Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Chương 56: Thanh lý xung quanh
Theo dõi -> Doctruyenchuz.com Để Cập Nhật Truyện Mạt Thế: Sinh Hoá Nguy Cơ
Đối với chuyện này, Hàn Phong không có ý kiến gì. Ngô Soái đã cấp 7, đã thừa sức đảm đương một phía rồi. Bọn họ ở chỗ này tiêu tốn hơn 1 tiếng đồng hồ, bên kia đoán chừng cũng đã chất hết tất cả vật tư lên xe bus, xe bán tải, người nào cũng chuẩn bị tâm thế bỏ chạy khi hành động thất bại rồi. Tưởng không hay, nhưng hoá ra lại hay không tưởng, biến vụng thành khéo, sẵn tiện chạy loạn thì giờ chuyển nhà luôn. Hàn Phong cũng không rảnh rỗi, hắn đặt mục tiêu lên cấp 9 mà lại bị những chuyện ngoài lề kéo chân quá lâu, không thể chậm trễ hơn nữa, bởi vậy nhanh chóng vung tay lên, 4 chiếc nhẫn rơi lách cách trên mặt bàn. - Những người còn lại trong hành động này đều chọn một chút súng đạn làm chiến lợi phẩm, chúng ta chia nhau 4 chiếc nhẫn và phần còn lại. Về phần gậy bóng chày và trảm mã đao, chia cho đội ngũ dưới trướng. Ngô Soái khều khều, lấy một chiếc nhẫn nhanh nhẹn, một chiếc nhẫn hoả cầu. “Đinh! Nhẫn hoả cầu level 2! +1 trí lực. Có thêm kỹ năng: Hoả cầu. Triệu hồi một hoả cầu đánh vào mục tiêu, kèm theo hiệu quả bạo tạc. Mỗi ngày 2 lượt, làm lạnh 12h/lượt” Nhẫn hoả cầu này là của Lang Uy Nhất. Trong lúc rối bời, gã chưa kịp thôi động đã bị Hàn Phong khống chế. Mà kể cả gã có kịp thôi động thì với kỹ năng tương đương nhất giai thế này, Hàn Phong hiện giờ cũng tuyệt không sợ hãi.
Ngô Soái lấy cả hai chiếc nhẫn này cho bạn gái mà thôi. Nhẫn nhanh nhẹn hắn đã có, nhẫn hoả cầu này, uy lực không đủ với hắn, chỉ số cộng thêm cũng ít tới đáng thương, hắn lười đeo chật tay.
Nhưng nó vẫn là một món vật phẩm tuyệt vời cho người phi phàm dưới cấp 5. Một hoả cầu có thể dễ dàng đ·ánh c·hết một thây ma cấp 5, thậm chí cấp 7.
Hàn Phong còn lại 2 chiếc nhẫn, một nhẫn sức mạnh level 2, một nhẫn phục hồi level 2.
“Đinh! Nhẫn phục hồi level 2. Thuộc tính +3 phục hồi. Trang bị giới hạn, không thể trang bị trùng lặp.”
Hàn Phong đeo chiếc nhẫn này lên tay, điểm phục hồi tăng lên tới 17 điểm, sau đó ném nhẫn sức mạnh vào balo sau lưng. Hắn đã đeo một nhẫn sức mạnh rồi, không cần cái thứ hai nữa, có thể chờ đổi lấy vật hay ho hơn.
Sau khi chia chác chiến lợi phẩm, Ngô Soái cùng với Trần Diệu Âm rời đi căn cứ, để lại đám người Hàn Phong. Đáng thương cho cả Hàn Phong lẫn Ngô Soái, cả hai đều không biết lái xe, đi đâu cũng cần người đưa rước.
Hàn Phong tập hợp Tiêu Minh, Hứa Dương, Chu Vấn, Nhạc Sơn và Lục Đại Nguyên lại rồi nói:
- Thu gom hết thảy gậy bóng chày lại, phân phát cho đội viên.
- Trước buổi tối, chúng ta phải tiêu diệt hết thảy thây ma xung quanh căn cứ trong bán kính 200 mét!
Ngue thấy lời nói của hắn, ba người trước không nhìn ra biểu hiện gì, nhưng hai người Nhạc Sơn, Lục Đại Nguyên thì kinh hãi tới ngây người.
- Sao… Sao có thể. Chúng ta không còn nhiều đạn a…
Thây ma trong vòng 200 mét rất đông. Mặc dù Liêu cục trưởng và Nhạc phó cục trưởng đã thanh lý qua, nhưng kể từ khi bọn họ c·hết, đám Tam Lang hội không hề giữ gìn phòng tuyến, thây ma đã theo mùi nhân loại mà mò tới, hiện tại bên ngoài đã có hơn 400 đầu tụ tập.
400 đầu thây ma, kể cả có 800 viên đạn cũng chưa chắc có thể tiêu diệt. Trừ khi là bách phát bách trúng, bắn 1 viên nổ đầu một thây ma. Nhưng cái kia quá không thực tế, chỉ có đứng sát bên cạnh mà bắn, nhưng thây ma nào dễ tiếp cận như vậy, sơ xẩy là sẽ sảy ra chuyện ngay, thường thường dùng súng bắn 3 viên mới có 1 viên trúng ngay giữa sọ não, tiêu diệt thành công thây ma. Huống hồ bọn họ vừa rồi kiểm kê vật tư, súng thì nhiều nhưng đạn chỉ còn khoảng 600 viên.
Hàn Phong tất nhiên không dùng súng đạn rồi. Hắn đoán đám người Tam Lang một mặt là lười biếng, một mặt là không có đủ đạn dược, nhưng phần nhiều hơn chính là muốn để đám thây ma này lại, bao vây cứ điểm, tránh cho người sống sót có ý đồ chạy thoát. Bọn họ dùng thây ma làm bức tường ngăn không cho con tin trốn đi.
Hàn Phong tiếp quản Tam Lang trại, tất nhiên không muốn duy trì kế hoạch ngu xuẩn này. Hắn cần g·iết sạch đám thây ma này, vừa gia tăng chất lượng cuộc sống, mở rộng không gian sinh tồn, vừa muốn lập một cái chiến tích nho nhỏ cho người nơi này xem, để họ tận mắt thấy được thực lực của người đứng đầu.
Dẫu sao, uy vọng cũng cần xây dựng bằng mắt thấy tai nghe.
Sau khi thông báo ý đồ, Hàn Phong thản nhiên phất tay nói với Nhạc Sơn, Lục Đại Nguyên:
- Lần hành động đầu tiên, các anh hỗ trợ bên cạnh là được. Nhớ chuẩn bị xăng cùng bao tay, bọn tôi g·iết tới đâu, lập tức gom xác thây ma lại chất đống đốt hết. Ai muốn săn g·iết thây ma cũng tốt, tôi sẽ nhìn biểu hiện từng người mà bồi dưỡng.
Hai người Nhạc, Lục chỉ có thể gật đầu đồng ý. Bọn họ dù muốn can ngăn, nhưng chiến tích kinh khủng của Hàn Phong khi tiêu diệt Tam Lang hội còn đó, bọn họ không dám lên tiếng.
Sau khi thông báo xong, đội viên dưới trướng của hai người Nhạc, Lục đều tập trung đông đủ.
Người sống sót xung quanh còn chưa kịp cảm nhận sự yên bình ngắn ngủi đã thấy hai nhóm người trên tay lăm lăm súng ống, vẻ mặt nghiêm trọng cùng thái độ gấp gáp ùn ùn kéo ra cổng. Bọn họ đều hoang mang không biết liệu có phải lại tiếp tục một đợt tranh quyền đoạt lợi nữa hay không.
Một lúc sau, bên ngoài đã vang lên âm thanh chiến đấu cùng hò hét kịch liệt nhưng không có tiếng súng nào cả.
Thông Báo: Website chuyển qua sử dụng tên miền mới 123truyens.vip , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Nếu bạn không load được website hãy cài đặt app 1.1.1.1 để truy cập website.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương