Khách Ngủ Đông

Chương 23



Phương Miên ngẩn ra nhìn Lương Ngộ Hành liếm sữa non chảy ra ở ngực mình, hai má không hiểu sao có chút nóng lên. Cơ thể cậu đã có phản ứng từ khi nằm trong lòng người đàn ông bị xoa ngực, bộ phận sinh dục bí ẩn giữa hai chân đã run rẩy.

Cảm giác này không dễ chịu gì, khi Phương Miên ngồi bên giường để Lương Ngộ Hành loay hoay mặc áo cho cậu, lại thấy đũng quần của hắn gồ lên.

Mặc áo xong Lương Ngộ Hành bôi kem dưỡng da mặt cho cậu, cậu vươn tay ra.

"Muốn ôm à?" cơ thể mềm mại kề sát làm Lương Ngộ Hành thỏa mãn, hắn hít sâu một hơi, thứ trong quần căng đau nổ tung. Hắn kéo cậu ra xa một chút, xoa hai má ướt át mịn màng của Phương Miên, "Lát nữa ôm em ra ngoài, em muốn đi ra ngoài mà, buổi chiều đưa em đi dạo trung tâm thương mại với Bố Bố."

Phương Miên cắn môi, không nói.

Phương Miên ở nhà có đôi khi cũng muốn đi ra ngoài hít thở không khí, nhưng ở trong trung tâm thương mại lại cảm thấy không được tự nhiên. Áo khoác Lương Ngộ Hành mặc cho cậu rất lớn, gần như che hết bụng, nhưng cậu vẫn có cảm giác bị người ta nhìn ra được.

Phương Miên không biết dù mình lộ bụng ở trước mặt người khác, người ta cũng không thấy lạ. Tóc đến cổ lại dài hơn chút, Lương Ngộ Hành bảo thợ cắt tóc tạo cho Phương Miên một kiểu phù hợp, hiện tại sắp dài đến bả vai, lúc cậu ra ngoài Lương Ngộ Hành dùng kẹp vén tóc ra sau gáy lộ ra gương mặt xinh đẹp.

Tuy rằng vẫn có đường nét của nam giới, nhưng khi cậu đứng cạnh Lương Ngộ Hành cao lớn, cảm giác đầu tiên của người ngoài là vợ được chồng thương yêu, người tinh mắt có thể cảm giác được người vợ đã mang thai, một tấc cũng không rời chồng mình.

Đi dạo nửa vòng trung tâm thương mại, sắc trời dần tối, Lương Ngộ Hành lại đưa Phương Miên đến cửa hàng ăn món tráng miệng ngọt và bít tết.

*

Trong phòng tắm.

Phương Miên trần truồng ngồi trong bồn tắm, che ngực, dùng vẻ mặt cầu xin nói với Lương Ngộ Hành là ngực đau. Rõ ràng bốn năm tiếng trước người đàn ông mới giúp cậu thông sữa, nhưng đến buổi tối ngực lại sưng lên vì dịch tiết ra, núm vú hồng hào run rẩy khi tiếp xúc với không khí, sữa non trắng ngà chảy ra từ núm vú.

Mùi sữa ngọt ngào tỏa khắp trong phòng tắm, len theo từng luồng hơi nước bao quanh hai người.



Giống như thuốc kích dục, cả người Lương Ngộ Hành giống như là bị thiêu cháy. Cơ thể trắng nõn, bụng hơi nhô lên, ánh mắt cầu xin, Lương Ngộ Hành nuốt nước miếng, nâng vú lên cúi đầu ngậm vào.

Núm vú yếu ớt bị răng nanh cọ xát, bên tai là tiếng rên rỉ không khống chế được của Phương Miên. Lương Ngộ Hành như là dã thú đói khát, đầu lưỡi đảo qua đầu v* màu hồng nhạt cuốn núm vú trong khoang miệng mút vào, chất lỏng nhè nhẹ ngọt ngào đã bị mút vào trong miệng.

Vốn sữa non mới chảy cũng chẳng có mấy, nhưng hắn không nhả ra mà không ngừng mút vào, ngậm xong bên này phải ngậm bên kia, nơi vốn chuẩn bị cho em bé hiện tại bị Lương Ngộ Hành hưởng dụng, bàn tay còn nắn bóp vú giống như thưởng thức đồ chơi.

Ngực bị mút run lên, như là có rễ cây lôi cả vú ra ngoài, lại có cảm giác ngứa ngáy lan khắp người theo đầu v* liếm láp của người đàn ông, muốn người ta dừng lại lại muốn muốn hắn liếm mạnh hơn. Phương Miên mềm người, ôm đầu hắn, ưỡn ngực vào miệng hắn, lỗ nhỏ dưới thân ngứa ngáy, quên cảm giác xấu hổ khi bị liếm sữa.

Lương Ngộ Hành phun ra núm vú bị ngậm cương cứng, nhìn chằm chằm gương mặt ửng hồng của Phương Miên, kéo núm vú, cười khẽ, "Chỉ có một chút sữa cũng căng đau ngực à?"

Phương Miên gật đầu, kề vào vai hắn thở, bàn tay đã đặt lên đũng quần gồ lên của hắn, muốn kéo khóa lại bị hắn đè tay xuống, ôm ra khỏi bồn tắm trùm khăn tắm đặt lên giường.

"Sao lại ướt vậy?" giọng Lương Ngộ Hành khàn khàn, trong mắt phừng lửa, ngón tay đâm vào âm đ*o khép chặt, lúc rút ra dính sợi tơ trong suốt. Nơi đó đã vài tháng không có gì đến thăm, thịt trắng nõn múp míp giống như lúc thiếu niên chưa bị **.

"Em... khó chịu quá."

"Em muốn ăn dương v*t to của chồng đúng không?"

"Ừm..."

Lương Ngộ Hành tách hai đùi Phương Miên ra, gần đây người cậu có chút thịt, đùi cũng không gầy giống như trước mà có thịt mềm, có cảm giác gợi cảm đáng yêu. Môi lớn bị kéo sang hai bên lộ ra bên trong hồng hào, hắn đưa hai ngón tay dọc theo khe hở vào âm đ*o, nơi đó trước kia thường bị sử dụng quá độ nên nới lỏng hơn chút, hiện tại bởi vì có em bé lại trở nên chặt hơn, mút ngón tay giống miệng trẻ sơ sinh.

Ngón tay lại rút ra đặt trên âm vật, Lương Ngộ Hành chậm rãi xoa, lại xoa dương v*t cương lên của Phương Miên, thấy lỗ nhỏ chảy nước ra ngoài, Phương Miên đã sớm bại trận, xoa không có kỹ xảo gì đã mẫn cảm vô cùng.



"Muốn lưỡi hay là dương v*t?"

Phương Miên hừ khẽ, cảm giác trước kia tua lại trong đầu, lỗ nhỏ co rút, cậu khó chịu sắp khóc thành tiếng, "Đầu lưỡi, muốn chồng liếm cho em."

Người đàn ông rút tay ra nằm trên giường làm cho Phương Miên tự chậm rãi ngồi lên. Phương Miên đang mang thai, động tác không tiện, một tay nâng bụng tròn trịa, hai chân quỳ xuống mặt người đàn ông, ngồi xuống từng chút một.

Lỗ nhỏ vừa trắng lại mềm, chỗ thịt lúc trước bị đùa ướt nhẹp chậm rãi tới gần mặt người đàn ông, quá gần thậm chí có thể nhìn thấy nước chảy ra ngoài lỗ nhỏ đang co rút lại, người đàn ông há miệng đưa đầu lưỡi liếm, nếm được hương vị ngọt ngào dâm đãng, sau đó dễ dàng ngậm chỗ đó trong miệng, đầu lưỡi nóng bỏng khuấy.

"A... ưm a..." Âm vật dâm lâu không bị liếm bị đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo qua, cậu run run không dám ngồi hẳn lên, thân thể bị động tác liếm đến mức sắp xụi lơ, chân còn đang miễn cưỡng quỳ. Lần này cậu chủ động xem như được liếm nhẹ nhàng chút, một khi người đàn ông ngậm mút mạnh, cậu sẽ nhấc người lên, lỗ dâm ướt sũng chỉ cách môi người đàn ông chưa đến một cm, sau đó bị hắn âu yếm hôn.

Âm vật vừa mới bị mút xong lòi ra, sau khi không được đầu lưỡi tiếp xúc bắt đầu ngứa. Phương Miên không được mút lại ngồi xuống, chậm rãi lắc eo. Mũi hắn chọc vào khe hở cọ âm vật sưng lên, nước ướt át chảy ra hai bên, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào trong miệng ấm áp, nước dâm chảy từ đầu lưỡi vào trong miệng, hắn mút chùn chụt.

"Ưm... rất, rất thoải mái..." Phương Miên vừa gọi chồng, vừa ngồi trên mặt hắn cọ lỗ dâm, thoải mái đến độ lỗ dâm cũng run lên, giống như sương sớm đọng trên nhị hoa, cậu lại rất mẫn cảm, âm vật bị liếm sắp cao trào. Cậu nhấc chân muốn rời khỏi môi người đàn ông, âm vật không phản ứng kịp nhanh chóng co rút, cậu lại khó tách hai chân ra, khóc gọi chồng.

Lương Ngộ Hành giơ tay ấn Phương Miên ngồi trên mặt, hai môi lớn bị tách ra, mặt hắn dán chặt lấy lỗ nhỏ không một khe hở, nước dâm ấm áp chảy đầy cằm. Hắn không liếm nhẹ nhàng giống vừa rồi, đầu lưỡi tấn công mãnh liệt, lung tung nhanh chóng đảo qua cả miệng lỗ, không để ý tiếng thét của Phương Miên mà liếm lỗ nhỏ sắp cao trào thật mạnh, lỗ nhỏ phun nước ra ngoài, run rẩy không ngừng, chân cậu cũng run sắp rút gân.

"Không được, dừng lại..." Trước mắt dường như trắng xóa, hạ thể còn bị đầu lưỡi người đàn ông không ngừng liếm, bụng run rẩy chua xót nhưng cậu không thể dậy được. Một tay cậu nâng mượt bụng bầu tròn trịa, đùi trắng nõn bởi vì mang thai nên có thêm chút thịt di chuyển dường như kẹp lấy đầu hắn, núm vú bị mút to khẽ đong đưa trong không khí, cảm giác sảng khoái từ hạ thể lầy lội truyền khắp toàn thân, lỗ chân lông cũng sung sướng nở ra, nước mắt chảy đầy mặt, môi phát ra tiếng kêu khóc dâm loạn.

Thậm chí ngay cả lỗ tiểu cũng bị đầu lưỡi liếm run lên, Phương Miên cong thắt lưng không trốn thoát, âm vật bị liếm lớn sắp bị hút mềm nhũn, tất cả cảm giác đều tập trung vào hạ thể.

"Hu hu chồng ơi, hỏng mất chồng..."

"Ưm... A!"

Phương Miên xin người đàn ông, khi bị người đàn ông lại một lần nữa mút mạnh, cậu không khống chế được phun ra một lượng lớn nước văng lên đầy mặt hắn, sau đó ngước cần cổ trắng nõn, há miệng thở dốc chảy mồ hôi, hai tay che chở bụng bầu.
Chương trước Chương tiếp