Anh Thích Em Như Vậy
Chương 15: 15. Không phải anh
Việc đầu tiên Phí Thiệu Dương làm khi đưa được vợ tới phòng là sờ đùi cô. Cảm giác vuốt ve qua lớp quần tất cuốn tay không dừng được.
Diêu Mỹ Nhân nằm trên giường cựa quậy, giọng mè nheo nho nhỏ.
- Nhột quá ~~
Anh ngồi ngắm nhìn cô, tay sờ từ trên xuống, rồi lại vân vê nơi đùi trong rồi bóp nhẹ. Phí Thiệu Dương càng sờ, Diêu Mỹ Nhân càng cựa quậy né tránh.
- Đừng, nhột lắm ~~~
Cô hất chân và nhích sang chỗ khác, Phí Thiệu Dương lại giữ cổ chân cô ghim xuống giường không cho cử động.
- Đau ~~~~
Diêu Mỹ Nhân đổi sang nằm nghiêng, do áo cô không cài cúc trên nên tư thế này o ép vòng một trong chiếc áo con. Phí Thiệu Dương nhìn khe ngực của vợ lấp ló liền cong môi cười.
Anh đi tới cửa kéo rèm lại, rồi cởi áo sơ mi ra.
Và rồi...
Quần tất của Diêu Mỹ Nhân bị xé toạc, Phí Thiệu Dương không thèm cởi quần tất ra, luồn tay từ vết rách mà khám phá đùi cô.
Khi tay anh đi tới nơi thầm kín, Diêu Mỹ Nhân hơi giật mình. Chỉ phút chốc cơ thể cô đã phản ứng lại, Phí Thiệu Dương nhìn tay mình đầy hài lòng.
Anh ở trên mơn trớn cần cổ cô, lại cởi áo nhỏ và chân váy của cô ném ra ngoài.
Chỉ còn chiếc áo sơ mi rộng và chiếc quần tất rách.
Áo của Diêu Mỹ Nhân bị vén lên, Phí Thiệu Dương cần mẫn thưởng thức bầu ngực căng phập phồng, còn cô thì rên rỉ gợi tình.
Tay anh đan lấy tay cô, ở dưới không ngừng đưa đẩy nhịp nhàng. Mỗi lần như vậy, cả người Diêu Mỹ Nhân lại cong lên hưởng ứng.
Có lẽ đây là khoảnh khắc hài hòa nhất từ trước đến giờ của cặp vợ chồng này.
Lần đầu tiên, cả hai say xỉn và đều không nhớ gì.
Lần thứ hai là lén lút ở nhà vệ sinh của khách sạn, cô hơi say- anh tỉnh táo.
Lần thứ ba vồ vập ở nhà tắm, cô không cam tâm- anh chiếm đoạt.
Nay cô cũng say, nhưng chưa lần nào cô phối hợp và ngoan ngoãn như lần này. Phí Thiệu Dương nảy sinh yêu thích, muốn nâng niu cô trong lòng. Một giây, một giây thôi anh đã nghĩ sẽ quay xe, chỉ cần một mình Diêu Mỹ Nhân là đủ.
Họ làm vợ chồng hơn 2 năm, nhưng Phí Thiệu Dương vừa nhận ra, cuộc gặp gỡ tuyệt vời nhất không phải trên đường đời, mà là sự rung động trong tim. Rõ ràng anh làm tình với nhiều phụ nữ, đến cả Trương Như Ý rất thành thục cũng không đem lại cho anh cảm giác như bên Diêu Mỹ Nhân lúc này.
Càng làm càng thấy say đắm, sự vừa khít, co bóp và trơn tru thật khiến người ta không muốn dừng.
Hai mắt Diêu Mỹ Nhân long lanh nhìn Phí Thiệu Dương, rồi vòng tay qua cổ anh và ngẩng lên hôn một cái.
Nụ hôn ấy làm anh bùng nổ. Anh đáp lại, hôn môi rồi hôn cổ, mỗi sự chuyển động càng mạnh mẽ dứt khoát hơn.
Trong phút cao trào, Diêu Mỹ Nhân thổn thức gọi tên một người. Phí Thiệu Dương bất ngờ dừng lại, ánh mắt phẫn nộ vô cùng khi cái tên được thốt ra từ bờ môi quyến rũ lại không phải tên anh.
Cô hoan ái với chồng, nhưng lại nghĩ tới người đàn ông khác.
Vương Gia Kiệt là người đàn ông đầu tiên của cô. Cảm giác thoải mái và hân hoan vừa rồi khiến cô nhớ tới tình cũ. Nội tâm nhớ nhung khắc khoải, vẫn là không kiềm chế được, đã gọi tên người đó vừa da diết vừa buồn tủi.
Phí Thiệu Dương bóp cằm cô rất chặt, răng nghiến lại gặng hỏi.
- Em gọi ai?
Diêu Mỹ Nhân nhìn anh, nước mắt trào ra nhìn yếu đuối cùng cực.
- Mình nhớ cậu, nhớ cậu quá...
Giây phút ấy, Phí Thiệu Dương lần đầu biết cảm giác thất bại là như thế nào. Thân xác cô ở đây, nhưng tâm trí đang nơi nào?
Diêu Mỹ Nhân đưa tay ôm lấy mặt anh, lại ham muốn hôn nữa, liền bị Phí Thiệu Dương cự tuyệt.
Anh không làm nữa, dù chưa thỏa mãn cũng không làm nữa mà đi vào nhà tắm.
Cô bị bỏ mặc, nằm trên giường âm thầm khóc nhỏ.
Phí Thiệu Dương tắm rất lâu, về giường thấy Diêu Mỹ Nhân mệt mỏi thiếp đi từ khi nào. Gương mặt xinh đẹp giờ khắc khổ đau lòng, tóc hai bên thái dương đều ẩm ướt.
Diêu Mỹ Nhân nằm trên giường cựa quậy, giọng mè nheo nho nhỏ.
- Nhột quá ~~
Anh ngồi ngắm nhìn cô, tay sờ từ trên xuống, rồi lại vân vê nơi đùi trong rồi bóp nhẹ. Phí Thiệu Dương càng sờ, Diêu Mỹ Nhân càng cựa quậy né tránh.
- Đừng, nhột lắm ~~~
Cô hất chân và nhích sang chỗ khác, Phí Thiệu Dương lại giữ cổ chân cô ghim xuống giường không cho cử động.
- Đau ~~~~
Diêu Mỹ Nhân đổi sang nằm nghiêng, do áo cô không cài cúc trên nên tư thế này o ép vòng một trong chiếc áo con. Phí Thiệu Dương nhìn khe ngực của vợ lấp ló liền cong môi cười.
Anh đi tới cửa kéo rèm lại, rồi cởi áo sơ mi ra.
Và rồi...
Quần tất của Diêu Mỹ Nhân bị xé toạc, Phí Thiệu Dương không thèm cởi quần tất ra, luồn tay từ vết rách mà khám phá đùi cô.
Khi tay anh đi tới nơi thầm kín, Diêu Mỹ Nhân hơi giật mình. Chỉ phút chốc cơ thể cô đã phản ứng lại, Phí Thiệu Dương nhìn tay mình đầy hài lòng.
Anh ở trên mơn trớn cần cổ cô, lại cởi áo nhỏ và chân váy của cô ném ra ngoài.
Chỉ còn chiếc áo sơ mi rộng và chiếc quần tất rách.
Áo của Diêu Mỹ Nhân bị vén lên, Phí Thiệu Dương cần mẫn thưởng thức bầu ngực căng phập phồng, còn cô thì rên rỉ gợi tình.
Tay anh đan lấy tay cô, ở dưới không ngừng đưa đẩy nhịp nhàng. Mỗi lần như vậy, cả người Diêu Mỹ Nhân lại cong lên hưởng ứng.
Có lẽ đây là khoảnh khắc hài hòa nhất từ trước đến giờ của cặp vợ chồng này.
Lần đầu tiên, cả hai say xỉn và đều không nhớ gì.
Lần thứ hai là lén lút ở nhà vệ sinh của khách sạn, cô hơi say- anh tỉnh táo.
Lần thứ ba vồ vập ở nhà tắm, cô không cam tâm- anh chiếm đoạt.
Nay cô cũng say, nhưng chưa lần nào cô phối hợp và ngoan ngoãn như lần này. Phí Thiệu Dương nảy sinh yêu thích, muốn nâng niu cô trong lòng. Một giây, một giây thôi anh đã nghĩ sẽ quay xe, chỉ cần một mình Diêu Mỹ Nhân là đủ.
Họ làm vợ chồng hơn 2 năm, nhưng Phí Thiệu Dương vừa nhận ra, cuộc gặp gỡ tuyệt vời nhất không phải trên đường đời, mà là sự rung động trong tim. Rõ ràng anh làm tình với nhiều phụ nữ, đến cả Trương Như Ý rất thành thục cũng không đem lại cho anh cảm giác như bên Diêu Mỹ Nhân lúc này.
Càng làm càng thấy say đắm, sự vừa khít, co bóp và trơn tru thật khiến người ta không muốn dừng.
Hai mắt Diêu Mỹ Nhân long lanh nhìn Phí Thiệu Dương, rồi vòng tay qua cổ anh và ngẩng lên hôn một cái.
Nụ hôn ấy làm anh bùng nổ. Anh đáp lại, hôn môi rồi hôn cổ, mỗi sự chuyển động càng mạnh mẽ dứt khoát hơn.
Trong phút cao trào, Diêu Mỹ Nhân thổn thức gọi tên một người. Phí Thiệu Dương bất ngờ dừng lại, ánh mắt phẫn nộ vô cùng khi cái tên được thốt ra từ bờ môi quyến rũ lại không phải tên anh.
Cô hoan ái với chồng, nhưng lại nghĩ tới người đàn ông khác.
Vương Gia Kiệt là người đàn ông đầu tiên của cô. Cảm giác thoải mái và hân hoan vừa rồi khiến cô nhớ tới tình cũ. Nội tâm nhớ nhung khắc khoải, vẫn là không kiềm chế được, đã gọi tên người đó vừa da diết vừa buồn tủi.
Phí Thiệu Dương bóp cằm cô rất chặt, răng nghiến lại gặng hỏi.
- Em gọi ai?
Diêu Mỹ Nhân nhìn anh, nước mắt trào ra nhìn yếu đuối cùng cực.
- Mình nhớ cậu, nhớ cậu quá...
Giây phút ấy, Phí Thiệu Dương lần đầu biết cảm giác thất bại là như thế nào. Thân xác cô ở đây, nhưng tâm trí đang nơi nào?
Diêu Mỹ Nhân đưa tay ôm lấy mặt anh, lại ham muốn hôn nữa, liền bị Phí Thiệu Dương cự tuyệt.
Anh không làm nữa, dù chưa thỏa mãn cũng không làm nữa mà đi vào nhà tắm.
Cô bị bỏ mặc, nằm trên giường âm thầm khóc nhỏ.
Phí Thiệu Dương tắm rất lâu, về giường thấy Diêu Mỹ Nhân mệt mỏi thiếp đi từ khi nào. Gương mặt xinh đẹp giờ khắc khổ đau lòng, tóc hai bên thái dương đều ẩm ướt.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương