Ái Lệ Đường Kính

Chương 79: Đi chơi



- Cho 3 bát mì ramen đặc biệt.

Khương Đình lên tiếng.

Cả 3 ngồi vào bàn chờ đồ ăn cùng vui vẻ trò chuyện.

- Còn chưa kịp vào thăm cậu đã nghe chị Châu Liên nói là cậu xuất viện rồi. Sao không nghỉ ngơi vài hôm nữa.

Dĩ Tình hỏi.

- Tớ cảm thấy không quen, với lại cũng khỏe rồi không có nghiêm trọng.

Cô cười đáp, trong lòng cảm giác rất vui vẻ cô biết rằng có những người vẫn rất lo lắng quan tâm đến mình.

Haiz..Thật không ngờ Tiểu Thiên Sứ của chúng ta lại không may mắn vớ phải Trợ lý antifan của mình.Đừng nói nữa, kẻo Tư Niên lại khóc bây giờ. Khương Đình khẽ gõ nhẹ đầu Dĩ Tình.Dĩ Tình khẽ bĩu môi lại nhìn sang Tư Niên đang ngơ ngác nhìn họ.

Tớ...tớ đâu có khóc...Cậu không phải giấu, mũi còn hơi đỏ phía hai bên tai cũng ửng hồng, nếu không phải đã khóc thì không có chuyện khác.Khương Đình nói.

- Gì chứ? Tư Niên à, cậu khóc ư? Chuyện gì vậy? Ai ăn hiếp cậu vậy để tớ đi xử lý hắn.

Dĩ Tình tiến sát lại gần khuôn mặt Tư Niên chỉ còn xém chút nữa là leo hẳn lên bàn ăn. Khương Đình đưa tay kéo cô nàng ngồi xuống, giống như biết được tất cả Khương Đình lên tiếng.

Người cậu không đụng được đâu, chỉ có cậu ấy mới trị được hắn.Cậu biết ư? Ai vậy ?Khương Đình chỉ hơi cười không đáp lại,khuôn mặt của Dĩ Tình rất tò mò nhìn bạn mình lại nhìn sang Tư Niên đang nhớ lại cảnh đó không kiềm được mà hai tai đỏ ửng.

" Rõ ràng vậy sao? Nhưng lúc đó...anh ấy trông rất đẹp..

À. tớ hiểu rồi, cậu ấy bị Đại Ác Ma ăn hiếp rồi.Tớ...tớ không có.Tư Niên nỗ lực phủ nhận nhưng chẳng ai tin cả, họ chỉ cần nhìn vào vẻ mặt hiện giờ của cô cũng đoán ra được chuyện.

- Nhìn cậu dễ thương ghê.

Dĩ Tình trều

" Anh ta trước kia lạnh lùng bao nhiêu thì bây giờ mỗi lần ở cạnh Tư Niên lại như biến thành một con người khác vậy ."

Khương Đình nghĩ thầm vừa nhìn hai cô nàng đang trò chuyện. Mặc dù không bất kỳ bài đăng nào về chuyện này nhưng số người nhìn thấy cả hai đi cùng nhau đều ngầm đồng ý việc họ đang yêu nhau và Đại Ác Ma trong lời đồn kia trong lòng chỉ có Tư Niên.



Mì ramen đã có, cả 3 ăn uống rồi chuẩn bị thanh toán đi chơi. Họ đến khu vui chơi giải trí lớn Cầu Vồng nơi tràn ngập những trò chơi từ cảm giác mạnh đến những trò dành cho trẻ con. Có khu dành cho những máy game và trò chơi thực tế ảo đủ loại, không khí cũng vô cùng náo nhiệt.

Chúng ta chơi gì đây?Nhiều trò quá..Tư Niên, cậu muốn chơi gì?Di Tình hỏi.

- Tớ cũng không biết... thật sự là nhiều quá.

Cô đưa mắt nhìn xung quanh lại thấy một vòng xoay thật lớn khi đến cao nhất sẽ thấy gần như là toàn bộ thành phố

- Tớ muốn chơi cái đó.

Không bàn bạc nhiều, cả ba cùng chạy đến vào chơi trò đó. Lên vòng xoay Tư Niên rất vui vẻ ánh mắt hướng nhìn ra khung hình bên ngoài hai mắt rực rỡ, còn Dĩ Tình lại lén chụp lại cô nàng khẽ khúc khích lưu vào máy gửi cho

Tử Nhan sau còn nhắn thêm.

- Tiểu Thiên Sứ của chúng ta càng ngày càng đáng yêu hơn.

Sau một lúc lên đến đỉnh, Tư Niên ổ lên khuôn mặt như muốn in luôn lên cửa kính, khiến cả hai nhìn cũng bật cười.

- Các cậu xem, thật sự là thấy được cả thành phố. Thấy được nhà tớ nữa.

Thị giác và trí nhớ của Tư Niên rất tốt, rõ ràng là rất xa nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy.

- Vũ Lăng bây giờ không có ở nhà, thật muốn anh ấy thấy cảnh này quá.

Sao cậu không chụp lại rồi gửi cho anh ta xem?Phải rồi.Vừa nói cô lại lấy điện ra để chụp cảnh sau đó gửi cho anh đang ở phòng chủ tịch xử lý văn bản. Nghe tiếng tin nhắn anh cũng xem là tin của Vợ gửi đến một cảnh rất đẹp.

"Nhớ đến mình, xem ra em còn có chút lương tâm."

Chưa đáp lời, vài phút sau anh chàng lại nhận được 1 bức mới nhưng khiến anh vui hơn là nhìn thấy dáng vẻ của

Tư Niên trong tấm ảnh ấy. Và có lẽ đó là điều mà anh mong chờ nhất vì trong lòng anh, không có thứ gì đẹp hơn người mà mình yêu nhất.

"Đẹp hơn rất nhiều rồi. Có em, cảnh đẹp trong mắt anh đều bị lu mờ."



Anh cười nhìn ảnh rồi lưu vào điện thoại mình, lại thấy cô gửi sang một tin nhắn khác.

Cảnh rất đẹp phải không?Không bằng em.Anh đáp lại ngắn gọn 3 từ càng khiến Tư Niên khó hiểu không biết anh đang nói gì, cô vội để hai cô bạn kia xem có hiểu gì không. Cả hai cũng cầm điện thoại xem rồi lại xoay lên nhìn nhau gần như cùng lúc.

Cậu có biết đây là gì không?Đây là Trong mắt ta, cả giang sơn cũng không sánh bằng nàng!!!Cả hai đồng loạt nói rồi bật cười trong khi Tư Niên còn đang hoang mang và khi hiểu ra chuyện gì hai má cô ửng hồng ngại ngùng vì lời khen này.

- Gì đây gì đây? Đại Ác Ma lại ngắn gọn xúc tích lại bao gồm hàm ý tán tỉnh. Ái chà...xem ra ta nên có suy nghĩ khác rồi.

Khương Đình lên tiếng.

Tư Niên à, cậu lại ác với bọn cầu độc thân chúng tớ như vậy chứ....Tớ đâu có...cẩu- độc- thần?Trong giây phút, cô chuyển sang chế độ tò mò nhìn họ. Đúng lúc vòng xoay kết thúc, cả 3 xuống khỏi đó cũng gạt chuyện sang một bên. Tiếp tục vui chơi, địa điểm tiếp theo của họ là khu máy game đông vui náo nhiệt.

Nhiều thứ ghê...các cậu thường đến đây sao?Mỗi khi có thời gian rảnh rồi. Tư Niên, cho cậu.Dứt lời Dĩ Tình đưa cho cô một tấm thẻ game Vip màu tím hoa văn rất đáng yêu, dùng để tích điểm và thanh toán dịch vụ chơi game.

Dứt lời Dĩ Tình đưa cho cô một tấm thẻ game Vip màu tím hoa văn rất đáng yêu, dùng để tích điểm và thanh toán dịch vụ chơi game.

- Được rồi, vào thôi nào.

Cả 3 tiến thẳng vào bên trong, rộng lớn và đủ các loại trò chơi từ bắn súng đua xe đến thể loại âm nhạc.

Tư Niên, chúng chơi trò âm nhạc đi. Chỉ cần nhảy theo động tác xuất hiện trên màn hình là được.Tớ sẽ thử..Bước đến ,Tư Niên theo chỉ dẫn đưa thẻ game vào màn hình cảm ứng để ghi danh. Tiếng ting lớn vang lên, cô đã được phép chọn bài hát, làm theo chỉ dẫn của hai cô bạn thì cuối cùng cô cũng chọn một bài ưng ý và bắt đầu nháy theo màn hình.

- Thật không tin được, Tư Niên nhảy còn đẹp đền vậy...

Dĩ Tình không nhịn được cảm thán còn Khương Đình chỉ nhìn cô nàng nhảy. Số người đến gần xem ngày càng đông hơn.

- Không phải chứ? Bài này tôi nhảy 5 lần rồi vẫn không nhảy được như vậy, cô ấy giỏi thật.

Người xem nhịn không được cảm thán.

- Bài này cấp độ cũng rất cao, hình như chưa từng có ai vượt qua được điểm tuyệt đối.

Cuối cùng cô hoàn thành bài hát của mình giành điểm tuyệt đối lại phát hiện xung quanh có rất nhiều người vỗ tay khen ngợi mình.

Cái...cái đó...Cô gái, tôi có thể đấu với cô một trận không?
Chương trước Chương tiếp