Nửa Đời Phù Hoa
Chương 98: Dịch ngựa
Dận Chân nhìn nàng rồi đáp :
" Tất nhiên là cả hai rồi. Có một chuyện quan trọng cần phải xử lí. Cũng như để họ đến đây ăn bánh chưng. "
Phù Hoa thấy chàng nói vậy thì lo lắng hỏi :
"Có chuyện gì mà mùng một Tết đã phải gọi bọn họ đến đây vậy. "
Dận Chân nhẹ nhàng giải thích cho nàng.
"Bọn họ là 12 ám vệ giỏi nhất của ta. Bên dưới còn nhiều người khác nữa. Đều lấy chữ long làm họ lấy thứ tự làm tên. Những người có mặt ở đây đều được giữ những chức vụ quan trọng. Lệnh bài mà ta đưa cho nàng là để hiệu lệnh bọn họ. "
phù Hoa ngạc nhiên nói :
" Vậy lệnh bài ấy có quan trọng lắm không ? "
"Tất nhiên là quan trọng rồi. Nó chứng minh thân phận chủ mẫu của nàng. Khiến nàng có thể ra lệnh cho bất kì ai trong Long gia bản. "
"Sao chàng lại đưa thứ quan trọng như vậy cho thiếp chứ. "
"Nàng xứng đáng được nhận những thứ đó. "
Sau đó nhìn về phía Long nhất ra hiệu cho hắn báo cáo vấn đề.
Long nhất nhận lệnh bắt đầu báo cáo :
" Bẩm Tứ gia, Bên phía Thái tử đã bí mật tập hợp một đội quân tư nhân ở một sơn cốc cách kinh thành 800 dặm.
Hơn nữa thần còn điều tra được Thái tử đã bí mật họp mặt với vài đại thần trong triều vào tối hôm qua. "®)
Dận Chân nghe vậy thì nhíu mày nói :
" Phái từ số 20 đến 30 đi giám sát những đại thần đó. Ngày nào cũng mật báo tình hình về. Còn từ số 30 đến 40 mỗi người làm một đội trưởng huấn huyện nhân lực cho ta. Mỗi đội 20 người nhưng phải một địch 10 người. Rõ chưa. "
Long nhất chắp tay nói :
" Vâng thần sẽ đi sắp xếp ngay. Không biết thập tam và thập tứ vẫn tiếp tục giám sát thái tử ạ. "
Dận Chân nghiêm mày nói thêm :
"Phái thêm Thập ngũ và thập bát chú ý đến Phú Sát phủ."
Long nhất nghiêm mặt đáp lời :
" Vâng Tứ gia. "
Sau đó Thập nhị tiến lên báo cáo.
" Bẩm Tứ gia, dạo này việc làm ăn của Cửu gia có vài chỗ không ổn. Cửu gia nhờ việc buôn bán, bắc cầu giao lưu với bên mông cổ. Có cần điều tra thêm không ạ. "
Dận Chân nhíu mày chặt hơn nói :
" Phái thêm Thập cửu đi giúp ngươi. Chuyện này điều tra rõ ràng rồi báo cho ta."
Long Nhị trả lời :
"Thần đã rõ."
Sau đó đến Long tam tiến lên nói :
" Bẩm Tứ gia, Bên phía trại ngựa của chúng ta có vấn đề. Không biết vì lí do gì rất nhiều ngựa đã bị bệnh, số lượng chết không nhiều nhưng bị bệnh lại rất nhiều. Bên phía thú y đã cố sức điều trị nhưng không khả quan lắm.
Dận Chân chưa lên tiếng thì Phù hoa đã lên tiếng trước. Khi nghe đến vấn đề ngựa bệnh nàng liền nghĩ đến dịch ngựa từng thấy trên ti vi đời trước liền hỏi :
"Có phải ngựa mới đầu mắt đỏ lên, sau đó dần dần chán ăn, mất sức tiêu chảy , rồi bệnh chết đúng không ?"
Long Tam ngạc nhiên lên tiếng nói :
" Không biết Chủ mẫu từ đâu biết được vấn đề này. "
Phù Hoa lo lắng nói :
" Vậy là đúng như ta nói đúng không ?"
Long tam lại đáp :
"Đúng như chủ mẫu đã nói. Các thú y chỉ chuẩn đoán được là do tiêu chảy dẫn đến. Đã thay đổi khẩu phần ăn lẫn nước uống của chúng nhưng tình hình không khả quan lắm. "
Nghe đến đây Phù hoa đã hiểu ra vấn đề. Đúng y như dịch kia liền nói :
" Vậy là đúng rồi. Đây gọi là dịch mắt đỏ ở ngựa. Do giun sán gây lên. Giun sán này phát triển ở mắt ngựa, dần dần tiến vào não ngựa. Khiến ngựa đau không ăn được. Dần dần não dừng hoạt động rồi chết bệnh. Lên rất khó để chuẩn đoán ra. "
Mọi người đều ngạc nhiên trước lời nàng nói. Dận Chân lên tiếng hỏi :
"Sao nàng biết những chuyện này ?"
Phù Hoa mới ngó người rồi dùng một lí do để thoái thác :
" Do hồi bé ở gần nhà có bác thợ săn nuôi ngựa. Cũng xảy ra tình trạng y như vậy lên thiếp biết. "
Dận Chân biết nàng không nói thật nhưng cũng vạch trần điều đó.
Long Tam lo lắng hỏi nàng :
" Không biết chủ mẫu có biết cách điều trị như thế nào không ? "
Phù Hoa nghe hắn hỏi thì nghiêm túc nhớ lại những gì mình thấy trên ti vi. Sắp xếp lại ngôn từ rồi nói :
" Việc này không khó giải quyết lắm. Đầu tiên,khi phát hiện ra ngựa bị đỏ mắt liền cách ly khỏi những con ngựa khỏe. Sau đó lấy nhíp gắp con sán ở khóe mắt ngựa ra. Lấy ra xong thì dùng muối pha loãng nhỏ mắt đến khi hết đỏ. Vấn đề tiêu chảy thì tiếp tục sử dụng theo toa thuốc của thú y. Nhưng khó nhất là chấm dứt hẳn dịch bệnh.
Tốt nhất là dùng vôi rắc vào xung quanh chuồng ngựa. Thường xuyên thay đổi cỏ khô dưới chân ngựa. Không sử dụng lại đống cỏ đó mà lên đốt hết để phòng trứng sán tồn tại. Hơn nữa tuyệt đối không để chuồng của những con ngựa bệnh bị ẩm ướt. Nếu làm theo đúng như vậy thì ta nghĩ chắc chắn sẽ khỏi thôi. "
Long Tam nghe nàng nói một loạt mà không hiểu gì hết nhưng vẫn cố gắng ghi nhớ mọi chuyện.
Dận Chân thì hoàn toàn tin tưởng nàng nói :
"Ngươi trở về ra lệnh cho mọi người làm theo lời nàng ấy nói. "
Long Tam vẫn còn thắc mắc nhưng không hỏi nữa. Lên tiếng đáp :
"Vâng Tứ gia, thần nhất định sẽ làm theo những gì chủ mẫu nói."
" Tất nhiên là cả hai rồi. Có một chuyện quan trọng cần phải xử lí. Cũng như để họ đến đây ăn bánh chưng. "
Phù Hoa thấy chàng nói vậy thì lo lắng hỏi :
"Có chuyện gì mà mùng một Tết đã phải gọi bọn họ đến đây vậy. "
Dận Chân nhẹ nhàng giải thích cho nàng.
"Bọn họ là 12 ám vệ giỏi nhất của ta. Bên dưới còn nhiều người khác nữa. Đều lấy chữ long làm họ lấy thứ tự làm tên. Những người có mặt ở đây đều được giữ những chức vụ quan trọng. Lệnh bài mà ta đưa cho nàng là để hiệu lệnh bọn họ. "
phù Hoa ngạc nhiên nói :
" Vậy lệnh bài ấy có quan trọng lắm không ? "
"Tất nhiên là quan trọng rồi. Nó chứng minh thân phận chủ mẫu của nàng. Khiến nàng có thể ra lệnh cho bất kì ai trong Long gia bản. "
"Sao chàng lại đưa thứ quan trọng như vậy cho thiếp chứ. "
"Nàng xứng đáng được nhận những thứ đó. "
Sau đó nhìn về phía Long nhất ra hiệu cho hắn báo cáo vấn đề.
Long nhất nhận lệnh bắt đầu báo cáo :
" Bẩm Tứ gia, Bên phía Thái tử đã bí mật tập hợp một đội quân tư nhân ở một sơn cốc cách kinh thành 800 dặm.
Hơn nữa thần còn điều tra được Thái tử đã bí mật họp mặt với vài đại thần trong triều vào tối hôm qua. "®)
Dận Chân nghe vậy thì nhíu mày nói :
" Phái từ số 20 đến 30 đi giám sát những đại thần đó. Ngày nào cũng mật báo tình hình về. Còn từ số 30 đến 40 mỗi người làm một đội trưởng huấn huyện nhân lực cho ta. Mỗi đội 20 người nhưng phải một địch 10 người. Rõ chưa. "
Long nhất chắp tay nói :
" Vâng thần sẽ đi sắp xếp ngay. Không biết thập tam và thập tứ vẫn tiếp tục giám sát thái tử ạ. "
Dận Chân nghiêm mày nói thêm :
"Phái thêm Thập ngũ và thập bát chú ý đến Phú Sát phủ."
Long nhất nghiêm mặt đáp lời :
" Vâng Tứ gia. "
Sau đó Thập nhị tiến lên báo cáo.
" Bẩm Tứ gia, dạo này việc làm ăn của Cửu gia có vài chỗ không ổn. Cửu gia nhờ việc buôn bán, bắc cầu giao lưu với bên mông cổ. Có cần điều tra thêm không ạ. "
Dận Chân nhíu mày chặt hơn nói :
" Phái thêm Thập cửu đi giúp ngươi. Chuyện này điều tra rõ ràng rồi báo cho ta."
Long Nhị trả lời :
"Thần đã rõ."
Sau đó đến Long tam tiến lên nói :
" Bẩm Tứ gia, Bên phía trại ngựa của chúng ta có vấn đề. Không biết vì lí do gì rất nhiều ngựa đã bị bệnh, số lượng chết không nhiều nhưng bị bệnh lại rất nhiều. Bên phía thú y đã cố sức điều trị nhưng không khả quan lắm.
Dận Chân chưa lên tiếng thì Phù hoa đã lên tiếng trước. Khi nghe đến vấn đề ngựa bệnh nàng liền nghĩ đến dịch ngựa từng thấy trên ti vi đời trước liền hỏi :
"Có phải ngựa mới đầu mắt đỏ lên, sau đó dần dần chán ăn, mất sức tiêu chảy , rồi bệnh chết đúng không ?"
Long Tam ngạc nhiên lên tiếng nói :
" Không biết Chủ mẫu từ đâu biết được vấn đề này. "
Phù Hoa lo lắng nói :
" Vậy là đúng như ta nói đúng không ?"
Long tam lại đáp :
"Đúng như chủ mẫu đã nói. Các thú y chỉ chuẩn đoán được là do tiêu chảy dẫn đến. Đã thay đổi khẩu phần ăn lẫn nước uống của chúng nhưng tình hình không khả quan lắm. "
Nghe đến đây Phù hoa đã hiểu ra vấn đề. Đúng y như dịch kia liền nói :
" Vậy là đúng rồi. Đây gọi là dịch mắt đỏ ở ngựa. Do giun sán gây lên. Giun sán này phát triển ở mắt ngựa, dần dần tiến vào não ngựa. Khiến ngựa đau không ăn được. Dần dần não dừng hoạt động rồi chết bệnh. Lên rất khó để chuẩn đoán ra. "
Mọi người đều ngạc nhiên trước lời nàng nói. Dận Chân lên tiếng hỏi :
"Sao nàng biết những chuyện này ?"
Phù Hoa mới ngó người rồi dùng một lí do để thoái thác :
" Do hồi bé ở gần nhà có bác thợ săn nuôi ngựa. Cũng xảy ra tình trạng y như vậy lên thiếp biết. "
Dận Chân biết nàng không nói thật nhưng cũng vạch trần điều đó.
Long Tam lo lắng hỏi nàng :
" Không biết chủ mẫu có biết cách điều trị như thế nào không ? "
Phù Hoa nghe hắn hỏi thì nghiêm túc nhớ lại những gì mình thấy trên ti vi. Sắp xếp lại ngôn từ rồi nói :
" Việc này không khó giải quyết lắm. Đầu tiên,khi phát hiện ra ngựa bị đỏ mắt liền cách ly khỏi những con ngựa khỏe. Sau đó lấy nhíp gắp con sán ở khóe mắt ngựa ra. Lấy ra xong thì dùng muối pha loãng nhỏ mắt đến khi hết đỏ. Vấn đề tiêu chảy thì tiếp tục sử dụng theo toa thuốc của thú y. Nhưng khó nhất là chấm dứt hẳn dịch bệnh.
Tốt nhất là dùng vôi rắc vào xung quanh chuồng ngựa. Thường xuyên thay đổi cỏ khô dưới chân ngựa. Không sử dụng lại đống cỏ đó mà lên đốt hết để phòng trứng sán tồn tại. Hơn nữa tuyệt đối không để chuồng của những con ngựa bệnh bị ẩm ướt. Nếu làm theo đúng như vậy thì ta nghĩ chắc chắn sẽ khỏi thôi. "
Long Tam nghe nàng nói một loạt mà không hiểu gì hết nhưng vẫn cố gắng ghi nhớ mọi chuyện.
Dận Chân thì hoàn toàn tin tưởng nàng nói :
"Ngươi trở về ra lệnh cho mọi người làm theo lời nàng ấy nói. "
Long Tam vẫn còn thắc mắc nhưng không hỏi nữa. Lên tiếng đáp :
"Vâng Tứ gia, thần nhất định sẽ làm theo những gì chủ mẫu nói."
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương