Hàn Môn Trạng Nguyên
Chương 63: Mở rộng kinh doanh
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Hàn Môn Trạng Nguyên
Thẩm Khê cuối cùng vẫn có tác dụng. Huệ Nương lựa chọn cửa hàng mặt tiền ở phố Đông. Đúng như Thẩm Khê nói, người ở phố Bắc qua lại tương đối phức tạp, người hai nhà lấy phụ nữ và trẻ em làm chủ, muốn qua đó làm ăn có rất nhiều bất tiện, đặc biệt là nhiều lúc phải bận đến tối mới có thể trở về, trên đường khó tránh khỏi không an toàn. Nhưng phố đông thì khác, đường phố bên kia sạch sẽ rộng rãi, đồng thời đi qua hai ba trăm mét đường chính là huyện nha, tuy rằng người đi đường ít một chút, nhưng thắng ở an toàn, cũng sẽ làm cho người đến xem bệnh cảm thấy an tâm. "Nhân dịp cuối năm, chúng ta thu dọn cửa hàng xong, sớm dời qua đó." Huệ Nương rất vui vẻ, đây là lần đầu tiên tiệm thuốc mở rộng, có thể để lại sản nghiệp cho trượng phu và nữ nhi lớn, trong lòng bà rất an ủi. Nói là chuyển qua, cửa hàng cũ bên này cũng không từ bỏ, vốn dĩ nhân thủ một cửa hàng đều cảm thấy có chút ít, huống chi chia làm hai phần. Huệ Nương và Chu thị làm đương gia hiệu thuốc, chỉ có thể một người canh giữ một bên. Chu thị không biết chữ, cần Tiểu Ngọc ở lại hỗ trợ, mà chuyện sổ sách và phương thuốc ngày thường Huệ Nương có thể tự mình xử lý, chỉ cần mang theo Tú Nhi có thể làm việc được. Thẩm Khê đi theo Huệ Nương và Chu thị qua xem cửa hàng, mặt tiền cửa hàng quả thật rộng rãi sáng sủa, vuông vức không có không gian lãng phí, hậu viện tương đối chật hẹp một chút, có mấy gian phòng nhưng trừ nhà kho chính là nhà vệ sinh, căn bản cũng không có chỗ cho người ở.
Duy nhất có thể nghỉ ngơi sơ qua chính là hậu đường của cửa hàng, nhưng diện tích hậu đường không lớn, muốn bày bếp lò cũng rất khó.
"Dì, con thấy nơi này cần có người trông coi, buổi tối có phải hay không cần lưu người trông cửa hàng?" Thẩm Khê sau khi xem xong liền đề nghị Huệ Nương.
Huệ Nương gật đầu: "Vẫn là tiểu lang suy nghĩ chu đáo, nhưng nhà ta cũng không có nam nhân, ta thấy không bằng để Tú Nhi ở lại nơi này buổi tối, đặt một cái giường ở hậu đường cho nàng, ăn cơm xong thì tới ở... Nếu nàng không muốn, thì để nàng ở cùng Ninh nhi, Tiểu Ngọc."
Huệ Nương đã đồng ý, Thẩm Khê không nói thêm nữa.
Đợi Huệ Nương nói với Tú Nhi, vốn còn lo lắng tiểu cô nương không được rời xa nhà, không muốn ở lại canh phòng, không ngờ Tú Nhi lại rất vui vẻ... Ở chung với chủ nhân, khắp nơi đều phải nghe sai khiến, sợ sự tình làm không được. Tú Nhi là người phương Bắc, tính cách hào sảng, ở một mình cũng không cảm thấy có gì đáng sợ, ngược lại cảm thấy thanh tĩnh.
Cửa hàng đã được quyết định, chuyện đầu tiên là tìm thợ mộc đặt làm tủ lớn và ngăn kéo đặt dược liệu, mắt thấy sắp hết năm, Huệ Nương ngoại trừ bận rộn chuyện cửa hàng mới, còn phải dành thời gian làm sổ sách cho cửa hàng cũ, mỗi ngày bận đến chân không chạm đất.
Thẩm Khê không có chuyện gì làm, liền cân nhắc nên tuyên truyền như thế nào, mới có thể để cho người trong thành đều biết cửa hàng mới của Huệ Nương khai trương.
Ngày hai mươi hai tháng chạp, cửa hàng mới bên kia đã thu thập gần xong.
Ngày hôm nay, Huệ Nương và Chu thị dẫn Thẩm Khê đi gặp ông chủ của các tiệm thuốc khác trong thành, thương lượng thành lập công việc của thương hội.
Thương hội ở nơi thâm sơn cùng cốc này là một nơi rất mới mẻ, vốn dĩ cửa hàng thuốc bắc trong thành ngoại trừ cửa hàng của Huệ Nương ra thì làm ăn rất ảm đạm, biết Huệ Nương nguyện ý dùng phương thức "liên doanh" để thiết lập một thương hội như vậy, tiến thối có độ, trên phương diện làm ăn có thể giúp đỡ lẫn nhau, trên phương diện định giá không đến mức cạnh tranh lẫn nhau mà làm thị trường mất trật tự, đại đa số mọi người đều tỏ vẻ đồng ý. Có một hai người không muốn đồng ý, nhưng đều ngại việc làm ăn trước mắt khó khăn mà miễn cưỡng đồng ý gia nhập.
Kể từ đó, một hiệu buôn liên minh cứ như vậy thành lập ở Ninh Hóa huyện thành.
Huệ Nương là người đề xuất, đương nhiên trở thành người trong thương hội, như vậy về sau huyện Ninh Hóa bất kể ai muốn vào hiệu thuốc lần nữa, nhất định phải thông qua thương hội, đàm phán mua dược liệu với dược liệu cũng sẽ do thương hội ra mặt, một lần mua số lượng lớn, có thể giảm giá thấp xuống.
Huệ Nương mặc dù là hạng nữ lưu, nhưng sau khi trải qua nửa năm ma luyện, đã là một nữ cường nhân xử lý sự tình trật tự rõ ràng tiến thối có độ.
Chờ tất cả mọi chuyện thương lượng thỏa đáng, Huệ Nương liền đứng dậy cáo từ các vị lão bản ở đây, đồng thời nói cho bọn họ biết chuyện tiệm thuốc mới của mình sắp khai trương.
Sau khi chuẩn bị thành lập thương hội làm xong, bước tiếp theo chính là khai trương cửa hàng mới.
Huệ Nương đặc biệt chọn ngày lành, chuẩn bị chính thức khai trương buôn bán vào ngày hai mươi lăm tháng chạp.
Hôm nay có một chỗ tốt, vừa vặn là thời kỳ Khư của huyện thành Ninh Hóa, nhiều người náo nhiệt, dân chúng vào thành nhiều. Cửa hàng khai trương chỉ cần tuyên truyền thoả đáng, nhất định có thể một pháo mà nổi tiếng, dẫn tới hiệu ứng oanh động.
Trước mắt cần phải vận chuyển dược liệu qua đó, lại thuê người chuẩn bị đầy đủ tấm biển và pháo, mấy ngày nay Huệ Nương đều bận rộn từ sáng sớm đến đêm khuya.
Mà Thẩm Khê cũng không nhàn rỗi, đầu tiên hắn làm chính là viết truyền đơn, sau đó tìm cửa hàng in ấn, lại lấy được trong thành tìm người phát ra, đưa đến tác dụng thông báo rộng rãi.
Thẩm Khê không nói chuyện này với mẹ hắn và Huệ Nương, dù sao trong tay hắn cũng có bạc, tuy rằng bởi vì tuổi tác còn nhỏ rất nhiều chuyện hắn không tiện ra mặt, nhưng hắn làm việc rất có chừng mực, để Vương Lăng Chi gọi gia đinh từ Vương gia đến, chỉ cần dựa theo chỉ thị là có thể từng bước một hoàn thành.
Thẩm Khê và Vương Lăng Chi nhìn chằm chằm từ đầu tới đuôi, chờ làm xong truyền đơn, Vương Lăng Chi sẽ giao cho Thẩm Khê.
Với đầu óc và trí tuệ của Vương Lăng Chi, căn bản không biết Thẩm Khê muốn làm gì.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyenkk.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương