Bà Xã Thiên Tài Rất Thích Diễn

Chương 17: Ngại gì mà không chơi



Lúc này Thịnh Nhược Yêu đã cảm nhận được một ánh nhìn chết chóc đang nhìn thẳng vào cô, không cần nói cũng biết ánh mắt đáng sợ đó xuất phát từ đâu rồi.

Bây giờ cô thật sự là có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không hết tội, vốn dĩ sống lại thêm một lần cô chỉ muốn mặc kệ sự đời thôi mà, nhưng ý của cô không đồng nghĩa với việc tèo sớm, dù sao thì cô cũng giàu có, xinh đẹp như thế, nếu chết sớm thì không phải quá lãng phí à?

Khoan đã... Nếu như bây giờ tình tiết nội dung đã tan nát hết rồi, vậy cô cũng đâu cần phải tuân theo cốt truyện đúng không? Nói sao thì mệnh của cô cho dù có gặp nam chính hay không gặp cũng sẽ chết sớm, nếu như ôm thật cái đùi của nam chính chẳng phải sẽ không cần chết à?

Nghĩ tới nghĩ lui, thì đây là nam chính tự tới tìm cô, cầu xin cô ôm đùi anh, chứ cô đâu có bám dính lấy để cầu xin van nài, nếu đã như thế... Cô phải ôm thật chặt cái đùi nam chính này rồi!

Cơ mà... Lúc này Thịnh Nhược Yêu có liếc qua Lâm Học Tường một chút, nhưng mà bias của cô, chồng yêu của cô là nam phụ Lâm Học Tường cơ, không phải nam chính mặt lạnh này... Nhưng nếu cô nhảy qua đùi của nam phụ nhiều khi còn chết thảm hơn trước nữa, thôi thì để bảo vệ cái mạng nhỏ này... Chồng yêu à, dù em rất thích anh nhưng em rất tiếc, vĩnh biệt nam phụ của lòng em, em phải ôm đùi nam chính đây.

Nghĩ là làm, Thịnh Nhược Yêu ngay lập tức choàng tay ôm lấy anh, hành động của cô khiến cho Tư Đình Thịnh có chút kinh ngạc, nhưng rồi vẫn yêu chiều nói:

- Sao vậy?

- Có chút mỏi chân, muốn đi ngủ.

- Được, anh đưa em về nhà, chúng ta đi ngủ.

Sau đó Tư Đình Thịnh cũng ôm lấy cơ thể của cô lên, nói chuyện qua loa với bọn họ vài câu rồi trữ tiếp đưa cô về nhà. Tầm mắt của Lâm Học Tường cứ như vậy mà nhìn theo, sau đó còn chủ động nói:

- Tối nay bọn anh có thể đến nhà của tụi em chung vui được không?



Lâm Học Tường vừa dứt lời đã nhìn sang Tư Đình Mẫn, được người mình thích nhìn như vậy đương nhiên Tư Đình Mẫn rất thích rồi. Cơ mà cô ấy cũng không thể nào thấm nổi tính cách của Hàn Thu Phiến, dù nhan sắc của cô ta có xinh đẹp nhưng tính cách nồng nặc mùi trà xanh, khiến người ta khó chịu.

Tuy nhiên lúc này Tư Đình Huệ lại nói:

- Cái đó bọn em phải hỏi lại chị dâu đã, nhà là của chị ấy. Cho dù nhà đó có mang họ Tư thì vẫn phải hỏi ý chị dâu, bây giờ trên dưới Tư gia chị dâu là lớn nhất.

- Được rồi, vậy em cứ hỏi đi, nếu như Thịnh tiểu thư đồng ý thì gọi cho anh.

- Dạ được, vậy bọn em về nhà trước, các anh chị cũng cẩn thận nha.

Nói xong thì mọi người cũng giải tán để đi về nhà, lúc này Doãn Oánh Tiên mới nhìn sang Tư Đình Huệ và Tư Đình Mẫn, rõ ràng hai người họ rất muốn cho Lâm Học Tường đến chơi, nhưng hình như họ đang rất e dè với Hàn Thu Phiến thì phải?

- Tiểu thư, cô không thích Thu Phiến sao?

- Rõ ràng như vậy à?

- Cũng không quá mức, nhưng chị cảm thấy hai em không thích Thu Phiến, ngay cả Lục thiếu cũng vậy, cũng không thích cô ấy.

Doãn Oánh Tiên nói xong thì ba người họ cũng gật đầu, đến đây Châu Xuyến cũng đưa tay lên muốn phát biểu, cô ấy khoanh tay trước ngực, nói:

- Theo như những gì em quan sát, thì chị gái kia thích anh rể, nhưng anh rể chỉ thích mỗi Yêu Yêu thôi, cho nên cô ta sẽ căm ghét và bắt đầu hãm hại Yêu Yêu. Mọi người nghĩ...



Còn chưa đợi Châu Xuyến nói xong thì họ đã rời đi được một đoạn khá xa rồi, lúc này Tư Đình Huệ còn nhìn Lục Tư Kha, nói:

- Cô gái đó của em có biết em thích cô ấy không?

- Không biết. Hơn nữa em cũng không nghĩ cô ấy lại nghĩ nhiều như vậy.

Tư Đình Mẫn cũng gật đầu, sau đó lại nói:

- Chắc cô ấy thích viết tiểu thuyết lắm đúng không? Nhất là mấy loại tiểu thuyết cẩu huyết ấy, chị thấy cô ấy rất có tiềm năng. Em trai họ à, cố lên nha, chị tin em sẽ sớm tán đổ được tiểu thuyết gia đó thôi.

Nói xong Tư Đình Mẫn còn vỗ vỗ lên vai Lục Tư Kha, nhưng cậu ta cũng chỉ biết cười khổ, cái loại con gái ngáo ngơ này thì chắc tới kiếp sau cũng không nhận ra được tình ý của cậu ấy đâu. Trong đầu của Châu Xuyến chỉ có nam chính như Lục Đình Kiêu hay Nhạc Thính Phong thôi, làm gì có cửa cho cậu ấy chứ.

Nhưng dù sao thì Lục Tư Kha vẫn đợi Châu Xuyến, tới khi cô ấy đi đến liền liếc cậu ta một cái, nói:

- Người ta đang phân tích mà lại bỏ đi hết như vậy, đúng là tức chết lão nương rồi.

- Được rồi, được rồi, đừng tức giận nữa. Chuyện Hàn Thu Phiến thích anh họ cũng không phải ngày một ngày hai, cả nước đều biết mà... Nhưng với gia thế của Yêu Yêu thì chị ta không dám làm gì đâu.

- Tốt nhất vẫn nên bảo anh rể quan sát kĩ chút.

#Yu~
Chương trước Chương tiếp