Dành Cả Thanh Xuân Cho Anh
Chương 52
Quốc Trung đậu xe ngoài cửa, mở cửa cho Hạ Ly xuống, cô tính vào liền bị anh ngăn cản...
"Từ từ...đeo cái này bao trước đi..."
Quốc Trung đeo bịt mắt vào cho Hạ Ly, từ từ dẫn cô ra sân vườn nơi Mai Nhi chờ sẵn từ thuở nào...
Anh gỡ bịt mắt Hạ Ly ra khiến cô bàng hoàng thốt lên...
"Wow...đẹp thật..."
Hạ Ly ôm chầm lấy Mai Nhi, liền đi ngắm xung quanh...
"Cậu và anh làm mất bao lâu vậy..."
"Cả buổi chiều đấy..."
"Cảm ơn nhé..."
Hạ Ly cảm động rơi nước mắt, cô chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như vậy...
Mai Nhi và Quốc Trung nhìn cô tâm trạng càng thêm vui vẻ, không uổng phí công sức cả buổi chiều...
"Vui nhỉ"
Giờ khắc này, trái tim Hạ Ly đập mạnh, liều mạng xoay đầu lại. Thanh âm ác ma truyền đến trong giấc mộng, làm tan nát cõi lòng của Hạ Ly...
Hạ Ly nhìn Hàn Lãnh mặc toàn thân áo đen, sau lưng có một đám người áo đen, người người trong tay đều cầm vũ khí. Khóe miệng anh mãi mãi treo nụ cười rợn người không hề thay đổi, nhìn chằm chằm Hạ Ly. Tất cả kết thúc thật rồi...!
Hàn Lãnh nhìn thân thể đối diện run rẩy không ngừng, trên mặt Hạ Ly trắng bệch, khóe miệng không chút huyết sắc thật chói mắt...
"Đập hết đi..."
Hàn Lãnh ra lệnh cho người đập phá hết mọi thứ có trong bữa tiệc trước sự bàng hoàng của cả ba người. Chưa đầy năm phút, mọi thứ tan nát hết...
Đầu Hạ Ly trống rỗng, hoàn toàn đánh mất năng lực suy tính. Anh theo cô tới đây từ khi nào...
Đôi mắt như báo của Hàn Lãnh vẫn nhìn chằm chằm vào Hạ Ly, luẩn quẩn trong tim anh nhưng cũng xé đau tim anh, nghĩ đến trường hợp mới vừa rồi làm người ta sôi trào biển cạn đá mòn kia, anh hận không thể một phát giết bọn họ...
Hạ Ly lùi lại bao nhiêu liền bị Hàn Lãnh tiến tới gần sát, kéo vào lòng thì thầm...
"Em giỏi lắm..."
Hạ Ly sợ hãi quỳ xuống...
"Không...dừng lại..."
"Ồ thì ra là Hoàng tổng.."
Hàn Lãnh tiến lại chỗ Hoàng Quốc Trung đang bị kèm chặt, một cước đá vào bụng khiến anh la lên, máu từ khóe miệng chảy ra...
"Anh điên hả...Hàn Lãnh..."
Mai Nhi tiến đến chỗ Quốc Trung muốn đỡ anh dậy cũng bị vệ sĩ giữ lại...
Hạ Ly nhìn cảnh tượng kinh hoàng, cố ôm chặt lấy chân Hàn Lãnh cầu xin, anh ra lệnh cho vệ sĩ giữ chặt Hạ Ly lại, ép cô quỳ xuống...
Vệ sĩ tiếp tục dựng Quốc Trung lên, Hàn Lãnh cầm lấy cây gậy bóng chày, đưa cao lên liền giáng thẳng vào chân Quốc Trung khiến cả hai cô gái đồng loạt la lớn...
"Không..."
"A..."
Tiếng Quốc Trung kêu đầy đau đớn. Dường như chân sắp bị phế rồi....
Hàn Lãnh bỏ cây gậy đã dính máu xuống, nâng cằm Hạ Ly lên...
"Cô giỏi lắm..."
Anh ra lệnh cho người đưa Mai Nhi về Mai gia, Quốc Trung bị đưa đến trụ sở...
"Đưa cô ta về biệt thự..."
Hạ Ly bị trói đưa lên xe khác, cô vùng vẫy muốn thoát nhưng vô ích, nước mắt vẫn rơi đều xuống...
Đến nơi, Hàn Lãnh nắm tóc Hạ Ly giựt ngược lên, đưa tay tát mạnh lên khuôn mặt đẫm nước khiến cô chao đảo ngã mạnh xuống sàn đau điếng...
"Anh...điên rồi..."
"Hahaha...tôi điên rồi đấy...loại như cô lấy tư cách gì phán xét tôi..."
Hàn Lãnh kéo Hạ Ly lên phòng ngủ chính của hai người ngày trước, hất mạnh cô lên giường...
"Haha...đây là quà tôi chuẩn bị cho cô này..."
Hàn Lãnh đổ một đống thứ đồ ra, chủ yếu là sextoy và còng sắt...
Trước mắt Hạ Ly như sương mù bao phủ, cô cố chạy xuống giường liền bị Hàn Lãnh giật ngược tóc lại...
"Chạy đi tìm đàn ông sao..."
Hàn Lãnh kìm chặt Hạ Ly dưới thân, dùng còng sắt cố định tay chân cô về bốn phía khác nhau...
"Thèm khát đến vậy sao...hôm nay tôi chơi chết cô..."
Dứt lời, anh xé rách chiếc áo học sinh cô đang mặc trên người...
"A...tên điên..."
Hạ Ly chỉ biết gào thét trong vô vọng. Kí ức về lần đầu tiên kinh hoàng ùa về xâm lấn tâm trí cô gái nhỏ. Rốt cuộc cô đã làm gì sai để bị đối xử như vậy...
Hàn Lãnh vẫn như con thú lên cơn, kéo váy cô xuống, không bước dạo đầu, đưa ** *** tiến thẳng vào *** *****...
"Á...a..."
Đau...!
Chính là cảm giác duy nhất Hạ Ly có thể cảm nhận được. Những cú thúc khô khốc được đưa vào *** ***** chật hẹp khiến nó xuất hiện vài tơ máu...
"Tôi chơi chết loại gái như cô..."
Hàn Lãnh vì ghen tuông mà anh không hề biết lời nói của mình làm tổn thương cô thế nào...
Riêng Hạ Ly chỉ biết la khóc, cảm giác còn đau hơn cả lần đầu tiên bị cường bạo...
"Hức...hức...huhu..."
Hàn Lãnh càng khó chịu hơn khi nghe cô khóc, nghĩ rằng cô đang nhớ người đàn ông khác. Anh rút ** *** to lớn ra, tiến lại cầm chai rượu vang đến...
Vốn tưởng rằng anh sẽ rót thứ đó lên người cô. Nhưng không...! Anh còn làm điều kinh tởm và đau đớn hơn gấp vạn lần...!
Hàn Lãnh mở rộng *** *****Hạ Ly ra hai bên, trực tiếp nhét chai rượu vào bên trong...
"Á...đau....đau..."
*** ***** đáng thương cố gắng đẩy chai rượu to cứng ra nhưng bất thành, Hạ Ly cắn chặt môi khiến nó bật máu...
Sự đau đớn này có chết đi vẫn còn dư âm. Huống chi một cô gái đang sống sờ sờ lại phải chịu đựng...
"Sướng không..."
Hàn Lãnh một tay nắn mạnh ngực Hạ Ly, một tay còn lại liên tục di chuyển cái chai vào sâu hơn...
"Tôi còn nhiều thứ muốn cô thử lắm..."
Hạ Ly đau muốn thiếp đi nhưng lại bị Hàn Lãnh nhét vào miệng một viên thuốc...
"Tôi muốn cô tỉnh táo để tận hưởng hết đêm nay..."
Hàn Lãnh bấm điều khiển, chiếc giường dựng thẳng lên, anh lại lấy một món khác bật chế độ rung mạnh nhất nhét vào *** ***** sưng to...
"Đợi tôi quay lại chúng ta liền tiếp tục..."
Hạ Ly bị đau nhưng ngất không được do tác dụng của thuốc...
Nước mắt uất ức chưa bao giờ ngừng rơi. Đau đớn thật đấy...! Có lẽ sau đêm nay cô thật sự chết tâm với con người ma quỷ này rồi...
-----
"Từ từ...đeo cái này bao trước đi..."
Quốc Trung đeo bịt mắt vào cho Hạ Ly, từ từ dẫn cô ra sân vườn nơi Mai Nhi chờ sẵn từ thuở nào...
Anh gỡ bịt mắt Hạ Ly ra khiến cô bàng hoàng thốt lên...
"Wow...đẹp thật..."
Hạ Ly ôm chầm lấy Mai Nhi, liền đi ngắm xung quanh...
"Cậu và anh làm mất bao lâu vậy..."
"Cả buổi chiều đấy..."
"Cảm ơn nhé..."
Hạ Ly cảm động rơi nước mắt, cô chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc như vậy...
Mai Nhi và Quốc Trung nhìn cô tâm trạng càng thêm vui vẻ, không uổng phí công sức cả buổi chiều...
"Vui nhỉ"
Giờ khắc này, trái tim Hạ Ly đập mạnh, liều mạng xoay đầu lại. Thanh âm ác ma truyền đến trong giấc mộng, làm tan nát cõi lòng của Hạ Ly...
Hạ Ly nhìn Hàn Lãnh mặc toàn thân áo đen, sau lưng có một đám người áo đen, người người trong tay đều cầm vũ khí. Khóe miệng anh mãi mãi treo nụ cười rợn người không hề thay đổi, nhìn chằm chằm Hạ Ly. Tất cả kết thúc thật rồi...!
Hàn Lãnh nhìn thân thể đối diện run rẩy không ngừng, trên mặt Hạ Ly trắng bệch, khóe miệng không chút huyết sắc thật chói mắt...
"Đập hết đi..."
Hàn Lãnh ra lệnh cho người đập phá hết mọi thứ có trong bữa tiệc trước sự bàng hoàng của cả ba người. Chưa đầy năm phút, mọi thứ tan nát hết...
Đầu Hạ Ly trống rỗng, hoàn toàn đánh mất năng lực suy tính. Anh theo cô tới đây từ khi nào...
Đôi mắt như báo của Hàn Lãnh vẫn nhìn chằm chằm vào Hạ Ly, luẩn quẩn trong tim anh nhưng cũng xé đau tim anh, nghĩ đến trường hợp mới vừa rồi làm người ta sôi trào biển cạn đá mòn kia, anh hận không thể một phát giết bọn họ...
Hạ Ly lùi lại bao nhiêu liền bị Hàn Lãnh tiến tới gần sát, kéo vào lòng thì thầm...
"Em giỏi lắm..."
Hạ Ly sợ hãi quỳ xuống...
"Không...dừng lại..."
"Ồ thì ra là Hoàng tổng.."
Hàn Lãnh tiến lại chỗ Hoàng Quốc Trung đang bị kèm chặt, một cước đá vào bụng khiến anh la lên, máu từ khóe miệng chảy ra...
"Anh điên hả...Hàn Lãnh..."
Mai Nhi tiến đến chỗ Quốc Trung muốn đỡ anh dậy cũng bị vệ sĩ giữ lại...
Hạ Ly nhìn cảnh tượng kinh hoàng, cố ôm chặt lấy chân Hàn Lãnh cầu xin, anh ra lệnh cho vệ sĩ giữ chặt Hạ Ly lại, ép cô quỳ xuống...
Vệ sĩ tiếp tục dựng Quốc Trung lên, Hàn Lãnh cầm lấy cây gậy bóng chày, đưa cao lên liền giáng thẳng vào chân Quốc Trung khiến cả hai cô gái đồng loạt la lớn...
"Không..."
"A..."
Tiếng Quốc Trung kêu đầy đau đớn. Dường như chân sắp bị phế rồi....
Hàn Lãnh bỏ cây gậy đã dính máu xuống, nâng cằm Hạ Ly lên...
"Cô giỏi lắm..."
Anh ra lệnh cho người đưa Mai Nhi về Mai gia, Quốc Trung bị đưa đến trụ sở...
"Đưa cô ta về biệt thự..."
Hạ Ly bị trói đưa lên xe khác, cô vùng vẫy muốn thoát nhưng vô ích, nước mắt vẫn rơi đều xuống...
Đến nơi, Hàn Lãnh nắm tóc Hạ Ly giựt ngược lên, đưa tay tát mạnh lên khuôn mặt đẫm nước khiến cô chao đảo ngã mạnh xuống sàn đau điếng...
"Anh...điên rồi..."
"Hahaha...tôi điên rồi đấy...loại như cô lấy tư cách gì phán xét tôi..."
Hàn Lãnh kéo Hạ Ly lên phòng ngủ chính của hai người ngày trước, hất mạnh cô lên giường...
"Haha...đây là quà tôi chuẩn bị cho cô này..."
Hàn Lãnh đổ một đống thứ đồ ra, chủ yếu là sextoy và còng sắt...
Trước mắt Hạ Ly như sương mù bao phủ, cô cố chạy xuống giường liền bị Hàn Lãnh giật ngược tóc lại...
"Chạy đi tìm đàn ông sao..."
Hàn Lãnh kìm chặt Hạ Ly dưới thân, dùng còng sắt cố định tay chân cô về bốn phía khác nhau...
"Thèm khát đến vậy sao...hôm nay tôi chơi chết cô..."
Dứt lời, anh xé rách chiếc áo học sinh cô đang mặc trên người...
"A...tên điên..."
Hạ Ly chỉ biết gào thét trong vô vọng. Kí ức về lần đầu tiên kinh hoàng ùa về xâm lấn tâm trí cô gái nhỏ. Rốt cuộc cô đã làm gì sai để bị đối xử như vậy...
Hàn Lãnh vẫn như con thú lên cơn, kéo váy cô xuống, không bước dạo đầu, đưa ** *** tiến thẳng vào *** *****...
"Á...a..."
Đau...!
Chính là cảm giác duy nhất Hạ Ly có thể cảm nhận được. Những cú thúc khô khốc được đưa vào *** ***** chật hẹp khiến nó xuất hiện vài tơ máu...
"Tôi chơi chết loại gái như cô..."
Hàn Lãnh vì ghen tuông mà anh không hề biết lời nói của mình làm tổn thương cô thế nào...
Riêng Hạ Ly chỉ biết la khóc, cảm giác còn đau hơn cả lần đầu tiên bị cường bạo...
"Hức...hức...huhu..."
Hàn Lãnh càng khó chịu hơn khi nghe cô khóc, nghĩ rằng cô đang nhớ người đàn ông khác. Anh rút ** *** to lớn ra, tiến lại cầm chai rượu vang đến...
Vốn tưởng rằng anh sẽ rót thứ đó lên người cô. Nhưng không...! Anh còn làm điều kinh tởm và đau đớn hơn gấp vạn lần...!
Hàn Lãnh mở rộng *** *****Hạ Ly ra hai bên, trực tiếp nhét chai rượu vào bên trong...
"Á...đau....đau..."
*** ***** đáng thương cố gắng đẩy chai rượu to cứng ra nhưng bất thành, Hạ Ly cắn chặt môi khiến nó bật máu...
Sự đau đớn này có chết đi vẫn còn dư âm. Huống chi một cô gái đang sống sờ sờ lại phải chịu đựng...
"Sướng không..."
Hàn Lãnh một tay nắn mạnh ngực Hạ Ly, một tay còn lại liên tục di chuyển cái chai vào sâu hơn...
"Tôi còn nhiều thứ muốn cô thử lắm..."
Hạ Ly đau muốn thiếp đi nhưng lại bị Hàn Lãnh nhét vào miệng một viên thuốc...
"Tôi muốn cô tỉnh táo để tận hưởng hết đêm nay..."
Hàn Lãnh bấm điều khiển, chiếc giường dựng thẳng lên, anh lại lấy một món khác bật chế độ rung mạnh nhất nhét vào *** ***** sưng to...
"Đợi tôi quay lại chúng ta liền tiếp tục..."
Hạ Ly bị đau nhưng ngất không được do tác dụng của thuốc...
Nước mắt uất ức chưa bao giờ ngừng rơi. Đau đớn thật đấy...! Có lẽ sau đêm nay cô thật sự chết tâm với con người ma quỷ này rồi...
-----
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương