Chiếm Hữu Không Kiểm Soát
Chương 91: Âm mưu
Thời gian một tuần căn bản rất nhanh, trước khi tiến hành khởi quay. Tất cả lần nữa tụ họp thực hiện chụp ảnh xây dựng tạo hình nhân vật. Quá trình diễn ra lấy bối cảnh rừng rậm, vì thế trước một ngày mọi người đều theo chân di chuyển đến khu vực này.
Khu vực rừng rậm Nam Phi này tương đối xa, phải qua di chuyển máy bay. Khi Mặc Kỳ Dực nghe báo cáo, gương mặt người đàn ông không khỏi nhăn nhó khó coi vô cùng.
Căn bản đến tận một ngày trước khi đi, người đàn ông vẫn không được làm gì cô ngoài việc đơn giản ôm ngủ.
"Quy trình quay bộ phim diễn ra bao lâu?".
Lộ Tĩnh cắn môi ngẫm nghĩ một lúc liền đáp.
"Một tháng thưa ngài."
Lộ Tĩnh không đoán được suy nghĩ hắn.
Hiện giờ trong đầu Mặc Kỳ Dực không khỏi suy tư buồn rầu. Một tháng, chí ít cô không ở bên cạnh tậm một tháng. Nếu như có thể sắp xếp thời gian, người đàn ông có thể ghé đến. Nhưng vẫn không thể bên cạnh cô liên tục.
(1|
Ngay khi đến được khu vực đã định, bên cạnh khu vực rừng rậm hoang sơ, nơi đây cách một khoảng dòng sông lớn mới nối thẳng đến đô thị lớn lẫn ra thành phố, cách biệt trùng lặp hoàn toàn. Tuy nhiên điều kiện sắp xếp mọi thứ, một vài khu vực resort lớn, khu nghỉ dưỡng cũng đồng thời xây bên cạnh.
Người quản lý của khu rừng rậm tiến hành tham quan, bên trong cảnh quan đều thực hiện xây dựng như một mô hình thu nhỏ của khu rừng rậm rộng lớn, rộng hơn mấy ngàn mét vuông, tách biệt bởi hàng rào sắt ngăn chặn các loài động vật hoang dã có thể tiến ra bên ngoài.
Khi trở về khu nghỉ dưỡng, đạo diễn James là người xem xét địa hình nghĩ chế tác, biên kịch lẫn tạo hình đều bắt tay vào thực hiện chuẩn bị cho một loạt diễn viên để tạo thành poster, bối cảnh quay, thợ chụp ảnh, tất cả đều chuẩn bị xong xuôi cho đến âm thanh và hình ảnh.
Bởi vì có sự hợp tác hài hòa, mọi thứ chỉ kéo dài trong vòng bốn tiếng đều đã xong xuôi.
Trước khi kết thúc, đạo diễn James nhìn về mọi người khi này đều thấm mệt, lên tiếng khen ngợi.
"Cảm ơn, mọi người đã vất vả rồi."
Nơi đây mọi thứ đều chân thật, không phải giả tưởng, vì thế ngay khi bức ảnh được công bố lên trang mạng, đông đảo người xem không khỏi dâng lên sự mong ngóng đối với bộ phim này.
Một bức chụp tất cả diễn viên chính có mặt, và một vài tấm ảnh poster chụp riêng từng diễn viên.
Bức ảnh được gửi đến Mặc Kỳ Dực, Lộ Tĩnh tạo hình một cô gái năng động trong chiếc váy cộc tay, mái tóc dài được búi lại, trên vai còn đeo chiếc balo sinh tồn. Thành công xây dựng một nữ thám hiểm trẻ trung lại năng động, nhưng dường như biểu cảm và vẻ đẹp của cô, mới là thứ được lượng người hâm mộ đánh giá cao.
Mặc Kỳ Dực nhìn hình ảnh cô gái nhỏ trên chiếc điện thoại, thông qua màn hình, ngón tay khẽ vuốt ve gương mặt đó. Cô vẫn rất xinh đẹp, nhưng dường như, người đàn ông này lại thích khi ở trong vòng tay hắn yếu ớt phản kháng hơn.
Hơn bốn ngày Lộ Tĩnh rời đi, căn phòng này trở nên vắng hơn bao giờ hết. Chỉ duy Mặc Kỳ Dực bình thản, nhưng sâu trong thâm tâm dần nôn nóng đến chính bản thân người đàn ông không hề nhận ra.
Cứ hễ tiến trình quay đến đâu, quản lý Dương đều tất tần tật báo cáo, nhưng vẫn không đủ cơ sở, Mặc Kỳ Dực hắn muốn được nhìn thấy cô.
Kết quả bộ phim thực hiện quay hơn hai tuần, người đàn ông cuối cùng cũng phải thừa nhận bản thân không thể chịu đựng được. Lập tức hủy bỏ hầu hết lịch trình, sắp xếp tiến đến khu vực quay phim của cô gái nhỏ.
Hôm ấy, Lộ Tĩnh chỉ vừa mới hoàn thành cảnh quay, thời điểm chập tối, bởi quay khu vực rừng rậm, không tránh khỏi nóng bức người nhiều mồ hôi. Vừa kết thúc, quản lý Dương lập tức tiến đến dẫn cô rời khỏi.
Phía khu resort bên ngoài khu vực rừng rậm Nam Phi, thời điểm này tương đối nhiều chiếc xe sang trọng đỗ lại.
Mặc Kỳ Dực nhíu mày nhìn bố trí khu vực nơi đây, gương mặt cũng sản sinh sự hài lòng.
Trước đó người đàn ông giao quyền quản lý bộ phim cho đạo diễn James, vì thế nên Mặc Kỳ Dực không rõ về khoảng quay và những bối cảnh như thế này. Phía sau người làm chủ, người đàn ông cũng từng nghe qua, là một kẻ đã độ tuổi trung niên, tương đối giàu có.
Giờ xem cấu trúc địa hình nơi đây, có vẻ Lộ Tĩnh sẽ không gặp khó khăn về một nơi ở như thế này.
Chỉ là Mặc Kỳ Dực không nghĩ, khi người đàn ông cùng dàn vệ sĩ di chuyển vào. Phía trên lầu nơi trụ điểm trung tâm, ánh mắt sắc bén đầy sự chán ghét của Lâm Tường không ngừng đầy tính toán rơi trên người Mặc Kỳ Dực.
"Không có lý do gì để thằng khốn họ Mặc đến đây hết."
Tên trợ thủ đắc lực như nhớ ra gì đó, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, bóng dáng nữ nhân quen thuộc thời điểm này cũng vừa tiến vào khu vực nghỉ dưỡng.
"Ngài nói xem, tên họ Mặc đó đến có phải vì nữ diễn viên kia không?"
Lâm Tường đảo mắt nhìn, ngón tay vuốt vuốt vết sẹo.
"Chẳng phải nữ nhân bên cạnh với tên đó cũng chỉ để vui chơi thôi sao? Vậy mà lần này chỉ thực hiện đóng phim, lại tự thân di chuyển đến khu vực này rồi. Tên đó sẽ không rảnh rỗi để dành thời gian vào một nữ nhân như thế."
Trợ thủ đứng bên cạnh, lập tức lên tiếng phụ họa.
"Đúng vậy, không có lý do gì mà để tên họ Mặc đó đến đây chỉ vì một người phụ nữ. Nhưng ngài không muốn xem thử, nữ nhân đó có sức ảnh hưởng như thế nào với tên họ Mặc kia sao?"
Lâm Tường như chợt nhận ra ý tứ gì đó, khóe môi hơi nhếch lên.
"Thử sự quan trọng, nếu phát hiện được thì tốt, bằng không xem như là sự cố, dẫu sao cũng chỉ là một mạng người thôi mà!"
Càng nói về sau, âm điệu càng cao hẳn, như thể ông ta đã phát giác được ra điều gì đó.
Khu vực rừng rậm Nam Phi này tương đối xa, phải qua di chuyển máy bay. Khi Mặc Kỳ Dực nghe báo cáo, gương mặt người đàn ông không khỏi nhăn nhó khó coi vô cùng.
Căn bản đến tận một ngày trước khi đi, người đàn ông vẫn không được làm gì cô ngoài việc đơn giản ôm ngủ.
"Quy trình quay bộ phim diễn ra bao lâu?".
Lộ Tĩnh cắn môi ngẫm nghĩ một lúc liền đáp.
"Một tháng thưa ngài."
Lộ Tĩnh không đoán được suy nghĩ hắn.
Hiện giờ trong đầu Mặc Kỳ Dực không khỏi suy tư buồn rầu. Một tháng, chí ít cô không ở bên cạnh tậm một tháng. Nếu như có thể sắp xếp thời gian, người đàn ông có thể ghé đến. Nhưng vẫn không thể bên cạnh cô liên tục.
(1|
Ngay khi đến được khu vực đã định, bên cạnh khu vực rừng rậm hoang sơ, nơi đây cách một khoảng dòng sông lớn mới nối thẳng đến đô thị lớn lẫn ra thành phố, cách biệt trùng lặp hoàn toàn. Tuy nhiên điều kiện sắp xếp mọi thứ, một vài khu vực resort lớn, khu nghỉ dưỡng cũng đồng thời xây bên cạnh.
Người quản lý của khu rừng rậm tiến hành tham quan, bên trong cảnh quan đều thực hiện xây dựng như một mô hình thu nhỏ của khu rừng rậm rộng lớn, rộng hơn mấy ngàn mét vuông, tách biệt bởi hàng rào sắt ngăn chặn các loài động vật hoang dã có thể tiến ra bên ngoài.
Khi trở về khu nghỉ dưỡng, đạo diễn James là người xem xét địa hình nghĩ chế tác, biên kịch lẫn tạo hình đều bắt tay vào thực hiện chuẩn bị cho một loạt diễn viên để tạo thành poster, bối cảnh quay, thợ chụp ảnh, tất cả đều chuẩn bị xong xuôi cho đến âm thanh và hình ảnh.
Bởi vì có sự hợp tác hài hòa, mọi thứ chỉ kéo dài trong vòng bốn tiếng đều đã xong xuôi.
Trước khi kết thúc, đạo diễn James nhìn về mọi người khi này đều thấm mệt, lên tiếng khen ngợi.
"Cảm ơn, mọi người đã vất vả rồi."
Nơi đây mọi thứ đều chân thật, không phải giả tưởng, vì thế ngay khi bức ảnh được công bố lên trang mạng, đông đảo người xem không khỏi dâng lên sự mong ngóng đối với bộ phim này.
Một bức chụp tất cả diễn viên chính có mặt, và một vài tấm ảnh poster chụp riêng từng diễn viên.
Bức ảnh được gửi đến Mặc Kỳ Dực, Lộ Tĩnh tạo hình một cô gái năng động trong chiếc váy cộc tay, mái tóc dài được búi lại, trên vai còn đeo chiếc balo sinh tồn. Thành công xây dựng một nữ thám hiểm trẻ trung lại năng động, nhưng dường như biểu cảm và vẻ đẹp của cô, mới là thứ được lượng người hâm mộ đánh giá cao.
Mặc Kỳ Dực nhìn hình ảnh cô gái nhỏ trên chiếc điện thoại, thông qua màn hình, ngón tay khẽ vuốt ve gương mặt đó. Cô vẫn rất xinh đẹp, nhưng dường như, người đàn ông này lại thích khi ở trong vòng tay hắn yếu ớt phản kháng hơn.
Hơn bốn ngày Lộ Tĩnh rời đi, căn phòng này trở nên vắng hơn bao giờ hết. Chỉ duy Mặc Kỳ Dực bình thản, nhưng sâu trong thâm tâm dần nôn nóng đến chính bản thân người đàn ông không hề nhận ra.
Cứ hễ tiến trình quay đến đâu, quản lý Dương đều tất tần tật báo cáo, nhưng vẫn không đủ cơ sở, Mặc Kỳ Dực hắn muốn được nhìn thấy cô.
Kết quả bộ phim thực hiện quay hơn hai tuần, người đàn ông cuối cùng cũng phải thừa nhận bản thân không thể chịu đựng được. Lập tức hủy bỏ hầu hết lịch trình, sắp xếp tiến đến khu vực quay phim của cô gái nhỏ.
Hôm ấy, Lộ Tĩnh chỉ vừa mới hoàn thành cảnh quay, thời điểm chập tối, bởi quay khu vực rừng rậm, không tránh khỏi nóng bức người nhiều mồ hôi. Vừa kết thúc, quản lý Dương lập tức tiến đến dẫn cô rời khỏi.
Phía khu resort bên ngoài khu vực rừng rậm Nam Phi, thời điểm này tương đối nhiều chiếc xe sang trọng đỗ lại.
Mặc Kỳ Dực nhíu mày nhìn bố trí khu vực nơi đây, gương mặt cũng sản sinh sự hài lòng.
Trước đó người đàn ông giao quyền quản lý bộ phim cho đạo diễn James, vì thế nên Mặc Kỳ Dực không rõ về khoảng quay và những bối cảnh như thế này. Phía sau người làm chủ, người đàn ông cũng từng nghe qua, là một kẻ đã độ tuổi trung niên, tương đối giàu có.
Giờ xem cấu trúc địa hình nơi đây, có vẻ Lộ Tĩnh sẽ không gặp khó khăn về một nơi ở như thế này.
Chỉ là Mặc Kỳ Dực không nghĩ, khi người đàn ông cùng dàn vệ sĩ di chuyển vào. Phía trên lầu nơi trụ điểm trung tâm, ánh mắt sắc bén đầy sự chán ghét của Lâm Tường không ngừng đầy tính toán rơi trên người Mặc Kỳ Dực.
"Không có lý do gì để thằng khốn họ Mặc đến đây hết."
Tên trợ thủ đắc lực như nhớ ra gì đó, ánh mắt nhìn ra bên ngoài, bóng dáng nữ nhân quen thuộc thời điểm này cũng vừa tiến vào khu vực nghỉ dưỡng.
"Ngài nói xem, tên họ Mặc đó đến có phải vì nữ diễn viên kia không?"
Lâm Tường đảo mắt nhìn, ngón tay vuốt vuốt vết sẹo.
"Chẳng phải nữ nhân bên cạnh với tên đó cũng chỉ để vui chơi thôi sao? Vậy mà lần này chỉ thực hiện đóng phim, lại tự thân di chuyển đến khu vực này rồi. Tên đó sẽ không rảnh rỗi để dành thời gian vào một nữ nhân như thế."
Trợ thủ đứng bên cạnh, lập tức lên tiếng phụ họa.
"Đúng vậy, không có lý do gì mà để tên họ Mặc đó đến đây chỉ vì một người phụ nữ. Nhưng ngài không muốn xem thử, nữ nhân đó có sức ảnh hưởng như thế nào với tên họ Mặc kia sao?"
Lâm Tường như chợt nhận ra ý tứ gì đó, khóe môi hơi nhếch lên.
"Thử sự quan trọng, nếu phát hiện được thì tốt, bằng không xem như là sự cố, dẫu sao cũng chỉ là một mạng người thôi mà!"
Càng nói về sau, âm điệu càng cao hẳn, như thể ông ta đã phát giác được ra điều gì đó.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương