Bác Sĩ Nguy Hiểm
Chương 1048
Hai ngày nay, tỉnh thần của Tần Hiếu Uyên cực kỳ thoải mái dễ chịu, ngay cả việc áo bông nhỏ gọi Trần Thương là “Viện Trần” cũng không so đo!
Dù sao, với tư cách một viện trưởng thành công!
Làm một cha vợ thành công!
Điểm ấy vẫn phải có khí thế.
Lúc dậy sớm ăn cơm, gương mặt Ký Như Vân quỷ dị quan sát Tần Hiếu Uyên:
- Lão Tần, tối hôm qua ông mơ thấy gì?
Tần Duyệt nghe thấy có chuyện, lập tức dựng thắng lên lỗ tai nhỏ bát quái nghiêm túc lắng nghe, chén cháo trong tay đều chưa húp một ngụm.
Tần Hiếu Uyên nghe xong, cười ha ha một tiếng:
- Tôi nói chuyện hoang đường gì hả?
Ký Như Vân liếc mắt:
- Tối hôm qua ông cười rất nhiều, khiến cho tôi giật mình mấy lần! Nếu không phải nhiều năm như vậy, ôi còn cho rằng ông có bệnh gì giấu tôi!
Tần Hiếu Uyên nhịn không được nở nụ cười
- Thật à? Ai nha, hai ngày này tâm tình cực kỳ tốt!
Không sai, từ sau khi Trần Thương phẫu thuật thành công cho Khổng Gia Huy, con trai của Khổng Tường Dân, giống như chuyện tốt liên tục kéo đến.
Thậm chí có khả năng đến cuối năm nay, sang năm đầu năm bản thân sẽ được thăng nửa cấp, nhiệm một chức vụ gì đó.
Đây là tin tức mà một chủ nhiệm phía trên Viện ủy để lộ ra!
Nghĩ tới đây, tự nhiên Tăn Hiếu Uyên càng ngày càng cảm thấy tiểu Trần thật là có số cho cha vợ nhờ.
Kỳ thật, tư lịch của lão Tân cũng đủ rồi, nhưng chỉ có bối cảnh và nội tình là chưa đủ.
Dù sao ông đi được tới đoạn đường này, toàn dựa vào quý nhân tương trợ, vốn ông xuất thân bình thường, những năm này, có thành tựu như thế này, đã là rất giỏi rồi.
Không ngờ, năm nay lại còn làm được quen lãnh đạo Khổng!
Khoảng thời gian này, Tần Hiếu Uyên thường đi xuống khoa chỉnh hình xem xét, thấy Khổng Gia Huy càng ngày càng tốt, Tần Hiếu Uyên còn muốn vui mừng hơn cả cha của anh ta.
Còn có chuyện của Chu Tuyên Văn.
Khoảng thời gian này Chu Tuyên Văn tới tìm ông xin lỗi, Tần Hiếu Uyên căn bản không gặp anh ta.
Kiểu người này, có gặp hay không cũng không có gì khác nhau!
Thậm chí Chu Tuyên Văn còn đi vào khoa cấp cứu dập đầu xin lỗi Tiểu Lâm.
Chuyện này ở khoa cấp cứu cũng thổi lên một trận bão tấp nhỏ.
Dọa đến Tiểu Lâm xoay người chạy.
Kiểu người này, là điển hình sợ mạnh kẻ yếu, hơn nữa không có nguyên tắc, không có điểm mấu chốt.
Sau khi cha vợ anh ta biết được, bị chọc tức đến nỗi phải nhập viện.
Còn Chu Tuyên Văn giống như hoàn toàn biến mất khỏi tỉnh Đông Dương.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Tân Hiếu Uyên khẽ hát đi đến tòa hành chính, vừa vặn lúc từ thang máy ra, phát hiện một người chờ ở cửa.
Tần Hiếu Uyên lập tức hiếu kỳ sững sờ:
- Thư ký Đàm, vì sao hôm nay tới sớm như vậy?
Khuôn mặt Đàm Lập Quốc ủy khuất:
- Lão Tân, ông suy nghĩ sao rồi?
Tần Hiếu Uyên sững sờ, nhìn hai mắt Đàm Lập Quốc chứa đầy hàm oan, lập tức mở cửa nói:
- Vào trong rồi nói.
Sau khi đi vào, Đàm Lập Quốc vội vàng nói:
- Lão Tân, tôi đối với ông như thế nào?
Tân Hiếu Uyên nghe xong lời này, lập tức ngây ngẩn cả người, ông ta làm gì mình trong lòng ông không có chút ấn tượng sao?
Những năm này ngẩng chân ông không ít?
Nhưng... Gần đây tựa như cũng không tệ lắm.
Tân Hiếu Uyên cảm thấy đưa tay không đánh mặt người khóc, nhìn dáng vẻ đáng thương của thư ký Đàm này, lập tức nói:
- Ổn, cực kỳ tốt!
Đàm Lập Quốc vừa nhìn Tân Hiếu Uyên đã biết là trái lương tâm!
Dù sao cũng là đối thủ cũ, là bạn nối khố, hợp tác với nhau gần mười năm nhỉ?
Nói câu không dễ nghe, Đàm Lập Quốc còn hiểu rõ Tần Hiếu Uyên hơn Ký Như Vân!
Lập tức nói:
- Lão Tần, ông cũng đừng có trái lương tâm, hôm nay tôi tới là cố ý muốn củng ông ngồi xuống trò chuyện!
- Trước kia là do tôi không tốt, chuyện này, tôi đã nghĩ thật lâu.
Nghe Đàm Lập Quốc thắng thắn thừa nhận, lão Tần lập tức có chút không hiểu.
Gần đây làm sao vậy nhỉ..
Mọi việc lớn đều thuận lợi, đây là chuyện tốt, nhưng lại khiến cho lão Tăn có cảm giác như đang sống trong mơ!
Nhìn đối thủ cũ gần đây lại xoay mặt 180 độ, Tân Hiếu Uyên còn có chút không kịp thích ứng.
Thật lâu... Tần Hiếu Uyên thở dài, ai... Nhiều năm như vậy đều chưa từng thoải mái như thế?
.....
.....
Khoảng thời gian này, khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện càng ngày càng có rất nhiều công việc, không có bất kỳ nguyên nhân gì!
Người bệnh bị vấn đề về cơ thịt càng ngày tăng càng nhiều, điều này làm cho Giang Đào tự nhiên cũng cao hứng hơn rất nhiều.
Dù sao, phẫu thuật nhiều, thì tiền nhận được cũng càng nhiều.
Hơn nữa mấu chốt nhất là, đến Tỉnh Nhị Viện khâu cơ đều là người có bản lĩnh có năng lực được giới thiệu tới, như họ hàng cục trưởng trong cục, bạn bè viện trưởng, quan hệ với khoa chủ nhiệm, vân vân..
Điều này làm cho Giang Đào cực kỳ kinh ngạc, chẳng lẽ... khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện đang che giấu một bí mật không muốn người biết?
Nhưng, những người đến đây đều tìm Trần Thương, chuyện này khiến cho Giang Đào hết sức tò mò.
Rốt cuộc vì sao?
Chẳng lẽ Trần Thương thật sự có chỗ gì hơn người?
Đến cùng chỗ hơn người là chỗ nào?
Chỉ là, Trần Thương phẫu thuật anh ta không tham gia, trên cơ bản đều là An Ngạn Quân giúp đỡ, mà Giang Đảo, trở thành một cu li ghi lại lịch bệnh.
Nghĩ tới đây, trong lòng Giang Đào tự nhiên khó chịu, nhưng không ngăn cản được sự tò mò trong lòng, anh ta vẫn rất muốn biết rõ hư thực.
Bên trong phòng làm việc người không nhiều, tất cả mọi người đều tương đối bận rộn, mà Tân Duyệt đang giúp Trần Thương chỉnh lý tư liệu.
Năm 2020, Quốc Tự Nhiên tự mình thông báo.
Trước ngày 20 tháng 3, sẽ hoàn thành tương quan đưa ra.
Nhưng trước đó, Trần Thương cần hoàn thành đem đầu đề và giai đoạn trước nghiên cứu hoàn thành, rất rõ rằng, Trần Thương là chưởng quỹ vung tay, Tân Duyệt là nha hoàn chân chạy, chỉ là, chỉ cần làm việc vì Trần Thương, Tân Duyệt làm gì đều cũng vui lòng, hơn nữa còn rất đắc ý.
Bằng không đến lúc đó chuyên gia tổ chức xét duyệt và vòng cuối ở lại sẽ không bị gây khó dễ.
Tên đầy đủ của Quốc Tự Nhiên là quỹ ngân sách khoa học tự nhiên quốc gia của hạng mục dự án, đây là được xét duyệt từ Bộ Khoa học và Công nghệ.
Đối với đầu đề có lẽ rất nhiều người không hiểu rõ, bình thường nhất cũng là viện cấp dự án, trong nội viện phải có người gánh chịu tài chính, tạo điều kiện cho ngươi nghiên cứu, nhưng tiền cũng sẽ không quá nhiều, trên cơ bản khoảng hai ba vạn.
Tiếp đó liền là dự án cấp thành phố đầu đề, dự án cấp tỉnh thính, dự án cấp quốc gia, các loại hạng mục Quốc Tự Nhiên.
Có thể xin một hạng mục của Quốc Tự Nhiên, đây đại biểu cho năng lực nghiên cứu khoa học của một bệnh viện.
Giang Đào viết bệnh lịch viết đến nỗi cực kỳ nhàm chán, thế là quyết định tìm Tân Duyệt nói chuyện, khoảng thời gian này thái độ Tân Duyệt hình như cũng không dễ chịu với mình, điều này làm cho Giang Đào buồn bực, đến cùng lúc đầu nói sai lời?
Giang Đào nhịn không được hỏi:
- Bác sĩ Tần, bác sĩ Trần am hiểu nhất là phẫu. thuật gì?
Vừa nhắc tới Trần Thương, tinh thần Tần Duyệt lập tức tỉnh táo:
-A? Anh hỏi Trần Thương à?
Giang Đảo gật đầu:
- Đúng, tôi thấy cậu ta phẫu thuật gì cũng tham gia, rốt cuộc bác sĩ Trần tinh thông cái gì?
Tần Duyệt nghe xong, cái này còn cần nghĩ lại? Trần Thương là thiên hạ đệ nhất nha!
Không gì làm không được, cái gì cũng biết!
- Trần Thương cái gì cũng đều làm rất tốt!
Một câu, khiến cho Giang Đào ngây ngẩn cả người:
- Tôi nói chính là Trần Thương có năng khiếu gì? Em biết không?
Tần Duyệt nghe Giang Đào nói, trong miệng không ngừng nói thầm: Trần Thương có năng khiếu gì....Năng khiếu
Dù sao, với tư cách một viện trưởng thành công!
Làm một cha vợ thành công!
Điểm ấy vẫn phải có khí thế.
Lúc dậy sớm ăn cơm, gương mặt Ký Như Vân quỷ dị quan sát Tần Hiếu Uyên:
- Lão Tần, tối hôm qua ông mơ thấy gì?
Tần Duyệt nghe thấy có chuyện, lập tức dựng thắng lên lỗ tai nhỏ bát quái nghiêm túc lắng nghe, chén cháo trong tay đều chưa húp một ngụm.
Tần Hiếu Uyên nghe xong, cười ha ha một tiếng:
- Tôi nói chuyện hoang đường gì hả?
Ký Như Vân liếc mắt:
- Tối hôm qua ông cười rất nhiều, khiến cho tôi giật mình mấy lần! Nếu không phải nhiều năm như vậy, ôi còn cho rằng ông có bệnh gì giấu tôi!
Tần Hiếu Uyên nhịn không được nở nụ cười
- Thật à? Ai nha, hai ngày này tâm tình cực kỳ tốt!
Không sai, từ sau khi Trần Thương phẫu thuật thành công cho Khổng Gia Huy, con trai của Khổng Tường Dân, giống như chuyện tốt liên tục kéo đến.
Thậm chí có khả năng đến cuối năm nay, sang năm đầu năm bản thân sẽ được thăng nửa cấp, nhiệm một chức vụ gì đó.
Đây là tin tức mà một chủ nhiệm phía trên Viện ủy để lộ ra!
Nghĩ tới đây, tự nhiên Tăn Hiếu Uyên càng ngày càng cảm thấy tiểu Trần thật là có số cho cha vợ nhờ.
Kỳ thật, tư lịch của lão Tân cũng đủ rồi, nhưng chỉ có bối cảnh và nội tình là chưa đủ.
Dù sao ông đi được tới đoạn đường này, toàn dựa vào quý nhân tương trợ, vốn ông xuất thân bình thường, những năm này, có thành tựu như thế này, đã là rất giỏi rồi.
Không ngờ, năm nay lại còn làm được quen lãnh đạo Khổng!
Khoảng thời gian này, Tần Hiếu Uyên thường đi xuống khoa chỉnh hình xem xét, thấy Khổng Gia Huy càng ngày càng tốt, Tần Hiếu Uyên còn muốn vui mừng hơn cả cha của anh ta.
Còn có chuyện của Chu Tuyên Văn.
Khoảng thời gian này Chu Tuyên Văn tới tìm ông xin lỗi, Tần Hiếu Uyên căn bản không gặp anh ta.
Kiểu người này, có gặp hay không cũng không có gì khác nhau!
Thậm chí Chu Tuyên Văn còn đi vào khoa cấp cứu dập đầu xin lỗi Tiểu Lâm.
Chuyện này ở khoa cấp cứu cũng thổi lên một trận bão tấp nhỏ.
Dọa đến Tiểu Lâm xoay người chạy.
Kiểu người này, là điển hình sợ mạnh kẻ yếu, hơn nữa không có nguyên tắc, không có điểm mấu chốt.
Sau khi cha vợ anh ta biết được, bị chọc tức đến nỗi phải nhập viện.
Còn Chu Tuyên Văn giống như hoàn toàn biến mất khỏi tỉnh Đông Dương.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Tân Hiếu Uyên khẽ hát đi đến tòa hành chính, vừa vặn lúc từ thang máy ra, phát hiện một người chờ ở cửa.
Tần Hiếu Uyên lập tức hiếu kỳ sững sờ:
- Thư ký Đàm, vì sao hôm nay tới sớm như vậy?
Khuôn mặt Đàm Lập Quốc ủy khuất:
- Lão Tân, ông suy nghĩ sao rồi?
Tần Hiếu Uyên sững sờ, nhìn hai mắt Đàm Lập Quốc chứa đầy hàm oan, lập tức mở cửa nói:
- Vào trong rồi nói.
Sau khi đi vào, Đàm Lập Quốc vội vàng nói:
- Lão Tân, tôi đối với ông như thế nào?
Tân Hiếu Uyên nghe xong lời này, lập tức ngây ngẩn cả người, ông ta làm gì mình trong lòng ông không có chút ấn tượng sao?
Những năm này ngẩng chân ông không ít?
Nhưng... Gần đây tựa như cũng không tệ lắm.
Tân Hiếu Uyên cảm thấy đưa tay không đánh mặt người khóc, nhìn dáng vẻ đáng thương của thư ký Đàm này, lập tức nói:
- Ổn, cực kỳ tốt!
Đàm Lập Quốc vừa nhìn Tân Hiếu Uyên đã biết là trái lương tâm!
Dù sao cũng là đối thủ cũ, là bạn nối khố, hợp tác với nhau gần mười năm nhỉ?
Nói câu không dễ nghe, Đàm Lập Quốc còn hiểu rõ Tần Hiếu Uyên hơn Ký Như Vân!
Lập tức nói:
- Lão Tần, ông cũng đừng có trái lương tâm, hôm nay tôi tới là cố ý muốn củng ông ngồi xuống trò chuyện!
- Trước kia là do tôi không tốt, chuyện này, tôi đã nghĩ thật lâu.
Nghe Đàm Lập Quốc thắng thắn thừa nhận, lão Tần lập tức có chút không hiểu.
Gần đây làm sao vậy nhỉ..
Mọi việc lớn đều thuận lợi, đây là chuyện tốt, nhưng lại khiến cho lão Tăn có cảm giác như đang sống trong mơ!
Nhìn đối thủ cũ gần đây lại xoay mặt 180 độ, Tân Hiếu Uyên còn có chút không kịp thích ứng.
Thật lâu... Tần Hiếu Uyên thở dài, ai... Nhiều năm như vậy đều chưa từng thoải mái như thế?
.....
.....
Khoảng thời gian này, khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện càng ngày càng có rất nhiều công việc, không có bất kỳ nguyên nhân gì!
Người bệnh bị vấn đề về cơ thịt càng ngày tăng càng nhiều, điều này làm cho Giang Đào tự nhiên cũng cao hứng hơn rất nhiều.
Dù sao, phẫu thuật nhiều, thì tiền nhận được cũng càng nhiều.
Hơn nữa mấu chốt nhất là, đến Tỉnh Nhị Viện khâu cơ đều là người có bản lĩnh có năng lực được giới thiệu tới, như họ hàng cục trưởng trong cục, bạn bè viện trưởng, quan hệ với khoa chủ nhiệm, vân vân..
Điều này làm cho Giang Đào cực kỳ kinh ngạc, chẳng lẽ... khoa cấp cứu Tỉnh Nhị Viện đang che giấu một bí mật không muốn người biết?
Nhưng, những người đến đây đều tìm Trần Thương, chuyện này khiến cho Giang Đào hết sức tò mò.
Rốt cuộc vì sao?
Chẳng lẽ Trần Thương thật sự có chỗ gì hơn người?
Đến cùng chỗ hơn người là chỗ nào?
Chỉ là, Trần Thương phẫu thuật anh ta không tham gia, trên cơ bản đều là An Ngạn Quân giúp đỡ, mà Giang Đảo, trở thành một cu li ghi lại lịch bệnh.
Nghĩ tới đây, trong lòng Giang Đào tự nhiên khó chịu, nhưng không ngăn cản được sự tò mò trong lòng, anh ta vẫn rất muốn biết rõ hư thực.
Bên trong phòng làm việc người không nhiều, tất cả mọi người đều tương đối bận rộn, mà Tân Duyệt đang giúp Trần Thương chỉnh lý tư liệu.
Năm 2020, Quốc Tự Nhiên tự mình thông báo.
Trước ngày 20 tháng 3, sẽ hoàn thành tương quan đưa ra.
Nhưng trước đó, Trần Thương cần hoàn thành đem đầu đề và giai đoạn trước nghiên cứu hoàn thành, rất rõ rằng, Trần Thương là chưởng quỹ vung tay, Tân Duyệt là nha hoàn chân chạy, chỉ là, chỉ cần làm việc vì Trần Thương, Tân Duyệt làm gì đều cũng vui lòng, hơn nữa còn rất đắc ý.
Bằng không đến lúc đó chuyên gia tổ chức xét duyệt và vòng cuối ở lại sẽ không bị gây khó dễ.
Tên đầy đủ của Quốc Tự Nhiên là quỹ ngân sách khoa học tự nhiên quốc gia của hạng mục dự án, đây là được xét duyệt từ Bộ Khoa học và Công nghệ.
Đối với đầu đề có lẽ rất nhiều người không hiểu rõ, bình thường nhất cũng là viện cấp dự án, trong nội viện phải có người gánh chịu tài chính, tạo điều kiện cho ngươi nghiên cứu, nhưng tiền cũng sẽ không quá nhiều, trên cơ bản khoảng hai ba vạn.
Tiếp đó liền là dự án cấp thành phố đầu đề, dự án cấp tỉnh thính, dự án cấp quốc gia, các loại hạng mục Quốc Tự Nhiên.
Có thể xin một hạng mục của Quốc Tự Nhiên, đây đại biểu cho năng lực nghiên cứu khoa học của một bệnh viện.
Giang Đào viết bệnh lịch viết đến nỗi cực kỳ nhàm chán, thế là quyết định tìm Tân Duyệt nói chuyện, khoảng thời gian này thái độ Tân Duyệt hình như cũng không dễ chịu với mình, điều này làm cho Giang Đào buồn bực, đến cùng lúc đầu nói sai lời?
Giang Đào nhịn không được hỏi:
- Bác sĩ Tần, bác sĩ Trần am hiểu nhất là phẫu. thuật gì?
Vừa nhắc tới Trần Thương, tinh thần Tần Duyệt lập tức tỉnh táo:
-A? Anh hỏi Trần Thương à?
Giang Đảo gật đầu:
- Đúng, tôi thấy cậu ta phẫu thuật gì cũng tham gia, rốt cuộc bác sĩ Trần tinh thông cái gì?
Tần Duyệt nghe xong, cái này còn cần nghĩ lại? Trần Thương là thiên hạ đệ nhất nha!
Không gì làm không được, cái gì cũng biết!
- Trần Thương cái gì cũng đều làm rất tốt!
Một câu, khiến cho Giang Đào ngây ngẩn cả người:
- Tôi nói chính là Trần Thương có năng khiếu gì? Em biết không?
Tần Duyệt nghe Giang Đào nói, trong miệng không ngừng nói thầm: Trần Thương có năng khiếu gì....Năng khiếu
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương