Bác Sĩ Là Thầy Cũng Là Chồng Em
Chương 1: Cô bé du học sinh ở Anh
Dương Gia Hân là một du học sinh ở Anh, cô đến đây cũng được vài tháng rồi ban ngày đi học chiều thì về làm thêm, cũng đỡ được một phần nào tiền học phí.
Gia đình của cô cũng không phải giàu có gì, cuộc sống khá giả nhưng bù lại cô và anh trai đều học giỏi, cô được học bổng đi du học cả nhà rất vui.
Anh trai của cô đã ra trường và hiện tại đang làm việc cho chi nhánh tập đoàn MediPrompt, một tập đoàn chuyên về dụng cụ và tất cả các thiết bị y tế trụ sở chính của tập đoàn nghe nói là ở nước Anh này.
Còn Gia Hân cô thì học bác sĩ chuyên về bệnh tim mạch, hiện tại cô đang học năm đầu tiên ở London.
Buổi chiều khi cô xong việc học của mình, Gia Hân có đến một cửa hàng tiện lợi xin làm nhân viên bán hàng.
Hôm nay cô vì đi học về muộn sợ trễ giờ làm nên chạy riết đến cửa hàng, may mắn là vẫn còn kịp giờ chưa có lố quá Gia Hân chạy riết kẻo trễ.
Lúc này có một người đàn ông cũng từ trong cửa hàng gấp gáp đi ra, vừa đi người đàn ông đó vừa nghe điện thoại nên không để ý đã va vào Gia Hân.
Cô xém chút xíu nữa là té xuống đất rồi may mắn sao cô nhanh tay chụp lại cổ áo khoác của người đàn ông đó, anh ấy cũng dùng một tay đỡ lấy Gia Hân nên cô không té, lúc này anh ấy hình như đã nghe điện thoại xong và cúp máy.
Gia Hân vừa định mở miệng ra xin lỗi thì đã nghe thấy người đàn ông đó nói:
-Cô bé tại sao đi đường lại không ý tứ như vậy chứ?
Cô vừa định xin lỗi luôn đó mà nghe ông chú này nói chuyện tức quá cô liền trả lời:
-Ông chú, chú vừa va phải tôi luôn đấy tôi còn chưa nói gì hết mà chú lại kiếm chuyện với tôi à.
Chí Kiên nhìn lại mình kiểu "Ủa, mình mới 30 tuổi khuôn mặt còn sáng sủa đẹp trai như vậy mà già lắm sao?" Anh liền tức giận nói:
-Cô nhóc tôi chỉ mới 30 còn vô cùng đẹp trai nhóc nhìn sao mà nói tôi già hả? Thôi tôi có việc gấp không muốn đôi co với nhóc.
Nói rồi Chí Kiên quay người rời đi bước ra xe vội vàng chạy đi bởi vì ở bệnh viện vừa gọi anh về gấp, còn Gia Hân thì đứng ở trước cửa hàng mà gương mặt nhăn nhó nói:
-Ai là nhóc chứ người ta là thiếu nữ rồi đó ông chú già.
Gia Hân đứng ở đó đến khi người quản lý gọi cô vào làm việc, cô mới chạy vào thay đồng phục để bắt đầu làm công việc của mình.
...****************...
Hôm nay trước khi giờ học bất đầu cô đang ngồi ở trong lớp ôn bài thì cô bạn hay ngồi cùng bàn với cô Phạm Anh Thư đến ngồi bên cạnh cô hỏi:
-Cậu đang làm gì thế?
-Tớ đang ôn bài.
-Chèn ơi mới năm đầu tiên với lại mới học có 2 tháng cậu đừng áp lực quá, hành trình làm bác sĩ của chúng ta phải mất bảy năm lận, thời gian này cậu nên thả lỏng thôi.
-Tớ biết rồi, tớ chỉ xem bài một chút thôi cũng sắp đến giờ vào lớp rồi.
Cô bạn kia cũng không nói gì thêm nữa, thật ra Gia Hân rất ít có thời gian để tiếp xúc với mọi người.
Bởi vì ngoài giờ học cô còn đi làm thêm nên cũng không có thời gian để làm quen ai, nhưng Anh Thư là một người rất nhiệt tình vui vẻ cô ấy đã chủ động làm bạn với Gia Hân.
Rồi hai người chơi với nhau thấy cũng hợp nên làm bạn luôn, mà cô gái này có vẻ là một tiểu thư nhà giàu bởi vì đồ cô ấy xài toàn là đồ hiệu.
Nhưng được cái là tính tình vui vẻ dễ thương chứ không như những cô nàng chảnh chọe ra dáng tiểu thư và khi người, đó là lý do Gia Hân chơi với cô ấy.
Thấy bạn mình cứ chăm chỉ học quá Anh Thư nói:
-Cậu học ít thôi học quá đến khi ra trường già rồi vẫn chưa có người yêu bây giờ, để mình nói cho cậu nghe cái anh chàng mang kính, ngồi gốc bốn mươi lăm độ phía sau lưng chúng ta hình như để ý cậu Á.
Nghe cô bạn của mình nói như vậy Gia Hân trả lời:
-Làm gì có.
-Không có sao? Tại cậu không để ý ngày nào tớ cũng thấy anh ta ngồi ở đó nhìn cậu chăm chú.
Gia Hân cười chọt lét cô bạn mình nói:
-Thôi đi tớ không đùa đâu nha!
-Haha tớ nói thật mà.
Và hai cô gái cười nghiêng ngã, nhưng mà Anh Thư thấy cô ấy nói chuyện kiểu không quan trọng vậy thôi chứ không có đâu, khi vào giờ học cô ấy rất nghiêm túc và học rất giỏi.
Vì thế Gia Hân phải cố gắng học để theo kịp bạn mình, gia đình của Anh Thư nghe nói là ba đời đều làm bác sĩ trên cô ấy còn có hai anh trai đều là bác sĩ giỏi.
Bởi vậy gia đình người ta đã có duy truyền rồi nên Anh Thư mới thoải mái như vậy, còn Gia Hân thì cô học giỏi và học bác sĩ vì cô ấy thích nên phải phấn đấu nhiều hơn.
...****************...
Ở Phạm gia trong lúc Chí Kiên đang ngồi xem TV để thư giãn, thì có điện thoại của cậu út gọi đến anh bắt máy:
-Dạ con nghe thưa cậu.
"Chí Kiên dạo này con có bận lắm không?"
-Dạ cũng không bận lắm có gì không ạ?
Anh vừa nói không bận đã nghe thấy tiếng cười của cậu út rồi.
Phạm Đình Chí Kiên hiện tại là phó giám đốc bệnh viện MediPrompt và cũng là phó chủ tịch tập đoàn MediPrompt chuyên về dụng cụ thuốc và thiết bị y tế.
Tương lai anh sẽ thay ba quản lý bệnh viện và tập đoàn, dưới anh còn có một em trai và một em gái, cả ba anh em đều nối nghiệp gia đình đều là bác sĩ và đang học làm bác sĩ.
Gia đình của cô cũng không phải giàu có gì, cuộc sống khá giả nhưng bù lại cô và anh trai đều học giỏi, cô được học bổng đi du học cả nhà rất vui.
Anh trai của cô đã ra trường và hiện tại đang làm việc cho chi nhánh tập đoàn MediPrompt, một tập đoàn chuyên về dụng cụ và tất cả các thiết bị y tế trụ sở chính của tập đoàn nghe nói là ở nước Anh này.
Còn Gia Hân cô thì học bác sĩ chuyên về bệnh tim mạch, hiện tại cô đang học năm đầu tiên ở London.
Buổi chiều khi cô xong việc học của mình, Gia Hân có đến một cửa hàng tiện lợi xin làm nhân viên bán hàng.
Hôm nay cô vì đi học về muộn sợ trễ giờ làm nên chạy riết đến cửa hàng, may mắn là vẫn còn kịp giờ chưa có lố quá Gia Hân chạy riết kẻo trễ.
Lúc này có một người đàn ông cũng từ trong cửa hàng gấp gáp đi ra, vừa đi người đàn ông đó vừa nghe điện thoại nên không để ý đã va vào Gia Hân.
Cô xém chút xíu nữa là té xuống đất rồi may mắn sao cô nhanh tay chụp lại cổ áo khoác của người đàn ông đó, anh ấy cũng dùng một tay đỡ lấy Gia Hân nên cô không té, lúc này anh ấy hình như đã nghe điện thoại xong và cúp máy.
Gia Hân vừa định mở miệng ra xin lỗi thì đã nghe thấy người đàn ông đó nói:
-Cô bé tại sao đi đường lại không ý tứ như vậy chứ?
Cô vừa định xin lỗi luôn đó mà nghe ông chú này nói chuyện tức quá cô liền trả lời:
-Ông chú, chú vừa va phải tôi luôn đấy tôi còn chưa nói gì hết mà chú lại kiếm chuyện với tôi à.
Chí Kiên nhìn lại mình kiểu "Ủa, mình mới 30 tuổi khuôn mặt còn sáng sủa đẹp trai như vậy mà già lắm sao?" Anh liền tức giận nói:
-Cô nhóc tôi chỉ mới 30 còn vô cùng đẹp trai nhóc nhìn sao mà nói tôi già hả? Thôi tôi có việc gấp không muốn đôi co với nhóc.
Nói rồi Chí Kiên quay người rời đi bước ra xe vội vàng chạy đi bởi vì ở bệnh viện vừa gọi anh về gấp, còn Gia Hân thì đứng ở trước cửa hàng mà gương mặt nhăn nhó nói:
-Ai là nhóc chứ người ta là thiếu nữ rồi đó ông chú già.
Gia Hân đứng ở đó đến khi người quản lý gọi cô vào làm việc, cô mới chạy vào thay đồng phục để bắt đầu làm công việc của mình.
...****************...
Hôm nay trước khi giờ học bất đầu cô đang ngồi ở trong lớp ôn bài thì cô bạn hay ngồi cùng bàn với cô Phạm Anh Thư đến ngồi bên cạnh cô hỏi:
-Cậu đang làm gì thế?
-Tớ đang ôn bài.
-Chèn ơi mới năm đầu tiên với lại mới học có 2 tháng cậu đừng áp lực quá, hành trình làm bác sĩ của chúng ta phải mất bảy năm lận, thời gian này cậu nên thả lỏng thôi.
-Tớ biết rồi, tớ chỉ xem bài một chút thôi cũng sắp đến giờ vào lớp rồi.
Cô bạn kia cũng không nói gì thêm nữa, thật ra Gia Hân rất ít có thời gian để tiếp xúc với mọi người.
Bởi vì ngoài giờ học cô còn đi làm thêm nên cũng không có thời gian để làm quen ai, nhưng Anh Thư là một người rất nhiệt tình vui vẻ cô ấy đã chủ động làm bạn với Gia Hân.
Rồi hai người chơi với nhau thấy cũng hợp nên làm bạn luôn, mà cô gái này có vẻ là một tiểu thư nhà giàu bởi vì đồ cô ấy xài toàn là đồ hiệu.
Nhưng được cái là tính tình vui vẻ dễ thương chứ không như những cô nàng chảnh chọe ra dáng tiểu thư và khi người, đó là lý do Gia Hân chơi với cô ấy.
Thấy bạn mình cứ chăm chỉ học quá Anh Thư nói:
-Cậu học ít thôi học quá đến khi ra trường già rồi vẫn chưa có người yêu bây giờ, để mình nói cho cậu nghe cái anh chàng mang kính, ngồi gốc bốn mươi lăm độ phía sau lưng chúng ta hình như để ý cậu Á.
Nghe cô bạn của mình nói như vậy Gia Hân trả lời:
-Làm gì có.
-Không có sao? Tại cậu không để ý ngày nào tớ cũng thấy anh ta ngồi ở đó nhìn cậu chăm chú.
Gia Hân cười chọt lét cô bạn mình nói:
-Thôi đi tớ không đùa đâu nha!
-Haha tớ nói thật mà.
Và hai cô gái cười nghiêng ngã, nhưng mà Anh Thư thấy cô ấy nói chuyện kiểu không quan trọng vậy thôi chứ không có đâu, khi vào giờ học cô ấy rất nghiêm túc và học rất giỏi.
Vì thế Gia Hân phải cố gắng học để theo kịp bạn mình, gia đình của Anh Thư nghe nói là ba đời đều làm bác sĩ trên cô ấy còn có hai anh trai đều là bác sĩ giỏi.
Bởi vậy gia đình người ta đã có duy truyền rồi nên Anh Thư mới thoải mái như vậy, còn Gia Hân thì cô học giỏi và học bác sĩ vì cô ấy thích nên phải phấn đấu nhiều hơn.
...****************...
Ở Phạm gia trong lúc Chí Kiên đang ngồi xem TV để thư giãn, thì có điện thoại của cậu út gọi đến anh bắt máy:
-Dạ con nghe thưa cậu.
"Chí Kiên dạo này con có bận lắm không?"
-Dạ cũng không bận lắm có gì không ạ?
Anh vừa nói không bận đã nghe thấy tiếng cười của cậu út rồi.
Phạm Đình Chí Kiên hiện tại là phó giám đốc bệnh viện MediPrompt và cũng là phó chủ tịch tập đoàn MediPrompt chuyên về dụng cụ thuốc và thiết bị y tế.
Tương lai anh sẽ thay ba quản lý bệnh viện và tập đoàn, dưới anh còn có một em trai và một em gái, cả ba anh em đều nối nghiệp gia đình đều là bác sĩ và đang học làm bác sĩ.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương