Thôn Phệ Giả
Chương 58: Nô thú thứ 3 Thiên Hống Sư
Hai mươi dặm đường đối với tốc độ của Thiểm Điện Báo thì không có gì đáng để nói. Thời gian uống chưa xong một tuần trà thì 3 chủ tớ bọn hắn đã đến được một hẻm núi nhỏ. Ở đây nồng nặc mùi lưu huỳnh, chắc là phân của Thiên Hống Sư đánh dấu lãnh thổ.
Thiểm Điện Báo theo chỉ dẫn của Liệt Diễm Thử Vương liền đi về phía hẻm núi. Phía trong có một cái hốc đá tự nhiên ăn sâu vào lưng chừng núi. Tuy không lớn, nhưng cũng đủ cho một chủ 2 thú thoải mái ẩn thân.
Sau khi tiến vào hốc đá, Từ Hiển nhìn sơ qua một lượt khắp không gian trong ngoài, thì bắt đầu lên kế hoạch trong đầu. Hắn đến đây mục đích không chỉ có thôn phệ Uẩn Thần Thụ để lấy điểm ĐTP mà hắn còn muốn thu phục con Thiên Hống Sư – lục cấp yêu thú nữa. Chính vì vậy, hắn không muốn làm nó bị thương. Giết một con yêu thú thì dễ, nhưng thu phục nó mà không cần phải đánh nó đến trọng thương thì quả thật chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy khó gặm rồi.
Hắn nghĩ nghĩ một chút rồi truyền âm phân phó nhiệm vụ cho Liệt Diễm Thử Vương và Thiểm Điện Báo.
Liệt Diễm Thử Vương nhận trách nhiệm điều tra dò xét tình hình và thông báo kịp thời những biến cố xảy ra.
Thiểm Điện Báo thì dựa vào tốc độ của mình sẽ làm mồi nhử dụ con Thiên Hống Sư vào bẫy.
Từ Hiển hắn nhắm mắt ngưng thần một chút rồi ý niệm chuyển động câu thông với Mê Vụ Trận Bàn, ngay lập tức Trận Bàn xuất hiện trước mắt.
Đây là lần thứ 4 hắn bố trận, việc quen dễ làm. Chưa đầy hai lần thổ nạp, trận bàn sáng lên bắn ra những chùm ánh sáng mờ ảo, sương vụ mờ mịt bao vây không gian trong phạm vi đường kính ngàn thướt quanh hắn. Rồi từ từ làn sương lan rộng ra lặng lẽ bao phủ khắp khu vực có Uẩn Thần Thụ
Và Thiên Hống Sư đang nằm thủ hộ.
Chừng một tức thời gian trôi qua.
Không gian trong phạm vi 5 dặm vuông đều nằm trong sự kiểm soát của hắn.
Liệt Diễm Thử Vương câu thông với các đồ tử đồ tôn Liệt Diễm Thử phân phó chúng án binh bất động không được chạy loạn để tránh bị độc vụ ngộ sát.
Thiểm Điện Báo bắt đầu thực hiện nhiệm vụ mồi nhử của mình. Nó nhẹ nhàng tung mình nhảy ra khỏi hốc núi, lặng lẽ tiến về phía Thiên Hống Sư. Thiên Hống Sư lúc này đang nằm ngủ dưới gốc Uẩn Thần Thụ, cảm giác mơ mơ hồ hồ rất nhàn nhã.
Nhưng khi Thiểm Điện Báo đến gần, mùi của một con yêu thú lạ đã khiến cho Thiên Hống Sư giật mình mở mắt. Nó lập tức gầm lên đe dọa. Nhưng Thiểm Điện Báo không thèm quan tâm, cứ phớt lờ sự đe dọa của nó mà tiếp tục tiến đến. Tuy chỉ là yêu thú cấp 4, nhưng Thiểm Điện Báo không hề bị uy áp của Thiên Hống Sư áp chế. Cái này là bản năng huyết mạch áp chế của yêu thú, phần nhiều không bị giới hạn của tu vi.
Thấy vậy, Thiên Hống Sư gầm lên xông tới định một vuốt đập chết Thiểm Điện Báo, nhưng ngay lúc đó, Thiểm Điện Báo như một tia sét xuyên vào màn sương mờ biến mất. Thiên Hống Sư dựa theo khí tức lưu lại trong không gian của Thiểm Điện Báo liền lao theo. Nhưng nó chạy đi khoảng được 100 trượng thì dừng lại, nó không dám rời xa Uẩn Thần Thụ. Nó quay đầu chạy trở về, nhưng mọi thứ đã muộn. Lúc này, một màn sương đậm đặc bao phủ lấy không gian quanh Uẩn Thần Thụ. Khi Thiên Hống Sư quay về thì lập tức bị cuốn vào tầng độc vụ. Nó gầm to, nhưng vừa há miệng thì độc vụ như những con tiểu linh xà chui tọt vào thất khiếu, nhập thức hải đóng băng ngũ cảm khóa thần thức của nó lại.
Lúc này Từ Hiển cơ thể vốn ẩn trong mê vụ từ từ hiện ra, chân lăng không bước từng bước chậm rãi tới trước mặt Thiên Hống Sư, tay hoa múa đánh ra mấy luồng ánh bạc bay vào mi tâm của nó, miệng niệm khẩu quyết lum bum ri ri gì đó rồi quát lớn:
- Mê Vụ Quyết, khống hồn vụ - Khống hồn!
Thiên Hống Sư run rẩy giãy giụa mấy lượt, nhưng cúi cùng cũng té sụp xuống, sùi bọt mép, mắt dại ra vô thần lạc phách… sau hai ba lần hô hấp, nó liền quì gối cúi đầu rạp xuống, miệng đồng thanh hô:
- Chủ Nhân!
Từ Hiển phất tay, làn sương tan ra. Không gian xung quanh Uẩn Thần Thụ được hiển lộ ánh sáng rõ ràng. Thiểm Điện Báo và Liệt Diễm Thử Vương cũng xuất hiện trước mặt Từ Hiển, cúi đầu thi lễ:
- Chủ Nhân (x2)
Hắn mỉm cười bảo:
- Các ngươi đứng dậy cả đi. Thiên Hống Sư, từ nay ngươi trở thành nô thú của ta. Từ nay, ngươi gọi là Tiểu Hống. Vị trí của ngươi xếp thứ 3 sau Liệt Diễm Thử Vương và Thiểm Điện Báo. Tuy ngươi tu vi cao hơn chúng, nhưng người vào sau thì là tiểu đệ. Rõ chưa?
- Dạ, Chủ Nhân.
Nói xong, Thiên Hống Sư ẹo ẹo bước tới trước mặt Liệt Diễm Thử Vương và Thiểm Điện Báo thi lễ:
- Tiểu đệ ra mắt đại ca và nhị ca. Mong nhị vị ca ca về sau chiếu cố nhiều!
- Ha ha… Hống lão tam, hoan nghênh hoan nghênh! (x2)
Liệt Diễm Thử Vương và Thiểm Điện Báo mỗi con một tay vỗ vai Thiên Hống Sư thể hiện tinh thần hòa ái hữu hảo.
Thiểm Điện Báo theo chỉ dẫn của Liệt Diễm Thử Vương liền đi về phía hẻm núi. Phía trong có một cái hốc đá tự nhiên ăn sâu vào lưng chừng núi. Tuy không lớn, nhưng cũng đủ cho một chủ 2 thú thoải mái ẩn thân.
Sau khi tiến vào hốc đá, Từ Hiển nhìn sơ qua một lượt khắp không gian trong ngoài, thì bắt đầu lên kế hoạch trong đầu. Hắn đến đây mục đích không chỉ có thôn phệ Uẩn Thần Thụ để lấy điểm ĐTP mà hắn còn muốn thu phục con Thiên Hống Sư – lục cấp yêu thú nữa. Chính vì vậy, hắn không muốn làm nó bị thương. Giết một con yêu thú thì dễ, nhưng thu phục nó mà không cần phải đánh nó đến trọng thương thì quả thật chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy khó gặm rồi.
Hắn nghĩ nghĩ một chút rồi truyền âm phân phó nhiệm vụ cho Liệt Diễm Thử Vương và Thiểm Điện Báo.
Liệt Diễm Thử Vương nhận trách nhiệm điều tra dò xét tình hình và thông báo kịp thời những biến cố xảy ra.
Thiểm Điện Báo thì dựa vào tốc độ của mình sẽ làm mồi nhử dụ con Thiên Hống Sư vào bẫy.
Từ Hiển hắn nhắm mắt ngưng thần một chút rồi ý niệm chuyển động câu thông với Mê Vụ Trận Bàn, ngay lập tức Trận Bàn xuất hiện trước mắt.
Đây là lần thứ 4 hắn bố trận, việc quen dễ làm. Chưa đầy hai lần thổ nạp, trận bàn sáng lên bắn ra những chùm ánh sáng mờ ảo, sương vụ mờ mịt bao vây không gian trong phạm vi đường kính ngàn thướt quanh hắn. Rồi từ từ làn sương lan rộng ra lặng lẽ bao phủ khắp khu vực có Uẩn Thần Thụ
Và Thiên Hống Sư đang nằm thủ hộ.
Chừng một tức thời gian trôi qua.
Không gian trong phạm vi 5 dặm vuông đều nằm trong sự kiểm soát của hắn.
Liệt Diễm Thử Vương câu thông với các đồ tử đồ tôn Liệt Diễm Thử phân phó chúng án binh bất động không được chạy loạn để tránh bị độc vụ ngộ sát.
Thiểm Điện Báo bắt đầu thực hiện nhiệm vụ mồi nhử của mình. Nó nhẹ nhàng tung mình nhảy ra khỏi hốc núi, lặng lẽ tiến về phía Thiên Hống Sư. Thiên Hống Sư lúc này đang nằm ngủ dưới gốc Uẩn Thần Thụ, cảm giác mơ mơ hồ hồ rất nhàn nhã.
Nhưng khi Thiểm Điện Báo đến gần, mùi của một con yêu thú lạ đã khiến cho Thiên Hống Sư giật mình mở mắt. Nó lập tức gầm lên đe dọa. Nhưng Thiểm Điện Báo không thèm quan tâm, cứ phớt lờ sự đe dọa của nó mà tiếp tục tiến đến. Tuy chỉ là yêu thú cấp 4, nhưng Thiểm Điện Báo không hề bị uy áp của Thiên Hống Sư áp chế. Cái này là bản năng huyết mạch áp chế của yêu thú, phần nhiều không bị giới hạn của tu vi.
Thấy vậy, Thiên Hống Sư gầm lên xông tới định một vuốt đập chết Thiểm Điện Báo, nhưng ngay lúc đó, Thiểm Điện Báo như một tia sét xuyên vào màn sương mờ biến mất. Thiên Hống Sư dựa theo khí tức lưu lại trong không gian của Thiểm Điện Báo liền lao theo. Nhưng nó chạy đi khoảng được 100 trượng thì dừng lại, nó không dám rời xa Uẩn Thần Thụ. Nó quay đầu chạy trở về, nhưng mọi thứ đã muộn. Lúc này, một màn sương đậm đặc bao phủ lấy không gian quanh Uẩn Thần Thụ. Khi Thiên Hống Sư quay về thì lập tức bị cuốn vào tầng độc vụ. Nó gầm to, nhưng vừa há miệng thì độc vụ như những con tiểu linh xà chui tọt vào thất khiếu, nhập thức hải đóng băng ngũ cảm khóa thần thức của nó lại.
Lúc này Từ Hiển cơ thể vốn ẩn trong mê vụ từ từ hiện ra, chân lăng không bước từng bước chậm rãi tới trước mặt Thiên Hống Sư, tay hoa múa đánh ra mấy luồng ánh bạc bay vào mi tâm của nó, miệng niệm khẩu quyết lum bum ri ri gì đó rồi quát lớn:
- Mê Vụ Quyết, khống hồn vụ - Khống hồn!
Thiên Hống Sư run rẩy giãy giụa mấy lượt, nhưng cúi cùng cũng té sụp xuống, sùi bọt mép, mắt dại ra vô thần lạc phách… sau hai ba lần hô hấp, nó liền quì gối cúi đầu rạp xuống, miệng đồng thanh hô:
- Chủ Nhân!
Từ Hiển phất tay, làn sương tan ra. Không gian xung quanh Uẩn Thần Thụ được hiển lộ ánh sáng rõ ràng. Thiểm Điện Báo và Liệt Diễm Thử Vương cũng xuất hiện trước mặt Từ Hiển, cúi đầu thi lễ:
- Chủ Nhân (x2)
Hắn mỉm cười bảo:
- Các ngươi đứng dậy cả đi. Thiên Hống Sư, từ nay ngươi trở thành nô thú của ta. Từ nay, ngươi gọi là Tiểu Hống. Vị trí của ngươi xếp thứ 3 sau Liệt Diễm Thử Vương và Thiểm Điện Báo. Tuy ngươi tu vi cao hơn chúng, nhưng người vào sau thì là tiểu đệ. Rõ chưa?
- Dạ, Chủ Nhân.
Nói xong, Thiên Hống Sư ẹo ẹo bước tới trước mặt Liệt Diễm Thử Vương và Thiểm Điện Báo thi lễ:
- Tiểu đệ ra mắt đại ca và nhị ca. Mong nhị vị ca ca về sau chiếu cố nhiều!
- Ha ha… Hống lão tam, hoan nghênh hoan nghênh! (x2)
Liệt Diễm Thử Vương và Thiểm Điện Báo mỗi con một tay vỗ vai Thiên Hống Sư thể hiện tinh thần hòa ái hữu hảo.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương