Nửa Đời Phù Hoa

Chương 11: Gà bông nhỏ ca hát ở thư phòng



Tiểu Thuận Tử nhìn cô cười cười, gãi gãi cái ót, nói với cô:

“ Tứ gia trước khi lên triều đã dặn dò ta đưa cho cô cái này, đây là chìa khoá của Tứ nghi đường, bao gồm phòng ngủ, thư phòng... Mọi thư tịch, sổ sách bên trong thư phòng do cô trông coi. Cô biết nhiều chữ, chắc chắn sẽ trông coi tốt hơn ta. hì hì “

Phù Hoa nhìn chùm chìa khóa trong tay, rồi lại nhìn Tiểu Thuận Tử đang cười trước mặt, vừa thấy nghi hoặc, vừa có cảm giác trách nhiệm nặng nề. Nhưng đâu đó nàng thấy sai sai ở chỗ nào đó, cảm giác như mình bị lừa thì phải.

Sau khi thu dọn xong phòng ngủ, Phù Hoa thấy Tiểu Thuận Tử đã dọn xong bàn ăn sáng, thì bước tới bàn làm việc của Tứ gia. Thấy trên đó có một tờ giấy được chặn bằng cái chặn giấy hình rồng bằng dương chi bạch ngọc hôm trước. Trên giấy là dòng chữ viết bằng thể tiểu khải thanh thoát nhẹ nhàng tinh tế,ghi một số sách liên quan đến Kinh phật. Cũng đúng thôi, Ái tân giác la Dận Chân nổi tiếng là người am hiểu Kinh phật mà.

Phù Hoa nhẩm trong đầu tên những cuốn sách được ghi trong giấy. Nàng cầm chùm chìa khóa Tiểu Thuận Tử vừa đưa đi đến căn phòng bên cạnh. Trước cửa phòng có một ổ khóa bằng đồng tinh xảo, Phù Hoa lật chùm chìa khóa, thử tra từng chìa vào ổ. Phải ba bốn lần mới mở được ổ khóa. Nàng nhìn chiếc chìa khóa đó thầm ghi nhớ để sau này nếu có đi lấy sách nữa sẽ không làm mất thời gian.

Đẩy cửa bước vào, bên trong quả là phòng sách của người trong hoàng gia,nó cực kì rộng lớn. Trong phòng có rất nhiều giá sách bằng gỗ, bên trên đó là vô số sách bao gồm nhiều thể loại. Các kệ sách vẫn còn rất mới, nhưng các cuốn sách thì không, nó có mới có cũ. Mặc dù là buổi sáng nhưng trong phòng hơi tối nên nàng đến cửa sổ rồi mở nó ra. Hôm nay trời không đổ tuyết nữa, ánh sáng từ cửa sổ đủ để nàng nhìn rõ chữ trên những cuốn sách.Phù Hoa bước đến từng giá sách,bấy giờ nàng mới để ý trên đó có cả kinh thi, thư tịch, thư pháp, cổ văn, bút tích thơ ca của nhiều danh thi lịch sử nổi tiếng... Nhưng chính sự phong phú đó đã làm khó nàng, vì mới chuyển đến lên thư phòng chưa được sắp xếp hoàn chỉnh. Các cuốn sách, tranh vẽ, điển tịch... được để lẫn lộn với nhau hết lên.

Phù Hoa cảm thấy hôm nay sẽ là một ngày bận rộn đây. Nàng nhanh chóng đi từng giá sách một, cố gắng tìm ra những cuốn sách mà Tứ gia yêu cầu. Phải mất một lúc lâu, nàng mới tìm đủ sách cho Tứ gia, nàng mang những quyển sách đó quay về phòng chính, đặt lên bàn gỗ đàn nơi làm việc của chàng. Đặt ngay ngắn chỉnh tề ở trên mặt bàn,sau đó nàng quay trở lại phòng sách, thầm nghĩ bản thân phải nhanh chóng sắp xếp lại những giá sách đó trước khi Tứ gia về.

Nàng đi đến từng giá sách, trước hết phân loại chúng theo thể loại. Là kinh phật thì một giá, sử sách một giá, dã sử một giá, điển tịch một giá, binh pháp một giá, thơ ca một giá, tranh vẽ và thư pháp một giá.

Nàng cứ như con thoi chuyển sách, tìm sách, sắp xếp, rồi lại chuyển sách.... Nàng làm liên tục nhưng không hề cảm thấy công việc này nhàm chán, thay vào đó là rất hào hứng và vui thích. Có lẽ do kiếp trước không có bạn bè, người thân lên bầu bạn với nàng ngần ấy năm là sách vở. Nên khi đến đây, được làm công việc này, nàng thấy rất thoải mái.

Sắp xếp đến phần tranh vẽ và thư pháp, nàng thấy rất nhiều bức hoạ của các hoạ sĩ nổi tiếng. Không cầm lòng được, nàng vừa ngắm tranh, vừa sắp xếp, vừa ca hát. Nàng hát nhỏ nhẹ cho bản thân nghe, chứ không dám hát to:

“ Có ước mơ tựa như cánh buồm

Chờ cơn gió vút lên

Có vết thương mười năm đứng âm thầm

Vì cơn mưa sống lại



Có trái tim tựa như tiếng đàn

Làm tôi yêu siết bao

Có bước chân dài hơn những con đường

Về nơi tim vắng lặng

là la lá là

la là lá la la là lá la

............................................ “

Phù Hoa vừa hát vừa làm, cuối cùng cũng sắp xếp xong được cái phòng sách rộng lớn này. Chợt nàng nghe tiếng bước chân ở ngoài cửa. Phù Hoa dừng hát, vội nhìn ra ngoài cửa. Thấy Tứ gia đang đứng trước cửa phòng. Nàng quỳ xuống hành lễ, thầm cảm thấy không ổn rồi. Mong rằng Tứ gia sẽ không nghĩ là mình ham chơi, quên làm việc, cũng mong rằng chàng không nghe thấy gì hết.

May sao Tứ gia chỉ miễn lễ cho nàng,quét mắt nhìn khắp phòng, rồi hỏi:

“ Đã tìm được sách cho gia chưa. Ngươi vừa sắp xếp lại thư phòng đấy à.”

“ Bẩm gia, nô tỳ đã tìm được sách rồi ạ, đang đặt ở trong phòng. Vâng, phòng này nô tỳ vừa mới sắp xếp lại ạ. “

Phù Hoa đứng thẳng lưng, hơi cúi đầu, rè rặt trả lời Dận Chân. Được một lát, nàng thấy Dận Chân tiếp tục nói:

“ Cần gì thì bảo Cao quản gia hay Tiểu Thuận Tử giúp đỡ ngươi. “

Nói xong chàng quay người, trở về phòng thay bộ triều phục chưa kịp đổi ra. Chắc chàng đi đến luôn. Liệu chàng có nghe thấy gì không? Nghe thấy sao chàng không trách phạt mình? Mà thôi chàng đã không nói gì chắc là chưa nghe thấy. Mình cứ yên tâm làm việc đã.
Chương trước Chương tiếp