

Bởi vì một lần không suy nghĩ mà anh làm cho Ái Linh đau khổ một thời gian rồi, vì thế lần này khi chưa chắc chắn anh không dám manh động.

Nhưng anh có thể chắc chắn một điều là anh có thích cô, bởi vì khi không có Anna bên cạnh suốt một tuần qua, anh rất nhớ cô và đêm nào anh cũng qua phòng cô một chút mới về phòng mình ngủ.

Sau khi sắp xếp hành lý xong rồi còn sớm nên anh dẫn Anna đi ăn tối, Phúc Hưng dẫn cô đến nhà hàng nổi tiếng nhất ở Tokyo để ăn tối.



Nhà hàng Wagyu Imari Restaurant bên trong toà nhà Uniden Ginza nổi tiếng nhất ở đây, với không gian ăn tối yên tĩnh và lãng mạn.

(Nơi hai người ngồi ăn ở nhà hàng)

Kèm theo ở đây có món thịt bò wagyu rất nổi tiếng, được chế biến bởi những đầu bếp nổi tiếng và chuyên nghiệp.

Khi bước vào đây Anna không ngờ anh dẫn cô đến một nơi sang trọng như vậy? Phúc Hưng rất thành thục mà gọi các món ăn ngon nhất ở đây cho cô thưởng thức.

Anna thấy anh cứ gọi và gọi cô lên tiếng cản anh lại:

-Sao anh lại kêu nhiều món như vậy? Chúng ta có hai người làm sao mà ăn hết?

-Không nhiều, đã đến đây rồi tôi muốn em thưởng thức hết những món ngon nhất.

Trả lời cô xong anh cũng trả thực đơn lại cho phục vụ, anh nhìn cô chăm chú trong khi đó vì chỉ có hai người Anna không biết nói gì nên đã nhìn ra ngoài cửa sổ.

Nhìn ở góc nghiên thế này cô cũng thật xinh đẹp với mái tóc dài đen mượt, sống mũi cao thẳng và đôi hàng mi dài công vuốt.

Lúc này đây trong đầu Phúc Hưng suy nghĩ "Cô ấy thật xinh đẹp, nhìn ở góc độ nào cũng rất đẹp."

Càng nhìn anh càng không rời mắt khỏi cô, khi cô quay lại thì thấy anh đang nhìn mình chăm chú, Anna ngại ngùng hỏi:

-Trên mặt của em bị dính cái gì à?

Anh mỉm cười nói:

-Không có, em rất xinh.

Tự nhiên nghe anh khen như vậy cô ngại ngùng nói:

-Cám ơn anh.

-Anna từ lúc chúng ta quen nhau và kết hôn đến giờ cũng gần một năm rồi phải không?



Sau tự nhiên hôm nay anh ấy lại hỏi như vậy nhỉ? Anna suy nghĩ một lúc rồi nói:

-Không phải là gần mà hôm nay là đúng một năm rồi, năm ngoái hôm nay là ngày đầu tiên hai nhà hẹn gặp nhau ăn cơm nè.

-Vậy tôi hỏi em cái này nhé?

Cô không biết anh muốn hỏi cái gì? Nên gật đầu nói:

-Vâng anh muốn hỏi gì?

-Tôi muốn hỏi em nghĩ sao về tôi?

Anna không biết hôm nay vì sao anh lại hỏi cô những câu như vậy? Cô thật lòng nói:

-Em không biết, em cảm thấy anh không khó chịu như người ta hay đồn vã cũng không đáng sợ, như mọi người trong công ty luôn sợ và còn....

Thấy cô ngập ngừng anh hỏi:

-Còn gì nữa?

-Và còn không biết lý lẽ không hỏi nguyên nhân và hay cáo nữa.

Phúc Hưng gật đầu mỉm cười bởi cô không biết là anh chỉ dễ với một mình cô, anh cũng chỉ cười nhiều nhất với cô và anh cũng chỉ quan tâm mỗi cô.

Anh với tay nắm lấy tay cô, Anna hơi giật mình rồi anh nói tiếp:

-Anna thật ra chuyện hôm đó tôi đã đều tra ra rồi, tôi thật sự xin lỗi vì làm em buồn như vậy? Em có thể tha thứ cho tôi không?

Cô bất ngờ vì không nghĩ anh sẽ xin lỗi cô như vậy, suy nghĩ một lúc rồi cô trả lời:

-Em không để bụng nên anh đừng lo lắng quá.

Anna trả lời như vậy không phải vì cô không để bụng, mà thật sự cô để bụng thế nào đây khi cô là vợ hợp đồng mà thôi.

Còn theo lời cô gái kia thì cô ấy mới thật sự là người mà anh muốn cưới, khi cô trả lời như vậy Phúc Hưng tinh là thật và mỉm cười với cô.
Chương trước Chương tiếp