Nửa Đời Phù Hoa
Chương 100: Báo cáo xong công việc
Long thất biết tầm quan trọng của vấn đề cũng như biết được sự nguy hiểm của nó lên tiếng nói :
" Vâng, thần sẽ triển khai ngay. Mong tứ gia cho thần điều động thêm vài ám vệ để tiện bề xử lí công việc. Tránh bị lộ ra ngoài ạ. "
"Được, Long nhất điều vài ám vệ cho Long thất. "
Rồi Dận Chân quay lại nói với nàng :
" Nàng rảnh thì viết lại chi tiết những việc này cho ta nhé. "
" Được thiếp nhớ rồi. "
Sau đó Long Bát tiến lên báo cáo :
"Bẩm Tứ gia, Thiết kị quân ở chỗ thần dạo gần đây luôn kêu ca về việc không có ngựa để tập luyện. Còn đâu không có việc gì khác ạ. "
Dận Chân nghe xong thì phân phó :
" Chia trăm người thiết kị quân đó thành 4 nhóm. Mỗi nhóm chia nhau luân phiên tập luyện bắn tên, đao kiếm, trùy sắt và giáo mác. Đến khi nào ngựa khỏe thì phối hợp tập luyện. "
"Rõ thưa Tứ gia. "
Sau đó là đến Long Cửu lên tiếng nói :
"Ám vệ trong tay thần đã đào tạo thêm được một nhóm tinh anh. Thỉnh Tứ gia sắp xếp công việc. "
Dân Chân vui vẻ nói :
"Đào tạo xong rồi à. Đưa bọn họ cài vào Phủ Bát đệ đi. "
Phù Hoa nhíu mày suy nghĩ nhưng không hỏi chàng tại sao lại phân phó như vậy.
Sau đó Long Thập lên tiếng báo cáo :
"Bẩm Tứ gia, các cửa hàng dưới danh nghĩa của ngài, buôn bán rất tốt ạ. Lợi nhuận năm nay tăng gấp đôi so với năm ngoái. Nhất là của tiệm mà ngài mới đề bạt trưởng quầy mới, lợi nhuận tăng gấp đôi, hơn nữa những thất thoát ban đầu đã được bổ sung đầy đủ rồi ạ. "
Phù Hoa nghe thế thì liên tưởng đến Âu Dương Phong đệ nhưng không biết có phải không liền nhìn chàng mang ý hỏi .
Dận Chân nhìn ánh mắt của nàng, như có như không trả lời :
" Chỗ của Âu Dương Phong thì để hắn tiếp quản thêm một cửa hàng kém phát triển nữa. Coi như để rèn luyện.
"
" Vâng thưa Tứ gia. "
Sau đó là Vị Long Thập nhất nhìn như con gái lên tiếng báo cáo :
"Bẩm Tứ gia, những kỹ viện dưới tay thần vẫn hoạt động tốt. Dạo này thần tiếp đón được vài vị khách là quan lớn trong triều. Thu thập được không ít tin tức tốt đấy ạ. "
" Vậy hả. Viết chi tiết rồi nộp lên cho ta."
"Ngài không hỏi thần thêm điều gì sao ?"
" Ta biết được cách làm việc của ngươi lên không cần hỏi nhiều. Cần tiền thì kêu Long Nhị, cần người thì bảo Long Cửu. "
"Tứ gia đúng là hiểu thần mà. Vậy thần không khách khí đâu nhé. "
Long Nhị nghe vậy thấy có điềm liền nói lên quan điểm của bản thân :
"Ta sẽ chỉ cung cấp tiền theo khả năng. Dùng bao nhiêu ta sẽ ghi rõ để sau này ngươi lấy tiền lời ra trả nợ. "
"Quỷ keo kiệt. "
Nghe lời hai người nói, phút chốc Phù hoa phát ra tiếng cười nhỏ nhẹ. Thấy nàng cười hai người xấu hổ không nói nữa.
"Xin lỗi nhé. Ta không nhịn được cười. "
Tiểu Thập nhị vui vẻ nói :
"Chủ mẫu người cười là đúng rồi. Lúc nào hai người họ cũng vậy hết. Không cần xin lỗi họ đâu ạ. "
Phù Hoa nghe vậy thì nói :
" Vậy sao. Mà ta thắc mắc sao muội không báo cáo đi. "
Tiểu Thập nhị lên tiếng nói :
"Muội quản lí mảng độc dược lên không có gì báo cáo hết. Trừ phi Tứ gia yêu cầu muội đầu độc ai thôi. "
Nàng ngạc nhiên hỏi tiếp :
" Vậy muội có biết giải độc không ?"
Chưa đế Tiếu thập nhị trả lời. Long thập nhất trả lời :
" Muội ấy có biết giải độc đâu. Lần trước lấy người trong lâu của ta thử xuân dược khiến một đám hỏng việc.
Không xử lý được khiến ta điên cả đầu. Thất thoát một khoản lớn. "
Phù Hoa nghe vậy thì ngạc nhiên hói :
" Tại sao lại không biết cách giải độc vậy ?"
Dận Chân lên tiếng giải đáp thắc mắc cho nàng :
" Nàng ấy được độc y nhận nuôi lên chỉ hứng thú với độc. Còn giải độc thì chỉ như tay mơ. May mà còn có Ngô đại phu không thì khổ thân mọi người."
"Vậy sao."
"Mà ta định để cô ấy đi theo muội học y thuật. Như thế sẽ đỡ tổn thất hơn. "
Tiểu Thập nhị nghe vậy thì hào hứng nói :
" Chủ mẫu người biết y thuật sao. Sao người tài giỏi như vậy chứ. Oa hâm mộ người quá đi. "
Phù Hoa nghe vậy thì cười nói :
"Ta cũng chỉ bình thường biết chút cơ bản thôi . Muội khen quá lời rồi. "
Dận Chân nói :
"Nàng ấy nói không sai. Muội rất giỏi. Là tiểu phúc tinh của ta."
"Chàng thật là. "
" Báo cáo xong rồi mọi người ở lại ăn trưa nhé. "
Mọi người còn đang đắn đo thì Dận Chân đã lên tiếng :
"Ở lại cùng nhau ăn tết đi. Ta đã bảo nhà bếp chuẩn bị đồ ăn rồi. "
Phù Hoa lên tiếng nói :
" Chàng bảo nhà bếp lúc nào thế ?"
"Lúc nàng không có ở đây chứ sao."
Nói rồi Phù Hoa như nhớ ra gì đó đi vào trong phòng lấy đồ.
Nàng muốn lì xì cho bọn họ. Vậy lên vào phòng lấy ra mười hai thỏi vàng gấu trúc mang ra.
" Lần đầu gặp mặt ta chưa chuẩn bị gì hết. Tặng mọi người. "
Sau đó lần lượt đưa cho từng người vàng gấu trúc. Ai cũng vui vẻ nhận lấy rồi cảm ơn nàng.
Tiểu Thập nhị vui vẻ lên tiếng :
"Oa, chủ mẫu, trên này khắc hình con gì đáng yêu vậy ạ ?"
"Trên đó khác hình con gấu trúc. Là quốc bảo đó nha. "
" Vâng, thần sẽ triển khai ngay. Mong tứ gia cho thần điều động thêm vài ám vệ để tiện bề xử lí công việc. Tránh bị lộ ra ngoài ạ. "
"Được, Long nhất điều vài ám vệ cho Long thất. "
Rồi Dận Chân quay lại nói với nàng :
" Nàng rảnh thì viết lại chi tiết những việc này cho ta nhé. "
" Được thiếp nhớ rồi. "
Sau đó Long Bát tiến lên báo cáo :
"Bẩm Tứ gia, Thiết kị quân ở chỗ thần dạo gần đây luôn kêu ca về việc không có ngựa để tập luyện. Còn đâu không có việc gì khác ạ. "
Dận Chân nghe xong thì phân phó :
" Chia trăm người thiết kị quân đó thành 4 nhóm. Mỗi nhóm chia nhau luân phiên tập luyện bắn tên, đao kiếm, trùy sắt và giáo mác. Đến khi nào ngựa khỏe thì phối hợp tập luyện. "
"Rõ thưa Tứ gia. "
Sau đó là đến Long Cửu lên tiếng nói :
"Ám vệ trong tay thần đã đào tạo thêm được một nhóm tinh anh. Thỉnh Tứ gia sắp xếp công việc. "
Dân Chân vui vẻ nói :
"Đào tạo xong rồi à. Đưa bọn họ cài vào Phủ Bát đệ đi. "
Phù Hoa nhíu mày suy nghĩ nhưng không hỏi chàng tại sao lại phân phó như vậy.
Sau đó Long Thập lên tiếng báo cáo :
"Bẩm Tứ gia, các cửa hàng dưới danh nghĩa của ngài, buôn bán rất tốt ạ. Lợi nhuận năm nay tăng gấp đôi so với năm ngoái. Nhất là của tiệm mà ngài mới đề bạt trưởng quầy mới, lợi nhuận tăng gấp đôi, hơn nữa những thất thoát ban đầu đã được bổ sung đầy đủ rồi ạ. "
Phù Hoa nghe thế thì liên tưởng đến Âu Dương Phong đệ nhưng không biết có phải không liền nhìn chàng mang ý hỏi .
Dận Chân nhìn ánh mắt của nàng, như có như không trả lời :
" Chỗ của Âu Dương Phong thì để hắn tiếp quản thêm một cửa hàng kém phát triển nữa. Coi như để rèn luyện.
"
" Vâng thưa Tứ gia. "
Sau đó là Vị Long Thập nhất nhìn như con gái lên tiếng báo cáo :
"Bẩm Tứ gia, những kỹ viện dưới tay thần vẫn hoạt động tốt. Dạo này thần tiếp đón được vài vị khách là quan lớn trong triều. Thu thập được không ít tin tức tốt đấy ạ. "
" Vậy hả. Viết chi tiết rồi nộp lên cho ta."
"Ngài không hỏi thần thêm điều gì sao ?"
" Ta biết được cách làm việc của ngươi lên không cần hỏi nhiều. Cần tiền thì kêu Long Nhị, cần người thì bảo Long Cửu. "
"Tứ gia đúng là hiểu thần mà. Vậy thần không khách khí đâu nhé. "
Long Nhị nghe vậy thấy có điềm liền nói lên quan điểm của bản thân :
"Ta sẽ chỉ cung cấp tiền theo khả năng. Dùng bao nhiêu ta sẽ ghi rõ để sau này ngươi lấy tiền lời ra trả nợ. "
"Quỷ keo kiệt. "
Nghe lời hai người nói, phút chốc Phù hoa phát ra tiếng cười nhỏ nhẹ. Thấy nàng cười hai người xấu hổ không nói nữa.
"Xin lỗi nhé. Ta không nhịn được cười. "
Tiểu Thập nhị vui vẻ nói :
"Chủ mẫu người cười là đúng rồi. Lúc nào hai người họ cũng vậy hết. Không cần xin lỗi họ đâu ạ. "
Phù Hoa nghe vậy thì nói :
" Vậy sao. Mà ta thắc mắc sao muội không báo cáo đi. "
Tiểu Thập nhị lên tiếng nói :
"Muội quản lí mảng độc dược lên không có gì báo cáo hết. Trừ phi Tứ gia yêu cầu muội đầu độc ai thôi. "
Nàng ngạc nhiên hỏi tiếp :
" Vậy muội có biết giải độc không ?"
Chưa đế Tiếu thập nhị trả lời. Long thập nhất trả lời :
" Muội ấy có biết giải độc đâu. Lần trước lấy người trong lâu của ta thử xuân dược khiến một đám hỏng việc.
Không xử lý được khiến ta điên cả đầu. Thất thoát một khoản lớn. "
Phù Hoa nghe vậy thì ngạc nhiên hói :
" Tại sao lại không biết cách giải độc vậy ?"
Dận Chân lên tiếng giải đáp thắc mắc cho nàng :
" Nàng ấy được độc y nhận nuôi lên chỉ hứng thú với độc. Còn giải độc thì chỉ như tay mơ. May mà còn có Ngô đại phu không thì khổ thân mọi người."
"Vậy sao."
"Mà ta định để cô ấy đi theo muội học y thuật. Như thế sẽ đỡ tổn thất hơn. "
Tiểu Thập nhị nghe vậy thì hào hứng nói :
" Chủ mẫu người biết y thuật sao. Sao người tài giỏi như vậy chứ. Oa hâm mộ người quá đi. "
Phù Hoa nghe vậy thì cười nói :
"Ta cũng chỉ bình thường biết chút cơ bản thôi . Muội khen quá lời rồi. "
Dận Chân nói :
"Nàng ấy nói không sai. Muội rất giỏi. Là tiểu phúc tinh của ta."
"Chàng thật là. "
" Báo cáo xong rồi mọi người ở lại ăn trưa nhé. "
Mọi người còn đang đắn đo thì Dận Chân đã lên tiếng :
"Ở lại cùng nhau ăn tết đi. Ta đã bảo nhà bếp chuẩn bị đồ ăn rồi. "
Phù Hoa lên tiếng nói :
" Chàng bảo nhà bếp lúc nào thế ?"
"Lúc nàng không có ở đây chứ sao."
Nói rồi Phù Hoa như nhớ ra gì đó đi vào trong phòng lấy đồ.
Nàng muốn lì xì cho bọn họ. Vậy lên vào phòng lấy ra mười hai thỏi vàng gấu trúc mang ra.
" Lần đầu gặp mặt ta chưa chuẩn bị gì hết. Tặng mọi người. "
Sau đó lần lượt đưa cho từng người vàng gấu trúc. Ai cũng vui vẻ nhận lấy rồi cảm ơn nàng.
Tiểu Thập nhị vui vẻ lên tiếng :
"Oa, chủ mẫu, trên này khắc hình con gì đáng yêu vậy ạ ?"
"Trên đó khác hình con gấu trúc. Là quốc bảo đó nha. "
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương