Hóa Ra Anh Vẫn Luôn Yêu Em
Chương 4: Tấm thẻ trắng thông hành
Tú Linh thong thả thưởng thức tách trà thơm ngon để tinh thần tỉnh táo sau khi thức dậy. Cô cầm tệp hồ sơ về thông tin buôn bán vũ khí trái phép ở chợ đen lên xem xét. Bên trong còn một tấm thẻ trắng và hai đồng xu vàng kèm lời nhắn...
"Đây là thẻ thông hành, đưa nó cho chưởng quầy rượu trước để ông ta kiểm tra...sau đó hãy ném hai đồng xu vào chiếc bát mẻ..."
"Tôi nghĩ đây là việc trả chi phí thay cho việc trả tiền trực tiếp của mấy tên nghiện ngập..."
Tú Linh mỉm cười hài lòng, cô nhanh chóng thay một bộ trang phục màu nâu nhạt có phần cũ kĩ. Cô bỏ vài sấp tiền đô được chuẩn bị sẵn vào chiếc túi thể thao. Chuẩn bị xong đâu đấy liền bắt taxi đến quầy rượu cũ nằm khuất trong một con hẻm chứa những thành phần tệ nạn xã hội...
Tú Linh lạnh nhạt bước vào bên trong liền đi đến quầy rượu, cô gõ nhẹ hai tay xuống bàn để thu hút sự chú ý của chưởng quầy...
"Đây là thực đơn...thưa ngài..."
Tú Linh kẹp tấm thẻ trắng vào trong thực đơn, mỉm cười gọi đồ uống...
"Một whisky..."
Chưởng quầy cầm tấm thẻ xem hai mặt liền ném vào đống lửa bên dưới để tiêu hủy. Tú Linh cũng nhanh chóng bỏ hai đồng xu vàng vào chiếc bát mẻ đặt trên bàn...
"Whisky vừa nhập loại mới, mời ngài đi theo tôi..."
Chưởng quầy đưa Tú Linh đến đến một tầng hầm bên dưới của quán rượu dường như sắp bị sập. Ông ta ra hiệu cho người canh cửa mở khóa bằng dụng cụ vô cùng kì lạ có hình bánh răng được làm từ gỗ Bocote, loại gỗ hiếm nhất thế giới...
"Chúc ngài có khoảng thời gian buôn bán vui vẻ..."
Tú Linh xách chiếc túi thể thao cũ tiến vào bên trong, đây là một thế giới khác hoàn toàn so với bên ngoài. Xung quanh được bao phủ bởi một tấm kính được làm hoàn toàn bằng vàng. Các sập hàng nhỏ chưng bày vô số loại vũ khí cùng những thứ đồ bán đấu giá khác nhau...
Tú Linh quan sát xung quanh một lúc, quyết định ghé vào cửa hàng bán vài bức tranh của họa sĩ nổi tiếng. Nếu cô nhớ không nhầm thì bức họa kia tên là Temple at the Mountain Peak của họa sĩ Zhang Daqian người Hồng Kông, có giá hai mươi bảy triệu đô...
"Bức họa kia..."
Người buôn lậu đưa bức tranh đến trước mặt Tú Linh, nhanh chóng giới thiệu cho cô biết...
"Ngài thật có mắt nhìn, đây là bức họa Temple at the Mountain Peak của họa sĩ Zhang Daqian, được bán đấu giá hai mươi bảy triệu đô...nhưng ở đây chỉ cần năm triệu đô sẽ được sở hữu nó..."
Cả một quá trình và công sức suốt mấy tháng của người họa sĩ, lại bị bọn buôn lậu này bán mới giá không được một nửa so với giá gốc, đúng là khiến người khác tức chết mà. Tú Linh phẩy tay không mua liền đến sập bán súng ngắn gần đó...
"Ở đây...có M1911 không..."
Bọn họ lắc đầu liền chỉ tay về sập hàng nằm cuối đường. Tú Linh theo chỉ dẫn đi đến đó, cô nhìn thấy dòng chữ nói rằng chủ sập bị câm, muốn nói gì thì ghi ra giấy...
Tú Linh ghi chữ M1911 lên liền đưa về phía chủ quầy, ông ta nhanh chóng đưa bảng giá chính thống của từng loại súng khác cho cô kèm lời nhắn...
"Ngài cần bao nhiêu..."
Tú Linh giơ một ngón tay lên, liền đặt một cọc tiền đô trên bàn để nhận lấy khẩu súng M1911 từ người buôn lậu. Cô nhanh chóng rời khỏi khu chợ đen để trở lại quầy rượu, liền thuận tay đưa cho ông ta một triệu đô...
"Thù lao của ông..."
Chưởng quầy cười cười liền đưa một phong thư đã được chuẩn bị sẵn cho Tú Linh...
"Gửi ngài...đây là lời cảm ơn của quán rượu...hi vọng lần sau sẽ được tiếp đón..."
Tú Linh bỏ phong thư vào túi áo khoác liền đi bộ ra khỏi con hẻm, cô nhanh chóng bước lên chiếc xe Bugatti màu đen đã đợi sẵn bên cạnh, tránh tầm mắt của người theo dõi...
"Hắn ta lấy vũ khí từ chỗ đó, giá không bằng một phần mười giá gốc..."
Tú Linh đưa khẩu M1911 cho trợ lý nghiên cứu đôi chút, cậu ta lập tức trả lời...
"Nghe nói lục quân Mỹ đã thủ tiêu toàn bộ chỗ này sau khi thế chiến thứ nhất kết thúc, bọn họ đã dùng M9 để thay thế từ giữa thập niên 1980..."
Tú Linh đặt tay lên trán suy nghĩ đôi chút, cô liền lấy phong thư trong túi áo ra xem thử...
"Chợ đen thứ hai nằm ở đường TMT, nơi này buôn bán vũ khí với quy mô tầm châu lục...nếu ngài có hứng thú..."
Tú Linh mỉm cười khi vừa thu được một chiến lợi phẩm lớn. Thì ra ông trùm nhập vũ khí từ loại chợ đen này, để làm chiến lợi phẩm cho bọn thuộc hạ bên dưới...
"Có lẽ hôm nay chúng ta thu được vô số manh mối quan trọng rồi..."
Tú Linh lấy lại cây súng tự mình xem xét, cô nhanh chóng tháo ruột súng ra, vô tình để rơi ra một gói bột màu trắng, nghi là ma túy tổng hợp
"Nếu bị bắt vì buôn lậu vũ khí, chỉ cần ngồi tù vài chục năm sẽ được thả...nhưng buôn lậu ma túy sẽ bị tử hình..."
Trợ lý cầm gói bột màu trắng lên xem xét. Thủ đoạn tinh vi như vậy mới xứng danh với ông trùm buôn lậu, chứ không phải vài tên tôm tép nghiện ngập. E rằng vụ này không hề đơn giản như bọn họ nghĩ rồi...
"Nói mới để ý, cả con đường này đa phần là những kẻ nghiện ngập, thì ra bọn họ dùng ma túy từ quán rượu..."
Tú Linh ngả người ra sau nghỉ ngơi đôi chút để buổi tối còn bắt đầu công việc bác sĩ tâm lý cho kẻ nguy hiểm mang tên ông trùm...
"Đây là thẻ thông hành, đưa nó cho chưởng quầy rượu trước để ông ta kiểm tra...sau đó hãy ném hai đồng xu vào chiếc bát mẻ..."
"Tôi nghĩ đây là việc trả chi phí thay cho việc trả tiền trực tiếp của mấy tên nghiện ngập..."
Tú Linh mỉm cười hài lòng, cô nhanh chóng thay một bộ trang phục màu nâu nhạt có phần cũ kĩ. Cô bỏ vài sấp tiền đô được chuẩn bị sẵn vào chiếc túi thể thao. Chuẩn bị xong đâu đấy liền bắt taxi đến quầy rượu cũ nằm khuất trong một con hẻm chứa những thành phần tệ nạn xã hội...
Tú Linh lạnh nhạt bước vào bên trong liền đi đến quầy rượu, cô gõ nhẹ hai tay xuống bàn để thu hút sự chú ý của chưởng quầy...
"Đây là thực đơn...thưa ngài..."
Tú Linh kẹp tấm thẻ trắng vào trong thực đơn, mỉm cười gọi đồ uống...
"Một whisky..."
Chưởng quầy cầm tấm thẻ xem hai mặt liền ném vào đống lửa bên dưới để tiêu hủy. Tú Linh cũng nhanh chóng bỏ hai đồng xu vàng vào chiếc bát mẻ đặt trên bàn...
"Whisky vừa nhập loại mới, mời ngài đi theo tôi..."
Chưởng quầy đưa Tú Linh đến đến một tầng hầm bên dưới của quán rượu dường như sắp bị sập. Ông ta ra hiệu cho người canh cửa mở khóa bằng dụng cụ vô cùng kì lạ có hình bánh răng được làm từ gỗ Bocote, loại gỗ hiếm nhất thế giới...
"Chúc ngài có khoảng thời gian buôn bán vui vẻ..."
Tú Linh xách chiếc túi thể thao cũ tiến vào bên trong, đây là một thế giới khác hoàn toàn so với bên ngoài. Xung quanh được bao phủ bởi một tấm kính được làm hoàn toàn bằng vàng. Các sập hàng nhỏ chưng bày vô số loại vũ khí cùng những thứ đồ bán đấu giá khác nhau...
Tú Linh quan sát xung quanh một lúc, quyết định ghé vào cửa hàng bán vài bức tranh của họa sĩ nổi tiếng. Nếu cô nhớ không nhầm thì bức họa kia tên là Temple at the Mountain Peak của họa sĩ Zhang Daqian người Hồng Kông, có giá hai mươi bảy triệu đô...
"Bức họa kia..."
Người buôn lậu đưa bức tranh đến trước mặt Tú Linh, nhanh chóng giới thiệu cho cô biết...
"Ngài thật có mắt nhìn, đây là bức họa Temple at the Mountain Peak của họa sĩ Zhang Daqian, được bán đấu giá hai mươi bảy triệu đô...nhưng ở đây chỉ cần năm triệu đô sẽ được sở hữu nó..."
Cả một quá trình và công sức suốt mấy tháng của người họa sĩ, lại bị bọn buôn lậu này bán mới giá không được một nửa so với giá gốc, đúng là khiến người khác tức chết mà. Tú Linh phẩy tay không mua liền đến sập bán súng ngắn gần đó...
"Ở đây...có M1911 không..."
Bọn họ lắc đầu liền chỉ tay về sập hàng nằm cuối đường. Tú Linh theo chỉ dẫn đi đến đó, cô nhìn thấy dòng chữ nói rằng chủ sập bị câm, muốn nói gì thì ghi ra giấy...
Tú Linh ghi chữ M1911 lên liền đưa về phía chủ quầy, ông ta nhanh chóng đưa bảng giá chính thống của từng loại súng khác cho cô kèm lời nhắn...
"Ngài cần bao nhiêu..."
Tú Linh giơ một ngón tay lên, liền đặt một cọc tiền đô trên bàn để nhận lấy khẩu súng M1911 từ người buôn lậu. Cô nhanh chóng rời khỏi khu chợ đen để trở lại quầy rượu, liền thuận tay đưa cho ông ta một triệu đô...
"Thù lao của ông..."
Chưởng quầy cười cười liền đưa một phong thư đã được chuẩn bị sẵn cho Tú Linh...
"Gửi ngài...đây là lời cảm ơn của quán rượu...hi vọng lần sau sẽ được tiếp đón..."
Tú Linh bỏ phong thư vào túi áo khoác liền đi bộ ra khỏi con hẻm, cô nhanh chóng bước lên chiếc xe Bugatti màu đen đã đợi sẵn bên cạnh, tránh tầm mắt của người theo dõi...
"Hắn ta lấy vũ khí từ chỗ đó, giá không bằng một phần mười giá gốc..."
Tú Linh đưa khẩu M1911 cho trợ lý nghiên cứu đôi chút, cậu ta lập tức trả lời...
"Nghe nói lục quân Mỹ đã thủ tiêu toàn bộ chỗ này sau khi thế chiến thứ nhất kết thúc, bọn họ đã dùng M9 để thay thế từ giữa thập niên 1980..."
Tú Linh đặt tay lên trán suy nghĩ đôi chút, cô liền lấy phong thư trong túi áo ra xem thử...
"Chợ đen thứ hai nằm ở đường TMT, nơi này buôn bán vũ khí với quy mô tầm châu lục...nếu ngài có hứng thú..."
Tú Linh mỉm cười khi vừa thu được một chiến lợi phẩm lớn. Thì ra ông trùm nhập vũ khí từ loại chợ đen này, để làm chiến lợi phẩm cho bọn thuộc hạ bên dưới...
"Có lẽ hôm nay chúng ta thu được vô số manh mối quan trọng rồi..."
Tú Linh lấy lại cây súng tự mình xem xét, cô nhanh chóng tháo ruột súng ra, vô tình để rơi ra một gói bột màu trắng, nghi là ma túy tổng hợp
"Nếu bị bắt vì buôn lậu vũ khí, chỉ cần ngồi tù vài chục năm sẽ được thả...nhưng buôn lậu ma túy sẽ bị tử hình..."
Trợ lý cầm gói bột màu trắng lên xem xét. Thủ đoạn tinh vi như vậy mới xứng danh với ông trùm buôn lậu, chứ không phải vài tên tôm tép nghiện ngập. E rằng vụ này không hề đơn giản như bọn họ nghĩ rồi...
"Nói mới để ý, cả con đường này đa phần là những kẻ nghiện ngập, thì ra bọn họ dùng ma túy từ quán rượu..."
Tú Linh ngả người ra sau nghỉ ngơi đôi chút để buổi tối còn bắt đầu công việc bác sĩ tâm lý cho kẻ nguy hiểm mang tên ông trùm...
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương