Bỗng Một Ngày Chợt Nhận Ra Anh Đã Yêu Em Rồi
Chương 51: Kết hôn. (End)
Sau khi cầu hôn xong thì một tháng sau liền tổ chức đám cưới lần nữa, lần này đám cưới rất lớn có cả bạn bè đối tác làm ăn và cả nhà báo đưa tin nữa.
Bởi vì bụng của Anna còn nhỏ và cô cũng ít hành nên đám cưới được tổ chức ngay, Phúc Hưng lần này không muốn chần trừ nữa vợ đi hai lần anh đã sợ lăm rồi.
Bây giờ kết hôn thông báo ra bên ngoài cho dù cô có đi đâu thì mọi người cũng sẽ biết cô là vợ anh là thiếu phu nhân của Lê gia cô sẽ không chạy được nữa.
Đám cưới lần này Anna chọn một cái váy cưới cúp ngực, được đính hột từ trên xuống dưới và bắt đầu tua ra như cánh hoa rơi, ở eo có một lớp von sếp tầng như một cánh bướm vô cùng xinh đẹp.
(Áo cưới Anna mặc)
Lần này khác với lần trước khi đứng ở trên sân khấu Phúc Hưng vô cùng hồi hộp, bây giờ anh đã biết cảm giác của bạn anh trong ngày cưới là như thế nào rồi.
Khi cánh cửa phòng mở ra nhìn thấy cô dâu của mình được ba Đặng dẫn vào anh đã chăm chú nhìn cô dâu của mình.
Không hiểu vì sao khi Anna bước đến gần anh thì Phúc Hưng lại chảy nước mắt, anh đã khóc vì hạnh phúc anh rơi nước mắt vì cưới được người con gái mình yêu.
Anna nhìn thấy chồng mình rơi nước mắt mà cô cũng cảm động theo, cả cô dâu chú rể đều khóc anh ôm cô và nói:
-Được rồi em đừng khóc sẽ ảnh hưởng đến con.
Cô thì nói:
-Anh ngốc khóc làm gì? Hôm nay và mãi mãi về sau em đều là vợ anh nên anh đừng lo lắng quá.
Nhìn thấy hai vợ chồng cảm động ôm nhau mà tất cả mọi người đều bật cười và vỗ tay chúc phúc cho hai người.
Sau khi làm lễ xong và các nghi thức rồi thì Anna đi xuống ngồi cùng hai mẹ, bởi vì cô đang có thai nên chuyện tiếp khách để lại cho chú rể và em chồng của cô là Phúc Khang lo.
****************
Kết hôn xong rồi qua tháng thứ 4 Anna bắt đầu nghén, cô ăn cái gì cũng không được uống sữa cũng vậy, Phúc Hưng nhìn thấy vợ nghén mà xót.
Anh đọc trên mạng tìm hiểu các loại thức ăn tốt cho bà bầu và ít nghén, rồi tìm sửa và đọc sách đủ thứ hết.
Cũng may là vừa về hai người đám cưới liền chứ gặp bây giờ chắc là xong không cưới hỏi gì nữa rồi.
Người ta nói đàn ông thương vợ quá thì khi vợ man thai chồng cũng nghén theo, thế là không bao lâu thì Phúc Hưng cũng nghén theo vợ.
Anh thèm đồ chua thích ăn vặt và rất hay buồn ngủ, cuối cùng một người có bầu mà hai người nghỉ việc.
Phúc Hưng đem công việc về nhà làm khi nào có việc quan trọng anh mới đến công ty hợp, từ khi Anna có bầu hai vợ chồng cũng chuyển về Lê gia ở để tiện cho mọi người chăm sóc.
Nhưng cũng may là Anna hành đến giữa tháng 6 cũng giảm và không còn hành nữa, còn Phúc Hưng thì ít buồn ngủ nhưng vẫn thèm ăn.
Ngày qua tháng lại cuối cùng ngày Anna hạ sinh cũng đến, tối hôm nay hai vợ chồng đang ngủ Anna cảm thấy muốn đi vệ sinh nhưng vì thấy anh ban ngày mệt mỏi nên không đánh thức.
Nhưng khi cô vừa bước xuống giường chưa đi đến cửa phòng vệ sinh nữa thì, ào cô vỡ ối rồi Anna quay qua gọi
Phúc Hưng:
-Anh ơi.
Anh là một người rất nhạy chỉ từ khi bị nghén nên ngủ hơi sâu, nhưng khi Anna vừa gọi thì anh đã mở mắt ra, nhìn thấy cô đứng ở cửa phòng và dưới chân toàn nước anh hỏi:
Em sao vậy?Em vỡ ối rồi.Vừa nghe vợ nói như vậy anh liền ẩm cô vào nhà vệ sinh để thay đồ mới cho cô, rồi ẩm cô xuống nhà vừa đi anh vừa hét:
-Người đâu thiếu phu nhân sắp sinh rồi.
Thế là hôm đó cả Lê gia mất ngủ vì tiếng hét của anh, Anna do một lần hư thai nên lần này vào bác sĩ khám rất kỹ.
Phúc Hưng lo sợ lần nào đến bệnh viện là anh ám ảnh lần đó, vậy nên anh đã đăng ký vào phòng sanh cùng với Anna.
Nhìn thấy cô đau bụng mà anh chỉ có thể nắm tay cô không làm được gì hết, anh quyết tâm lần này sinh xong sẽ không để Anna có thai nữa.
Không bao lâu thì Anna cũng hạ sinh một tiểu thiếu gia cho Phúc Hưng, để em bé lên trên người cô anh không thèm nhìn đến con mà cúi xuống hôn lên trán cô nói:
-Anna anh cảm ơn em vợ yêu của anh.
Khi mẹ và bé được ra ngoài ba mẹ hai bên ai cũng yêu thương bởi vì hai gia đình đều là lần đầu tiên có cháu nên ai cũng cưng, mẹ Lê hỏi:
Hai đứa con đã lựa tên cho bé chưa.Dạ rồi, con định đặt là Lê Phúc Quân ba mẹ thấy được không?Được cái tên rất hay.Anna thì mỉm cười nhìn con đang ngủ ngon trong vòng tay của bà nội, ở một chút thì mọi người cũng trở về nghỉ ngơi đến sáng thì vào với hai vợ chồng.
Trong phòng chỉ còn gia đình ba người Phúc Hưng nói:
-Vợ ơi anh cảm ơn em nhiều lắm từ nay về sau em chính là cục vàng của anh là kho báo của anh, anh yêu em.
Anna mới hỏi anh:
Vậy con của chúng ta là gì?Em mới là chân ái của anh, còn nó chỉ là sự cố mà thôi.Cô đánh nhẹ vào tay anh nói:
-Cái anh này nói bậy.
Phúc Hưng không nói gì mỉm cười cúi xuống hôn lên môi cô, rồi để bé vào nôi và lên giường ôm vợ ngủ.
Qua bao nhiêu khó khăn và xa cách cuối cùng anh cũng có được một gia đình trọn vẹn cho riêng mình rồi.
Còn Anna qua bao nhiêu hiểu lầm nhưng cô may mắn gặp anh dù có khó khăn cũng chưa từng buông tay cô, yêu một người không phải vì người đó có tất cả, mà vì người đó xem bạn là tất cả là tài sản quý giá của họ.
_Toàn Văn Hoàn_
Bởi vì bụng của Anna còn nhỏ và cô cũng ít hành nên đám cưới được tổ chức ngay, Phúc Hưng lần này không muốn chần trừ nữa vợ đi hai lần anh đã sợ lăm rồi.
Bây giờ kết hôn thông báo ra bên ngoài cho dù cô có đi đâu thì mọi người cũng sẽ biết cô là vợ anh là thiếu phu nhân của Lê gia cô sẽ không chạy được nữa.
Đám cưới lần này Anna chọn một cái váy cưới cúp ngực, được đính hột từ trên xuống dưới và bắt đầu tua ra như cánh hoa rơi, ở eo có một lớp von sếp tầng như một cánh bướm vô cùng xinh đẹp.
(Áo cưới Anna mặc)
Lần này khác với lần trước khi đứng ở trên sân khấu Phúc Hưng vô cùng hồi hộp, bây giờ anh đã biết cảm giác của bạn anh trong ngày cưới là như thế nào rồi.
Khi cánh cửa phòng mở ra nhìn thấy cô dâu của mình được ba Đặng dẫn vào anh đã chăm chú nhìn cô dâu của mình.
Không hiểu vì sao khi Anna bước đến gần anh thì Phúc Hưng lại chảy nước mắt, anh đã khóc vì hạnh phúc anh rơi nước mắt vì cưới được người con gái mình yêu.
Anna nhìn thấy chồng mình rơi nước mắt mà cô cũng cảm động theo, cả cô dâu chú rể đều khóc anh ôm cô và nói:
-Được rồi em đừng khóc sẽ ảnh hưởng đến con.
Cô thì nói:
-Anh ngốc khóc làm gì? Hôm nay và mãi mãi về sau em đều là vợ anh nên anh đừng lo lắng quá.
Nhìn thấy hai vợ chồng cảm động ôm nhau mà tất cả mọi người đều bật cười và vỗ tay chúc phúc cho hai người.
Sau khi làm lễ xong và các nghi thức rồi thì Anna đi xuống ngồi cùng hai mẹ, bởi vì cô đang có thai nên chuyện tiếp khách để lại cho chú rể và em chồng của cô là Phúc Khang lo.
****************
Kết hôn xong rồi qua tháng thứ 4 Anna bắt đầu nghén, cô ăn cái gì cũng không được uống sữa cũng vậy, Phúc Hưng nhìn thấy vợ nghén mà xót.
Anh đọc trên mạng tìm hiểu các loại thức ăn tốt cho bà bầu và ít nghén, rồi tìm sửa và đọc sách đủ thứ hết.
Cũng may là vừa về hai người đám cưới liền chứ gặp bây giờ chắc là xong không cưới hỏi gì nữa rồi.
Người ta nói đàn ông thương vợ quá thì khi vợ man thai chồng cũng nghén theo, thế là không bao lâu thì Phúc Hưng cũng nghén theo vợ.
Anh thèm đồ chua thích ăn vặt và rất hay buồn ngủ, cuối cùng một người có bầu mà hai người nghỉ việc.
Phúc Hưng đem công việc về nhà làm khi nào có việc quan trọng anh mới đến công ty hợp, từ khi Anna có bầu hai vợ chồng cũng chuyển về Lê gia ở để tiện cho mọi người chăm sóc.
Nhưng cũng may là Anna hành đến giữa tháng 6 cũng giảm và không còn hành nữa, còn Phúc Hưng thì ít buồn ngủ nhưng vẫn thèm ăn.
Ngày qua tháng lại cuối cùng ngày Anna hạ sinh cũng đến, tối hôm nay hai vợ chồng đang ngủ Anna cảm thấy muốn đi vệ sinh nhưng vì thấy anh ban ngày mệt mỏi nên không đánh thức.
Nhưng khi cô vừa bước xuống giường chưa đi đến cửa phòng vệ sinh nữa thì, ào cô vỡ ối rồi Anna quay qua gọi
Phúc Hưng:
-Anh ơi.
Anh là một người rất nhạy chỉ từ khi bị nghén nên ngủ hơi sâu, nhưng khi Anna vừa gọi thì anh đã mở mắt ra, nhìn thấy cô đứng ở cửa phòng và dưới chân toàn nước anh hỏi:
Em sao vậy?Em vỡ ối rồi.Vừa nghe vợ nói như vậy anh liền ẩm cô vào nhà vệ sinh để thay đồ mới cho cô, rồi ẩm cô xuống nhà vừa đi anh vừa hét:
-Người đâu thiếu phu nhân sắp sinh rồi.
Thế là hôm đó cả Lê gia mất ngủ vì tiếng hét của anh, Anna do một lần hư thai nên lần này vào bác sĩ khám rất kỹ.
Phúc Hưng lo sợ lần nào đến bệnh viện là anh ám ảnh lần đó, vậy nên anh đã đăng ký vào phòng sanh cùng với Anna.
Nhìn thấy cô đau bụng mà anh chỉ có thể nắm tay cô không làm được gì hết, anh quyết tâm lần này sinh xong sẽ không để Anna có thai nữa.
Không bao lâu thì Anna cũng hạ sinh một tiểu thiếu gia cho Phúc Hưng, để em bé lên trên người cô anh không thèm nhìn đến con mà cúi xuống hôn lên trán cô nói:
-Anna anh cảm ơn em vợ yêu của anh.
Khi mẹ và bé được ra ngoài ba mẹ hai bên ai cũng yêu thương bởi vì hai gia đình đều là lần đầu tiên có cháu nên ai cũng cưng, mẹ Lê hỏi:
Hai đứa con đã lựa tên cho bé chưa.Dạ rồi, con định đặt là Lê Phúc Quân ba mẹ thấy được không?Được cái tên rất hay.Anna thì mỉm cười nhìn con đang ngủ ngon trong vòng tay của bà nội, ở một chút thì mọi người cũng trở về nghỉ ngơi đến sáng thì vào với hai vợ chồng.
Trong phòng chỉ còn gia đình ba người Phúc Hưng nói:
-Vợ ơi anh cảm ơn em nhiều lắm từ nay về sau em chính là cục vàng của anh là kho báo của anh, anh yêu em.
Anna mới hỏi anh:
Vậy con của chúng ta là gì?Em mới là chân ái của anh, còn nó chỉ là sự cố mà thôi.Cô đánh nhẹ vào tay anh nói:
-Cái anh này nói bậy.
Phúc Hưng không nói gì mỉm cười cúi xuống hôn lên môi cô, rồi để bé vào nôi và lên giường ôm vợ ngủ.
Qua bao nhiêu khó khăn và xa cách cuối cùng anh cũng có được một gia đình trọn vẹn cho riêng mình rồi.
Còn Anna qua bao nhiêu hiểu lầm nhưng cô may mắn gặp anh dù có khó khăn cũng chưa từng buông tay cô, yêu một người không phải vì người đó có tất cả, mà vì người đó xem bạn là tất cả là tài sản quý giá của họ.
_Toàn Văn Hoàn_
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương