Bà Hoàng Giới Giải Trí Vẫn Là Tôi
Chương 4
Sau khi thay đổi hình dáng lông mày và trang điểm mắt, toàn bộ lớp trang điểm trên mặt Kim Mê trông tự nhiên hơn nhiều. Cô trang điểm cho bản thân theo thói quen trước kia vì cơ thể này cũng có một mái tóc xoăn dài, khuôn mặt vốn cũng có nét hao hao giống cô trước kia.
Kim Mê mím môi với cái gương, đang định sửa cả màu son trên môi thì cửa nhà vệ sinh bị đẩy ra.
Cô quay sang nhìn và nhận ra người tới là Trịnh Mỹ Việt trong nhóm. Trịnh Mỹ Việt là vocal của nhóm nhưng nền tảng vũ đạo cũng không kém. Trước kia cô ta debut với hạng nhất trong show sống còn.
Kim Mê nhớ rõ khuôn mặt Trịnh Mỹ Việt. Trong mắt cô, cô ta không đẹp bằng Mạnh Xán Nhiên nhưng thực lực thì mạnh hơn Mạnh Xán Nhiên rất nhiều.
Rõ ràng là lúc nhìn thấy Kim Mê, Trịnh Mỹ Việt hơi sửng sốt. Cô ta quan sát cô mấy lần rồi mới tiến lên hỏi: “Cô chỉnh lại lớp trang điểm hả?”
“Ừ.” Kim Mê gật đầu rồi thuận tay sửa cả màu son luôn: “Có phải như này trông dễ nhìn hơn không?”
Trịnh Mỹ Việt bật cười, không đáp mà hỏi ngược lại: “Chẳng phải trước kia cô bảo Thẩm Thịnh Tinh thích phong cách này nên cố chấp muốn trang điểm như vậy sao? Sao tự nhiên bây giờ lại muốn thay đổi vậy?”
Lần này đến lượt Kim Mê ngẩn người: “Cái gì? Gu Thẩm Thịnh Tinh mặn quá vậy?”
Trịnh Mỹ Việt cười cười nhìn cô nói: “Đương nhiên là không phải rồi, chỉ có cô ngu ngốc mới tin thôi.”
“...” Bôi xong, Kim Mê đóng nắp cất thỏi son vào túi: “Trông cô với Thẩm Thịnh Tinh thân quen quá nhỉ?”
“Cũng tàm tạm.” Nói đến đây, Trịnh Mỹ Việt nhìn nhìn xung quanh rồi hạ thấp giọng hết mức có thể nói: “Tôi nói thật cho cô biết nhé, tôi và anh ấy đang hẹn hò đấy.”
Kim Mê: “...”
Cô hơi ngước mặt lên nhìn Trịnh Mỹ Việt cười gượng: “Cô cứ vậy mà nói thẳng tin hot như thế cho tôi à?”
Cô có muốn biết đâu?
Trịnh Mỹ Việt đáp: “Tôi muốn nói rõ cho cô biết, cũng hy vọng sau này cô đừng làm chuyện ngu xuẩn gì nữa.”
Cô ta và Mạnh Xán Nhiên thuộc cùng một công ty quản lý nên Mạnh Xán Nhiên làm gì cô ta cũng nhận được tin tức từ Vương Đông Ni cả. Ngay cả chuyện Thẩm Thịnh Tinh tới bệnh viện thăm Mạnh Xán Nhiên cô ta cũng biết.
Kim Mê hiểu ý của cô ta. Cô cười cười: “Cô yên tâm, tôi thật sự chẳng có chút hứng thú nào với Thẩm Thịnh Tinh cả. Chúc hai người ngọt ngào thân mật, mọi chuyện thuận lợi.”
“Cảm ơn.” Mặc dù không biết lời này của cô là thật hay giả nhưng Trịnh Mỹ Việt cảm thấy cũng không quan trọng lắm: “Cô sẽ không nói chuyện của tôi và Thịnh Tinh ra chứ?”
“...” Kim Mê cạn lời. Nếu sợ cô nói ra thì ban đầu cô ta đừng nên nói cho cô biết mới phải: “Yên tâm, ra khỏi cánh cửa này là tôi quên thôi.”
Trước kia cô đã từng nghe nói đến rất nhiều chuyện đúng sai phải trái trong giới giải trí rồi. Cô làm gì có thời gian rảnh mà đi khắp nơi khua môi múa mép chứ.
“Mỹ Việt.” Có nhân viên làm việc gọi ở bên ngoài rồi đẩy cửa nhà vệ sinh ra: “Xán Nhiên cũng ở đây à? Vừa hay, đến lượt chúng ta diễn thử rồi, nhanh ra đây đi.”
Kim Mê và Trịnh Mỹ Việt không nói nữa mà đi theo nhân viên đến chỗ diễn thử. Sau khi Kim Mê lên sân khấu với lớp trang điểm vừa chỉnh lại, mọi người đều không khỏi nhìn cô lâu hơn một chút. Luvevaland chấm co. Có một số fan hâm mộ và mấy người săn ảnh idol đã lẻn vào hiện trường từ trước cũng nhìn thấy nên rối rít chĩa máy ảnh về phía cô.
“Má ơi cái cô tóc dài kia là Mạnh Xán Nhiên à? Sao khác nhau quá vậy?”
“Cứu với vừa rồi tôi còn đang muốn hỏi cô gái xinh đẹp kia là ai, thế mà lại là Mạnh Xán Nhiên á??”
“Cho nên hai hôm trước không phải cô ta tự tử mà là đi phẫu thuật thẩm mỹ?”
“Phẫu thuật thẩm mỹ cũng đâu có hồi phục nhanh vậy được? Sao tôi cứ có cảm giác vũ đạo của cô ta cũng đẹp hơn trước nhỉ?”
Hồi trước Mạnh Xán Nhiên nhảy rất hời hợt. Video quay đoạn cô nhảy xuất hiện trên mạng thu hút được rất nhiều lượt xem. Ai cũng vào xem trò cười của cô. Còn Kim Mê bây giờ không nhảy hết sức, chỉ hoạt động mấy cái làm quen với vị trí và đồng đội xung quanh thôi nhưng đã tốt hơn Mạnh Xán Nhiên trước kia rất nhiều rồi.
Mấy người săn ảnh idol vốn là tới đây chụp những người khác nhưng bây giờ lại không nhịn được mà chụp cho cô mấy bức.
Sau khi mọi người diễn thử xong thì Thẩm Thịnh Tinh tới. Tối nay anh ta là khách quý áp chót nên sẽ lên sân khấu biểu diễn hai bài hát. Luvevaland chấm co. Sự xuất hiện của anh ta làm hiện trường náo nhiệt hơn rất nhiều, ngay cả nhân viên làm việc cũng không màng đến chương trình nữa đứng tại chỗ lấy điện thoại ra quay chụp.
Kim Mê cũng tò mò nhìn mấy lần. Không thể không nói rằng đúng là Thẩm Thịnh Tinh đứng trên sân khấu trông rất thu hút. Thảo nào nhiều người thích anh ta như vậy.
Tiếc rằng những gì anh ta làm trong bóng tối thật sự khiến người ta không khen nổi.
Tối nay nhóm Kim Mê là khách mời mở màn nên sau khi khán giả tới, bọn họ cũng bắt đầu đi ra sau cánh gà chuẩn bị. Trịnh Mỹ Việt vừa đeo mic vừa nói với những người khác: “Lát nữa sẽ có bật mic đấy, mọi người cố gắng hát đi nhé.”
Kim Mê điều chỉnh mic của mình rồi nhướng mày: “Cái gì mà sẽ bật mic chứ? Không bật mic chẳng phải hát nhép à?”
Bầu không khí chợt lặng ngắt như tờ. Mọi người quay sang nhìn Kim Mê bằng ánh mắt khác nhau. Trịnh Mỹ Việt nhếch mép kéo cô qua một bên nói: “Cô nói nhỏ chút được không?”
Kim Mê cảm thấy buồn cười ghê, lên sân khấu hát nhép thì không sợ mà lại sợ người ta nói ra nói vào.
“Đừng nói khó nghe như vậy chứ. Hát nhép cái gì, như vậy được gọi là mở nửa mic, đệm âm, tất cả là vì hiệu quả sân khấu thôi.” Có người nhỏ giọng phỉ nhổ: “Hơn nữa chẳng phải người bình thường không hay mở mồm hát nhất là Mạnh Xán Nhiên à?”
Kim Mê: “...”
Câu sau thì cô không phản bác, còn câu trước... Bây giờ lên sân khấu biểu diễn cũng phân loại nhiều thứ ghê ha.
“Được rồi được rồi, đừng nói nữa, chuẩn bị lên thôi.” Nhân viên làm việc nhắc nhở để mọi người lên sân khấu theo thứ tự.
Bài hát được biểu diễn hôm nay là [Queen], bài hát mới của bọn họ. Mạnh Xán Nhiên ra mắt với tư cách là thành viên thứ mười và cũng là cuối cùng trong nhóm nên chắc chắn không lấy được vị trí center rồi. Luvevaland chấm co. Đêm hôm công bố kết quả ấy cô còn nói trong video phỏng vấn rằng sau này sẽ cố gắng đi từ rìa sân khấu tới vị trí trung tâm. Kết quả là lần nào lên sân khấu cô cũng phá game cả.
Từ trước đến nay chưa bao giờ Kim Mê đứng ở một vị trí xa xôi như thế này nên tâm trạng cô có hơi giống với lần đầu tiên lên sân khấu.
Cô muốn để tất cả mọi người đều nhìn thấy mình sau khi ánh đèn sáng lên.
Lúc nốt nhạc đầu tiên vang lên, mọi người bắt kịp nhịp mà thay đổi tư thế. Tiếng thét chói tai lập tức vang lên dưới khán đài. Kim Mê cười nhẹ nhảy từng nhịp theo điệu nhạc. Nửa phần trước của bài cô không có nhiều phần hát, chỉ có phối âm và đoạn điệp khúc mà thôi. Lúc máy quay quét qua bên cạnh, cô còn wink một cái với ống kính nữa.
“Ủa má đây là Mạnh Xán Nhiên á??? Cô ta bị ai nhập à??”
“Hôm nay tạo hình của cô ấy đẹp quá!!! Tóc vừa đen vừa mượt, lúc hất đầu đẹp quá trời đẹp!”
“Hôm nay Mạnh Xán Nhiên không còn hời hợt nữa, đây là bị Thẩm Thịnh Tinh kích thích đấy à?”
“Đừng có lôi Tinh Bảo nhà chúng tôi vào, cảm ơn, xui quá cơ.”
“A a a nốt cao của Mỹ Việt thật tuyệt vời, đại vocal!”
Bình luận của khán giả đang xem buổi phát sóng trực tiếp nhanh chóng lấp kín màn hình. Lúc này, Kim Mê đang biểu diễn trên sân khấu cuối cùng cũng di chuyển đến vị trí center và cất lời hát hai câu đơn duy nhất của mình: “Không cần ai bố thí vương miện, nay tôi tự đội vương miện cho mình.”
“Mạnh Xán Nhiên hát thật à? Sao nghe giọng cũng không tệ nhỉ??”
“Mấy cô ấy đều mở mic cả đấy.”
“Dù sao thì Mỹ Việt cũng hát thật, nốt cao chỉ nghe thấy mỗi giọng của cô ấy.”
“Có sao nói vậy thôi, vừa rồi Mạnh Xán Nhiên cũng hát mà.”
“Chuyện gì xảy ra với Mạnh Xán Nhiên vậy? Sao cô ta nhảy tốt thế? Động tác vừa phải nhìn thoải mái ghê!”
“Má, rốt cuộc trước kia ai đã trang điểm cho chị Mạnh vậy???”
“Xin lỗi, tôi thừa nhận hồi trước tôi có hơi lớn tiếng với Mạnh Xán Nhiên.”
“Cười chết tôi, chỉ có thể nói rằng Mạnh Xán Nhiên quá nát nên mới chỉ nghiêm túc một chút đã được nâng lên trời rồi.”
“Tôi nghĩ Mạnh Xán Nhiên thể hiện như vậy chẳng phải là tài năng cơ bản trong nhóm nhạc nữ sao?”
Đối với màn thể hiện của Kim Mê, khu bình luận khen chê đủ cả, chỉ là từ đầu đến cuối chủ đề luôn xoay quanh cô, ngay cả đạo diễn tại hiện trường cũng phát hiện ra sự khác thường hôm nay của cô nên vô thức cho cô nhiều cảnh quay hơn.
Sau khi biểu diễn xong một ca khúc, Kim Mê tạo một dáng ending pose cực hoàn mỹ với ống kính, cố gắng để mình không thở mạnh quá mức.
Quả nhiên vẫn còn phải rèn luyện thêm. Trước kia cô vừa hát vừa nhảy ba phút mà đâu có mệt như này!
Có điều đây là lần đầu tiên cô lên sân khấu sau khi trở thành Mạnh Xán Nhiên nên ba phút này vẫn làm cô vui sướng.
Tiếng thét chói tai dưới khán đài vang vọng mãi không tan. Kim Mê ra sau cánh gà rồi nhịp tim mới từ từ đập lại như bình thường. Trịnh Mỹ Việt đi bên cạnh cười nói với cô một câu: “Hôm nay biểu hiện của cô không tệ lắm. Tôi còn tưởng cô mới ra viện sức khoẻ chưa ổn chứ.”
Kim Mê cảm thấy trước kia quan hệ giữa mình và Trịnh Mỹ Việt không tốt lắm, cô ta nói vậy hẳn không phải thật lòng quan tâm cô, chỉ là cô thì thật lòng muốn quan tâm cô ta: “Chất giọng của cô không tệ, nốt cao cũng không thành vấn đề, có điều cách cô cất lời không đúng lắm, hát như vậy dễ làm cổ họng bị thương đấy.”
Trịnh Mỹ Việt ngẩn người. Cô ta còn chưa kịp đáp, một thành viên đứng gần đó nghe được cuộc đối thoại của hai người đã không nhịn được mà chế giễu: “Không phải chứ, cô đang dạy Mỹ Việt cách hát đấy à? Luvevaland chấm co. Ngày nào nốt cao của Mỹ Việt cũng được fan lấy ra khoe khoang đấy nhé.”
Kim Mê đáp: “Tôi có nói cô ta hát không hay đâu, chỉ là ca sĩ muốn hát lâu dài thì phải biết bảo vệ giọng cho tốt... Mà thôi, chắc cô có giáo viên thanh nhạc riêng chứ nhỉ, đi hỏi giáo viên của cô đi.”
Nói xong, cô quay lại phòng trang điểm thay quần áo. Tiếp theo cô không còn việc gì ở đây nữa nên có thể dọn dẹp đồ đạc rồi ra về. Cân nhắc đến việc cô mới xuất viện không lâu nên Vương Đông Ni chưa sắp xếp công việc khác mà cho cô nghỉ ngơi vài ngày cho khoẻ cái đã.
Lúc này, Tạ Trì vừa mới họp xong và đang rời khỏi công ty. Trần Giác chịu trách nhiệm lái xe hỏi anh: “Sếp Tạ, anh đi ăn tối trước hay sao?”
Tạ Trì lắc đầu đáp: “Không, về thẳng nhà đi.”
“Được rồi, vậy anh tranh thủ ngủ trên đường một lát đi, bao giờ đến tôi sẽ gọi.”
“Ừ.” Tạ Trì tựa lưng vào ghế ngồi đáp một tiếng, đang lúc chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi một hồi thì chợt nhớ ra Kim Mê từng nói tối nay cô lên sân khấu biểu diễn.
Anh bèn lấy điện thoại ra tìm kiếm thử, rất nhanh sau đó đã thấy được livestream buổi diễn của cô. Lúc này chương trình đã đi đến hòi cuối, trùng hợp thay, người đang hát trên sân khấu là Thẩm Thịnh Tinh. Bình luận bay qua màn hình toàn là fan hâm mộ của anh ta cả.
Tạ Trì: “...”
Thảo nào hai hôm nay Mạnh Xán Nhiên cố gắng luyện nhảy như vậy, hoá ra là vì tối nay Thẩm Thịnh Tinh cũng tham gia.
Anh à một tiếng trong lòng rồi tắt điện thoại, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Trần Giác đưa Tạ Trì đến cổng biệt thử rồi rời đi. Luvevaland chấm co. Một mình anh đi xuyên qua vườn hoa vào phòng khách, sau đó nhìn thấy Kim Mê đang ngồi trên sô pha vừa nghịch điện thoại vừa ôm Gia Quả.
Tư thế của Gia Quả và cô rất giống nhau, cả hai đều đang hứng thú nhìn chằm chằm màn hình điện thoại.
Tạ Trì: “...”
Anh cảm thấy càng ngày mình càng không thể hiểu nổi Gia Quả.
“Gia Quả.” Anh gọi Gia Quả trên ghế sô pha một tiếng. Bình thường nghe vậy nó sẽ xông tới đón anh ngay, thế mà hôm nay nó lại chỉ vẫy vẫy đuôi với anh rồi quay lại nhìn màn hình điện thoại của Kim Mê tiếp.
Tạ Trì: “...”
Cô đang xem cái gì mà hứng thú quá vậy??
Anh khẽ mím môi đi tới. Nghe thấy tiếng bước chân, Kim Mê ngẩng đầu lên nhìn một cái: “Có chuyện gì hả?”
“...” Tạ Trì bình tĩnh hỏi cô: “Cô cho Gia Quả xem cái gì vậy?”
Kim Mê trợn mắt ngồi dậy từ trên ghế: “Anh yên tâm, không phải mấy thứ không hợp với thiếu nhi đâu.”
Một tay cô ôm Gia Quả, tay còn lại giơ màn hình điện thoại ra cho Tạ Trì xem: “Là fancam của tôi trong màn trình diễn tối nay. Bất ngờ thật đấy, tính đến lúc này thì lượng nhấn vào xem official cam của tôi là cao nhất!”
“Ồ?” Tạ Trì bật cười thành tiếng, tay nới lỏng cà vạt ra: “Cô lại làm trò cười gì trên đó cho thiên hạ xem hả?”
“... Anh có biết nói chuyện không vậy?” Kim Mê nhét luôn điện thoại vào tay Tạ Trì rồi hung hăng trợn mắt lườm anh: “Anh xem hết video đi rồi nói lại lần nữa tôi nghe xem!”
Tạ Trì thờ ơ cụp mắt xuống nhìn người trong video, sau đó ánh mắt từ từ thay đổi.
Sao anh lại nhìn ra được chút bóng dáng của Kim Mê từ trên người Mạnh Xán Nhiên vậy?
Kim Mê mím môi với cái gương, đang định sửa cả màu son trên môi thì cửa nhà vệ sinh bị đẩy ra.
Cô quay sang nhìn và nhận ra người tới là Trịnh Mỹ Việt trong nhóm. Trịnh Mỹ Việt là vocal của nhóm nhưng nền tảng vũ đạo cũng không kém. Trước kia cô ta debut với hạng nhất trong show sống còn.
Kim Mê nhớ rõ khuôn mặt Trịnh Mỹ Việt. Trong mắt cô, cô ta không đẹp bằng Mạnh Xán Nhiên nhưng thực lực thì mạnh hơn Mạnh Xán Nhiên rất nhiều.
Rõ ràng là lúc nhìn thấy Kim Mê, Trịnh Mỹ Việt hơi sửng sốt. Cô ta quan sát cô mấy lần rồi mới tiến lên hỏi: “Cô chỉnh lại lớp trang điểm hả?”
“Ừ.” Kim Mê gật đầu rồi thuận tay sửa cả màu son luôn: “Có phải như này trông dễ nhìn hơn không?”
Trịnh Mỹ Việt bật cười, không đáp mà hỏi ngược lại: “Chẳng phải trước kia cô bảo Thẩm Thịnh Tinh thích phong cách này nên cố chấp muốn trang điểm như vậy sao? Sao tự nhiên bây giờ lại muốn thay đổi vậy?”
Lần này đến lượt Kim Mê ngẩn người: “Cái gì? Gu Thẩm Thịnh Tinh mặn quá vậy?”
Trịnh Mỹ Việt cười cười nhìn cô nói: “Đương nhiên là không phải rồi, chỉ có cô ngu ngốc mới tin thôi.”
“...” Bôi xong, Kim Mê đóng nắp cất thỏi son vào túi: “Trông cô với Thẩm Thịnh Tinh thân quen quá nhỉ?”
“Cũng tàm tạm.” Nói đến đây, Trịnh Mỹ Việt nhìn nhìn xung quanh rồi hạ thấp giọng hết mức có thể nói: “Tôi nói thật cho cô biết nhé, tôi và anh ấy đang hẹn hò đấy.”
Kim Mê: “...”
Cô hơi ngước mặt lên nhìn Trịnh Mỹ Việt cười gượng: “Cô cứ vậy mà nói thẳng tin hot như thế cho tôi à?”
Cô có muốn biết đâu?
Trịnh Mỹ Việt đáp: “Tôi muốn nói rõ cho cô biết, cũng hy vọng sau này cô đừng làm chuyện ngu xuẩn gì nữa.”
Cô ta và Mạnh Xán Nhiên thuộc cùng một công ty quản lý nên Mạnh Xán Nhiên làm gì cô ta cũng nhận được tin tức từ Vương Đông Ni cả. Ngay cả chuyện Thẩm Thịnh Tinh tới bệnh viện thăm Mạnh Xán Nhiên cô ta cũng biết.
Kim Mê hiểu ý của cô ta. Cô cười cười: “Cô yên tâm, tôi thật sự chẳng có chút hứng thú nào với Thẩm Thịnh Tinh cả. Chúc hai người ngọt ngào thân mật, mọi chuyện thuận lợi.”
“Cảm ơn.” Mặc dù không biết lời này của cô là thật hay giả nhưng Trịnh Mỹ Việt cảm thấy cũng không quan trọng lắm: “Cô sẽ không nói chuyện của tôi và Thịnh Tinh ra chứ?”
“...” Kim Mê cạn lời. Nếu sợ cô nói ra thì ban đầu cô ta đừng nên nói cho cô biết mới phải: “Yên tâm, ra khỏi cánh cửa này là tôi quên thôi.”
Trước kia cô đã từng nghe nói đến rất nhiều chuyện đúng sai phải trái trong giới giải trí rồi. Cô làm gì có thời gian rảnh mà đi khắp nơi khua môi múa mép chứ.
“Mỹ Việt.” Có nhân viên làm việc gọi ở bên ngoài rồi đẩy cửa nhà vệ sinh ra: “Xán Nhiên cũng ở đây à? Vừa hay, đến lượt chúng ta diễn thử rồi, nhanh ra đây đi.”
Kim Mê và Trịnh Mỹ Việt không nói nữa mà đi theo nhân viên đến chỗ diễn thử. Sau khi Kim Mê lên sân khấu với lớp trang điểm vừa chỉnh lại, mọi người đều không khỏi nhìn cô lâu hơn một chút. Luvevaland chấm co. Có một số fan hâm mộ và mấy người săn ảnh idol đã lẻn vào hiện trường từ trước cũng nhìn thấy nên rối rít chĩa máy ảnh về phía cô.
“Má ơi cái cô tóc dài kia là Mạnh Xán Nhiên à? Sao khác nhau quá vậy?”
“Cứu với vừa rồi tôi còn đang muốn hỏi cô gái xinh đẹp kia là ai, thế mà lại là Mạnh Xán Nhiên á??”
“Cho nên hai hôm trước không phải cô ta tự tử mà là đi phẫu thuật thẩm mỹ?”
“Phẫu thuật thẩm mỹ cũng đâu có hồi phục nhanh vậy được? Sao tôi cứ có cảm giác vũ đạo của cô ta cũng đẹp hơn trước nhỉ?”
Hồi trước Mạnh Xán Nhiên nhảy rất hời hợt. Video quay đoạn cô nhảy xuất hiện trên mạng thu hút được rất nhiều lượt xem. Ai cũng vào xem trò cười của cô. Còn Kim Mê bây giờ không nhảy hết sức, chỉ hoạt động mấy cái làm quen với vị trí và đồng đội xung quanh thôi nhưng đã tốt hơn Mạnh Xán Nhiên trước kia rất nhiều rồi.
Mấy người săn ảnh idol vốn là tới đây chụp những người khác nhưng bây giờ lại không nhịn được mà chụp cho cô mấy bức.
Sau khi mọi người diễn thử xong thì Thẩm Thịnh Tinh tới. Tối nay anh ta là khách quý áp chót nên sẽ lên sân khấu biểu diễn hai bài hát. Luvevaland chấm co. Sự xuất hiện của anh ta làm hiện trường náo nhiệt hơn rất nhiều, ngay cả nhân viên làm việc cũng không màng đến chương trình nữa đứng tại chỗ lấy điện thoại ra quay chụp.
Kim Mê cũng tò mò nhìn mấy lần. Không thể không nói rằng đúng là Thẩm Thịnh Tinh đứng trên sân khấu trông rất thu hút. Thảo nào nhiều người thích anh ta như vậy.
Tiếc rằng những gì anh ta làm trong bóng tối thật sự khiến người ta không khen nổi.
Tối nay nhóm Kim Mê là khách mời mở màn nên sau khi khán giả tới, bọn họ cũng bắt đầu đi ra sau cánh gà chuẩn bị. Trịnh Mỹ Việt vừa đeo mic vừa nói với những người khác: “Lát nữa sẽ có bật mic đấy, mọi người cố gắng hát đi nhé.”
Kim Mê điều chỉnh mic của mình rồi nhướng mày: “Cái gì mà sẽ bật mic chứ? Không bật mic chẳng phải hát nhép à?”
Bầu không khí chợt lặng ngắt như tờ. Mọi người quay sang nhìn Kim Mê bằng ánh mắt khác nhau. Trịnh Mỹ Việt nhếch mép kéo cô qua một bên nói: “Cô nói nhỏ chút được không?”
Kim Mê cảm thấy buồn cười ghê, lên sân khấu hát nhép thì không sợ mà lại sợ người ta nói ra nói vào.
“Đừng nói khó nghe như vậy chứ. Hát nhép cái gì, như vậy được gọi là mở nửa mic, đệm âm, tất cả là vì hiệu quả sân khấu thôi.” Có người nhỏ giọng phỉ nhổ: “Hơn nữa chẳng phải người bình thường không hay mở mồm hát nhất là Mạnh Xán Nhiên à?”
Kim Mê: “...”
Câu sau thì cô không phản bác, còn câu trước... Bây giờ lên sân khấu biểu diễn cũng phân loại nhiều thứ ghê ha.
“Được rồi được rồi, đừng nói nữa, chuẩn bị lên thôi.” Nhân viên làm việc nhắc nhở để mọi người lên sân khấu theo thứ tự.
Bài hát được biểu diễn hôm nay là [Queen], bài hát mới của bọn họ. Mạnh Xán Nhiên ra mắt với tư cách là thành viên thứ mười và cũng là cuối cùng trong nhóm nên chắc chắn không lấy được vị trí center rồi. Luvevaland chấm co. Đêm hôm công bố kết quả ấy cô còn nói trong video phỏng vấn rằng sau này sẽ cố gắng đi từ rìa sân khấu tới vị trí trung tâm. Kết quả là lần nào lên sân khấu cô cũng phá game cả.
Từ trước đến nay chưa bao giờ Kim Mê đứng ở một vị trí xa xôi như thế này nên tâm trạng cô có hơi giống với lần đầu tiên lên sân khấu.
Cô muốn để tất cả mọi người đều nhìn thấy mình sau khi ánh đèn sáng lên.
Lúc nốt nhạc đầu tiên vang lên, mọi người bắt kịp nhịp mà thay đổi tư thế. Tiếng thét chói tai lập tức vang lên dưới khán đài. Kim Mê cười nhẹ nhảy từng nhịp theo điệu nhạc. Nửa phần trước của bài cô không có nhiều phần hát, chỉ có phối âm và đoạn điệp khúc mà thôi. Lúc máy quay quét qua bên cạnh, cô còn wink một cái với ống kính nữa.
“Ủa má đây là Mạnh Xán Nhiên á??? Cô ta bị ai nhập à??”
“Hôm nay tạo hình của cô ấy đẹp quá!!! Tóc vừa đen vừa mượt, lúc hất đầu đẹp quá trời đẹp!”
“Hôm nay Mạnh Xán Nhiên không còn hời hợt nữa, đây là bị Thẩm Thịnh Tinh kích thích đấy à?”
“Đừng có lôi Tinh Bảo nhà chúng tôi vào, cảm ơn, xui quá cơ.”
“A a a nốt cao của Mỹ Việt thật tuyệt vời, đại vocal!”
Bình luận của khán giả đang xem buổi phát sóng trực tiếp nhanh chóng lấp kín màn hình. Lúc này, Kim Mê đang biểu diễn trên sân khấu cuối cùng cũng di chuyển đến vị trí center và cất lời hát hai câu đơn duy nhất của mình: “Không cần ai bố thí vương miện, nay tôi tự đội vương miện cho mình.”
“Mạnh Xán Nhiên hát thật à? Sao nghe giọng cũng không tệ nhỉ??”
“Mấy cô ấy đều mở mic cả đấy.”
“Dù sao thì Mỹ Việt cũng hát thật, nốt cao chỉ nghe thấy mỗi giọng của cô ấy.”
“Có sao nói vậy thôi, vừa rồi Mạnh Xán Nhiên cũng hát mà.”
“Chuyện gì xảy ra với Mạnh Xán Nhiên vậy? Sao cô ta nhảy tốt thế? Động tác vừa phải nhìn thoải mái ghê!”
“Má, rốt cuộc trước kia ai đã trang điểm cho chị Mạnh vậy???”
“Xin lỗi, tôi thừa nhận hồi trước tôi có hơi lớn tiếng với Mạnh Xán Nhiên.”
“Cười chết tôi, chỉ có thể nói rằng Mạnh Xán Nhiên quá nát nên mới chỉ nghiêm túc một chút đã được nâng lên trời rồi.”
“Tôi nghĩ Mạnh Xán Nhiên thể hiện như vậy chẳng phải là tài năng cơ bản trong nhóm nhạc nữ sao?”
Đối với màn thể hiện của Kim Mê, khu bình luận khen chê đủ cả, chỉ là từ đầu đến cuối chủ đề luôn xoay quanh cô, ngay cả đạo diễn tại hiện trường cũng phát hiện ra sự khác thường hôm nay của cô nên vô thức cho cô nhiều cảnh quay hơn.
Sau khi biểu diễn xong một ca khúc, Kim Mê tạo một dáng ending pose cực hoàn mỹ với ống kính, cố gắng để mình không thở mạnh quá mức.
Quả nhiên vẫn còn phải rèn luyện thêm. Trước kia cô vừa hát vừa nhảy ba phút mà đâu có mệt như này!
Có điều đây là lần đầu tiên cô lên sân khấu sau khi trở thành Mạnh Xán Nhiên nên ba phút này vẫn làm cô vui sướng.
Tiếng thét chói tai dưới khán đài vang vọng mãi không tan. Kim Mê ra sau cánh gà rồi nhịp tim mới từ từ đập lại như bình thường. Trịnh Mỹ Việt đi bên cạnh cười nói với cô một câu: “Hôm nay biểu hiện của cô không tệ lắm. Tôi còn tưởng cô mới ra viện sức khoẻ chưa ổn chứ.”
Kim Mê cảm thấy trước kia quan hệ giữa mình và Trịnh Mỹ Việt không tốt lắm, cô ta nói vậy hẳn không phải thật lòng quan tâm cô, chỉ là cô thì thật lòng muốn quan tâm cô ta: “Chất giọng của cô không tệ, nốt cao cũng không thành vấn đề, có điều cách cô cất lời không đúng lắm, hát như vậy dễ làm cổ họng bị thương đấy.”
Trịnh Mỹ Việt ngẩn người. Cô ta còn chưa kịp đáp, một thành viên đứng gần đó nghe được cuộc đối thoại của hai người đã không nhịn được mà chế giễu: “Không phải chứ, cô đang dạy Mỹ Việt cách hát đấy à? Luvevaland chấm co. Ngày nào nốt cao của Mỹ Việt cũng được fan lấy ra khoe khoang đấy nhé.”
Kim Mê đáp: “Tôi có nói cô ta hát không hay đâu, chỉ là ca sĩ muốn hát lâu dài thì phải biết bảo vệ giọng cho tốt... Mà thôi, chắc cô có giáo viên thanh nhạc riêng chứ nhỉ, đi hỏi giáo viên của cô đi.”
Nói xong, cô quay lại phòng trang điểm thay quần áo. Tiếp theo cô không còn việc gì ở đây nữa nên có thể dọn dẹp đồ đạc rồi ra về. Cân nhắc đến việc cô mới xuất viện không lâu nên Vương Đông Ni chưa sắp xếp công việc khác mà cho cô nghỉ ngơi vài ngày cho khoẻ cái đã.
Lúc này, Tạ Trì vừa mới họp xong và đang rời khỏi công ty. Trần Giác chịu trách nhiệm lái xe hỏi anh: “Sếp Tạ, anh đi ăn tối trước hay sao?”
Tạ Trì lắc đầu đáp: “Không, về thẳng nhà đi.”
“Được rồi, vậy anh tranh thủ ngủ trên đường một lát đi, bao giờ đến tôi sẽ gọi.”
“Ừ.” Tạ Trì tựa lưng vào ghế ngồi đáp một tiếng, đang lúc chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi một hồi thì chợt nhớ ra Kim Mê từng nói tối nay cô lên sân khấu biểu diễn.
Anh bèn lấy điện thoại ra tìm kiếm thử, rất nhanh sau đó đã thấy được livestream buổi diễn của cô. Lúc này chương trình đã đi đến hòi cuối, trùng hợp thay, người đang hát trên sân khấu là Thẩm Thịnh Tinh. Bình luận bay qua màn hình toàn là fan hâm mộ của anh ta cả.
Tạ Trì: “...”
Thảo nào hai hôm nay Mạnh Xán Nhiên cố gắng luyện nhảy như vậy, hoá ra là vì tối nay Thẩm Thịnh Tinh cũng tham gia.
Anh à một tiếng trong lòng rồi tắt điện thoại, nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Trần Giác đưa Tạ Trì đến cổng biệt thử rồi rời đi. Luvevaland chấm co. Một mình anh đi xuyên qua vườn hoa vào phòng khách, sau đó nhìn thấy Kim Mê đang ngồi trên sô pha vừa nghịch điện thoại vừa ôm Gia Quả.
Tư thế của Gia Quả và cô rất giống nhau, cả hai đều đang hứng thú nhìn chằm chằm màn hình điện thoại.
Tạ Trì: “...”
Anh cảm thấy càng ngày mình càng không thể hiểu nổi Gia Quả.
“Gia Quả.” Anh gọi Gia Quả trên ghế sô pha một tiếng. Bình thường nghe vậy nó sẽ xông tới đón anh ngay, thế mà hôm nay nó lại chỉ vẫy vẫy đuôi với anh rồi quay lại nhìn màn hình điện thoại của Kim Mê tiếp.
Tạ Trì: “...”
Cô đang xem cái gì mà hứng thú quá vậy??
Anh khẽ mím môi đi tới. Nghe thấy tiếng bước chân, Kim Mê ngẩng đầu lên nhìn một cái: “Có chuyện gì hả?”
“...” Tạ Trì bình tĩnh hỏi cô: “Cô cho Gia Quả xem cái gì vậy?”
Kim Mê trợn mắt ngồi dậy từ trên ghế: “Anh yên tâm, không phải mấy thứ không hợp với thiếu nhi đâu.”
Một tay cô ôm Gia Quả, tay còn lại giơ màn hình điện thoại ra cho Tạ Trì xem: “Là fancam của tôi trong màn trình diễn tối nay. Bất ngờ thật đấy, tính đến lúc này thì lượng nhấn vào xem official cam của tôi là cao nhất!”
“Ồ?” Tạ Trì bật cười thành tiếng, tay nới lỏng cà vạt ra: “Cô lại làm trò cười gì trên đó cho thiên hạ xem hả?”
“... Anh có biết nói chuyện không vậy?” Kim Mê nhét luôn điện thoại vào tay Tạ Trì rồi hung hăng trợn mắt lườm anh: “Anh xem hết video đi rồi nói lại lần nữa tôi nghe xem!”
Tạ Trì thờ ơ cụp mắt xuống nhìn người trong video, sau đó ánh mắt từ từ thay đổi.
Sao anh lại nhìn ra được chút bóng dáng của Kim Mê từ trên người Mạnh Xán Nhiên vậy?
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương