Bà Hoàng Giới Giải Trí Vẫn Là Tôi
Chương 19
Kim Mê nhíu mày, lại co người ngồi về ghế sô pha lại: "Bởi vì tôi lại nghĩ tới một số chuyện trước kia, tôi không vui."
Mí mắt Tạ Trì khẽ giật, muốn nhân lúc cô uống say để gài cô nói thật: "Trước kia đã có chuyện gì vậy?"
Kim Mê không nói không rằng, Tạ Trì tiếp tục hỏi: "Cô có liên quan gì tới nhà họ Vương không?"
"Nhà họ Vương?" Kim Mê ngờ vực nhíu mày, nghiêm túc nghĩ ngợi: "Tôi biết nhiều người họ Vương lắm, nhưng tôi thì có quan hệ gì với họ được? Sếp và nhân viên hả?"
Tạ Trì ngẫm nghĩ một hồi thì quyết định đổi cách hỏi: "Cô đang điều tra về chuyện của Kim Mê đúng không?"
"Đúng vậy!" Kim Mê gật đầu một cách chắc nịch: "Tôi nói anh nghe, Kim Mê bị oan, chắc chắn đằng sau chuyện này là một âm mưu khó lường! Không được, tôi phải tìm cho ra bằng chứng..."
Cô đang nói thì nhổm dậy khỏi ghế sô pha. Thấy thế, Tạ Trì vội vàng cản cô lại. Quả thật trông Mạnh Xán Nhiên không liên quan đến nhà họ Vương, hơn nữa có vẻ cô thật sự quan tâm đến chuyện Kim Mê... Nhưng theo những gì anh được biết, trước đây Mạnh Xán Nhiên chưa hề tỏ ra có thiện cảm với Kim Mê.
Thẩm Thịnh Tinh là ngôi sao duy nhất mà Mạnh Xán Nhiên ủng hộ cuồng nhiệt. Ấy vậy mà lần này tỉnh lại, cô tự dưng biến thành fan hâm mộ của Kim Mê, bởi vậy không thể trách tại sao anh nghi ngờ cô được.
Rốt cuộc cô có quan hệ gì với Kim Mê? Tại sao cô bỗng dưng bận tâm chuyện của Kim Mê như vậy?
Lúc hất bàn tay Tạ Trì đang giữ chặt mình ra, Kim Mê nhìn thấy lọ hoa hồng thầm lặng đứng trong bóng đêm tĩnh mịch. Cô lập tức nhớ ra một chuyện, nhìn Tạ Trì đang đứng ở phía đối diện và chỉ trích: "Anh yêu cầu tôi sống an phận, trong khi bản thân tặng hoa cho người khác, đúng là đồ không biết xấu hổ!"
"..." Tạ Trì cười khẩy: "Tự dưng tôi tặng hoa ai làm gì? Chắc cô không tặng hoa cho Thẩm Thịnh Tinh ngay trước mắt bao người ấy nhỉ?"
Kim Mê chỉ vào bó hoa hồng đỏ kia, phản bác: "Còn chưa chịu thừa nhận nữa à? Anh tặng bó hoa đó cho người ta, người ta không nhận nên anh mới mang về còn gì!"
Tạ Trì nghiêng đầu thoáng nhìn về phía đó, lặng thinh.
Hôm nay anh đến tiệm hoa, tình cờ tiệm đang có chương trình mua một tặng một nên mới có bó hoa đó.
Tạ Trì không buồn giải thích gì với con ma men này. Anh vừa định kéo Kim Mê lên khỏi ghế sô pha để đưa cô về phòng, Kim Mê bỗng nhiên đẩy anh thật mạnh, làm anh ngã lên ghế sô pha.
Nếu là bình thường, với sức lực của cô thì Tạ Trì sẽ không bị cô đẩy ngã. Khổ nỗi chuyện này xảy ra quá đột ngột, lúc Tạ Trì hoàn hồn, anh đã bị Kim Mê đè chặt vai bằng cả hai tay, đồng thời cô còn dồn hết trọng lượng cơ thể lên người anh.
Không biết có phải do mới vừa gội đầu hay không mà tóc Kim Mê có mùi thơm thoang thoảng. Tạ Trì hết sức nhạy cảm với mùi, lúc trước Mạnh Xán Nhiên biết anh ghét mùi nước hoa nồng nặc nên bao giờ cũng dùng loại nước hoa đó, như thể sợ anh sẽ làm gì mình.
Giờ đây, sau khi ra viện, Mạnh Xán Nhiên không dùng nước hoa nữa mà đổi sang loại có mùi trang nhã như loại dầu gội này.
Ngay giây phút anh thẩn thơ, sợi tóc của Kim Mê lướt qua mặt anh, đem đến cái nhồn nhột khác thường. Tạ Trì bất giác nhớ về cái ngày hơi thở của cô phả trên mặt mình, cảm giác khi đó cũng là như thế.
"Tim anh đập nhanh thật!" Bàn tay đè trên người anh của Kim Mê đã chuyển sang đặt trên bờ ngực anh từ lúc nào không hay. Tạ Trì chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng tang, dường như anh có thể cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ lòng bàn tay của Kim Mê.
Tạ Trì mím môi, anh đang định đẩy Kim Mê ra khỏi người mình thì Kim Mê nằm phịch lên người anh, ngủ thiếp đi.
Tạ Trì: "..."
Thành thật mà nói, anh khá là ngưỡng mộ khả năng vừa nằm xuống đã ngủ say của cô nàng này.
Để tránh đánh thức cô, Tạ Trì chỉ đành nhẹ nhàng rời khỏi người cô. Nhìn cô nàng đang nằm ngủ trên ghế sô pha, Tạ Trì thở hắt ra. Dù gì cũng không thể để mặc Kim Mê ở đây được, anh chẳng còn cách nào khác ngoài bế cô về phòng.
Sáng hôm sau, mưa tạnh, Kim Mê cũng đã tỉnh rượu.
Nhìn chiếc chăn mỏng được đắp trên người mình, cô cố gắng nhớ lại thật kỹ xem đêm qua mình có xuống nhà uống rượu không.
Kết quả của công cuộc truy tìm ký ước là, cô không chỉ xuống uống rượu mà hình như còn gặp phải Tạ Trì nữa?
... Cứu với, chắc tửu lượng của cô cũng được được nhỉ? Cô không làm chuyện gì kỳ cục với Tạ Trì đấy chứ?
Không đúng, rõ ràng tửu lượng của cô trâu lắm mà, sao đêm qua mới uống chút thôi đã say rồi?
Cơ thể của Mạnh Xán Nhiên yếu như sên vậy!
Kim Mê hoàn toàn không ngờ đô uống rượu của Mạnh Xán Nhiên lại yếu đến vậy. Sau này cô đi đâu cần uống rượu thì biết làm sao đây...
Kim Mê thở dài, nghe thấy tiếng sủa gâu gâu gâu vọng lại từ bên ngoài của Gia Quả. Nó đang gọi cô dậy để cô ra ngoài, chạy bộ buổi sáng với mình. Kim Mê chỉ đành đứng dậy, thay một bộ quần áo khác rồi dắt Gia Quả ra khỏi nhà.
Nhờ đi chạy bộ buổi sáng, thời gian qua Kim Mê đã làm quen được với khá nhiều chủ hộ nuôi chó trong khu biệt thự. Nhiều người đều xin Kim Mê đường link mua khi thấy chiếc nơ bướm to tướng trên đầu Gia Quả. Cô biết ngay chỉ có Tạ Trì mới khô khan như vậy thôi.
Nghĩ đến Tạ Trì, hình ảnh đêm qua lại ùa về trong tâm trí Kim Mê.
Cô thừa nhận mình rất có thiện cảm với gương mặt của Tạ Trì, à thì, vóc người cũng thế. Nhưng, tại sao cô lại đè anh xuống vì say chứ?
Ai thế kia, đó có còn là cô nữa không!
Nghĩ đến việc chút nữa đi về có thể sẽ bắt gặp Tạ Trì, y như rằng Kim Mê đi thật rề rà, chậm rãi. Khi về đến nhà, cô nhìn thấy Tạ Trì đang đứng ở vị trí thường ngày của mình để pha cà phê.
Bất thình lình chạm mặt nhau, Kim Mê giữ bình tĩnh, cố gắng không nhớ lại chuyện đêm qua.
"Lại pha cà phê nữa hả?" Kim Mê mỉm cười với anh như thường lệ: "Không phải anh bị mất ngủ à?"
Tạ Trì ngước lên nhìn cô một lát rồi mới trả lời: "Đúng là tôi không dễ ngủ bằng ai đó thật."
Kim Mê: "..."
Cô tiếp tục giả ngu: "Không phải lần trước bà nội có cho tinh dầu dễ ngủ sao, anh không dùng à?"
"Dùng rồi, nhưng không có tác dụng nhiều."
"Chà, vậy anh có cần đi khám không? Uống thuốc thử xem sao."
Tạ Trì lại lườm nguýt cô: "Hình như cô đang cố tình gợi chuyện thì phải? Cô đang ngượng chuyện gì à?"
Kim Mê: "..."
Cô xoay người bỏ lên lầu. Tạ Trì dõi theo bóng lưng cô, khẽ bật cười, đổ cà phê vào cốc.
Cả Kim Mê lẫn Tạ Trì đều ăn ý không nhắc lại chuyện đêm ấy. Kim Mê sống yên bình được vài ngày thì Triệu Nghệ Nam thông báo với cô rằng cô ấy đã liên hệ với studio xong, hẹn hôm sau đi chụp hình.
Studio này cực kỳ nổi tiếng trong ngành, bình thường cho dù đặt lịch hẹn trước thì khi đến cũng phải xếp hàng chờ rất lâu. Kim Mê chẳng biết Triệu Nghệ Nam đã dùng cách gì mà có thể khiến họ sắp xếp lịch để chụp cho mình nhanh đến vậy.
Studio thiết kế cho cô hai bộ trang phục với phong cách khác hẳn Mạnh Xán Nhiên của trước đây, trông giống phong cách của Kim Mê hơn.
Triệu Nghệ Nam không có ý bảo cô bắt chước Kim Mê, chẳng qua là do sau khi gặp cô, cô ấy biết cô hợp với phong cách này hơn mà thôi. Đương nhiên lối trang điểm dành cho Kim Mê rất đẹp. Nhất là khi cô đứng dưới ánh đèn và quay thẳng mặt về phía camera của nhiếp ảnh gia, thần thái mạnh mẽ cũng như khí chất đặc biệt của cô càng giống bản thân Kim Mê chứ nào phải Mạnh Xán Nhiên.
"Đúng rồi, giữ yên nhé." Đã lâu lắm rồi nhiếp ảnh gia mới gặp được người mẫu ưng ý như vậy, ông ấy bấm cửa trập nhanh đến nổi sắp sửa bắn ra lửa: "Đẹp lắm, sang bộ tiếp theo đi."
Lúc Kim Mê ngồi trước gương để sửa lớp trang điểm, Triệu Nghệ Nam đi đến bên cạnh cô, nhìn người trong gương: "Trên mạng nói không sai chút nào, cô cứ như lột xác vậy."
Kim Mê nhoẻn môi cười: "Đây mới là thực lực chân chính của em."
Triệu Nghệ Nam từ chối cho ý kiến. Nếu như nói vào cái ngày ở phòng làm việc, Kim Mê chìa tay với cô ấy và tuyên bố sẽ đi hết con đường còn dang dở của Kim Mê, Triệu Nghệ Nam chỉ cho rằng cô là nghé mới sinh không sợ cọp, thì hôm nay cô ấy lại cảm thấy không chừng hai người thật sự có thể làm được.
Dạo gần đây trên mạng không có điểm nóng nào, tin tức Mạnh Xán Nhiên rời nhóm, hủy hợp đồng không gây chấn động là bởi vì nó đã bị át đi bởi tình yêu giữa Trịnh Mỹ Việt và Thẩm Thịnh Tinh. Huống chi kể từ lời tuyên bố của Sang Địch, Weibo của Mạnh Xán Nhiên không còn cập nhật gì nữa, thậm chí nhiều người còn nghi ngờ cô đã giải nghệ.
Về phía Trịnh Mỹ Việt, chuyện giữa cô ta và Thẩm Thịnh Tinh đã rần rần trên mạng xã hội trong một khoảng thời gian rất lân, dần dà cũng không còn ai quan tâm nữa. Tại một góc nhỏ không được ai để ý, phòng làm việc tư nhân của Mạnh Xán Nhiên đã đăng ký tài khoản Weibo trong âm thầm và có tick xanh ngay lập tức.
Weibo đã phủi bụi bấy lâu nay của Mạnh Xán Nhiên bỗng dưng cập nhật, hệt một tia sét làm nổ tung đất bằng.
Mạnh Xán Nhiên có tick xanh: Tôi đã thành lập phòng làm việc riêng rồi đây @Phòng làm việc tư nhân Mạnh Xán Nhiên, sau này mong mọi người hãy tiếp tục ủng hộ tôi nhé!
Dòng chữ ngắn gọn cùng với mười tám bức ảnh được đính kèm bên dưới đã đưa cô lên top đầu hotsearch.
"Trời má, chị Nhiên kìa! Chị Nhiên của tôi đã trở lại rồi, nữ vương bùng nổ rồi!"
"Tiên nữ giáng trần của giới giải trí! Lúc trước ai làm stylist cho chị Nhiên thế, bắt bỏ tù đi!"
"Chúc mừng chị đã thành lập phòng làm việc tư nhân! Ảnh đẹp quá, em muốn xem thêm nữa, chị đăng thêm đi ạ!"
"Mạnh Xán Nhiên im hơi lặng tiếng một thời gian xong bùng nổ luôn! Hai bộ trang phục này đẹp quá đi mất! Cả thần thái lẫn gương mặt đều tuyệt vời!"
"Rốt cuộc trước đây chị nghĩ gì mà vào nhóm nữ thế hả! Mặt chị là phải làm diễn viên mới được! Chị mau nhận bộ nào đóng phim đi, đừng bắt em quỳ xuống cầu xin chị mà!"
"Nhưng mà với khả năng diễn của chị Nhiên thì chị ấy không nên đi đóng phim đâu, chụp mấy bức ảnh đẹp đẹp là đủ rồi."
"Hồi trước có người nói cô ấy giống Kim Mê, tôi còn không đồng tình, giờ cô ấy mặc hai bộ đồ này trông giống Kim Mê thật."
"Giống chỗ nào? Đến người đã khuất mà cô cũng lôi vào được, có biết xấu hổ là gì không đấy?"
"Fan của Kim Mê già thôi chứ không phải chết rồi đâu nhé [Cười]."
"Ké fame Kim Mê chứ gì? Người khác thì không dám, chỉ dám chọn người không thể nói để ké fame, đồ ăn thịt người [Ói]."
Tần suất Kim Mê được nhắc đến trong khu bình luận rất cao, chẳng mấy chốc đề tài "Mạnh Xán Nhiên Kim Mê" cũng phủ khắp hotsearch.
Kim Mê nhìn bảng hotsearch, không ngờ có một ngày hai cái tên này lên hotsearch cùng nhau.
Đây là một cảm giác hết sức đặc biệt, giống như cái ngày cô đi viếng mộ mình vậy.
Người phỉ báng cô trong đề tài này còn nhiều hơn cả trong Weibo của cô. Trên mạng có người ghép ảnh hai người lại kêu gọi mọi người bỏ phiếu xem giống hay không giống.
Thành thật mà nói, với tư cách là Mạnh Xán Nhiên của hiện tại, Kim Mê cũng không muốn bị gắn mác là "Tiểu Kim Mê", như vậy sẽ dẫn đến hệ lụy về sau là khó lòng thoát khỏi cái mác này. Nhưng mắng cô ké fame chính mình thì... Cô không giống cô thì không ai, còn cách nào đâu chứ!
Từ cử chỉ cho đến ánh mắt, thậm chí khí thế đều không cần bắt chước, cô chỉ hành động thật tự nhiên đã là Kim Mê rồi.
"Không sao đâu." Dường như nhận ra điều gì làm Kim Mê băn khoăn, Triệu Nghệ Nam ở bên cạnh an ủi cô: "Chỉ cần một ngày nào đó, cô đạt được thành tựu vượt qua Kim Mê thì sẽ không còn ai gọi cô là "Tiểu Kim Mê" nữa. Họ sẽ chỉ gọi Kim Mê là "Tiểu Mạnh Xán Nhiên" thôi."
Kim Mê: "..."
Chẳng có gì khác nhau với cô cả!
Điều may mắn duy nhất có lẽ là cả hai đều là cô.
"Hơn nữa, hồi trước Kim Mê cực kỳ nổi tiếng, cô ké được cái fame siêu to khổng lồ này thì âu cũng đáng để vui mừng mà." Dứt lời, Triệu Nghệ Nam đưa tấm poster đang cầm trên tay cho cô: "Treo tấm này trên bức tường bên kia đi."
Kim Mê: "..."
Bây giờ chỉ có hai người họ trong phòng làm việc, bởi vậy mà sau khi poster được làm xong và đưa tới, Kim Mê phải tự treo nó lên.
Kim Mê treo poster của mình trên vị trí mà Triệu Nghệ Nam đã chỉ định, rồi ngẩng đầu ngắm nhìn sự xinh đẹp của mình. Mặc dù cơ thể Mạnh Xán Nhiên này có tửu lượng thấp chấn động nhưng đúng thật là rất đẹp.
"Thôi, đừng tự ngắm mình nữa, tới đây nói xem cô định phát triển chủ yếu theo hướng nào đi." Bộ ảnh của Mạnh Xán Nhiên đẹp đến mức người không phải fan hâm mộ của cô cũng biết. Bước đầu tiên trong kế hoạch của cô đã thành công một cách suôn sẻ, tiếp theo là chớp thời cơ đẩy mạnh sự phủ sóng cho Mạnh Xán Nhiên.
Kim Mê nói: "Em muốn đóng phim!"
"..." Sau một hồi lặng thinh lâu ơi là lâu, Triệu Nghệ Nam mới nhìn cô, khuyên: "Có đôi khi lời nói từ tận đáy lòng sẽ làm thay đổi cuộc đua."
Mí mắt Tạ Trì khẽ giật, muốn nhân lúc cô uống say để gài cô nói thật: "Trước kia đã có chuyện gì vậy?"
Kim Mê không nói không rằng, Tạ Trì tiếp tục hỏi: "Cô có liên quan gì tới nhà họ Vương không?"
"Nhà họ Vương?" Kim Mê ngờ vực nhíu mày, nghiêm túc nghĩ ngợi: "Tôi biết nhiều người họ Vương lắm, nhưng tôi thì có quan hệ gì với họ được? Sếp và nhân viên hả?"
Tạ Trì ngẫm nghĩ một hồi thì quyết định đổi cách hỏi: "Cô đang điều tra về chuyện của Kim Mê đúng không?"
"Đúng vậy!" Kim Mê gật đầu một cách chắc nịch: "Tôi nói anh nghe, Kim Mê bị oan, chắc chắn đằng sau chuyện này là một âm mưu khó lường! Không được, tôi phải tìm cho ra bằng chứng..."
Cô đang nói thì nhổm dậy khỏi ghế sô pha. Thấy thế, Tạ Trì vội vàng cản cô lại. Quả thật trông Mạnh Xán Nhiên không liên quan đến nhà họ Vương, hơn nữa có vẻ cô thật sự quan tâm đến chuyện Kim Mê... Nhưng theo những gì anh được biết, trước đây Mạnh Xán Nhiên chưa hề tỏ ra có thiện cảm với Kim Mê.
Thẩm Thịnh Tinh là ngôi sao duy nhất mà Mạnh Xán Nhiên ủng hộ cuồng nhiệt. Ấy vậy mà lần này tỉnh lại, cô tự dưng biến thành fan hâm mộ của Kim Mê, bởi vậy không thể trách tại sao anh nghi ngờ cô được.
Rốt cuộc cô có quan hệ gì với Kim Mê? Tại sao cô bỗng dưng bận tâm chuyện của Kim Mê như vậy?
Lúc hất bàn tay Tạ Trì đang giữ chặt mình ra, Kim Mê nhìn thấy lọ hoa hồng thầm lặng đứng trong bóng đêm tĩnh mịch. Cô lập tức nhớ ra một chuyện, nhìn Tạ Trì đang đứng ở phía đối diện và chỉ trích: "Anh yêu cầu tôi sống an phận, trong khi bản thân tặng hoa cho người khác, đúng là đồ không biết xấu hổ!"
"..." Tạ Trì cười khẩy: "Tự dưng tôi tặng hoa ai làm gì? Chắc cô không tặng hoa cho Thẩm Thịnh Tinh ngay trước mắt bao người ấy nhỉ?"
Kim Mê chỉ vào bó hoa hồng đỏ kia, phản bác: "Còn chưa chịu thừa nhận nữa à? Anh tặng bó hoa đó cho người ta, người ta không nhận nên anh mới mang về còn gì!"
Tạ Trì nghiêng đầu thoáng nhìn về phía đó, lặng thinh.
Hôm nay anh đến tiệm hoa, tình cờ tiệm đang có chương trình mua một tặng một nên mới có bó hoa đó.
Tạ Trì không buồn giải thích gì với con ma men này. Anh vừa định kéo Kim Mê lên khỏi ghế sô pha để đưa cô về phòng, Kim Mê bỗng nhiên đẩy anh thật mạnh, làm anh ngã lên ghế sô pha.
Nếu là bình thường, với sức lực của cô thì Tạ Trì sẽ không bị cô đẩy ngã. Khổ nỗi chuyện này xảy ra quá đột ngột, lúc Tạ Trì hoàn hồn, anh đã bị Kim Mê đè chặt vai bằng cả hai tay, đồng thời cô còn dồn hết trọng lượng cơ thể lên người anh.
Không biết có phải do mới vừa gội đầu hay không mà tóc Kim Mê có mùi thơm thoang thoảng. Tạ Trì hết sức nhạy cảm với mùi, lúc trước Mạnh Xán Nhiên biết anh ghét mùi nước hoa nồng nặc nên bao giờ cũng dùng loại nước hoa đó, như thể sợ anh sẽ làm gì mình.
Giờ đây, sau khi ra viện, Mạnh Xán Nhiên không dùng nước hoa nữa mà đổi sang loại có mùi trang nhã như loại dầu gội này.
Ngay giây phút anh thẩn thơ, sợi tóc của Kim Mê lướt qua mặt anh, đem đến cái nhồn nhột khác thường. Tạ Trì bất giác nhớ về cái ngày hơi thở của cô phả trên mặt mình, cảm giác khi đó cũng là như thế.
"Tim anh đập nhanh thật!" Bàn tay đè trên người anh của Kim Mê đã chuyển sang đặt trên bờ ngực anh từ lúc nào không hay. Tạ Trì chỉ mặc một bộ đồ ngủ mỏng tang, dường như anh có thể cảm nhận được hơi ấm truyền đến từ lòng bàn tay của Kim Mê.
Tạ Trì mím môi, anh đang định đẩy Kim Mê ra khỏi người mình thì Kim Mê nằm phịch lên người anh, ngủ thiếp đi.
Tạ Trì: "..."
Thành thật mà nói, anh khá là ngưỡng mộ khả năng vừa nằm xuống đã ngủ say của cô nàng này.
Để tránh đánh thức cô, Tạ Trì chỉ đành nhẹ nhàng rời khỏi người cô. Nhìn cô nàng đang nằm ngủ trên ghế sô pha, Tạ Trì thở hắt ra. Dù gì cũng không thể để mặc Kim Mê ở đây được, anh chẳng còn cách nào khác ngoài bế cô về phòng.
Sáng hôm sau, mưa tạnh, Kim Mê cũng đã tỉnh rượu.
Nhìn chiếc chăn mỏng được đắp trên người mình, cô cố gắng nhớ lại thật kỹ xem đêm qua mình có xuống nhà uống rượu không.
Kết quả của công cuộc truy tìm ký ước là, cô không chỉ xuống uống rượu mà hình như còn gặp phải Tạ Trì nữa?
... Cứu với, chắc tửu lượng của cô cũng được được nhỉ? Cô không làm chuyện gì kỳ cục với Tạ Trì đấy chứ?
Không đúng, rõ ràng tửu lượng của cô trâu lắm mà, sao đêm qua mới uống chút thôi đã say rồi?
Cơ thể của Mạnh Xán Nhiên yếu như sên vậy!
Kim Mê hoàn toàn không ngờ đô uống rượu của Mạnh Xán Nhiên lại yếu đến vậy. Sau này cô đi đâu cần uống rượu thì biết làm sao đây...
Kim Mê thở dài, nghe thấy tiếng sủa gâu gâu gâu vọng lại từ bên ngoài của Gia Quả. Nó đang gọi cô dậy để cô ra ngoài, chạy bộ buổi sáng với mình. Kim Mê chỉ đành đứng dậy, thay một bộ quần áo khác rồi dắt Gia Quả ra khỏi nhà.
Nhờ đi chạy bộ buổi sáng, thời gian qua Kim Mê đã làm quen được với khá nhiều chủ hộ nuôi chó trong khu biệt thự. Nhiều người đều xin Kim Mê đường link mua khi thấy chiếc nơ bướm to tướng trên đầu Gia Quả. Cô biết ngay chỉ có Tạ Trì mới khô khan như vậy thôi.
Nghĩ đến Tạ Trì, hình ảnh đêm qua lại ùa về trong tâm trí Kim Mê.
Cô thừa nhận mình rất có thiện cảm với gương mặt của Tạ Trì, à thì, vóc người cũng thế. Nhưng, tại sao cô lại đè anh xuống vì say chứ?
Ai thế kia, đó có còn là cô nữa không!
Nghĩ đến việc chút nữa đi về có thể sẽ bắt gặp Tạ Trì, y như rằng Kim Mê đi thật rề rà, chậm rãi. Khi về đến nhà, cô nhìn thấy Tạ Trì đang đứng ở vị trí thường ngày của mình để pha cà phê.
Bất thình lình chạm mặt nhau, Kim Mê giữ bình tĩnh, cố gắng không nhớ lại chuyện đêm qua.
"Lại pha cà phê nữa hả?" Kim Mê mỉm cười với anh như thường lệ: "Không phải anh bị mất ngủ à?"
Tạ Trì ngước lên nhìn cô một lát rồi mới trả lời: "Đúng là tôi không dễ ngủ bằng ai đó thật."
Kim Mê: "..."
Cô tiếp tục giả ngu: "Không phải lần trước bà nội có cho tinh dầu dễ ngủ sao, anh không dùng à?"
"Dùng rồi, nhưng không có tác dụng nhiều."
"Chà, vậy anh có cần đi khám không? Uống thuốc thử xem sao."
Tạ Trì lại lườm nguýt cô: "Hình như cô đang cố tình gợi chuyện thì phải? Cô đang ngượng chuyện gì à?"
Kim Mê: "..."
Cô xoay người bỏ lên lầu. Tạ Trì dõi theo bóng lưng cô, khẽ bật cười, đổ cà phê vào cốc.
Cả Kim Mê lẫn Tạ Trì đều ăn ý không nhắc lại chuyện đêm ấy. Kim Mê sống yên bình được vài ngày thì Triệu Nghệ Nam thông báo với cô rằng cô ấy đã liên hệ với studio xong, hẹn hôm sau đi chụp hình.
Studio này cực kỳ nổi tiếng trong ngành, bình thường cho dù đặt lịch hẹn trước thì khi đến cũng phải xếp hàng chờ rất lâu. Kim Mê chẳng biết Triệu Nghệ Nam đã dùng cách gì mà có thể khiến họ sắp xếp lịch để chụp cho mình nhanh đến vậy.
Studio thiết kế cho cô hai bộ trang phục với phong cách khác hẳn Mạnh Xán Nhiên của trước đây, trông giống phong cách của Kim Mê hơn.
Triệu Nghệ Nam không có ý bảo cô bắt chước Kim Mê, chẳng qua là do sau khi gặp cô, cô ấy biết cô hợp với phong cách này hơn mà thôi. Đương nhiên lối trang điểm dành cho Kim Mê rất đẹp. Nhất là khi cô đứng dưới ánh đèn và quay thẳng mặt về phía camera của nhiếp ảnh gia, thần thái mạnh mẽ cũng như khí chất đặc biệt của cô càng giống bản thân Kim Mê chứ nào phải Mạnh Xán Nhiên.
"Đúng rồi, giữ yên nhé." Đã lâu lắm rồi nhiếp ảnh gia mới gặp được người mẫu ưng ý như vậy, ông ấy bấm cửa trập nhanh đến nổi sắp sửa bắn ra lửa: "Đẹp lắm, sang bộ tiếp theo đi."
Lúc Kim Mê ngồi trước gương để sửa lớp trang điểm, Triệu Nghệ Nam đi đến bên cạnh cô, nhìn người trong gương: "Trên mạng nói không sai chút nào, cô cứ như lột xác vậy."
Kim Mê nhoẻn môi cười: "Đây mới là thực lực chân chính của em."
Triệu Nghệ Nam từ chối cho ý kiến. Nếu như nói vào cái ngày ở phòng làm việc, Kim Mê chìa tay với cô ấy và tuyên bố sẽ đi hết con đường còn dang dở của Kim Mê, Triệu Nghệ Nam chỉ cho rằng cô là nghé mới sinh không sợ cọp, thì hôm nay cô ấy lại cảm thấy không chừng hai người thật sự có thể làm được.
Dạo gần đây trên mạng không có điểm nóng nào, tin tức Mạnh Xán Nhiên rời nhóm, hủy hợp đồng không gây chấn động là bởi vì nó đã bị át đi bởi tình yêu giữa Trịnh Mỹ Việt và Thẩm Thịnh Tinh. Huống chi kể từ lời tuyên bố của Sang Địch, Weibo của Mạnh Xán Nhiên không còn cập nhật gì nữa, thậm chí nhiều người còn nghi ngờ cô đã giải nghệ.
Về phía Trịnh Mỹ Việt, chuyện giữa cô ta và Thẩm Thịnh Tinh đã rần rần trên mạng xã hội trong một khoảng thời gian rất lân, dần dà cũng không còn ai quan tâm nữa. Tại một góc nhỏ không được ai để ý, phòng làm việc tư nhân của Mạnh Xán Nhiên đã đăng ký tài khoản Weibo trong âm thầm và có tick xanh ngay lập tức.
Weibo đã phủi bụi bấy lâu nay của Mạnh Xán Nhiên bỗng dưng cập nhật, hệt một tia sét làm nổ tung đất bằng.
Mạnh Xán Nhiên có tick xanh: Tôi đã thành lập phòng làm việc riêng rồi đây @Phòng làm việc tư nhân Mạnh Xán Nhiên, sau này mong mọi người hãy tiếp tục ủng hộ tôi nhé!
Dòng chữ ngắn gọn cùng với mười tám bức ảnh được đính kèm bên dưới đã đưa cô lên top đầu hotsearch.
"Trời má, chị Nhiên kìa! Chị Nhiên của tôi đã trở lại rồi, nữ vương bùng nổ rồi!"
"Tiên nữ giáng trần của giới giải trí! Lúc trước ai làm stylist cho chị Nhiên thế, bắt bỏ tù đi!"
"Chúc mừng chị đã thành lập phòng làm việc tư nhân! Ảnh đẹp quá, em muốn xem thêm nữa, chị đăng thêm đi ạ!"
"Mạnh Xán Nhiên im hơi lặng tiếng một thời gian xong bùng nổ luôn! Hai bộ trang phục này đẹp quá đi mất! Cả thần thái lẫn gương mặt đều tuyệt vời!"
"Rốt cuộc trước đây chị nghĩ gì mà vào nhóm nữ thế hả! Mặt chị là phải làm diễn viên mới được! Chị mau nhận bộ nào đóng phim đi, đừng bắt em quỳ xuống cầu xin chị mà!"
"Nhưng mà với khả năng diễn của chị Nhiên thì chị ấy không nên đi đóng phim đâu, chụp mấy bức ảnh đẹp đẹp là đủ rồi."
"Hồi trước có người nói cô ấy giống Kim Mê, tôi còn không đồng tình, giờ cô ấy mặc hai bộ đồ này trông giống Kim Mê thật."
"Giống chỗ nào? Đến người đã khuất mà cô cũng lôi vào được, có biết xấu hổ là gì không đấy?"
"Fan của Kim Mê già thôi chứ không phải chết rồi đâu nhé [Cười]."
"Ké fame Kim Mê chứ gì? Người khác thì không dám, chỉ dám chọn người không thể nói để ké fame, đồ ăn thịt người [Ói]."
Tần suất Kim Mê được nhắc đến trong khu bình luận rất cao, chẳng mấy chốc đề tài "Mạnh Xán Nhiên Kim Mê" cũng phủ khắp hotsearch.
Kim Mê nhìn bảng hotsearch, không ngờ có một ngày hai cái tên này lên hotsearch cùng nhau.
Đây là một cảm giác hết sức đặc biệt, giống như cái ngày cô đi viếng mộ mình vậy.
Người phỉ báng cô trong đề tài này còn nhiều hơn cả trong Weibo của cô. Trên mạng có người ghép ảnh hai người lại kêu gọi mọi người bỏ phiếu xem giống hay không giống.
Thành thật mà nói, với tư cách là Mạnh Xán Nhiên của hiện tại, Kim Mê cũng không muốn bị gắn mác là "Tiểu Kim Mê", như vậy sẽ dẫn đến hệ lụy về sau là khó lòng thoát khỏi cái mác này. Nhưng mắng cô ké fame chính mình thì... Cô không giống cô thì không ai, còn cách nào đâu chứ!
Từ cử chỉ cho đến ánh mắt, thậm chí khí thế đều không cần bắt chước, cô chỉ hành động thật tự nhiên đã là Kim Mê rồi.
"Không sao đâu." Dường như nhận ra điều gì làm Kim Mê băn khoăn, Triệu Nghệ Nam ở bên cạnh an ủi cô: "Chỉ cần một ngày nào đó, cô đạt được thành tựu vượt qua Kim Mê thì sẽ không còn ai gọi cô là "Tiểu Kim Mê" nữa. Họ sẽ chỉ gọi Kim Mê là "Tiểu Mạnh Xán Nhiên" thôi."
Kim Mê: "..."
Chẳng có gì khác nhau với cô cả!
Điều may mắn duy nhất có lẽ là cả hai đều là cô.
"Hơn nữa, hồi trước Kim Mê cực kỳ nổi tiếng, cô ké được cái fame siêu to khổng lồ này thì âu cũng đáng để vui mừng mà." Dứt lời, Triệu Nghệ Nam đưa tấm poster đang cầm trên tay cho cô: "Treo tấm này trên bức tường bên kia đi."
Kim Mê: "..."
Bây giờ chỉ có hai người họ trong phòng làm việc, bởi vậy mà sau khi poster được làm xong và đưa tới, Kim Mê phải tự treo nó lên.
Kim Mê treo poster của mình trên vị trí mà Triệu Nghệ Nam đã chỉ định, rồi ngẩng đầu ngắm nhìn sự xinh đẹp của mình. Mặc dù cơ thể Mạnh Xán Nhiên này có tửu lượng thấp chấn động nhưng đúng thật là rất đẹp.
"Thôi, đừng tự ngắm mình nữa, tới đây nói xem cô định phát triển chủ yếu theo hướng nào đi." Bộ ảnh của Mạnh Xán Nhiên đẹp đến mức người không phải fan hâm mộ của cô cũng biết. Bước đầu tiên trong kế hoạch của cô đã thành công một cách suôn sẻ, tiếp theo là chớp thời cơ đẩy mạnh sự phủ sóng cho Mạnh Xán Nhiên.
Kim Mê nói: "Em muốn đóng phim!"
"..." Sau một hồi lặng thinh lâu ơi là lâu, Triệu Nghệ Nam mới nhìn cô, khuyên: "Có đôi khi lời nói từ tận đáy lòng sẽ làm thay đổi cuộc đua."
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương