Áng Mây Của Bầu Trời

Chương 29: Tâm ma hại mình



Vưu Mỹ xem xong đoạn video mà chỉ biết đứng yên bất động, còn Vưu Linh nhìn cháu gái cũng không biết nền phát biểu gì nữa đây... Nói thật thì bà ấy cũng đã từng nghi ngờ Đồng Thuật Khiêm không phải người tốt... Nhưng bà ấy chưa từng tưởng tượng được hắn ta lại khốn nạn như vậy.

Đúng lúc mọi người xem xong video thì Đồng Thuật Khiêm, Bạch Linh Lung, Chu Hiên và cả Trương Chính Thành đều đi vào văn phòng của Trương Chân Hàn.

Lúc này Đồng Thuật Khiêm liền bước đến gần chỗ của Vưu Mỹ, chẳng những thế mà hắn ta còn mỉm cười, nói:

- Mỹ Mỹ, em nói chuyện xong chư....

Còn chưa để Đồng Thuật Khiêm nói hết câu thì Vưu Mỹ đã bước đến, trực tiếp tát cho hắn ta một cái, gương mặt vừa tức giận vừa ấm ức, nói:

Đồng Thuật Khiêm, tên khốn nạn!Mỹ Mỹ? Em sao vậy?Tại sao... Tại sao anh dám nói là bạn gái cũ của anh không biết cần thận nên mới sảy thai? Lại còn nói cô ấy cắm sừng anh qua lại với hết người này đến người kia, dù rằng anh biết đứa bé chưa chắc là con anh nhưng anh vẫn muốn cưới cô ấy. Tại sao anh lại nói dối tôi hả?

- Mỹ Mỹ, em nghe ai nói linh tinh gì rồi?

Lúc này Đồng Thuật Khiêm đã nhìn sang chỗ của Lý Huệ Du, hắn ta dùng đầu gối nghĩ cũng biết là do cô đã nói gì đó với Vưu Mỹ rồi, chứ một đứa ngu ngốc như Vưu Mỹ làm sao biết được chuyện đó chứ!

Nhưng cho dù Đồng Thuật Khiêm có nhìn mình bằng cặp mắt đáng sợ đến đâu thì Lý Huệ Du cũng không sợ, chẳng những thế mà cô còn nói:

- Đồng Thuật Khiêm, muốn người ta không biết, trừ khi mình đừng làm!



Nếu không phải hiện tại hắn ta đang diễn kịch với đám người này thì có lẽ hắn ta đã chạy đến giết chết Lý Huệ Du rồi, nhưng hiện tại hắn phải lấy lại lòng tin từ Vưu Mỹ và Trương gia. Cho nên Đồng Thuật Khiêm chỉ nhìn Lý Huệ Du, nói:

- Huệ Du, anh và em không thù không oán... Sao em cứ muốn hại anh vậy? Anh biết cái chết của Tú Tú khiến em bị đả kích, nhưng đâu phải vì thế mà em cứ nhắm vào anh? Anh cũng... Anh cũng đâu có muốn Tú Tú chết.

Đồng Thuật Khiêm nói đến đây thì Bạch Linh Lung cũng nói:

Đúng đó Huệ Du, tuy rằng chị không biết em và anh Đồng đây có mâu thuẫn gì, nhưng anh Đồng và Tiểu Mỹ sắp đính hôn rồi... Sao em cứ phải...Chị câm miệng lại!Lời nói của Lý Huệ Du tuy nhẹ nhàng nhưng cũng đủ khiến cho Bạch Linh Lung sững sờ, ngay cả Đồng Thuật Khiêm cũng giật mình không kém. Cái khí thế bá vương này đúng là giống hệt như cha của cô, một giáo sư được mệnh danh ác ma của trường Đại học - Lý Thanh Sâm!

Quả nhiên, hổ phụ vô khuyển tử mà!

Còn Trương Chân Hàn thì lại nhìn cục cưng nhà mình với ánh mắt sáng lấp lánh, vợ anh ngẩu chết đi được.

Nam Đình: "..." Ông sếp này nghiêm túc qua ba mươi giây là ổng chớt!

Huệ Du à, chị chỉ...Chị không liên quan đến chuyện này, nên tốt nhất là chị nên câm miệng lại đi!Hiện tại không chỉ có Bạch Linh Lung ngạc nhiên, mà tất cả mọi người còn lại cũng phải kinh hãi.

À, ngoại trừ một người đang hâm mộ vợ yêu cuồng nhiệt là Trương Chân Hàn ra, và còn ngoại trừ thêm một người quen biết với Lý Huệ Du nhiều năm là Chu Hiên. Đây chính là sức mạnh của Lý Huệ Du, một khi cái mỏ đã hỗn thì tức là cô đang rất tức giận!

Khi này Lý Huệ Du rời khỏi chỗ ngồi của Trương Chân Hàn, cô đi đến chỗ của Đồng Thuật Khiêm và Vưu Mỹ, vừa mỉm cười vừa nói:

- Cắm sừng? Qua lại với nhiều người? Không biết giữ mình nên sảy thai? Anh đã nói về Tú Tú như vậy sao?



Anh...Tú Tú của tôi tuy không có cha mẹ, nhưng nhân cách của cô ấy còn tốt đẹp hơn loại cặn xã hội là anh! Có lẽ tới lúc chết... Điều khiến Tú Tú hối hận nhất... Chính là đã trao niềm tin vào kẻ khốn nạn như anh! Đồng Thuật Khiêm, anh không sợ tối nay Tú Tú sẽ đến tìm anh... Lôi anh đi theo cậu ấy à?Huệ Du... Cái chết của Tú Tú cũng không có liên quan tới anh... Oan có đầu nợ có chủ, em nên....Lý Huệ Du nghe xong cũng chỉ biết bật cười, tiếng cười của cô cũng đủ dọa cho Đồng Thuật Khiêm chết khiếp.

Tên nhát gan đó còn run bần bật nữa kìa, lúc này cô lại nói:

- Vậy chắc là chưa biết... Người ở bên cạnh Tú Tú vào những giây phút cuối đời... Chính là tôi!

Dừng một chút, Lý Huệ Du lại nói:

Mà anh có biết... Tú Tú đã nói gì không?Nói... Nói gì....Cậu ấy nói... Nhất định sẽ giết chết anh, kéo anh theo cùng... Để anh bầu bạn với cậu ấy nơi suối vàng. Đồng Thuật Khiêm, tối nay ngủ... Nhớ niệm phật nha, hãy cầu mong rắng Phật Tồ... Cứu được anh.Đồng Thuật Khiêm nghe xong liền ngã gục xuống đất, nhưng không chỉ có hắn ta sợ hãi đâu. Ở đây ai cũng sợ hãi mà nổi cả gai ốc.

Nhưng khi Nam Đình nhìn sàn Trương Chần Hàn.

Ừ thì sếp mình vẫn ánh mắt lấp lánh nhìn vợ, quả nhiên là u mê không lối thoát mà.

- Đồng Thuật Khiêm, chuyện này... Chưa xong đâu!

Nói xong Lý Huệ Du liền muốn rời đi, nhưng cũng may là Trương Chân Hàn nhanh chân đi theo, hiển nhiên cô cũng chỉ nói như vậy thôi, còn nếu Đồng Thuật Khiêm có tâm ma, thì anh ta sẽ bị tâm ma của bản thân trị chết!

Riêng Trương Chính Thành thì chỉ biết đứng đó... Cái bá khí vừa rồi so với lúc nãy ở văn phòng của ông ấy, quả nhiên Lý Huệ Du vẫn còn kiềm chế lắm.
Chương trước Chương tiếp