Kế Hoạch Cưa Đổ Cậu Của Bạn Trai Cũ
Chương 4: Ông có phải là cha cô không
Lạc Tử Yên trở về nhà với tâm trạng không tốt lắm. Vừa bị bạn trai cắm sừng đã cảm thấy tệ hại lắm rồi, vậy mà cô còn mang đêm đầu tiên miễn phí cho gã trai lạ nữa chứ! Giờ hối hận cũng chẳng được gì nữa rồi.
Vừa đặt chân bước vào nhà, Lạc Tử Yên đã thấy ba mình và mẹ con Tần Ngọc Nhi đang ngồi ở sofa đưa mắt nhìn cô với vẻ mặt khó chịu. Như không quan tâm đến gia đình ba người họ muốn gì, Lạc Tử Yên đi thẳng lên tầng không chú ý đến họ. Lạc Quân Minh lớn giọng gọi.
"Tử Yên con đứng lại đó cho ba. Con trở về sớm hơn dự định một ngày tại sao không về nhà? Đêm qua con đã đi đâu hả?"
Không cần hỏi cô cũng biết là Tần Ngọc Nhi đã nói lại với ông, cô quay lại nhìn ông bằng ánh mắt ngạc nhiên hỏi.
"Từ khi nào ba quan tâm đến chuyện con đi đâu làm gì vậy?"
"Con... Con nói chuyện với ba với thái độ như vậy sao? Con học ai cái thói ăn nói hổn hào đó hả?"
Tần Ngọc Nhi thấy Tử Yên bị trách mắng thì vui ra mặt. Ả ta giả vờ nói đỡ cho Tử Yên nhưng mục đích là khơi thêm lửa giận trong lòng Lạc Quân Minh.
"Dượng, dượng đừng trách chị ấy. Có lẽ đêm qua chị ấy vui chơi với bạn nên quá chén không về được thôi. Chị Tử Yên..."
Chợt Tần Ngọc Nhi bày ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tử Yên lắp bắp.
"Chị Tử Yên, vết đỏ trên cổ chị... chẳng lẽ tin tức chị qua đêm cùng trai bao là thật sao?"
"Con nói vậy là sao? Tin tức nào?"
Lạc Quân Minh nghe nói cô qua đêm cùng trai bao thì vô cùng tức giận, sắc mặt ông ta càng khó coi hơn nhìn Tần Ngọc Nhi hỏi. Cô ta giả vờ như không muốn nói lí nhí.
"Chuyện này..."
"Nói..."
"Dạ dượng bớt giận, là... có người đăng một đoạn video ngắn nên mạng xã hội, trong đoạn video đó chị Tử Yên bước vào căn phòng có một tên trai bao chờ sẵn. Mãi đến sáng nay mới rời khỏi ạ."
Sắc mặt Lạc Quân Minh vô cùng khó coi, ông ta đập bàn thật mạnh làm Tử Khâm cũng phải giật mình. Nhìn vào mắt Tử Yên ông gầm từng chữ.
"Tử Yên, chuyện này có thật không?"
Tử Yên còn chưa kịp trả lời, Tần Tuyết mẹ ruột của Tần Ngọc Nhi đã lên tiếng thêm dầu vào lửa.
"Còn cần phải hỏi sao? Ông nhìn những dấu vết hoang ái trên cổ nó vẫn còn mà không hiểu sao? Tử Yên, con đã có bạn trai là Lạc Hy rồi, sao lại làm ra chuyện ô nhục mất hết thanh danh như vậy chứ?"
Lạc Tử Yên quay sang đưa mắt nhìn mẹ con Tần Tuyết, không một chút sợ sệt hay chột dạ cô nhìn thẳng vào mẹ con Tần Tuyết nói.
"Đúng, đêm qua tôi đi tìm trai bao để hoang ái cả đêm đấy thì sao nào. Chuyện tôi dám làm tôi dám nhận. Còn cô, cô tốt đẹp hơn tôi sao? Quyến rũ lên giường cùng bạn trai người khác, cô tốt đẹp lắm sao?"
"Chị, em biết từ nhỏ chị đã rất ghét em, nhưng xin chị đừng làm nhục nhân phẩm của em như vậy. Em có làm gì sai đâu sao chị lại gieo tiếng xấu cho em chứ!"
Tần Ngọc Nhi vừa nói vừa ngã vào lòng Tần Tuyết sụt sùi khóc, Tần Tuyết liếc mắt nhìn Lạc Quân Minh than vãn.
"Đấy ông nghe chưa, đứa con gái yêu của ông làm sai không biết ngượng mà còn quay sang nhục mạ Ngọc Nhi. Ông không thấy bất công cho mẹ con tôi sao?"
Lạc Tử Yên còn lạ gì với màn kịch mà mẹ con họ đã diễn mười mấy năm qua chứ. Không đợi Lạc Quân Minh lên tiếng, Lạc Tử Yên lấy điện thoại ra mở đoạn video đêm qua cô ghi lại đặt lên bàn. Từng câu từng chữ từng âm thanh hoang ái kia phát ra làm Lạc Quân Minh tức giận, ông đứng bật dậy tát vào mặt Tử Yên một cái rõ mạnh quát.
"Ba thật không ngờ con lại trở nên thủ đoạn và đê tiện như vậy? Sáng nay khi nghe Ngọc Nhi nói ba còn không tin, thì ra đó là sự thật. Chỉ vì muốn đá Dương Lạc Hy mà con sẵn sàng dùng thủ đoạn cắt ghép video để bôi nhọ thanh danh của em con và Lạc Hy như vậy sao?"
Lạc Tử Yên vô cùng kinh ngạc khi nhận lãnh cái tát của ông, và nghe từ miệng ông những lời đó. Đây là ba cô sao? Ông ta có thể tin tưởng bất cứ ai ngoại trừ cô, ông ta sẵn sàn ra tay đánh cô chỉ vì nghe Tần Ngọc Nhi bịa ra một câu chuyện không đúng sự thật mà không hề hỏi cô chuyện đó có đúng không? Rốt cuộc ông ấy có phải ba cô không?
"Đúng, lời của cô ta câu nào cũng đúng, chỉ có con là sai là xấu xa là ti tiện trong mắt ba thôi. Như vậy đủ chưa? Nếu đủ rồi thì làm tránh ra, tôi mệt rồi."
Lạc Tử Yên cầm lấy điện thoại lướt qua Lạc Quân Minh đi lên lầu, nhưng chưa được mấy bước ông ta đã lớn tiếng gọi.
"Khoan đã, con lập tức gỡ bỏ video con đã đăng xuống ngay cho ba."
Lạc Tử Yên ánh mắt bất cần nhìn ông nói.
"Xin lỗi, một đứa ti tiện xấu xa không từ thủ đoạn như tôi không có sở thích làm theo lời người khác sai bảo. Nếu ông muốn gỡ thì tự tìm cách mà gỡ, tôi không làm."
Vừa đặt chân bước vào nhà, Lạc Tử Yên đã thấy ba mình và mẹ con Tần Ngọc Nhi đang ngồi ở sofa đưa mắt nhìn cô với vẻ mặt khó chịu. Như không quan tâm đến gia đình ba người họ muốn gì, Lạc Tử Yên đi thẳng lên tầng không chú ý đến họ. Lạc Quân Minh lớn giọng gọi.
"Tử Yên con đứng lại đó cho ba. Con trở về sớm hơn dự định một ngày tại sao không về nhà? Đêm qua con đã đi đâu hả?"
Không cần hỏi cô cũng biết là Tần Ngọc Nhi đã nói lại với ông, cô quay lại nhìn ông bằng ánh mắt ngạc nhiên hỏi.
"Từ khi nào ba quan tâm đến chuyện con đi đâu làm gì vậy?"
"Con... Con nói chuyện với ba với thái độ như vậy sao? Con học ai cái thói ăn nói hổn hào đó hả?"
Tần Ngọc Nhi thấy Tử Yên bị trách mắng thì vui ra mặt. Ả ta giả vờ nói đỡ cho Tử Yên nhưng mục đích là khơi thêm lửa giận trong lòng Lạc Quân Minh.
"Dượng, dượng đừng trách chị ấy. Có lẽ đêm qua chị ấy vui chơi với bạn nên quá chén không về được thôi. Chị Tử Yên..."
Chợt Tần Ngọc Nhi bày ra vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tử Yên lắp bắp.
"Chị Tử Yên, vết đỏ trên cổ chị... chẳng lẽ tin tức chị qua đêm cùng trai bao là thật sao?"
"Con nói vậy là sao? Tin tức nào?"
Lạc Quân Minh nghe nói cô qua đêm cùng trai bao thì vô cùng tức giận, sắc mặt ông ta càng khó coi hơn nhìn Tần Ngọc Nhi hỏi. Cô ta giả vờ như không muốn nói lí nhí.
"Chuyện này..."
"Nói..."
"Dạ dượng bớt giận, là... có người đăng một đoạn video ngắn nên mạng xã hội, trong đoạn video đó chị Tử Yên bước vào căn phòng có một tên trai bao chờ sẵn. Mãi đến sáng nay mới rời khỏi ạ."
Sắc mặt Lạc Quân Minh vô cùng khó coi, ông ta đập bàn thật mạnh làm Tử Khâm cũng phải giật mình. Nhìn vào mắt Tử Yên ông gầm từng chữ.
"Tử Yên, chuyện này có thật không?"
Tử Yên còn chưa kịp trả lời, Tần Tuyết mẹ ruột của Tần Ngọc Nhi đã lên tiếng thêm dầu vào lửa.
"Còn cần phải hỏi sao? Ông nhìn những dấu vết hoang ái trên cổ nó vẫn còn mà không hiểu sao? Tử Yên, con đã có bạn trai là Lạc Hy rồi, sao lại làm ra chuyện ô nhục mất hết thanh danh như vậy chứ?"
Lạc Tử Yên quay sang đưa mắt nhìn mẹ con Tần Tuyết, không một chút sợ sệt hay chột dạ cô nhìn thẳng vào mẹ con Tần Tuyết nói.
"Đúng, đêm qua tôi đi tìm trai bao để hoang ái cả đêm đấy thì sao nào. Chuyện tôi dám làm tôi dám nhận. Còn cô, cô tốt đẹp hơn tôi sao? Quyến rũ lên giường cùng bạn trai người khác, cô tốt đẹp lắm sao?"
"Chị, em biết từ nhỏ chị đã rất ghét em, nhưng xin chị đừng làm nhục nhân phẩm của em như vậy. Em có làm gì sai đâu sao chị lại gieo tiếng xấu cho em chứ!"
Tần Ngọc Nhi vừa nói vừa ngã vào lòng Tần Tuyết sụt sùi khóc, Tần Tuyết liếc mắt nhìn Lạc Quân Minh than vãn.
"Đấy ông nghe chưa, đứa con gái yêu của ông làm sai không biết ngượng mà còn quay sang nhục mạ Ngọc Nhi. Ông không thấy bất công cho mẹ con tôi sao?"
Lạc Tử Yên còn lạ gì với màn kịch mà mẹ con họ đã diễn mười mấy năm qua chứ. Không đợi Lạc Quân Minh lên tiếng, Lạc Tử Yên lấy điện thoại ra mở đoạn video đêm qua cô ghi lại đặt lên bàn. Từng câu từng chữ từng âm thanh hoang ái kia phát ra làm Lạc Quân Minh tức giận, ông đứng bật dậy tát vào mặt Tử Yên một cái rõ mạnh quát.
"Ba thật không ngờ con lại trở nên thủ đoạn và đê tiện như vậy? Sáng nay khi nghe Ngọc Nhi nói ba còn không tin, thì ra đó là sự thật. Chỉ vì muốn đá Dương Lạc Hy mà con sẵn sàng dùng thủ đoạn cắt ghép video để bôi nhọ thanh danh của em con và Lạc Hy như vậy sao?"
Lạc Tử Yên vô cùng kinh ngạc khi nhận lãnh cái tát của ông, và nghe từ miệng ông những lời đó. Đây là ba cô sao? Ông ta có thể tin tưởng bất cứ ai ngoại trừ cô, ông ta sẵn sàn ra tay đánh cô chỉ vì nghe Tần Ngọc Nhi bịa ra một câu chuyện không đúng sự thật mà không hề hỏi cô chuyện đó có đúng không? Rốt cuộc ông ấy có phải ba cô không?
"Đúng, lời của cô ta câu nào cũng đúng, chỉ có con là sai là xấu xa là ti tiện trong mắt ba thôi. Như vậy đủ chưa? Nếu đủ rồi thì làm tránh ra, tôi mệt rồi."
Lạc Tử Yên cầm lấy điện thoại lướt qua Lạc Quân Minh đi lên lầu, nhưng chưa được mấy bước ông ta đã lớn tiếng gọi.
"Khoan đã, con lập tức gỡ bỏ video con đã đăng xuống ngay cho ba."
Lạc Tử Yên ánh mắt bất cần nhìn ông nói.
"Xin lỗi, một đứa ti tiện xấu xa không từ thủ đoạn như tôi không có sở thích làm theo lời người khác sai bảo. Nếu ông muốn gỡ thì tự tìm cách mà gỡ, tôi không làm."
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương