Bác Sĩ Nguy Hiểm
Chương 1046
Có thể rõ ràng nghe thấy Chu Tuyên Văn nhục mạ đối với nhân viên y tế:
- Tôi giống như các ngươi? Công việc các cô làm không có ý nghĩa, vài trăm người nhờ vào tôi có cơm ăn đấy!
- Cô có tin tiền lương một giờ của tôi còn nhiều hơn so với một tháng lương các cô hay không?
- Cô chờ đó, có bản lĩnh cô cũng đừng có ra khỏi bệnh viện!
- Cho rằng mình có năng lực, quy củ? Quy củ là do. người đặt ra!
-....
Những lời này, truyền đến trong tai Khổng Tường Dân, ông và vợ ông vốn là xuất thân từ cương vị kỹ thuật, bao gồm Khổng Gia Huy cũng như thế, vì vậy những nhân viên làm về kỹ thuật vô cùng ngưỡng mộ, nên khi thấy hành động của tên Chu Tuyên Văn như nhà giàu mới nối, lập tức có chút tức giận!
Đến khúc sau, trông thấy Tân Hiếu Uyên răn dạy:
- Cậu bỏ quên một thứ rồi!
- Cậu không muốn mặt mình, xin cậu đừng ném rác rưởi xuống đất, sẽ khiến cho người khác ghét bỏ, tranh thủ nhặt lên đi, vấy bẩn bầu không khí của bệnh viện chúng tôi!
- Công việc các cô làm chính là có ý nghĩa nhất, bất kỳ người nào cũng không thể thay thế! Chỉ cần các ngươi còn ở bệnh viện, thì phải dựa theo chế độ làm và quy định của bệnh viện, bệnh viện chính là chỗ dựa của các cô!
....
Những lời này lập tức khiến cho sắc mặt mọi người suy tư, đây quả thật là một viện trưởng tốt!
Nghe đến đó, Khổng Tường Dân nhịn không được giơ ngón tay cái lên với Tân Hiếu Uyên:
- Viện trưởng Tân làm rất đúng! Nói rất hay!
- Chúng ta cần một viện trưởng như này, chân chính giữ gìn lợi ích của nhân viên!
Sau khi nói xong, Khổng Tường Dân khinh bỉ nhìn thoáng qua Chu Tuyên Văn trong video, hỏi:
- Người kia là ai?
Tân Hiếu Uyên nói:
- Tên cậu ta là Chu Tuyên Văn, là tổng giám đốc công ty xây dựng Chí Đạt.
Sau khi Khổng Tường Dân nghe xong, gật đầu nhẹ:
- Được, tôi đã biết.
Sau đó mọi người lần lượt xem video thêm lần nữa, lập tức vỗ tay:
- Viện trưởng Tân thật tốt, là tấm gương của chúng ta!
Một bữa cơm, ăn một giờ đồng hồ, rồi mới chậm rãi giải tán.
Khổng Tường Dân và vợ đi gặp Khổng Gia Huy, cầm hộp cơm gói một chút món ăn bổ dưỡng, đem qua.
Không ở lại bao lâu thì rời đi.
Mà chuyện con trai Khổng Gia Huy của lãnh đạo Khổng, cũng tạm thời được giữ bí mật, không cho quá nhiều người biết.
Khổng Tường Dân nói với vợ:
- Bà về nhà trước, tôi đi đến phòng làm việc một chút.
Vợ ông ấy gật đầu:
- Được, đã biết, mấy ngày nay em sẽ chăm sóc con nên xin phép nghỉ.
Khổng Tường Dân gật đầu, không phản bác.
Con trai xảy ra chuyện lớn như vậy, làm cha mẹ, đều vô cùng lo lắng.
Khổng Tường Dân đi đến cửa bệnh viện, tài xế vội vàng chạy Xe tới.
Sau khi lên xe, Khổng Tường Dân nói:
- Chở tôi đến ủy ban tỉnh.
Tài xế gật đầu, lái xe chạy tới hướng ủy ban tỉnh.
Trên xe, Khổng Tường Dân căm điện thoại lên bấm một dãy số:
- Giúp tôi điều tra một người, tên là Chu Tuyên Văn, công ty xây dựng Chí Đạt, đúng, cũng cho điều tra một chút công ty đó cho tôi.
'Vốn dĩ đối với chuyện riêng của Tần Hiếu Uyên, ông nguyện ý giúp một tay, mà sau khi Khổng Tường Dân xem được video, đã không chỉ có chút nổi giận.
Hành vi của kiểu người ỷ thế hiếp người này, ông không quen nhìn.
Quả thực vô pháp vô thiên.
Ông ấy cũng có hiểu đôi chút về công ty xây dựng Chí Đạt, dù sao thành phố An Dương hợp tác rất nhiều hạng mục với chính phủ, nếu như tên Chu Tuyên Văn này là kiểu người như này, bây giờ ông ấy lo lắng những công việc đó phải chăng cũng tồn tại vấn đề!
Nghĩ tới đây, Khổng Tường Dân quyết định tra một chút về công ty này, nếu như có tồn tại tham ô nhận hối lộ và đậu hủ nát hoặc vấn đề khác, nhất định nghiêm trị không tha!
....
....
Sau khi Khổng Tường Dân rời đi, người đầu tiên nhẹ nhàng thở ra là Trần Quốc Hoa, nếu như Khổng Gia Huy không có tay, anh ta phải áy náy cả một đời!
Có nhiều thứ, đền bù đều không được.
Thân phận của Khổng Gia Huy cũng đặc thù, hai nhà cũng thường xuyên qua lại, nếu như vì vậy mà xảy ra vấn đề...
Nghĩ tới đây, Trần Quốc Hoa thở dài.
Nhưng, cũng may là đã ổn!
Anh ta cảm kích nhìn Trần Thương:
- Tiểu Trần, hôm nay nhờ có cậu, bằng không tôi phải áy náy đến lúc nhắm mắt!
Trần Thương cười nói:
- Thị trưởng Trần, chú đừng nói quá như vậy, đây là công việc của cháu.
Trần Quốc Hoa cũng cười theo, viên đá thấp thỏm trong lòng cũng đặt xuống được, hô hấp cũng cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.
Trần Quốc Hoa gật đầu, lưu lại phương thức liên lạc với Trần Thương, nói:
- Tiểu Trần, hôm nay chú trở vẽ Tấn Dương, có thời gian qua đó, chú sẽ chiêu đãi cháu
Trần Thương sững sờ, lập tức cười nói:
- Thị trưởng Trần, đây xem như đúng dịp, cháu chính là người thành phố Tấn Dương, quê quán là huyện Đông ngoài rìa của thành phố Trưởng Tấn Dương.
Trần Quốc Hoa nghe Trần Thương nói, lập tức nở nụ cười, cảm thán một tiếng:
- Đây thật đúng là có duyên!
Trần Thương gật đầu, cháu cũng không nghĩ tới
Trần Quốc Hoa gật đầu:
- Được, về nhà nhớ gọi điện thoại cho chú, đến lúc đó chúng ta lại họp gặp.
Trần Thương gật đầu, sau đó chào tạm biệt.
....
....
'Vào ban đêm, Khổng Tường Dân căm một phần tư liệu trong tay, phía trên viết là mọi chuyện liên quan tới Chu Tuyên Văn và công ty xây dựng Chí Đạt của anh ta, và những người có quan hệ với Chu Tuyên Văn, cực kỳ chỉ tiết, cái gì cần có đều có.
Sau khi xem xong, Khổng Tường Dân hít sâu một hơi!
Kiểu người này, trách không được phách lối như. thế, nên bị trừng phạt, nhưng cũng phải cho thể diện với những cán bộ lâu năm.
Nghĩ tới đây, Khổng Tường Dân trầm ngâm một lát, bấm số điện thoại của bí thư xử trưởng:
- Ngày mai họp một chút, tổ chức hội nghị một lần liên quan tới xây dựng thành phố.
Buổi sáng ngày thứ hai, hội nghị được tổ chức.
Khổng Tường Dân nhìn mọi người ở đây, nhàn nhạt nói:
- Từ hôm nay trở đi, về sau toàn bộ hạng mục xây dựng thành phố đều công khai đấu thầu, thành lập tổ nhỏ quản lý chuyên môn giám sát, tôi là tổ trưởng, còn có, sau này công ty xây dựng Chí Đạt không thể tham dự đấu thầu, bất kỳ xí nghiệp nào có liên quan đến Chu Tuyên Văn, đều ưu tiên ngoại trừ!
Tin tức này mới ra, lập tức khiến mọi người ngồi dưới ngây ngẩn cả người!
Tên Chu Tuyên Văn này... Rõ rằng đã chọc phải nhân vật lớn.
Nhưng, cũng xứng đáng, kiểu người này, ở đây đều có chút biết đây là thể loại gì.
Bây giờ tốt rồi!
....
....
Bốn mùa ở tỉnh Đông Dương rất rõ rệt, nhiệt độ mùa đông vẫn rất thấp.
Mắt thấy cuối thu vừa chuyển lạnh, từ giữa tháng mười một, ngành nghề kiến trúc cũng lục tục ngo ngoe. bắt đầu đến lúc dừng thi công.
- Tôi giống như các ngươi? Công việc các cô làm không có ý nghĩa, vài trăm người nhờ vào tôi có cơm ăn đấy!
- Cô có tin tiền lương một giờ của tôi còn nhiều hơn so với một tháng lương các cô hay không?
- Cô chờ đó, có bản lĩnh cô cũng đừng có ra khỏi bệnh viện!
- Cho rằng mình có năng lực, quy củ? Quy củ là do. người đặt ra!
-....
Những lời này, truyền đến trong tai Khổng Tường Dân, ông và vợ ông vốn là xuất thân từ cương vị kỹ thuật, bao gồm Khổng Gia Huy cũng như thế, vì vậy những nhân viên làm về kỹ thuật vô cùng ngưỡng mộ, nên khi thấy hành động của tên Chu Tuyên Văn như nhà giàu mới nối, lập tức có chút tức giận!
Đến khúc sau, trông thấy Tân Hiếu Uyên răn dạy:
- Cậu bỏ quên một thứ rồi!
- Cậu không muốn mặt mình, xin cậu đừng ném rác rưởi xuống đất, sẽ khiến cho người khác ghét bỏ, tranh thủ nhặt lên đi, vấy bẩn bầu không khí của bệnh viện chúng tôi!
- Công việc các cô làm chính là có ý nghĩa nhất, bất kỳ người nào cũng không thể thay thế! Chỉ cần các ngươi còn ở bệnh viện, thì phải dựa theo chế độ làm và quy định của bệnh viện, bệnh viện chính là chỗ dựa của các cô!
....
Những lời này lập tức khiến cho sắc mặt mọi người suy tư, đây quả thật là một viện trưởng tốt!
Nghe đến đó, Khổng Tường Dân nhịn không được giơ ngón tay cái lên với Tân Hiếu Uyên:
- Viện trưởng Tân làm rất đúng! Nói rất hay!
- Chúng ta cần một viện trưởng như này, chân chính giữ gìn lợi ích của nhân viên!
Sau khi nói xong, Khổng Tường Dân khinh bỉ nhìn thoáng qua Chu Tuyên Văn trong video, hỏi:
- Người kia là ai?
Tân Hiếu Uyên nói:
- Tên cậu ta là Chu Tuyên Văn, là tổng giám đốc công ty xây dựng Chí Đạt.
Sau khi Khổng Tường Dân nghe xong, gật đầu nhẹ:
- Được, tôi đã biết.
Sau đó mọi người lần lượt xem video thêm lần nữa, lập tức vỗ tay:
- Viện trưởng Tân thật tốt, là tấm gương của chúng ta!
Một bữa cơm, ăn một giờ đồng hồ, rồi mới chậm rãi giải tán.
Khổng Tường Dân và vợ đi gặp Khổng Gia Huy, cầm hộp cơm gói một chút món ăn bổ dưỡng, đem qua.
Không ở lại bao lâu thì rời đi.
Mà chuyện con trai Khổng Gia Huy của lãnh đạo Khổng, cũng tạm thời được giữ bí mật, không cho quá nhiều người biết.
Khổng Tường Dân nói với vợ:
- Bà về nhà trước, tôi đi đến phòng làm việc một chút.
Vợ ông ấy gật đầu:
- Được, đã biết, mấy ngày nay em sẽ chăm sóc con nên xin phép nghỉ.
Khổng Tường Dân gật đầu, không phản bác.
Con trai xảy ra chuyện lớn như vậy, làm cha mẹ, đều vô cùng lo lắng.
Khổng Tường Dân đi đến cửa bệnh viện, tài xế vội vàng chạy Xe tới.
Sau khi lên xe, Khổng Tường Dân nói:
- Chở tôi đến ủy ban tỉnh.
Tài xế gật đầu, lái xe chạy tới hướng ủy ban tỉnh.
Trên xe, Khổng Tường Dân căm điện thoại lên bấm một dãy số:
- Giúp tôi điều tra một người, tên là Chu Tuyên Văn, công ty xây dựng Chí Đạt, đúng, cũng cho điều tra một chút công ty đó cho tôi.
'Vốn dĩ đối với chuyện riêng của Tần Hiếu Uyên, ông nguyện ý giúp một tay, mà sau khi Khổng Tường Dân xem được video, đã không chỉ có chút nổi giận.
Hành vi của kiểu người ỷ thế hiếp người này, ông không quen nhìn.
Quả thực vô pháp vô thiên.
Ông ấy cũng có hiểu đôi chút về công ty xây dựng Chí Đạt, dù sao thành phố An Dương hợp tác rất nhiều hạng mục với chính phủ, nếu như tên Chu Tuyên Văn này là kiểu người như này, bây giờ ông ấy lo lắng những công việc đó phải chăng cũng tồn tại vấn đề!
Nghĩ tới đây, Khổng Tường Dân quyết định tra một chút về công ty này, nếu như có tồn tại tham ô nhận hối lộ và đậu hủ nát hoặc vấn đề khác, nhất định nghiêm trị không tha!
....
....
Sau khi Khổng Tường Dân rời đi, người đầu tiên nhẹ nhàng thở ra là Trần Quốc Hoa, nếu như Khổng Gia Huy không có tay, anh ta phải áy náy cả một đời!
Có nhiều thứ, đền bù đều không được.
Thân phận của Khổng Gia Huy cũng đặc thù, hai nhà cũng thường xuyên qua lại, nếu như vì vậy mà xảy ra vấn đề...
Nghĩ tới đây, Trần Quốc Hoa thở dài.
Nhưng, cũng may là đã ổn!
Anh ta cảm kích nhìn Trần Thương:
- Tiểu Trần, hôm nay nhờ có cậu, bằng không tôi phải áy náy đến lúc nhắm mắt!
Trần Thương cười nói:
- Thị trưởng Trần, chú đừng nói quá như vậy, đây là công việc của cháu.
Trần Quốc Hoa cũng cười theo, viên đá thấp thỏm trong lòng cũng đặt xuống được, hô hấp cũng cảm giác thoải mái hơn rất nhiều.
Trần Quốc Hoa gật đầu, lưu lại phương thức liên lạc với Trần Thương, nói:
- Tiểu Trần, hôm nay chú trở vẽ Tấn Dương, có thời gian qua đó, chú sẽ chiêu đãi cháu
Trần Thương sững sờ, lập tức cười nói:
- Thị trưởng Trần, đây xem như đúng dịp, cháu chính là người thành phố Tấn Dương, quê quán là huyện Đông ngoài rìa của thành phố Trưởng Tấn Dương.
Trần Quốc Hoa nghe Trần Thương nói, lập tức nở nụ cười, cảm thán một tiếng:
- Đây thật đúng là có duyên!
Trần Thương gật đầu, cháu cũng không nghĩ tới
Trần Quốc Hoa gật đầu:
- Được, về nhà nhớ gọi điện thoại cho chú, đến lúc đó chúng ta lại họp gặp.
Trần Thương gật đầu, sau đó chào tạm biệt.
....
....
'Vào ban đêm, Khổng Tường Dân căm một phần tư liệu trong tay, phía trên viết là mọi chuyện liên quan tới Chu Tuyên Văn và công ty xây dựng Chí Đạt của anh ta, và những người có quan hệ với Chu Tuyên Văn, cực kỳ chỉ tiết, cái gì cần có đều có.
Sau khi xem xong, Khổng Tường Dân hít sâu một hơi!
Kiểu người này, trách không được phách lối như. thế, nên bị trừng phạt, nhưng cũng phải cho thể diện với những cán bộ lâu năm.
Nghĩ tới đây, Khổng Tường Dân trầm ngâm một lát, bấm số điện thoại của bí thư xử trưởng:
- Ngày mai họp một chút, tổ chức hội nghị một lần liên quan tới xây dựng thành phố.
Buổi sáng ngày thứ hai, hội nghị được tổ chức.
Khổng Tường Dân nhìn mọi người ở đây, nhàn nhạt nói:
- Từ hôm nay trở đi, về sau toàn bộ hạng mục xây dựng thành phố đều công khai đấu thầu, thành lập tổ nhỏ quản lý chuyên môn giám sát, tôi là tổ trưởng, còn có, sau này công ty xây dựng Chí Đạt không thể tham dự đấu thầu, bất kỳ xí nghiệp nào có liên quan đến Chu Tuyên Văn, đều ưu tiên ngoại trừ!
Tin tức này mới ra, lập tức khiến mọi người ngồi dưới ngây ngẩn cả người!
Tên Chu Tuyên Văn này... Rõ rằng đã chọc phải nhân vật lớn.
Nhưng, cũng xứng đáng, kiểu người này, ở đây đều có chút biết đây là thể loại gì.
Bây giờ tốt rồi!
....
....
Bốn mùa ở tỉnh Đông Dương rất rõ rệt, nhiệt độ mùa đông vẫn rất thấp.
Mắt thấy cuối thu vừa chuyển lạnh, từ giữa tháng mười một, ngành nghề kiến trúc cũng lục tục ngo ngoe. bắt đầu đến lúc dừng thi công.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương