Ân Ái Không Buông
Chương 2: 2. Quá giang
Mẵn Tiên nhìn đồng hồ, thấy sắp tới giờ nên đứng lên đi về showroom. Lạ là người kia cũng đi ngay sau cô.
- Anh muốn theo đuổi tôi?
Cô dừng lại nói với người đi sau mình, BigBaby hai tay đút túi quần, miệng còn ngậm một cây kẹo mút. Lúc này anh lười biếng bỏ kẹo ra rồi đáp.
- Không!
Mẫn Tiên nhìn vào mắt đối phương, rồi đi tiếp.
Tới cửa showroom, BigBaby đã đi lên trước Mẫn Tiên một bước, rồi ga lăng đẩy cửa giữ cho cô đi vào.
- Cảm ơn!
BigBaby cười cười rồi cũng vào trong, thấy cô gái nhìn mình dò xét thì anh nhướng mày về chiếc xe ở gần.
- Tôi tới lấy xe.
- À....
Mẫn Tiên cảm thán một câu, nhận ra đó là chiếc xe cùng phiên bản với xe cô, chỉ là xe cô màu đen, xe kia màu trắng.
Nhân viên đi tới chỗ Lê Mẫn Tiên nói nhỏ.
- Cô Lê, trong quá trình kiểm tra phát hiện vài chỗ hỏng hóc khác, có một số phụ kiện không có sẵn nên hãng đang vận chuyển về. Xe của cô hôm nay không xong được ạ. Chúng tôi vừa gọi điện cho cô nhưng cô không bắt máy.
Cô gật đầu, rồi lấy điện thoại trong balo ra.
- Ừ, không sao. Khi nào xong thì báo tôi.
Khi nãy cô quên chưa ngắt bluetooth nên điện thoại vẫn kết nối headphone, bảo sao không nghe thấy chuông ngoài.
BigBaby lái xe ra đường thấy cô gái đang đứng đợi, chắc là đợi xe đón vì khi nãy anh cũng nghe được đoạn hội thoại của nhân viên.
- Đi cùng không? Tôi cho cô quá giang. Truyện Đoản Văn
Mẫn Tiên cười, cảm giác đối phương rõ ràng đang muốn thả thính theo đuổi. Cô lắc đầu.
- Tôi gọi xe rồi.
- Đang giờ tắc đường, cô sẽ đợi lâu đấy. Tôi về phố Xxx, tiện thì đi.
Cô nhìn đồng hồ trên điện thoại, rồi đắn đo vài giây, nhà cô cũng cùng hướng về phố Xxx. Cô nhấn chia sẻ hành trình qua tin nhắn cho anh trai, rồi mới yên tâm lên xe.
- Vậy phiền anh rồi!
Trên xe, Mẫn Tiên thấy vừa quen vừa lạ. Quen vì xe này giống xe cô, lạ là lần đầu cô ngồi xe trai lạ.
Cả hai không nói gì, nam tập trung lái xe, nữ thì nhìn ra cửa.
Khi xe tới đầu phố, Lê Mẫn Tiên đề nghị xuống ở đây. Cô không muốn người lạ biết chính xác nhà mình.
- Cảm ơn anh nhé!
- Không có gì. Có thể add friend không?
BigBaby ngồi trong xe cầm điện thoại lên lắc nhẹ, Mẫn Tiên dù được đi nhờ xe vẫn phũ phàng từ chối.
- Xin lỗi, tôi không dùng mạng xã hội.
BigBaby mỉm cười, thời buổi này ai mà không dùng mạng xã hội cơ chứ. Nhưng không bắt bẻ, BigBaby thấy cô vẫy tay chào thì liền lái xe rời đi.
***
“Cô Lê”
Mọi thông tin mà BigBaby có chỉ là hai chữ này. Khi nãy sao không nghĩ ra hỏi tên nhau cơ chứ. Thế là anh nhắn tin cho trưởng nhóm chơi xe.
“ Nhóm Lamborghini có cô gái nào họ Lê không”
“ Có”
“ Gửi ảnh cho tôi”
BigBaby cũng là thành viên nhóm chơi xe, thậm chí là thành viên vip nhưng lại chẳng thó mặt tới hội ngộ nhóm một lần, nên không biết chính xác các thành viên trong đó. Xem ảnh gửi đến, anh hơi thở dài.
“ Không phải cô gái vừa rồi“.
Vẫn không bỏ cuộc, BigBaby nhắn thêm một câu nữa.
“ Có thể không phải họ Lê mà tên Lê thì sao, xe giống chiếc tôi hay đi nhưng màu đen”
“ Vậy thì không có đâu. Có vấn đề gì à”
“ Không có gì”
BigBaby gõ nhẹ vô lăng, tự nhiên quay sang ghế phụ, mùi hương của cô gái vẫn còn quanh quẩn trong không gian nhỏ của xe.
“Kệ đi, một cô gái thôi mà”
Sự hứng thú ập đến nhanh và đi qua cũng nhanh. BigBaby tự nhủ chỉ là một cô gái lạ thôi, không cần để tâm làm gì.
Thế nhưng mấy ngày sau đó, cứ mỗi lần lấy bao thuốc lá Executive của mình ra là BigBaby lại nhớ người ta, xong cũng đổi từ bản Gold quen thuộc sang hút bản Black cho giống ai đó.
- Anh muốn theo đuổi tôi?
Cô dừng lại nói với người đi sau mình, BigBaby hai tay đút túi quần, miệng còn ngậm một cây kẹo mút. Lúc này anh lười biếng bỏ kẹo ra rồi đáp.
- Không!
Mẫn Tiên nhìn vào mắt đối phương, rồi đi tiếp.
Tới cửa showroom, BigBaby đã đi lên trước Mẫn Tiên một bước, rồi ga lăng đẩy cửa giữ cho cô đi vào.
- Cảm ơn!
BigBaby cười cười rồi cũng vào trong, thấy cô gái nhìn mình dò xét thì anh nhướng mày về chiếc xe ở gần.
- Tôi tới lấy xe.
- À....
Mẫn Tiên cảm thán một câu, nhận ra đó là chiếc xe cùng phiên bản với xe cô, chỉ là xe cô màu đen, xe kia màu trắng.
Nhân viên đi tới chỗ Lê Mẫn Tiên nói nhỏ.
- Cô Lê, trong quá trình kiểm tra phát hiện vài chỗ hỏng hóc khác, có một số phụ kiện không có sẵn nên hãng đang vận chuyển về. Xe của cô hôm nay không xong được ạ. Chúng tôi vừa gọi điện cho cô nhưng cô không bắt máy.
Cô gật đầu, rồi lấy điện thoại trong balo ra.
- Ừ, không sao. Khi nào xong thì báo tôi.
Khi nãy cô quên chưa ngắt bluetooth nên điện thoại vẫn kết nối headphone, bảo sao không nghe thấy chuông ngoài.
BigBaby lái xe ra đường thấy cô gái đang đứng đợi, chắc là đợi xe đón vì khi nãy anh cũng nghe được đoạn hội thoại của nhân viên.
- Đi cùng không? Tôi cho cô quá giang. Truyện Đoản Văn
Mẫn Tiên cười, cảm giác đối phương rõ ràng đang muốn thả thính theo đuổi. Cô lắc đầu.
- Tôi gọi xe rồi.
- Đang giờ tắc đường, cô sẽ đợi lâu đấy. Tôi về phố Xxx, tiện thì đi.
Cô nhìn đồng hồ trên điện thoại, rồi đắn đo vài giây, nhà cô cũng cùng hướng về phố Xxx. Cô nhấn chia sẻ hành trình qua tin nhắn cho anh trai, rồi mới yên tâm lên xe.
- Vậy phiền anh rồi!
Trên xe, Mẫn Tiên thấy vừa quen vừa lạ. Quen vì xe này giống xe cô, lạ là lần đầu cô ngồi xe trai lạ.
Cả hai không nói gì, nam tập trung lái xe, nữ thì nhìn ra cửa.
Khi xe tới đầu phố, Lê Mẫn Tiên đề nghị xuống ở đây. Cô không muốn người lạ biết chính xác nhà mình.
- Cảm ơn anh nhé!
- Không có gì. Có thể add friend không?
BigBaby ngồi trong xe cầm điện thoại lên lắc nhẹ, Mẫn Tiên dù được đi nhờ xe vẫn phũ phàng từ chối.
- Xin lỗi, tôi không dùng mạng xã hội.
BigBaby mỉm cười, thời buổi này ai mà không dùng mạng xã hội cơ chứ. Nhưng không bắt bẻ, BigBaby thấy cô vẫy tay chào thì liền lái xe rời đi.
***
“Cô Lê”
Mọi thông tin mà BigBaby có chỉ là hai chữ này. Khi nãy sao không nghĩ ra hỏi tên nhau cơ chứ. Thế là anh nhắn tin cho trưởng nhóm chơi xe.
“ Nhóm Lamborghini có cô gái nào họ Lê không”
“ Có”
“ Gửi ảnh cho tôi”
BigBaby cũng là thành viên nhóm chơi xe, thậm chí là thành viên vip nhưng lại chẳng thó mặt tới hội ngộ nhóm một lần, nên không biết chính xác các thành viên trong đó. Xem ảnh gửi đến, anh hơi thở dài.
“ Không phải cô gái vừa rồi“.
Vẫn không bỏ cuộc, BigBaby nhắn thêm một câu nữa.
“ Có thể không phải họ Lê mà tên Lê thì sao, xe giống chiếc tôi hay đi nhưng màu đen”
“ Vậy thì không có đâu. Có vấn đề gì à”
“ Không có gì”
BigBaby gõ nhẹ vô lăng, tự nhiên quay sang ghế phụ, mùi hương của cô gái vẫn còn quanh quẩn trong không gian nhỏ của xe.
“Kệ đi, một cô gái thôi mà”
Sự hứng thú ập đến nhanh và đi qua cũng nhanh. BigBaby tự nhủ chỉ là một cô gái lạ thôi, không cần để tâm làm gì.
Thế nhưng mấy ngày sau đó, cứ mỗi lần lấy bao thuốc lá Executive của mình ra là BigBaby lại nhớ người ta, xong cũng đổi từ bản Gold quen thuộc sang hút bản Black cho giống ai đó.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương