16 Năm, 10 Tuổi, 1 Lần
Chương 38: bé ngoan
Đêm nay có một người say nằm dưới một người tỉnh.
Lâm Duyệt Y khóc rấm rứt làm Hình Trí Anh bối rối.
- Khó chịu ở đâu sao?
Cô không trả lời vào trọng tâm, lại còn òa khóc to hơn.
- Cái tên thối tha này...huhu...lấy vợ mắc mớ gì...mời người ta chứ....
Ánh nhìn của cậu xuống cô gái tối thui lại, lòng rất không vui.
- À, nhớ bạn trai cũ à! Không sao, giờ cô bên tôi rồi.
Hơi thở nóng bỏng của hai người quấn lấy nhau, khi Duyệt Y tham lam nụ hôn âu yếm thì Trí Anh lại không để cô toại nguyện. Cậu né tránh và chuyển tới hôn cổ. Cô bị kích thích đúng nơi nhạy cảm, cả người hơi run, bất ngờ bật lên một tiếng nức nở.
Hình Trí Anh có vẻ hài lòng với biểu hiện này của cô, dấu hiệu cho biết cô đang phấn khích. Lâm Duyệt Y dấy lên trong lòng một cảm giác quen thuộc, vừa dễ chịu vừa có chút tội lỗi nhưng không thể nào cự tuyệt.
Cô mơ màng nhìn người đàn ông, hơi thở hồn hển. Đây không phải lần đầu, vậy mà tim vẫn đập loạn.
Tay cô quàng qua cổ đối phương, rồi ngẩng đầu vươn lên hôn lấy. Hình Trí Anh ngạc nhiên bởi sự chủ động của
Duyệt Y, thậm chí cô còn hôn sâu đầy ham muốn.
Phải vào việc thôi, cậu sắp bị cô kích thích tới bùng nổ rồi.
Duyệt Y được chăm sóc rất nhiệt tình. Với một tay chơi như Hình Trí Anh thì kỹ năng không phải bàn, đảm bảo sẽ đưa cô "tới bờ tới bến".
Chuyện nam nữ thân mật với Duyệt Y là một việc rất mới mẻ và chưa có kinh nghiệm, mọi diễn biến đều do Trí Anh làm chủ, dẫn dắt cô đi hết mọi cung bậc cảm xúc. Làm sao cô có thể khước từ sự hấp dẫn này. Cô không thể nào đè nén được thứ âm thanh phát ra từ miệng mình, mà âm lượng càng lớn, người ở trên càng hung hăng mãnh liệt.
Nụ hôn của Trí Anh nán lại trên khuôn ngực, rồi trượt dần xuống bụng, dừng lại ở nơi thầm kín. Duyệt Y phát điên mất, cô cong người run rẩy, bàn tay đan vào mái tóc của người đàn ông đang cần mẫn phía dưới.
Hình Trí Anh khẳng định.
- Lâm Duyệt Y, sau này cô sẽ là người của tôi. (1)
Cơ thể cô lập tức được lấp đầy. Hôm nay cô không say bất tỉnh nhân sự, có thể cảm nhận rõ sự ma sát nóng rực và cứng rắn chạm tới tận nơi sâu nhất.
Cả người cô mềm nhũn, ngoài hưởng ứng và rên rỉ thì không nghĩ được gì khác nữa.
- Có biết tôi là ai không?
Hình Trí Anh hỏi nhỏ, lời thì thầm quyến rũ bủa vây Duyệt Y, nhưng cô lắc đầu, trán lấm tấm mồ hôi.
Không biết..Để tôi nói cho cô biết nhé, tôi là Hình Trí Anh.Cô gật đầu ngoan như một con cún, cậu đẩy mạnh một cái khiến cô nhăn nhó.
- Nhắc lại tên tôi!
Cô lại lắc lắc đầu, Trí Anh dứt khoát giữ cằm cô bóp chặt, giọng có chút tức giận.
- Hình Trí Anh!
Cô đỏ mắt và gật đầu, sau đó lí nhí lặp lại.
- Trí ..Anh!
Hình Trí Anh thả lỏng tay và cười, còn vén tóc cô cho gọn.
- Đúng rồi, ngoan lắm.
Dần dần Duyệt Y cảm giác mình sẽ bị nhấn chìm, sức lực cạn kiệt không chống đỡ nổi thân hình kia. Dù rất rất mệt, nhưng lại không thế ngưng nghỉ.
Không biết qua bao lâu, cô chỉ biết mình ngồi trên đùi đối phương, còn người ta thì dựa lưng vào đầu giường.
Những sự luân động mạnh mẽ dồn dập, ngay khi cô không thể chịu nổi nữa mà gục xuống vai người đàn ông, thì cũng cảm nhận được một cơn rùng mình co giật. Nơi đó của cô vừa tiếp nhận một luồng chất lỏng ấm nóng và tràn trề.
Bàn tay lớn ôm lưng cô, môi hôn lên trán, Hình Trí Anh thỏa mãn vui vẻ.
- Thích không?
Duyệt Y không nói, nhưng Trí Anh biết cô gật đầu ngay trên vai mình.
Cậu vuốt ve tóc cô, rồi cắn nhẹ vào tai cô mà khen ngợi.
- Đúng là bé ngoan. Cứ ngoan ngoãn như vậy nhé.
Lâm Duyệt Y khóc rấm rứt làm Hình Trí Anh bối rối.
- Khó chịu ở đâu sao?
Cô không trả lời vào trọng tâm, lại còn òa khóc to hơn.
- Cái tên thối tha này...huhu...lấy vợ mắc mớ gì...mời người ta chứ....
Ánh nhìn của cậu xuống cô gái tối thui lại, lòng rất không vui.
- À, nhớ bạn trai cũ à! Không sao, giờ cô bên tôi rồi.
Hơi thở nóng bỏng của hai người quấn lấy nhau, khi Duyệt Y tham lam nụ hôn âu yếm thì Trí Anh lại không để cô toại nguyện. Cậu né tránh và chuyển tới hôn cổ. Cô bị kích thích đúng nơi nhạy cảm, cả người hơi run, bất ngờ bật lên một tiếng nức nở.
Hình Trí Anh có vẻ hài lòng với biểu hiện này của cô, dấu hiệu cho biết cô đang phấn khích. Lâm Duyệt Y dấy lên trong lòng một cảm giác quen thuộc, vừa dễ chịu vừa có chút tội lỗi nhưng không thể nào cự tuyệt.
Cô mơ màng nhìn người đàn ông, hơi thở hồn hển. Đây không phải lần đầu, vậy mà tim vẫn đập loạn.
Tay cô quàng qua cổ đối phương, rồi ngẩng đầu vươn lên hôn lấy. Hình Trí Anh ngạc nhiên bởi sự chủ động của
Duyệt Y, thậm chí cô còn hôn sâu đầy ham muốn.
Phải vào việc thôi, cậu sắp bị cô kích thích tới bùng nổ rồi.
Duyệt Y được chăm sóc rất nhiệt tình. Với một tay chơi như Hình Trí Anh thì kỹ năng không phải bàn, đảm bảo sẽ đưa cô "tới bờ tới bến".
Chuyện nam nữ thân mật với Duyệt Y là một việc rất mới mẻ và chưa có kinh nghiệm, mọi diễn biến đều do Trí Anh làm chủ, dẫn dắt cô đi hết mọi cung bậc cảm xúc. Làm sao cô có thể khước từ sự hấp dẫn này. Cô không thể nào đè nén được thứ âm thanh phát ra từ miệng mình, mà âm lượng càng lớn, người ở trên càng hung hăng mãnh liệt.
Nụ hôn của Trí Anh nán lại trên khuôn ngực, rồi trượt dần xuống bụng, dừng lại ở nơi thầm kín. Duyệt Y phát điên mất, cô cong người run rẩy, bàn tay đan vào mái tóc của người đàn ông đang cần mẫn phía dưới.
Hình Trí Anh khẳng định.
- Lâm Duyệt Y, sau này cô sẽ là người của tôi. (1)
Cơ thể cô lập tức được lấp đầy. Hôm nay cô không say bất tỉnh nhân sự, có thể cảm nhận rõ sự ma sát nóng rực và cứng rắn chạm tới tận nơi sâu nhất.
Cả người cô mềm nhũn, ngoài hưởng ứng và rên rỉ thì không nghĩ được gì khác nữa.
- Có biết tôi là ai không?
Hình Trí Anh hỏi nhỏ, lời thì thầm quyến rũ bủa vây Duyệt Y, nhưng cô lắc đầu, trán lấm tấm mồ hôi.
Không biết..Để tôi nói cho cô biết nhé, tôi là Hình Trí Anh.Cô gật đầu ngoan như một con cún, cậu đẩy mạnh một cái khiến cô nhăn nhó.
- Nhắc lại tên tôi!
Cô lại lắc lắc đầu, Trí Anh dứt khoát giữ cằm cô bóp chặt, giọng có chút tức giận.
- Hình Trí Anh!
Cô đỏ mắt và gật đầu, sau đó lí nhí lặp lại.
- Trí ..Anh!
Hình Trí Anh thả lỏng tay và cười, còn vén tóc cô cho gọn.
- Đúng rồi, ngoan lắm.
Dần dần Duyệt Y cảm giác mình sẽ bị nhấn chìm, sức lực cạn kiệt không chống đỡ nổi thân hình kia. Dù rất rất mệt, nhưng lại không thế ngưng nghỉ.
Không biết qua bao lâu, cô chỉ biết mình ngồi trên đùi đối phương, còn người ta thì dựa lưng vào đầu giường.
Những sự luân động mạnh mẽ dồn dập, ngay khi cô không thể chịu nổi nữa mà gục xuống vai người đàn ông, thì cũng cảm nhận được một cơn rùng mình co giật. Nơi đó của cô vừa tiếp nhận một luồng chất lỏng ấm nóng và tràn trề.
Bàn tay lớn ôm lưng cô, môi hôn lên trán, Hình Trí Anh thỏa mãn vui vẻ.
- Thích không?
Duyệt Y không nói, nhưng Trí Anh biết cô gật đầu ngay trên vai mình.
Cậu vuốt ve tóc cô, rồi cắn nhẹ vào tai cô mà khen ngợi.
- Đúng là bé ngoan. Cứ ngoan ngoãn như vậy nhé.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương