Bác Sĩ Là Thầy Cũng Là Chồng Em
Chương 22: Ngày thứ hai đi chơi với Chí Kiên
Sau khi sơ cứu cho Chí Kiên xong cô định quay đi cất hợp cứu thương, nhưng còn chưa kịp quay đi thì anh đã nắm tay cô kéo lại.
Gia Hân vì bất ngờ nên đã ngã vào lòng anh ngồi trên chân anh, Chí Kiên cúi mặt xuống nhìn thẳng vào mắt cô gái nhỏ hỏi:
-Vì sao gần đây em lại ăn mặc thoải mái như thế này? Em đang quyến rủ tôi đó à?
Cô vội vàng lắc đầu nói:
Không có, em mặc thoải mái là vì trước đây ở nhà em đều mặc như vậy, với lại...Với lại thế nào?Gia Hần nhỏ giọng hỏi anh:
Em nói sẽ không bị gì chứ?Em cứ nói, ai làm gì được em chứ?Cô ngập ngừng hỏi anh:
-Không phải anh cũng giống em à?
Chí Kiên không hiểu ý của cô anh nhíu mày hỏi:
Giống.là giống thế nào?Thì không phải anh cũng giống như em, đều...đều thích trai đẹp à?Anh lại hiểu lầm ý của cô Chí Kiên trả lời:
-Trai xinh gái đẹp ai lại không thích em nói gì vậy?
Khi nghe Chí Kiên nói như vậy cô liền mỉm cười đánh nhẹ lên vai anh nói:
-Thì đó, nên em mới tin tưởng anh mà.
Chí Kiên kiểu "Úa, là gì vậy? Kết cuộc là sao?" Trong lúc anh đang suy nghĩ thì Gia Hân đứng lên đem hộp sơ cứu đi cất.
Và tự nhiên lên giường nằm xuống chuẩn bị ngủ, Chí Kiên thì suy nghĩ mãi cũng không biết ý cô là gì?
Thôi kệ từ từ tìm hiểu bây giờ thì đi ngủ trước rồi mọi chuyện tính sau, anh đi lại giường thì cô gái nhỏ đã ngủ rồi, nhưng mà cái áo ngủ bất ổn nha.
Bởi vì là áo yếm chỉ cột dây bên trên phía sau nguyên cái lưng trắng như tuyết đưa ra, đến khi Gia Hân nằm nghiên để ngủ mà nghiên về phía anh nữa chứ.
Thì chiếc áo bị lệt qua khỏi ngực cô để lộ gần hết ngực trái của cô, mảnh vải chỉ còn vướng lại nơi đầu đỉnh hồng của Gia Hân. 2
Chí Kiên chửi thầm trong bụng một tiếng rồi đứng dậy, anh không cần suy nghĩ lập tức trở vào phòng tắm để tắm lại bằng nước lạnh.
Thật sự anh không biết phải làm sao để Gia Hân hiểu nữa, thật là cô rất biết cách thử thách sự kiên nhẫn của anh mà.
Sau một tiếng tắm lại Chí Kiên đi ra ngoài thì đã thấy Gia Hân ngủ ngon lành rồi, anh nằm xuống bên cạnh và lấy chăn che lại cảnh xuân của cô. 23
Cúi xuống hôn lên trán cô anh thì thẩm:
-Anh phải làm sao đây cô nhóc.
Rồi anh nằm xuống và ôm cô gái nhỏ vào lòng để ngủ, xem ra nước đi lần này của anh chính là gậy ông đập lưng ông rồi.
Sáng hôm sau hai người lại tiếp tục đi chơi, hôm nay cả hai sẽ đi tham quan đài thiên văn quốc gia, quảng trường
Trafalgar, chợ Borough và đến tối sau khi dùng bữa xong hai người đến vòng quay khổng lồ Coca-Cola London Eye.
Ở trên vòng quay chỉ có hai người Chí Kiên hỏi cô:
-Hai hôm nay em đi chơi với tôi có vui không?
Mắt Gia Hân đang nhìn ra ngoài ngắm cảnh, nhưng miệng vẫn trả lời anh:
Vui lắm ạ, hai hôm nay được anh dẫn đi khắp nơi thật sự em rất thích.Em vui là được rồi.Em cám ơn anh nhiều lắm ạ, đã dành thời gian cho em.Anh có thể dành cho em cả cuộc đời mình được mà.Da?Bởi vậy Chí Kiên nói nhỏ quá nên cô không nghe thấy, nhưng khi hỏi lại cô chỉ thấy được cái lắc đầu từ anh thôi.
*****************
Sau ngày nghĩ lễ thì ai cũng vào việc đó, Gia Hân tất bật chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới còn Chí Kiên lại có nhiều ca bệnh phức tạp.
Có nhiều hôm đi dạy xong anh lập tức đến bệnh viện làm việc, đã nhiều ngày rồi Gia Hân không thấy anh trở về nhà ăn cơm.
Hôm nay là thứ hai đầu tuần thì cả lớp của cô nhận được tin bất ngờ, vị giáo sư trẻ dạy cả lớp từ đầu năm đến giờ chuẩn bị nghỉ vì công việc của anh quá nhiều, không có thời gian để dạy học nữa.
Cô giáo chủ nhiệm đầu tiên của Gia Hân sẽ trở lại chủ nhiệm lớp, vậy là từ nay cô chỉ có thể gặp được anh ở nhà thôi.
Gia Hân vì bất ngờ nên đã ngã vào lòng anh ngồi trên chân anh, Chí Kiên cúi mặt xuống nhìn thẳng vào mắt cô gái nhỏ hỏi:
-Vì sao gần đây em lại ăn mặc thoải mái như thế này? Em đang quyến rủ tôi đó à?
Cô vội vàng lắc đầu nói:
Không có, em mặc thoải mái là vì trước đây ở nhà em đều mặc như vậy, với lại...Với lại thế nào?Gia Hần nhỏ giọng hỏi anh:
Em nói sẽ không bị gì chứ?Em cứ nói, ai làm gì được em chứ?Cô ngập ngừng hỏi anh:
-Không phải anh cũng giống em à?
Chí Kiên không hiểu ý của cô anh nhíu mày hỏi:
Giống.là giống thế nào?Thì không phải anh cũng giống như em, đều...đều thích trai đẹp à?Anh lại hiểu lầm ý của cô Chí Kiên trả lời:
-Trai xinh gái đẹp ai lại không thích em nói gì vậy?
Khi nghe Chí Kiên nói như vậy cô liền mỉm cười đánh nhẹ lên vai anh nói:
-Thì đó, nên em mới tin tưởng anh mà.
Chí Kiên kiểu "Úa, là gì vậy? Kết cuộc là sao?" Trong lúc anh đang suy nghĩ thì Gia Hân đứng lên đem hộp sơ cứu đi cất.
Và tự nhiên lên giường nằm xuống chuẩn bị ngủ, Chí Kiên thì suy nghĩ mãi cũng không biết ý cô là gì?
Thôi kệ từ từ tìm hiểu bây giờ thì đi ngủ trước rồi mọi chuyện tính sau, anh đi lại giường thì cô gái nhỏ đã ngủ rồi, nhưng mà cái áo ngủ bất ổn nha.
Bởi vì là áo yếm chỉ cột dây bên trên phía sau nguyên cái lưng trắng như tuyết đưa ra, đến khi Gia Hân nằm nghiên để ngủ mà nghiên về phía anh nữa chứ.
Thì chiếc áo bị lệt qua khỏi ngực cô để lộ gần hết ngực trái của cô, mảnh vải chỉ còn vướng lại nơi đầu đỉnh hồng của Gia Hân. 2
Chí Kiên chửi thầm trong bụng một tiếng rồi đứng dậy, anh không cần suy nghĩ lập tức trở vào phòng tắm để tắm lại bằng nước lạnh.
Thật sự anh không biết phải làm sao để Gia Hân hiểu nữa, thật là cô rất biết cách thử thách sự kiên nhẫn của anh mà.
Sau một tiếng tắm lại Chí Kiên đi ra ngoài thì đã thấy Gia Hân ngủ ngon lành rồi, anh nằm xuống bên cạnh và lấy chăn che lại cảnh xuân của cô. 23
Cúi xuống hôn lên trán cô anh thì thẩm:
-Anh phải làm sao đây cô nhóc.
Rồi anh nằm xuống và ôm cô gái nhỏ vào lòng để ngủ, xem ra nước đi lần này của anh chính là gậy ông đập lưng ông rồi.
Sáng hôm sau hai người lại tiếp tục đi chơi, hôm nay cả hai sẽ đi tham quan đài thiên văn quốc gia, quảng trường
Trafalgar, chợ Borough và đến tối sau khi dùng bữa xong hai người đến vòng quay khổng lồ Coca-Cola London Eye.
Ở trên vòng quay chỉ có hai người Chí Kiên hỏi cô:
-Hai hôm nay em đi chơi với tôi có vui không?
Mắt Gia Hân đang nhìn ra ngoài ngắm cảnh, nhưng miệng vẫn trả lời anh:
Vui lắm ạ, hai hôm nay được anh dẫn đi khắp nơi thật sự em rất thích.Em vui là được rồi.Em cám ơn anh nhiều lắm ạ, đã dành thời gian cho em.Anh có thể dành cho em cả cuộc đời mình được mà.Da?Bởi vậy Chí Kiên nói nhỏ quá nên cô không nghe thấy, nhưng khi hỏi lại cô chỉ thấy được cái lắc đầu từ anh thôi.
*****************
Sau ngày nghĩ lễ thì ai cũng vào việc đó, Gia Hân tất bật chuẩn bị cho kỳ thi sắp tới còn Chí Kiên lại có nhiều ca bệnh phức tạp.
Có nhiều hôm đi dạy xong anh lập tức đến bệnh viện làm việc, đã nhiều ngày rồi Gia Hân không thấy anh trở về nhà ăn cơm.
Hôm nay là thứ hai đầu tuần thì cả lớp của cô nhận được tin bất ngờ, vị giáo sư trẻ dạy cả lớp từ đầu năm đến giờ chuẩn bị nghỉ vì công việc của anh quá nhiều, không có thời gian để dạy học nữa.
Cô giáo chủ nhiệm đầu tiên của Gia Hân sẽ trở lại chủ nhiệm lớp, vậy là từ nay cô chỉ có thể gặp được anh ở nhà thôi.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương