3 Năm Hiểu Nhau
Chương 2: Hoang mang khi biết mình là thủ khoa toàn thành phố
Vừa đến cổng trường tôi thấy có rất nhiều học sinh ở bên trong sân, trường được thiết kế kêiru dáng các tòa nhà bao quanh thành hình chữ nhật chỉ có một đường thẳng đến sân khấu chính, tôi không nghĩ là nó sẽ lớn đến như vậy
Đến chỗ để xe, được thiết kế theo từng lớp học có mái che bằng nhôm nhìn khá chắc chắn, có thể che nắng che mưa điều này khiến tôi khá vừa lòng.
Đi một đoạn là tới canteen của trường, nó không quá lớn nhưng lại rất sạch sẽ, có bàn ghế để ngồi ăn uống thì thật tuyệt!
Đi qua canteen với 1 tòa nhà là đến sân trường lớn, tôi thấy có rất nhiều người nhìn mình nhưng điều này tôi khá là quen thuộc rồi vì ở cấp 2 cũng vậy, 1 là họ nhìn thấy tôi trắng màu tóc cũng trắng luôn đó là điểm nổi bật, 2 là chắc họ nghĩ nhà tôi giàu vì tôi có sở thích đặc biệt với việc đeo nhẫn nên tay tôi có tận 5 cái với có đeo chiếc đồng hồ nhỏ bên tay trái màu hồng nhạt được đính kim cương, đúng vậy thật sự là kim cương vì đây là món quà bố tôi tặng khi tôi sinh nhật vào vài năm trước, còn cái thứ 3 tôi không chắc chắn nhưng chắc là họ nghĩ tôi xinh nhưng tôi đang đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen với chiếc khẩu trang cũng màu đen luôn nên không thể đoán được tôi xinh hay xấu
Nhưng điều khiến tôi chán nản nhất ở đây là tôi không biết lớp của mình tập chung ở đâu hết, có thể là do tôi đến muộn hơn người khác 1 chút vì nhà tôi khá xa, chắc là đã thông báo xếp hàng rồi nên mọi người mới xếp thành từng hàng như vậy
Tôi cứ lần mò mặc kệ những ánh mắt của người xung quanh rồi đến dãy đầu tiên gần với lối từ cổng vào sân khấu nhất thì có một bạn nữ đi đến hỏi tôi, nhìn bạn ấy thấp thấp nhỏ nhỏ đáng yêu, tóc cắt dạng mullet layer màu khói lại có chút cá tính, năng động của tuổi trẻ, bạn ấy mặc quần bò ống rộng màu đen kết hợp với áo phông rộng màu tím than nhìn khá là .... chất, bạn ấy nhìn tôi rồi hỏi:
" Cậu đang tìm lớp 1 năm nhất phải không vậy "
Nghe đến đây thì tôi sáng mắt, cuối cùng cũng gặp được người có thể giúp đỡ mình rồi, tôi gật gật đầu đáp lại bạn ấy:
" Đúng vậy, có thể do tớ đi muộn chút nên không thể tìm được lớp "
" Vậy là đúng rồi, đây là hàng lớp chúng ta nè, chủ còn thiếu đúng 1 người mà vừa cứ thấy cậu đi ra đi lại như tìm lớp, thật may quá " Bạn ấy thở phào nhẹ nhõm, chỉ vào hàng của lớp tôi
Ôi! Thật đúng là khối tự nhiên, nhiều bạn nam quá rồi, tôi thật sự có chút gì đó mất tự nhiên vì tôi ít khi nói chuyện với người khác giới, nói thật là tôi chưa hẹn hò với 1 người nào cả. Nhưng biết làm sao được, tôi thích học hành hơn là yêu đương, và khối tự nhiên lại là khối sở trường của tôi, đành chấp nhận vậy
Lúc tôi đang suy nghĩ không để ý thì bạn ấy đã gọi người đến, theo tôi nhìn thì đây có khả năng lớn là giáo viên chủ nhiệm 3 năm sắp tới của tôi, thầy ấy nhìn không quá già vũng không quá trẻ chắc khoảng 45 thôi, người khá cao lớn
" Thầy thầy, đây là thủ khoa nè, lớp mình lớp mình "
Bạn ấy hào hứng nói, nhưng thủ khoa là cái gì? Tôi á? Lúc nhìn điểm tôi chỉ vui mừng nhảy cẫng lên khi biết mình đã đỗ trường nội thành này mà không quan tâm đến mình xếp thứ bao nhiêu
" Em đến rồi à, vào xếp hàng đi nhé rồi tí lên lớp giới thiệu sau " Thầy ấy nhìn tôi cười hiền từ, rồi ra hiệu xếp hàng
Tôi và cô bạn ấy liền gật đầu vâng dạ rồi xếp hàng
Đến lúc xếp vào hàng, tôi đứng dưới cô bạn ấy và trên một hàng dài toàn là nam, vì nữ xếp lên trước rồi. Lớp tôi nhìn sơ qua chắc chỉ có 6 hay 7 bạn nữ thôi còn đâu toàn là nam hết, vậy mà gvcn vẫn là Nam sao?
Lúc này tôi mới thắc mắc chuyện hồi nãy, mới hỏi nhỏ bạn vừa nãy:
" Bạn ơi? Cho mình hỏi chút được không vậy?"
Cô bạn ấy quay xuống nhìn tôi với vẻ mặt kìm chế kiểu gì ấy, tôi nghĩ tôi đã làm phiền bạn ấy nhưng đến khi bạn ấy nói ra thì tôi mới nghệt mặt : " Cậu có biết giọng cậu thật sự rất đáng yêu không vậy, nói nhỏ cực kì dễ thương luôn đó "
"...." Ôi tôi thật sự khá là ngượng ngùng với câu nói của bạn ấy, vì bạn ấy nói khá lớn nên tôi nghĩ nhưng dãy hàng lớp bên cạnh cũng nghe được rồi cả lớp tôi nữa, tôi thấy họ như là đang nhịn cười vậy
" Thật đó! Mà cậu muốn hỏi gì vậy " Như nghĩ tôi không tin bạn ấy mới khẳng định lại lần nữa rồi mới nhớ ra câu nói vừa nãy của tôi
Tôi gãi đầu rồi mới ngập ngừng nói :
" Cái từ thủ khoa vừa nãy.... là nói tớ sao? "
Lúc này là một tràng dài im lắng khiến tôi nghĩ mình đã hỏi gì sai rồi, cô bạn mới nắm lấy vai tôi:
" Cậu thực sự không biết mình được thủ khoa sao, cũng đã hơn 1 tháng từ khi công bố rồi mà sao cậu lại không biết chứ, đừng có lừa mình như vậy được không "
" Thật sự là không biết thật mà, vì tớ mới ở nhà ngoại cách đây xa lắm nên không biết gì đâu "
Tôi nhìn cô ấy mà nói, điều này tôi không nói sai đâu, khi biết điểm tôi đã rất vui vẻ rồi được tài xế trở đến vùng núi xa xôi cách thành phố phải 100km lận, ở đó trang thiết bị cũng không có nhiều, mặc dù tôi vó mang thiết bị điện tử nhưng phần lớn là để có người gọi thì nghe thôi còn đâu tôi toàn chơi với ông bà của mình, ở đó dù không khá giả nhưng lại rất yên bình, đầm ấm. Mấy lần nhà tôi có khuyên ông bà lên ở để tiện chăm sóc nhưng họ đã từ chối, họ nói ở thành phố ngột ngạt không muốn lên
Nghe đến đây lại một mảng yên tỉnh, cuối cùng tôi nghe thấy tiếng thở dài của cô ấy :
" Đúng là học bao mà, chức vị thủ khoa toàn thành phố còn không để vào mắt nữa, bao giờ mình mới được như vậy đây, nhưng đúng như tớ nói Hoàng Thiên Di , cậu là thủ khoa năm nay đó, thật vinh hạnh khi cùng lớp với cậu "
Đến đây tôi mới ngỡ ngàng, tôi không nghĩ mình được thủ khoa đâu, mặc dù tôi đã cố gắng học rất nhiều để hoàn thành tốt bài thi đó nhưng ai dè lại được thủ khoa, nhưng sao bố mẹ không ai nói với tôi vì họ là người đưa bảng điểm cho tôi xem mà..... haizz chắc họ cũng nghĩ tôi đã biết rồi, thật chán nản luôn mà
Sau khi đứng dưới sân trường khoảng 30 phút nghe thầy giám thị nhắc nhở một số nội quy như:
- Không được đi học muộn, mặc sai đồng phục áo sơ mi, không xăm, bấm khuyên đối với học sinh nam
- Đội mũ bảo hiểm khi đến trường, nếu bị công an bắt sẽ bị hạ hạnh kiểm
- Chú ý không gây bất đồng trong môi trường học tập, không bắt nạt học đường
-.....
Nghe thật sự khá nhiều nội quy nhưng toàn mấy thứ hoàn toàn đúng và thật dễ dàng để đáp ứng thực hiện được, sau khi nghe xong chúng tôi đã được về lớp
Đến chỗ để xe, được thiết kế theo từng lớp học có mái che bằng nhôm nhìn khá chắc chắn, có thể che nắng che mưa điều này khiến tôi khá vừa lòng.
Đi một đoạn là tới canteen của trường, nó không quá lớn nhưng lại rất sạch sẽ, có bàn ghế để ngồi ăn uống thì thật tuyệt!
Đi qua canteen với 1 tòa nhà là đến sân trường lớn, tôi thấy có rất nhiều người nhìn mình nhưng điều này tôi khá là quen thuộc rồi vì ở cấp 2 cũng vậy, 1 là họ nhìn thấy tôi trắng màu tóc cũng trắng luôn đó là điểm nổi bật, 2 là chắc họ nghĩ nhà tôi giàu vì tôi có sở thích đặc biệt với việc đeo nhẫn nên tay tôi có tận 5 cái với có đeo chiếc đồng hồ nhỏ bên tay trái màu hồng nhạt được đính kim cương, đúng vậy thật sự là kim cương vì đây là món quà bố tôi tặng khi tôi sinh nhật vào vài năm trước, còn cái thứ 3 tôi không chắc chắn nhưng chắc là họ nghĩ tôi xinh nhưng tôi đang đội chiếc mũ lưỡi trai màu đen với chiếc khẩu trang cũng màu đen luôn nên không thể đoán được tôi xinh hay xấu
Nhưng điều khiến tôi chán nản nhất ở đây là tôi không biết lớp của mình tập chung ở đâu hết, có thể là do tôi đến muộn hơn người khác 1 chút vì nhà tôi khá xa, chắc là đã thông báo xếp hàng rồi nên mọi người mới xếp thành từng hàng như vậy
Tôi cứ lần mò mặc kệ những ánh mắt của người xung quanh rồi đến dãy đầu tiên gần với lối từ cổng vào sân khấu nhất thì có một bạn nữ đi đến hỏi tôi, nhìn bạn ấy thấp thấp nhỏ nhỏ đáng yêu, tóc cắt dạng mullet layer màu khói lại có chút cá tính, năng động của tuổi trẻ, bạn ấy mặc quần bò ống rộng màu đen kết hợp với áo phông rộng màu tím than nhìn khá là .... chất, bạn ấy nhìn tôi rồi hỏi:
" Cậu đang tìm lớp 1 năm nhất phải không vậy "
Nghe đến đây thì tôi sáng mắt, cuối cùng cũng gặp được người có thể giúp đỡ mình rồi, tôi gật gật đầu đáp lại bạn ấy:
" Đúng vậy, có thể do tớ đi muộn chút nên không thể tìm được lớp "
" Vậy là đúng rồi, đây là hàng lớp chúng ta nè, chủ còn thiếu đúng 1 người mà vừa cứ thấy cậu đi ra đi lại như tìm lớp, thật may quá " Bạn ấy thở phào nhẹ nhõm, chỉ vào hàng của lớp tôi
Ôi! Thật đúng là khối tự nhiên, nhiều bạn nam quá rồi, tôi thật sự có chút gì đó mất tự nhiên vì tôi ít khi nói chuyện với người khác giới, nói thật là tôi chưa hẹn hò với 1 người nào cả. Nhưng biết làm sao được, tôi thích học hành hơn là yêu đương, và khối tự nhiên lại là khối sở trường của tôi, đành chấp nhận vậy
Lúc tôi đang suy nghĩ không để ý thì bạn ấy đã gọi người đến, theo tôi nhìn thì đây có khả năng lớn là giáo viên chủ nhiệm 3 năm sắp tới của tôi, thầy ấy nhìn không quá già vũng không quá trẻ chắc khoảng 45 thôi, người khá cao lớn
" Thầy thầy, đây là thủ khoa nè, lớp mình lớp mình "
Bạn ấy hào hứng nói, nhưng thủ khoa là cái gì? Tôi á? Lúc nhìn điểm tôi chỉ vui mừng nhảy cẫng lên khi biết mình đã đỗ trường nội thành này mà không quan tâm đến mình xếp thứ bao nhiêu
" Em đến rồi à, vào xếp hàng đi nhé rồi tí lên lớp giới thiệu sau " Thầy ấy nhìn tôi cười hiền từ, rồi ra hiệu xếp hàng
Tôi và cô bạn ấy liền gật đầu vâng dạ rồi xếp hàng
Đến lúc xếp vào hàng, tôi đứng dưới cô bạn ấy và trên một hàng dài toàn là nam, vì nữ xếp lên trước rồi. Lớp tôi nhìn sơ qua chắc chỉ có 6 hay 7 bạn nữ thôi còn đâu toàn là nam hết, vậy mà gvcn vẫn là Nam sao?
Lúc này tôi mới thắc mắc chuyện hồi nãy, mới hỏi nhỏ bạn vừa nãy:
" Bạn ơi? Cho mình hỏi chút được không vậy?"
Cô bạn ấy quay xuống nhìn tôi với vẻ mặt kìm chế kiểu gì ấy, tôi nghĩ tôi đã làm phiền bạn ấy nhưng đến khi bạn ấy nói ra thì tôi mới nghệt mặt : " Cậu có biết giọng cậu thật sự rất đáng yêu không vậy, nói nhỏ cực kì dễ thương luôn đó "
"...." Ôi tôi thật sự khá là ngượng ngùng với câu nói của bạn ấy, vì bạn ấy nói khá lớn nên tôi nghĩ nhưng dãy hàng lớp bên cạnh cũng nghe được rồi cả lớp tôi nữa, tôi thấy họ như là đang nhịn cười vậy
" Thật đó! Mà cậu muốn hỏi gì vậy " Như nghĩ tôi không tin bạn ấy mới khẳng định lại lần nữa rồi mới nhớ ra câu nói vừa nãy của tôi
Tôi gãi đầu rồi mới ngập ngừng nói :
" Cái từ thủ khoa vừa nãy.... là nói tớ sao? "
Lúc này là một tràng dài im lắng khiến tôi nghĩ mình đã hỏi gì sai rồi, cô bạn mới nắm lấy vai tôi:
" Cậu thực sự không biết mình được thủ khoa sao, cũng đã hơn 1 tháng từ khi công bố rồi mà sao cậu lại không biết chứ, đừng có lừa mình như vậy được không "
" Thật sự là không biết thật mà, vì tớ mới ở nhà ngoại cách đây xa lắm nên không biết gì đâu "
Tôi nhìn cô ấy mà nói, điều này tôi không nói sai đâu, khi biết điểm tôi đã rất vui vẻ rồi được tài xế trở đến vùng núi xa xôi cách thành phố phải 100km lận, ở đó trang thiết bị cũng không có nhiều, mặc dù tôi vó mang thiết bị điện tử nhưng phần lớn là để có người gọi thì nghe thôi còn đâu tôi toàn chơi với ông bà của mình, ở đó dù không khá giả nhưng lại rất yên bình, đầm ấm. Mấy lần nhà tôi có khuyên ông bà lên ở để tiện chăm sóc nhưng họ đã từ chối, họ nói ở thành phố ngột ngạt không muốn lên
Nghe đến đây lại một mảng yên tỉnh, cuối cùng tôi nghe thấy tiếng thở dài của cô ấy :
" Đúng là học bao mà, chức vị thủ khoa toàn thành phố còn không để vào mắt nữa, bao giờ mình mới được như vậy đây, nhưng đúng như tớ nói Hoàng Thiên Di , cậu là thủ khoa năm nay đó, thật vinh hạnh khi cùng lớp với cậu "
Đến đây tôi mới ngỡ ngàng, tôi không nghĩ mình được thủ khoa đâu, mặc dù tôi đã cố gắng học rất nhiều để hoàn thành tốt bài thi đó nhưng ai dè lại được thủ khoa, nhưng sao bố mẹ không ai nói với tôi vì họ là người đưa bảng điểm cho tôi xem mà..... haizz chắc họ cũng nghĩ tôi đã biết rồi, thật chán nản luôn mà
Sau khi đứng dưới sân trường khoảng 30 phút nghe thầy giám thị nhắc nhở một số nội quy như:
- Không được đi học muộn, mặc sai đồng phục áo sơ mi, không xăm, bấm khuyên đối với học sinh nam
- Đội mũ bảo hiểm khi đến trường, nếu bị công an bắt sẽ bị hạ hạnh kiểm
- Chú ý không gây bất đồng trong môi trường học tập, không bắt nạt học đường
-.....
Nghe thật sự khá nhiều nội quy nhưng toàn mấy thứ hoàn toàn đúng và thật dễ dàng để đáp ứng thực hiện được, sau khi nghe xong chúng tôi đã được về lớp
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương