Áng Mây Của Bầu Trời
Chương 24: Kiếp nạn thứ 82
Nhưng rồi chuyện gì tới cũng phải tới thôi, lúc mà Lý Huệ Du và Trương Chân Hàn đi ăn trưa thì lại vô tình bắt gặp
Vưu Mỹ và Đồng Thuật Khiêm cũng đang ở muốn ăn trưa ở đây.
Khi Vưu Mỹ gặp được anh họ thì liền nhanh chóng chạy đến, muốn ăn cùng hai người, dù rắng cô ấy là em họ của anh, nhưng Trương Chân Hàn vẫn tôn trọng ý kiến của Lý Huệ Du hơn.
Đương nhiên Lý Huệ Du cũng không phản đối, thậm chí là cô còn cố ý gọi toàn những món mà Bành Tú Tú thích ăn. Và không nằm ngoài dự đoán khi Đồng Thuật Khiêm nhận ra tất cả.
Hắn ta đưa mắt nhìn cô, trong ánh mắt tuy có sự dịu dàng, nhưng Lý Huệ Du chỉ toàn cảm thấy đấy là sự ghê tởm. Thật sự mà nói thì cô còn chẳng muốn chạm mặt của hắn ta nữa kìa, chứ đừng nói đến chuyện cùng nhau ngồi ăn cơm.
Anh họ, sắp tới là lễ đính hôn của em và Thuật Khiêm rồi đó, hôm đó anh nhất định phải đưa chị dâu đi theo nha! À, con có bé con nữa chứ, anh nhất định phải đưa cháu gái của em đi theo đó!Ừ, anh biết rồi.Tuy rằng câu trả lời của Trương Chân Hàn là đồng ý, nhưng Đồng Thuật Khiêm biết rằng Lý Huệ Du sẽ không đến đâu. Nhưng người ngoài cuộc thì nghĩ rằng mối quan hệ của Lý Huệ Du và Đồng Thuật Khiêm chỉ là đàn anh và đàn em bình thường, nhưng người trong cuộc mới biết, mối hận của Lý Huệ Du đối với hắn ta còn sâu hơn cả biển
ทนัล kia.
Khi này Đồng Thuật Khiêm mới nhìn Lý Huệ Du, nói:
- Huệ Du, hôm đó em nhất định phải đến đó nha, anh muốn em thay Tú Tú chúc phúc cho anh và Tiểu Mỹ.
Vưu Mỹ nghe vậy cũng gật đầu, cô gái đơn thuần đó còn nhìn cô rồi cười nói:
- Phải đó chị dâu, tuy rằng người bạn gái cũ của anh ấy đã không còn, dù rằng cô ấy đã làm nhiều chuyện có lỗi với Thuật Khiêm... Nhưng người mất cũng đã mất rồi, em tin chắc Thuật Khiêm sẽ không giận chị ấy nữa đâu.
Vưu Mỹ càng nói càng khiến cho sắc mặt của Lý Huệ Du càng không tốt, tên khốn Đồng Thuật Khiêm đó lại còn dám hết tội lỗi của hắn đồ lên đầu của Tú Tú nhà cô nữa chứ!
Nhưng Lý Huệ Du biết rằng hiện tại bản thân không được phép giận quá mất khôn, mà cô cần phải chơi Đồng Thuật Khiêm một vố thật đau kia kìa.
Cô nhìn Đồng Thuật Khiêm, nhàn nhạt cười nói:
- Đàn anh đừng lo, em nhất định sẽ tặng đàn anh một món quà vô cùng lớn!
Đồng Thuật Khiêm bị nụ cười của Lý Huệ Du làm cho hoảng sợ, từ trước đến giờ hắn ta luôn biết rắng Lý Huệ Du là một đứa rất thông minh và khó đoán, rốt cuộc thì cô đang làm gì vậy chứ? Trong đầu của Lý Huệ Du... Đang vạch ra ẩm mưu gì?
Chuyện Đồng Thuật Khiêm có đổi đời được hay không chính là dựa vào chuyện lần này, hắn ta nhất định không để Lý Huệ Du phá hỏng đâu!
(-.]
Ăn xong bữa trưa thì Trương Chân Hàn cũng đưa Lý Huệ Du về lại công ty, kể từ sau khi "tin đồn" được khẳng định thì anh đã có thể thẳng thắn bày tỏ tình cảm với bạn gái rồi.
Cơ mà... Trương Chân Hàn tính lại không bằng trời tính, ngay khi anh và cô đang tay trong tay bước vào công ty thì chào đón anh không phải là Nam Đình, mà là cha của anh - Trương Chính Thành và mẹ của anh - Vưu Linh, còn kèm theo cô em gái của anh - Trương Mộc Oánh nữa chứ.
Cha, mẹ? Sao hai người đến đây?Đi lên phòng của cha.Dừng một chút, Trương Chính Thành lại còn nhìn Lý Huệ Du, nói:
- Cả cô nữa, Lý tiểu thư.
Lý Huệ Du nhìn sang Trương Chân Hàn, nhưng anh cũng chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ tay cô, nói rằng không sao đâu, mọi chuyện đã có anh lo rồi.
Ban đầu Lý Huệ Du còn không hiểu tại sao mình lại được mời lên đây, nhưng tới khi cô nhìn thấy Bạch Linh Lung ở đây thì cô hiểu rồi, hóa ra người nói bóng nói gió ở đây là cô ta à?
Quả nhiên lúc này Trương Mộc Oánh còn lén lút đi ra phía sau lưng của anh trai, nói:
- Là chị Linh Lung lỡ lời nói về mối quan hệ của hai người đó. Cha còn bỏ công việc ngay lập tức về nước trong ngày!
Trương Chân Hàn mặt mày không biến sắc, ngay cả Lý Huệ Du cũng không thay đổi gì nhiều, chắc hẳn cô cũng đã đoán được sẽ có ngày này rồi, nên cần gì phải lo chứ?
Lúc vào văn phòng chủ tịch, Trương Chính Thành mới nhìn anh và cô một lượt, lại nói:
- Hai người bắt đầu từ khi nào?
Điều đó có quan trọng không?Nếu như chỉ mới đây... Thì chia tay trong hòa bình đi. Còn nếu là lâu rồi, tôi có thể bù đắp một số tiền cho cô, phiền Lý tiểu thư tìm công ty khác làm việc, ở đây cấm yêu đương!Lý Huệ Du nghe qua cũng chỉ biết phì cười, nói thẳng ra thì không phải cấm yêu đương, mà là đối tượng Trương Chân Hàn yêu đương không phải Bạch Linh Lung, nên ông ấy mới phản ứng như vậy chứ gì?
Cô lại không nhìn ra ẩn ý sao?
Cho rằng cô là con ngu à?
- Vâng, nếu đó là việc ngài chủ tịch muốn.
Nói xong Lý Huệ Du cũng định rút tay của mình lại rồi rời đi, nhưng Trương Chần Hàn nhất quyết là không buồng, thậm chí anh còn nhìn cha, nhíu mày nói:
Con không đồng ý!Trương Chân Hàn!Tình yêu, kết hôn, bạn đời, đây là cuộc sống của con, con mới là người có quyền quyết định nó!
Vưu Mỹ và Đồng Thuật Khiêm cũng đang ở muốn ăn trưa ở đây.
Khi Vưu Mỹ gặp được anh họ thì liền nhanh chóng chạy đến, muốn ăn cùng hai người, dù rắng cô ấy là em họ của anh, nhưng Trương Chân Hàn vẫn tôn trọng ý kiến của Lý Huệ Du hơn.
Đương nhiên Lý Huệ Du cũng không phản đối, thậm chí là cô còn cố ý gọi toàn những món mà Bành Tú Tú thích ăn. Và không nằm ngoài dự đoán khi Đồng Thuật Khiêm nhận ra tất cả.
Hắn ta đưa mắt nhìn cô, trong ánh mắt tuy có sự dịu dàng, nhưng Lý Huệ Du chỉ toàn cảm thấy đấy là sự ghê tởm. Thật sự mà nói thì cô còn chẳng muốn chạm mặt của hắn ta nữa kìa, chứ đừng nói đến chuyện cùng nhau ngồi ăn cơm.
Anh họ, sắp tới là lễ đính hôn của em và Thuật Khiêm rồi đó, hôm đó anh nhất định phải đưa chị dâu đi theo nha! À, con có bé con nữa chứ, anh nhất định phải đưa cháu gái của em đi theo đó!Ừ, anh biết rồi.Tuy rằng câu trả lời của Trương Chân Hàn là đồng ý, nhưng Đồng Thuật Khiêm biết rằng Lý Huệ Du sẽ không đến đâu. Nhưng người ngoài cuộc thì nghĩ rằng mối quan hệ của Lý Huệ Du và Đồng Thuật Khiêm chỉ là đàn anh và đàn em bình thường, nhưng người trong cuộc mới biết, mối hận của Lý Huệ Du đối với hắn ta còn sâu hơn cả biển
ทนัล kia.
Khi này Đồng Thuật Khiêm mới nhìn Lý Huệ Du, nói:
- Huệ Du, hôm đó em nhất định phải đến đó nha, anh muốn em thay Tú Tú chúc phúc cho anh và Tiểu Mỹ.
Vưu Mỹ nghe vậy cũng gật đầu, cô gái đơn thuần đó còn nhìn cô rồi cười nói:
- Phải đó chị dâu, tuy rằng người bạn gái cũ của anh ấy đã không còn, dù rằng cô ấy đã làm nhiều chuyện có lỗi với Thuật Khiêm... Nhưng người mất cũng đã mất rồi, em tin chắc Thuật Khiêm sẽ không giận chị ấy nữa đâu.
Vưu Mỹ càng nói càng khiến cho sắc mặt của Lý Huệ Du càng không tốt, tên khốn Đồng Thuật Khiêm đó lại còn dám hết tội lỗi của hắn đồ lên đầu của Tú Tú nhà cô nữa chứ!
Nhưng Lý Huệ Du biết rằng hiện tại bản thân không được phép giận quá mất khôn, mà cô cần phải chơi Đồng Thuật Khiêm một vố thật đau kia kìa.
Cô nhìn Đồng Thuật Khiêm, nhàn nhạt cười nói:
- Đàn anh đừng lo, em nhất định sẽ tặng đàn anh một món quà vô cùng lớn!
Đồng Thuật Khiêm bị nụ cười của Lý Huệ Du làm cho hoảng sợ, từ trước đến giờ hắn ta luôn biết rắng Lý Huệ Du là một đứa rất thông minh và khó đoán, rốt cuộc thì cô đang làm gì vậy chứ? Trong đầu của Lý Huệ Du... Đang vạch ra ẩm mưu gì?
Chuyện Đồng Thuật Khiêm có đổi đời được hay không chính là dựa vào chuyện lần này, hắn ta nhất định không để Lý Huệ Du phá hỏng đâu!
(-.]
Ăn xong bữa trưa thì Trương Chân Hàn cũng đưa Lý Huệ Du về lại công ty, kể từ sau khi "tin đồn" được khẳng định thì anh đã có thể thẳng thắn bày tỏ tình cảm với bạn gái rồi.
Cơ mà... Trương Chân Hàn tính lại không bằng trời tính, ngay khi anh và cô đang tay trong tay bước vào công ty thì chào đón anh không phải là Nam Đình, mà là cha của anh - Trương Chính Thành và mẹ của anh - Vưu Linh, còn kèm theo cô em gái của anh - Trương Mộc Oánh nữa chứ.
Cha, mẹ? Sao hai người đến đây?Đi lên phòng của cha.Dừng một chút, Trương Chính Thành lại còn nhìn Lý Huệ Du, nói:
- Cả cô nữa, Lý tiểu thư.
Lý Huệ Du nhìn sang Trương Chân Hàn, nhưng anh cũng chỉ nhẹ nhàng vỗ vỗ tay cô, nói rằng không sao đâu, mọi chuyện đã có anh lo rồi.
Ban đầu Lý Huệ Du còn không hiểu tại sao mình lại được mời lên đây, nhưng tới khi cô nhìn thấy Bạch Linh Lung ở đây thì cô hiểu rồi, hóa ra người nói bóng nói gió ở đây là cô ta à?
Quả nhiên lúc này Trương Mộc Oánh còn lén lút đi ra phía sau lưng của anh trai, nói:
- Là chị Linh Lung lỡ lời nói về mối quan hệ của hai người đó. Cha còn bỏ công việc ngay lập tức về nước trong ngày!
Trương Chân Hàn mặt mày không biến sắc, ngay cả Lý Huệ Du cũng không thay đổi gì nhiều, chắc hẳn cô cũng đã đoán được sẽ có ngày này rồi, nên cần gì phải lo chứ?
Lúc vào văn phòng chủ tịch, Trương Chính Thành mới nhìn anh và cô một lượt, lại nói:
- Hai người bắt đầu từ khi nào?
Điều đó có quan trọng không?Nếu như chỉ mới đây... Thì chia tay trong hòa bình đi. Còn nếu là lâu rồi, tôi có thể bù đắp một số tiền cho cô, phiền Lý tiểu thư tìm công ty khác làm việc, ở đây cấm yêu đương!Lý Huệ Du nghe qua cũng chỉ biết phì cười, nói thẳng ra thì không phải cấm yêu đương, mà là đối tượng Trương Chân Hàn yêu đương không phải Bạch Linh Lung, nên ông ấy mới phản ứng như vậy chứ gì?
Cô lại không nhìn ra ẩn ý sao?
Cho rằng cô là con ngu à?
- Vâng, nếu đó là việc ngài chủ tịch muốn.
Nói xong Lý Huệ Du cũng định rút tay của mình lại rồi rời đi, nhưng Trương Chần Hàn nhất quyết là không buồng, thậm chí anh còn nhìn cha, nhíu mày nói:
Con không đồng ý!Trương Chân Hàn!Tình yêu, kết hôn, bạn đời, đây là cuộc sống của con, con mới là người có quyền quyết định nó!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương