Anh Thích Em Như Vậy
Chương 52: Cam kết và thỏa thuận tiền hôn nhân
Diêu Mỹ Nhân sịnh một bé trai kháu khỉnh. May mắn cô sinh khá thuận lợi, vậy mà khi ra ngoài cô không thấy Phí Thiệu Dương đâu.
- Mẹ, bố của con của con đâu?
Phí phu nhân thở dài chỉ vào khu cuối hành lang.
- Ngất xỉu tại chỗ do không chịu được cảnh sinh nở, y tá bê nó đi rồi.
Cô cười mà phải cố kiềm chế vì vết khâu sau sinh khá thốn. Ai mà tin được một tay chơi từng có cảm đám nhân tình lại ngất xỉu ngay lần đầu chứng kiến vợ “cũ” sinh con cho mình cơ chứ.
Vậy mà cô thấy anh cũng dễ thương.
Hai người chưa đăng ký kết hôn lại, cô muốn xem anh có nói được làm được không, hay chỉ lãng mạn ban đầu rồi chứng nào tật nấy. Có con sẽ làm thay đổi cuộc sống của cả hai, nếu anh vẫn cố gắng và chăm lo tốt cho cô và con trai thì Diêu Mỹ Nhân mới cân nhắc kí giấy.
Cô rất cứng, và rất chắc, không muốn thất bại hai lần với cùng một người.
***
Phí Vĩnh Kiên được gần 2 tuổi thì Diêu Mỹ Nhân lại dính bầu. Cô cảm giác như thể bị Phí Thiệu Dương gài vậy.
Anh đang cho con ăn cơm, phải nói từ ngày làm bố, anh chưa từng làm gì khiến cô buồn phiền, còn giúp cô chăm con để cô có thể nhanh chóng quay lại công việc. Giấy cam kết anh kí đã lâu, chỉ còn đợi cô đồng ý ký giấy đăng ký kết hôn nữa thôi.
Cô chìa chiếc que hai vạch ra trước mặt anh, tay anh cẩn thận nhận lấy rồi hai mắt sáng lên.
- Wow, thật sao?
Anh còn lắc lắc que trước mặt con trai, thằng bé ngơ ngác chưa hiểu gì thì được bố giải thích.
- Con có em rồi đó. Chuẩn bị tinh thần đi học thôi con.
Sau đó anh cười hihi với Diêu Mỹ Nhân, tay giữ khư khư chiếc que đi gọi điện cho mọi người để khoe khoang.
Bố mẹ Phí, bố mẹ Diêu, phu nhân Tamiko, chị vợ, bạn vợ. Rồi tới đối tác, bạn bè của anh nữa.
Diêu Mỹ Nhân cảm thấy anh thích có con thật, bởi giọng điệu của anh lúc này hào hứng và hạnh phúc lắm. Vừa nói vừa cười tủm tỉm không ngừng, đúng là làm cô cũng vui lây dù khi nãy test que lên vạch khiến cô hoang mang cực độ.
Lại vỡ kế hoạch rồi.
Lát sau, Phí Thiệu Dương cho con trai nhỏ ngủ xong thì ngồi thơ thẩn ở sofa, tay giữ que thử thai, dáng vẻ trầm ngâm khác hẳn niềm vui tưng tửng khi nãy.
- Anh sao thế?
- Anh rất sợ cảnh sinh nở. Anh sợ em vất vả, nhưng anh cũng vui nữa.
Sau khi có con, hai người đã đổi cách xưng hô để Vĩnh Kiên cảm thấy bố mẹ gần gũi hơn.
Cô ngồi vào lòng anh, hai tay vòng qua cổ anh ôm lấy, vẻ mặt nghiêm túc.
- Anh nói thật đi, Vĩnh Kiên là anh gài em phải không?
- Không, lần đó và lần này anh đều không có chủ đích gì. Vĩnh Kiên là do bao rách thật, còn đứa bé thứ hai, là em nói ngày an toàn. Chắc tại anh bung xõa quá, hoặc em mắn quá.
Diêu Mỹ Nhân bóp bóp má anh, dịu dàng cụng đầu vào trán anh.
- Mẹ lại mất một căn nhà nữa rồi.
Anh phì cười rồi thủ thỉ.
- Anh mong sẽ là con gái, xinh đẹp dễ thương như em. Anh sẽ được mua đồ màu hồng như Sunny ấy. Em được mẹ cho nhà, đẻ con trai cũng lại cho nó để sau này lấy vợ.
- Là anh lo em thiệt hay lo con trai tốn kém, hay muốn có con gái được lợi hơn?
- Lo em thiệt thòi vất vả. Anh dĩ nhiên yêu con cái, nhưng con cái xếp sau em. Em sẽ là ưu tiên hàng đầu của anh.
Diêu Mỹ Nhân lúc này đưa ra quyết định, liền gặng hỏi.
- Em muốn xem lại giấy cam kết anh đã kí. Và cả giấy thỏa thuận nữa.
Thực ra Diêu Mỹ Nhân khá chắc cốp và sòng phẳng, ngoài cam kết còn một thỏa thuận tiền hôn nhân với Phí Thiệu Dương.
Cả hai thống nhất về việc không sống chung với bố mẹ chồng, không để ông bà quyết định phương pháp nuôi cháu, tên con cũng là do hai người tự đặt. Bên cạnh đó, rõ ràng về tài chính chung để xây dựng gia đình, phát triển sự nghiệp, phân chia việc nhà. Và căn nhà mà mẹ chồng cho cô mỗi lần sinh con sẽ là tài sản riêng của cô. Mọi góp ý, lời khuyên, chia sẻ của bậc tiền bối hay người thân xung quanh chỉ mang tính chất tham khảo và được hai người tiếp thu có chọn lọc.
Phí Thiệu Dương đồng ý hết, anh hiểu nỗi lo của cô. Còn cô không sợ anh trách mình thực dụng, cô không thiếu tiền, nhà họ Diêu không thiếu tiền, nhưng nếu cô đã sinh con cho anh thì buộc anh phải có trách nhiệm. Diêu Mỹ Nhân phải cho Phí Thiệu Dương biết chỉ cần anh vi phạm sẽ phải trả giá đắt như nào, để anh biết trân trọng những gì đang có.
Cuối cùng, phải đến tận lúc có hai mặt con thì Phí Thiệu Dương mới được Diêu Mỹ Nhân cho phép làm chồng chính thức của cô.
- Mẹ, bố của con của con đâu?
Phí phu nhân thở dài chỉ vào khu cuối hành lang.
- Ngất xỉu tại chỗ do không chịu được cảnh sinh nở, y tá bê nó đi rồi.
Cô cười mà phải cố kiềm chế vì vết khâu sau sinh khá thốn. Ai mà tin được một tay chơi từng có cảm đám nhân tình lại ngất xỉu ngay lần đầu chứng kiến vợ “cũ” sinh con cho mình cơ chứ.
Vậy mà cô thấy anh cũng dễ thương.
Hai người chưa đăng ký kết hôn lại, cô muốn xem anh có nói được làm được không, hay chỉ lãng mạn ban đầu rồi chứng nào tật nấy. Có con sẽ làm thay đổi cuộc sống của cả hai, nếu anh vẫn cố gắng và chăm lo tốt cho cô và con trai thì Diêu Mỹ Nhân mới cân nhắc kí giấy.
Cô rất cứng, và rất chắc, không muốn thất bại hai lần với cùng một người.
***
Phí Vĩnh Kiên được gần 2 tuổi thì Diêu Mỹ Nhân lại dính bầu. Cô cảm giác như thể bị Phí Thiệu Dương gài vậy.
Anh đang cho con ăn cơm, phải nói từ ngày làm bố, anh chưa từng làm gì khiến cô buồn phiền, còn giúp cô chăm con để cô có thể nhanh chóng quay lại công việc. Giấy cam kết anh kí đã lâu, chỉ còn đợi cô đồng ý ký giấy đăng ký kết hôn nữa thôi.
Cô chìa chiếc que hai vạch ra trước mặt anh, tay anh cẩn thận nhận lấy rồi hai mắt sáng lên.
- Wow, thật sao?
Anh còn lắc lắc que trước mặt con trai, thằng bé ngơ ngác chưa hiểu gì thì được bố giải thích.
- Con có em rồi đó. Chuẩn bị tinh thần đi học thôi con.
Sau đó anh cười hihi với Diêu Mỹ Nhân, tay giữ khư khư chiếc que đi gọi điện cho mọi người để khoe khoang.
Bố mẹ Phí, bố mẹ Diêu, phu nhân Tamiko, chị vợ, bạn vợ. Rồi tới đối tác, bạn bè của anh nữa.
Diêu Mỹ Nhân cảm thấy anh thích có con thật, bởi giọng điệu của anh lúc này hào hứng và hạnh phúc lắm. Vừa nói vừa cười tủm tỉm không ngừng, đúng là làm cô cũng vui lây dù khi nãy test que lên vạch khiến cô hoang mang cực độ.
Lại vỡ kế hoạch rồi.
Lát sau, Phí Thiệu Dương cho con trai nhỏ ngủ xong thì ngồi thơ thẩn ở sofa, tay giữ que thử thai, dáng vẻ trầm ngâm khác hẳn niềm vui tưng tửng khi nãy.
- Anh sao thế?
- Anh rất sợ cảnh sinh nở. Anh sợ em vất vả, nhưng anh cũng vui nữa.
Sau khi có con, hai người đã đổi cách xưng hô để Vĩnh Kiên cảm thấy bố mẹ gần gũi hơn.
Cô ngồi vào lòng anh, hai tay vòng qua cổ anh ôm lấy, vẻ mặt nghiêm túc.
- Anh nói thật đi, Vĩnh Kiên là anh gài em phải không?
- Không, lần đó và lần này anh đều không có chủ đích gì. Vĩnh Kiên là do bao rách thật, còn đứa bé thứ hai, là em nói ngày an toàn. Chắc tại anh bung xõa quá, hoặc em mắn quá.
Diêu Mỹ Nhân bóp bóp má anh, dịu dàng cụng đầu vào trán anh.
- Mẹ lại mất một căn nhà nữa rồi.
Anh phì cười rồi thủ thỉ.
- Anh mong sẽ là con gái, xinh đẹp dễ thương như em. Anh sẽ được mua đồ màu hồng như Sunny ấy. Em được mẹ cho nhà, đẻ con trai cũng lại cho nó để sau này lấy vợ.
- Là anh lo em thiệt hay lo con trai tốn kém, hay muốn có con gái được lợi hơn?
- Lo em thiệt thòi vất vả. Anh dĩ nhiên yêu con cái, nhưng con cái xếp sau em. Em sẽ là ưu tiên hàng đầu của anh.
Diêu Mỹ Nhân lúc này đưa ra quyết định, liền gặng hỏi.
- Em muốn xem lại giấy cam kết anh đã kí. Và cả giấy thỏa thuận nữa.
Thực ra Diêu Mỹ Nhân khá chắc cốp và sòng phẳng, ngoài cam kết còn một thỏa thuận tiền hôn nhân với Phí Thiệu Dương.
Cả hai thống nhất về việc không sống chung với bố mẹ chồng, không để ông bà quyết định phương pháp nuôi cháu, tên con cũng là do hai người tự đặt. Bên cạnh đó, rõ ràng về tài chính chung để xây dựng gia đình, phát triển sự nghiệp, phân chia việc nhà. Và căn nhà mà mẹ chồng cho cô mỗi lần sinh con sẽ là tài sản riêng của cô. Mọi góp ý, lời khuyên, chia sẻ của bậc tiền bối hay người thân xung quanh chỉ mang tính chất tham khảo và được hai người tiếp thu có chọn lọc.
Phí Thiệu Dương đồng ý hết, anh hiểu nỗi lo của cô. Còn cô không sợ anh trách mình thực dụng, cô không thiếu tiền, nhà họ Diêu không thiếu tiền, nhưng nếu cô đã sinh con cho anh thì buộc anh phải có trách nhiệm. Diêu Mỹ Nhân phải cho Phí Thiệu Dương biết chỉ cần anh vi phạm sẽ phải trả giá đắt như nào, để anh biết trân trọng những gì đang có.
Cuối cùng, phải đến tận lúc có hai mặt con thì Phí Thiệu Dương mới được Diêu Mỹ Nhân cho phép làm chồng chính thức của cô.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương