Ân Ái Không Buông

Chương 113: Chữa lành



Lý Thần Vũ và Lê Mẫn Tiên cứu vớt nhau, tình yêu của họ giúp họ thăng hoa, cũng đã nhấn chìm chính họ. Giờ cả hai yêu lại từ đầu, bước sang hành trình của một tình yêu thức tỉnh.

Anh về công ty, được mẹ Pang và chị gái dẫn dắt để trở thành người thừa kế tập đoàn. Cô trở về với đam mê, cùng W1 chinh phục hết các giải game lớn nhỏ. Họ không ghen tuông, kiểm soát chặt chẽ cuộc sống của nhau, đến với nhau không vì sắc dục thông thường mà còn vì sự đồng cảm, thấu hiểu và cảm nhận được vẻ đẹp bên trong tâm thức của nhau.

Hai người không có những cuộc cãi vã, xung đột ai đúng ai sai, nhờ sự đồng cảm và nhìn nhận sự việc một cách không phán xét. Họ yêu thương nhau với nội tâm mạnh mẽ, trí tuệ thông suốt, những cảm xúc buồn khổ tức giận không còn chi phối nữa.

Mẫn Tiên hiểu hai người đến với nhau nhờ nhân duyên- nghiệp quả. Thần Vũ đối xử với cô bằng sự tử tế, thấu hiểu sâu sắc. Tình yêu này bên nhau nhẹ nhàng, bình an, thuần khiết hơn.

Mỗi người mỗi việc, tinh tấn tu tập, phát triển bản thân, không cố thay đổi đối phương và thế giới xung quanh mà nhìn nhận lại mình. Lê Mẫn Tiên lan tỏa năng lực tích cực, họ còn cùng nhau lập nên một quỹ học bổng cho sinh viên nghèo vượt khó và tài trợ thiết bị dạy học cho các trường khó khăn, thay vì những buổi tụ tập xa xỉ ở quán bar hay nhóm siêu xe.

Lý Thần Vũ yêu Lê Mẫn Tiên không mê đắm, ràng buộc, tôn trọng cuộc sống và lý tưởng sống của cô. Cô đi thi đấu ở nước ngoài, anh sẽ đồng hành, chia sẻ và khích lệ cô.

Tình yêu từ cái gặp đầu tiên, từ lần phát sinh quan hệ, từ những lần chiếm hữu và làm nhau đau đớn, sau tất cả, là một tình yêu dịu dàng và bình yên kì lạ.

Bệnh rối loạn lưỡng cực của cô được điều trị tiến triển rất tốt. Trầm cảm đơn cực của Lý Thần Vũ cũng bớt lại rất nhiều.

***

Lý Thần Vũ ngày ngày đều đến biệt thự riêng của Lê Mẫn Tiên để hẹn hò. Đi tới sân, anh thấy cô đang ngồi hì hục xới đất trồng hoa.

Hình ảnh cô gái ngọt ngào dưới ánh nắng chiều tan tầm sao lại đáng yêu đến thế.

- Cục cưng!

Cô nhoẻn miệng nhìn anh cười, sau đó vẫy vẫy tay.



- Anh lại đây, hoa này Thảo Tiên thấy hay hay nên mang tặng em đấy. Em thấy xinh quá nên chơi được một thời gian thì dỡ từ chậu trồng xuống vườn. Bỏ đi rất tiếc.

Anh xoa xoa đầu cô, xắn tay áo sơ mi lên và ngồi xổm xuống.

- Anh trồng cùng em!

Một chậu cây, hai con người đang bên nhau vun đắp.

Gần đây Lê Mẫn Tiên quan sát và phản ứng với mọi thứ diễn ra xung quanh cuộc sống của cô một cách từ tốn nhẹ nhàng nhưng sâu sắc vô cùng. Cô học cách cảm nhận cuộc sống từ những điều giản đơn nhất.

Trồng xong chậu cây, cô đứng nhìn bạn trai tưới nước và vui vẻ nói.

- Anh à, ai cũng có những nỗi niềm riêng, những gánh nặng từ cuộc sống. Chúng ta hãy luôn hướng tới điều tốt, đôi khi sai đường nhưng không đánh mất bản chất lương thiện đơn thuần. Nếu mệt mỏi hãy dừng lại và nghỉ ngơi, điều chỉnh bản thân và lấy dũng khí để bắt đầu lại. Con người không phải là cỗ máy, đừng để bản thân suy sụp nhé.

Lý Thần Vũ gật đầu, càng ở bên Mẫn Tiên lâu, anh lại càng thấy yêu cô nhiều hơn nữa.

Con đường phía trước rất dài, họ có khoảng chững lại, giờ nghỉ ngơi và đi tiếp thay vì bỏ cuộc. Nếu không có sự bao dung của Mẫn Tiên, có lẽ Lý Thần Vũ đã gục ngã giữa chừng.

Trong cuộc phỏng vấn mới đây, phóng viên đã đưa ra câu hỏi.

- T.Lee, cô đang cảm thấy thế nào?

- Tôi đang cảm thấy rất hạnh phúc.

DeKao ở bên cạnh, nhìn Lê Mẫn Tiên vừa ngưỡng mộ vừa luyến tiếc. Dù ở bên nhau bao lâu, thắng rất nhiều giải, nhưng lần đầu tiên DeKao thấy cô vừa đỏ mặt vừa nói một câu hạnh phúc như thế.
Chương trước Chương tiếp