16 Năm, 10 Tuổi, 1 Lần
Chương 19: tan họp
Catie Fox tươi như hoa, vẻ mặt rạng ngời, ánh mắt nhìn Hình Thịnh Minh kiểu mê mẩn rõ mồn một.
Tan họp, mọi người giải tán hướng xuống sảnh tòa nhà. Hoàng Chiêu Lam vì biết đó là cháu ông Kim nên tới chào hỏi chút, lại bị Catie qua quýt phớt lờ.
Hình Trí Anh cũng cay, nhưng mặt vẫn phải tỏ ra vô tội.
- Ông Kim có cháu "ngon"... À nhầm, xinh yêu như này mà sao giờ tôi mới biết. Chào cưng! Giới thiệu lại lần nữa, tôi là Hình...
- Hình Trí Anh, cháu út ít nhà họ Hình chứ gì. Mà nhắc cho cậu nhớ, cưng cưng cái con khỉ. Chị đây lớn hơn cậu đấy.
- Ui trời cháu út nhà họ Hình đây không ngại lái máy bay...
- Thôi khỏi, tôi không có nhu cầu tuyển phi công. OK!
Cháu nội ông Kim chả để ai vào mắt, chỉ lễ phép với duy nhất vợ chồng Hình Thịnh Minh, còn nói chuyện thân thiết còn hơn cả các em họ của anh.
- Chị dâu Quý, chị đỉnh lắm mới có thể làm vợ anh Thịnh Minh đấy. Em đu anh ấy mọt kiếp mà anh ấy chả thèm động lòng dù chỉ xíu xiu. Mà nhé, có lần em nghe hai ông nói sau này sẽ gả em cho cháu trai nhà họ Hình. Đùng cái anh có vợ vậy????
Quý Mộng Ny chỉ biết cười trừ với sự vô tư hơi quá của Catie, còn thổ lộ công khai với chồng cô khiến cô không thích đối phương cho lắm.
Hình Thịnh Minh hất hàm sang Hình Trí Anh mà nói.
- Các ông nói đùa nên không tính. Nếu em muốn tính thì vẫn còn một mống cho em đấy. Bây giờ yêu đương không quan trọng tuổi tác đâu.
Catie bĩu môi kiểu chê Trí Anh ra mặt. Xong lại hớn hở.
- Anh chị, em muốn ăn cơm cùng hai người. Cũng lâu lắm rồi em mới về nước, ở sân bay xuống bụng đói meo mà phi tới đây, chưa ăn gì luôn.
- Được, mời em ăn cơm. Cơm tây hay cơm ta?
- Em ở trời tây ăn cơm tây chán rồi. Ăn cơm nhà đi.
- Được, về Hình gia đãi cơm em.
Hình Trí Anh cũng hùa theo.
- Ê, em cũng muốn.
Quý Mộng Ny không hiểu tình hình lắm, nãy còn căng thẳng đấu đá nhau, sao giờ lại muốn ăn cơm cùng. Nhưng cô không tiện lên tiếng, còn Hình Thịnh Minh nheo mắt nhìn em họ.
- Nhà ông nội luôn mở cửa cho các cháu, em muốn tới lúc nào cũng được.
Rồi anh nhìn sang Hoàng Chiêu Lam.
- Có ăn cùng không để chuẩn bị cơm một thể?
Hoàng Chiêu Lam dĩ nhiên không bao giờ muốn chung mâm với anh họ, bỗng Hoàng Danh Dương phía sau lên tiếng.
- Cảm ơn đã mời tụi em. Ông nội thấy chúng ta cùng ăn cơm ở nhà chắc vui lắm.
Hình Trí Anh hơi cười nhưng lại tem tém lại. Câu nói trên đầy ý châm biếm mà.
Khi mọi người chuẩn bị vào xe riêng để về thì Catie Fox chuyển hướng tới một cái xe oto đậu gần đó rồi gõ gõ cửa kính.
Hình Thịnh Minh thấy lạ cũng đi theo.
Mọi người hết hồn khi Catie tháo giầy cao gót đập mạnh làm nứt cả kính oto, đập phát nữa thì kính vỡ luôn được.
- Đi chụp trộm mà dùng xe chả xịn gì. Mấy người là ai mà dám chụp ảnh bọn tôi?
Trong xe có hai người đàn ông lạ mặt đeo khẩu trang, một lái xe, một cầm máy ảnh. Trước khi Hình Thịnh Minh đi tới thì vội vã nhấn ga mặc cho Catie tức tối đứng đó.
Hình Thịnh Minh nhìn biển số xe và báo cho Vũ Kiên cho người điều tra, sau đó hỏi han.
- Có sao không?
Catie lắc đầu, tay cầm giầy đã gẫy gót giơ lên.
- Nhưng giầy hỏng mất tiêu rồi.
Trí Anh hóng hớt chạy lại, muốn thể hiện anh hùng cứu mỹ nhân.
- Không thể đi chân không được, nào để anh đây bế cưng.
Dù bị cảnh cáo nhưng Trí Anh vẫn cợt nhả trêu đùa, vừa chạm vào tay Catie thì đã bị hất ra. Chỉ thấy Hình Thịnh Minh ra hiệu cho Vũ Kiên đỡ Catie về xe của cô ấy.
Hình Trí Anh đứng ngẩn tò te không cam tâm.
- Hey, đừng có ghét người ta như thế chứ.
Catie quay lại lườm một phát, Trí Anh lập tức im miệng nhưng khi đối phương quay đi lại lẩm bẩm.
- Nể cô "ngon" nên tôi không chấp. May cho cô, anh đây là người yêu cái đẹp.... Mẹ kiếp, hỏng hết cả kế hoạch rồi.
Hậm hực là vậy nhưng Hình Trí Anh vẫn dư năng lượng làm Catie phiền chết đi được, khi cậu đuổi theo hỏi chả biết thật hay đùa.
- Ê Catie, cô đi giầy hãng nào đấy để sau tôi mua tặng bạn gái còn né ra, nhỡ có bị choảng cũng đỡ....
Hoàng Chiêu Lam im lặng lâu không chịu được, không khịa được anh cả thì chuyển sang khịa em út.
- Hỏi được thì bảo chị, chị tính mua giầy hãng đó. Có vẻ chất lượng đấy, thằng khốn nào làm chị chướng mắt thì có thể xử tại chỗ luôn được. .. À mà khoan, em mà cũng có ngày bị gái cầm giầy choảng á? Xấu hổ thế!
Kém miếng khó chịu, Hình Trí Anh cũng phải ganh lại.
- Chị à, em thấy tội nghiệp cho tên nào được chị yêu quá. Nhỡ không vừa lòng chắc bị chọi guốc như chơi.
Tan họp, mọi người giải tán hướng xuống sảnh tòa nhà. Hoàng Chiêu Lam vì biết đó là cháu ông Kim nên tới chào hỏi chút, lại bị Catie qua quýt phớt lờ.
Hình Trí Anh cũng cay, nhưng mặt vẫn phải tỏ ra vô tội.
- Ông Kim có cháu "ngon"... À nhầm, xinh yêu như này mà sao giờ tôi mới biết. Chào cưng! Giới thiệu lại lần nữa, tôi là Hình...
- Hình Trí Anh, cháu út ít nhà họ Hình chứ gì. Mà nhắc cho cậu nhớ, cưng cưng cái con khỉ. Chị đây lớn hơn cậu đấy.
- Ui trời cháu út nhà họ Hình đây không ngại lái máy bay...
- Thôi khỏi, tôi không có nhu cầu tuyển phi công. OK!
Cháu nội ông Kim chả để ai vào mắt, chỉ lễ phép với duy nhất vợ chồng Hình Thịnh Minh, còn nói chuyện thân thiết còn hơn cả các em họ của anh.
- Chị dâu Quý, chị đỉnh lắm mới có thể làm vợ anh Thịnh Minh đấy. Em đu anh ấy mọt kiếp mà anh ấy chả thèm động lòng dù chỉ xíu xiu. Mà nhé, có lần em nghe hai ông nói sau này sẽ gả em cho cháu trai nhà họ Hình. Đùng cái anh có vợ vậy????
Quý Mộng Ny chỉ biết cười trừ với sự vô tư hơi quá của Catie, còn thổ lộ công khai với chồng cô khiến cô không thích đối phương cho lắm.
Hình Thịnh Minh hất hàm sang Hình Trí Anh mà nói.
- Các ông nói đùa nên không tính. Nếu em muốn tính thì vẫn còn một mống cho em đấy. Bây giờ yêu đương không quan trọng tuổi tác đâu.
Catie bĩu môi kiểu chê Trí Anh ra mặt. Xong lại hớn hở.
- Anh chị, em muốn ăn cơm cùng hai người. Cũng lâu lắm rồi em mới về nước, ở sân bay xuống bụng đói meo mà phi tới đây, chưa ăn gì luôn.
- Được, mời em ăn cơm. Cơm tây hay cơm ta?
- Em ở trời tây ăn cơm tây chán rồi. Ăn cơm nhà đi.
- Được, về Hình gia đãi cơm em.
Hình Trí Anh cũng hùa theo.
- Ê, em cũng muốn.
Quý Mộng Ny không hiểu tình hình lắm, nãy còn căng thẳng đấu đá nhau, sao giờ lại muốn ăn cơm cùng. Nhưng cô không tiện lên tiếng, còn Hình Thịnh Minh nheo mắt nhìn em họ.
- Nhà ông nội luôn mở cửa cho các cháu, em muốn tới lúc nào cũng được.
Rồi anh nhìn sang Hoàng Chiêu Lam.
- Có ăn cùng không để chuẩn bị cơm một thể?
Hoàng Chiêu Lam dĩ nhiên không bao giờ muốn chung mâm với anh họ, bỗng Hoàng Danh Dương phía sau lên tiếng.
- Cảm ơn đã mời tụi em. Ông nội thấy chúng ta cùng ăn cơm ở nhà chắc vui lắm.
Hình Trí Anh hơi cười nhưng lại tem tém lại. Câu nói trên đầy ý châm biếm mà.
Khi mọi người chuẩn bị vào xe riêng để về thì Catie Fox chuyển hướng tới một cái xe oto đậu gần đó rồi gõ gõ cửa kính.
Hình Thịnh Minh thấy lạ cũng đi theo.
Mọi người hết hồn khi Catie tháo giầy cao gót đập mạnh làm nứt cả kính oto, đập phát nữa thì kính vỡ luôn được.
- Đi chụp trộm mà dùng xe chả xịn gì. Mấy người là ai mà dám chụp ảnh bọn tôi?
Trong xe có hai người đàn ông lạ mặt đeo khẩu trang, một lái xe, một cầm máy ảnh. Trước khi Hình Thịnh Minh đi tới thì vội vã nhấn ga mặc cho Catie tức tối đứng đó.
Hình Thịnh Minh nhìn biển số xe và báo cho Vũ Kiên cho người điều tra, sau đó hỏi han.
- Có sao không?
Catie lắc đầu, tay cầm giầy đã gẫy gót giơ lên.
- Nhưng giầy hỏng mất tiêu rồi.
Trí Anh hóng hớt chạy lại, muốn thể hiện anh hùng cứu mỹ nhân.
- Không thể đi chân không được, nào để anh đây bế cưng.
Dù bị cảnh cáo nhưng Trí Anh vẫn cợt nhả trêu đùa, vừa chạm vào tay Catie thì đã bị hất ra. Chỉ thấy Hình Thịnh Minh ra hiệu cho Vũ Kiên đỡ Catie về xe của cô ấy.
Hình Trí Anh đứng ngẩn tò te không cam tâm.
- Hey, đừng có ghét người ta như thế chứ.
Catie quay lại lườm một phát, Trí Anh lập tức im miệng nhưng khi đối phương quay đi lại lẩm bẩm.
- Nể cô "ngon" nên tôi không chấp. May cho cô, anh đây là người yêu cái đẹp.... Mẹ kiếp, hỏng hết cả kế hoạch rồi.
Hậm hực là vậy nhưng Hình Trí Anh vẫn dư năng lượng làm Catie phiền chết đi được, khi cậu đuổi theo hỏi chả biết thật hay đùa.
- Ê Catie, cô đi giầy hãng nào đấy để sau tôi mua tặng bạn gái còn né ra, nhỡ có bị choảng cũng đỡ....
Hoàng Chiêu Lam im lặng lâu không chịu được, không khịa được anh cả thì chuyển sang khịa em út.
- Hỏi được thì bảo chị, chị tính mua giầy hãng đó. Có vẻ chất lượng đấy, thằng khốn nào làm chị chướng mắt thì có thể xử tại chỗ luôn được. .. À mà khoan, em mà cũng có ngày bị gái cầm giầy choảng á? Xấu hổ thế!
Kém miếng khó chịu, Hình Trí Anh cũng phải ganh lại.
- Chị à, em thấy tội nghiệp cho tên nào được chị yêu quá. Nhỡ không vừa lòng chắc bị chọi guốc như chơi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương