Bác Sĩ Trình, Đừng Hòng Chạy Thoát!
Chương 42: Gặp lại hạ uyên ngọc
Trình Hạo Lạc và Lục Uyển Kỳ có một điểm rất giống nhau, đó chính là tham công tiếc việc. Sinh ra trong gia đình có nhiều tình yêu thương nên anh em họ Trình cũng có được rất nhiều ưu ái. Họ được làm những việc họ thích và được sống đúng với chính con người của họ. Khác với những gia tộc giàu có, nhà họ Trình luôn lấy hạnh phúc của con để làm mục tiêu cố gắng, đó cũng là lý do tại sao Trình Hạo Lạc lại làm bác sĩ mà không phải một chiếc ghế giám đốc hay chủ tịch của Trình thị.
Trình Tử Nhân đam mê kinh doanh từ nhỏ và để ngồi lên chiếc ghế chủ tịch anh cũng đã phải đánh đổi và cố gắng rất nhiều. Cả hai anh em bọn họ đều có năng lực và có đam mê để giữ lửa với cái nghề mà mình đã chọn. Có lẽ vì vậy mà danh tiếng cả hai thiếu gia họ Trình luôn là tâm điểm chú ý của tất cả các buổi tiệc hay họp báo hoàng gia.
Trình Hạo Lạc đang ngồi xem lại hồ sơ bệnh án ở bệnh viện thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Anh đưa tay tìm đến điện thoại nhìn thấy danh bạ “anh trai” liền bắt máy.
- Em nghe.
“Tối nay có buổi tiệc các gia tộc, em cùng Uyển Kỳ nhớ tới.”
- Vâng, em biết rồi.
Tắt máy Trình Tử Nhân anh liền quay lại với công việc. Việc tham gia buổi tiệc đã được anh sắp xếp từ trước. Bao năm đi một mình, đến cuối cùng anh cũng có người sánh vai đi cùng.
Chiều hôm ấy, anh gọi điện báo Trình gia rước Bảo Bảo. Sau đó liền rời bệnh viện trở về nhà để đón vợ yêu xinh đẹp. Uyển Kỳ đã chuẩn bị xong, cô khoác lên mình chiếc đầm dự tiệc đầy sang trong. Phần trước cúp ngực khoe trọn vòng một căng tròn quyến rũ. Bên dưới là phần váy dài qua mắt cá chân. Đôi chân thon gọn được khoe khéo qua tà xẻ dài. Mái tóc xoăn xõa dài đầy nữ tính và ma mị. Hạo Lạc khẽ cười tiến lại vòng qua chiếc eo nhỏ nhắn bóp nhẹ. Môi anh chạm lên cổ cô khẽ mơn trớn.
- Xinh đẹp như vậy sao anh nỡ đưa em ra đường đây.
- Anh thật là, ưm… ướt hết cổ em.
Hạo Lạc khẽ cười hôn lên môi cô. Thật muốn ở nhà làm chuyện khác trong bộ dáng này của cô. Nhưng buổi tiệc lại không thể không đi, anh thầm tiếc nuối nhìn cô.
- Tối nay cho anh nhé.
- Để tối rồi tính, anh màu vào tắm rửa thay đồ.
Hạo Lạc khẽ cười tiến vào nhà vệ sinh. Bên ngoài, Uyển Kỳ đã chuẩn bị hàng loạt các phụ kiện cho anh. Hạo Lạc bước ra với bộ vest lịch lãm, Uyển Kỳ nhìn thôi cũng phải thầm cảm thán vì độ đẹp trai của chồng mình. Giúp anh thắt cà vạt, đeo đồng hồ rồi cùng anh sánh bước rời khỏi nhà.
Cả hai sánh bên nhau thật sự đẹp đôi. Buổi tiệc diễn ra, anh cùng cô bước vào không khỏi thu hút sự chú ý của những ánh mắt xung quanh. Tuy không tham gia vào thương trường nhưng với cương vị là nhị thiếu Trình thị thì ai nấy đều phải cúi đầu và nhường anh một bước.
Một lát sau, Tử Nhân sánh vai cùng Phi Nhã bước vào. Chính thức công khai người vợ trong đồn đoán của những tháng qua. Sự đẹp đôi của Tử Nhân và Phi Nhã cũng không khiến ít người ganh tỵ. Uyển Kỳ tiến lại thì thầm vào tai Phi Nhã gì đó rồi cả hai bật cười. Hai anh chồng đứng đó thật chất cũng chỉ là tô điểm thêm cho bức tranh sinh động.
Lần gặp mặt này khiến cánh nhà báo vô cùng thích thú bởi sự thân thiết, tình cảm của hai nàng dâu Trình gia. Họ thật sự là một gia đình đầy hạnh phúc và ấm áp. Để nói về sự “trong ấm ngoài êm” thì ai có thể vượt mặt Trình gia?
Sau một lúc bận bịu với việc chào hỏi thì Uyển Kỳ đã mệt lả. Hạo Lạc khẽ cười để cô ngồi ăn uống ở quầy còn mình tiếp tục với công việc xã giao. Chưa đầy 5 phút cô đã bị tiếng ồn ào làm cho khó chịu. Quay người lại liền bắt gặp phải Hạ Uyên Ngọc. Dự không quan tâm nhưng ả lại tiến về phía cô cùng nụ cười khẩy.
- Ô, chị hai yêu dấu đây sao? Lâu rồi không gặp, chị vẫn khỏe chứ?
- Vẫn khỏe, cảm ơn.
- Nhưng mà sao chị lại ở đây? Hay là lại lấy danh đại tiểu thư của Hạ thị? À mà quên, Hạ thị bây giờ chỉ có mỗi tôi là tiểu thư duy nhất thôi.
Uyển Kỳ lắc nhẹ ly rượu trên tay nhấp một ngụm. Cô nhớ về tựa đề bài báo hôm trước rồi lại nhếch nhẹ môi trước sự hống hách của Hạ Uyên Ngọc. Hạ thị trên bờ vực phá sản mà ả ta vẫn nghĩ rằng mình còn là tiểu thư đài cát. Nhìn bộ dáng này một chút động lòng thương của Uyển Kỳ ngày hôm đó đã hoàn toàn biến mất, lý ra cô nên biết rằng đó là quả báo mà bọn họ đáng phải nhận lấy.
- Tôi cũng không rảnh mà tranh chức tiểu thư của cô.
- Nói thì hay lắm, bao năm qua rời khỏi Hạ gia mà chị vẫn sống được như bây giờ thì tôi cũng tự khâm phục chị. Bây giờ chị quay lại, Hạ gia cũng không bao giờ chào đón chị!
- Tôi sẽ cảm ơn rất nhiều nếu mấy người làm như vậy. Tốt nhất là đừng dây dư và làm phiền đến tôi!
Cô thật sự không muốn nói nhiều cùng Uyên Ngọc. Đứng dậy dự bỏ đi liền bị một cánh tay giật ngược lại, Uyên Ngọc trừng mắt quát lớn.
- Chị còn ở đây làm gì? Mau cút ra khỏi đây! Chị không có danh nghĩa để được đứng đây như tôi chị biết không?
Uyển Kỳ cau mày nhìn thấy Hạo Lạc đang đi lại phía mình. Cô gạt tay ả ra, khuôn mặt không lấy một cảm xúc. Tay cho vào túi xách lấy ra một tấm danh thiếp thảy lên người ả.
- Tư cách là thư ký của Trạch thị và là thiếu phu nhân của Trình gia!
Vừa lúc anh đi lại cô đã khoác tay vào tay anh. Uyên Ngọc nhặt tấm danh thiếp liên tục lắc đầu.
- Không thể, chị không thể thành công hơn tôi được.
Hạo Lạc chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị cô kéo ra khỏi bữa tiệc. Trên xe trở về nhà cô liền kể hết khiến anh lo lắng.
- Vợ à, em ổn chứ?
- Em không sao, em sẽ không cho phép họ làm hại đến em hay gia đình chúng ta… tuyệt đối không!
Trình Tử Nhân đam mê kinh doanh từ nhỏ và để ngồi lên chiếc ghế chủ tịch anh cũng đã phải đánh đổi và cố gắng rất nhiều. Cả hai anh em bọn họ đều có năng lực và có đam mê để giữ lửa với cái nghề mà mình đã chọn. Có lẽ vì vậy mà danh tiếng cả hai thiếu gia họ Trình luôn là tâm điểm chú ý của tất cả các buổi tiệc hay họp báo hoàng gia.
Trình Hạo Lạc đang ngồi xem lại hồ sơ bệnh án ở bệnh viện thì tiếng chuông điện thoại vang lên. Anh đưa tay tìm đến điện thoại nhìn thấy danh bạ “anh trai” liền bắt máy.
- Em nghe.
“Tối nay có buổi tiệc các gia tộc, em cùng Uyển Kỳ nhớ tới.”
- Vâng, em biết rồi.
Tắt máy Trình Tử Nhân anh liền quay lại với công việc. Việc tham gia buổi tiệc đã được anh sắp xếp từ trước. Bao năm đi một mình, đến cuối cùng anh cũng có người sánh vai đi cùng.
Chiều hôm ấy, anh gọi điện báo Trình gia rước Bảo Bảo. Sau đó liền rời bệnh viện trở về nhà để đón vợ yêu xinh đẹp. Uyển Kỳ đã chuẩn bị xong, cô khoác lên mình chiếc đầm dự tiệc đầy sang trong. Phần trước cúp ngực khoe trọn vòng một căng tròn quyến rũ. Bên dưới là phần váy dài qua mắt cá chân. Đôi chân thon gọn được khoe khéo qua tà xẻ dài. Mái tóc xoăn xõa dài đầy nữ tính và ma mị. Hạo Lạc khẽ cười tiến lại vòng qua chiếc eo nhỏ nhắn bóp nhẹ. Môi anh chạm lên cổ cô khẽ mơn trớn.
- Xinh đẹp như vậy sao anh nỡ đưa em ra đường đây.
- Anh thật là, ưm… ướt hết cổ em.
Hạo Lạc khẽ cười hôn lên môi cô. Thật muốn ở nhà làm chuyện khác trong bộ dáng này của cô. Nhưng buổi tiệc lại không thể không đi, anh thầm tiếc nuối nhìn cô.
- Tối nay cho anh nhé.
- Để tối rồi tính, anh màu vào tắm rửa thay đồ.
Hạo Lạc khẽ cười tiến vào nhà vệ sinh. Bên ngoài, Uyển Kỳ đã chuẩn bị hàng loạt các phụ kiện cho anh. Hạo Lạc bước ra với bộ vest lịch lãm, Uyển Kỳ nhìn thôi cũng phải thầm cảm thán vì độ đẹp trai của chồng mình. Giúp anh thắt cà vạt, đeo đồng hồ rồi cùng anh sánh bước rời khỏi nhà.
Cả hai sánh bên nhau thật sự đẹp đôi. Buổi tiệc diễn ra, anh cùng cô bước vào không khỏi thu hút sự chú ý của những ánh mắt xung quanh. Tuy không tham gia vào thương trường nhưng với cương vị là nhị thiếu Trình thị thì ai nấy đều phải cúi đầu và nhường anh một bước.
Một lát sau, Tử Nhân sánh vai cùng Phi Nhã bước vào. Chính thức công khai người vợ trong đồn đoán của những tháng qua. Sự đẹp đôi của Tử Nhân và Phi Nhã cũng không khiến ít người ganh tỵ. Uyển Kỳ tiến lại thì thầm vào tai Phi Nhã gì đó rồi cả hai bật cười. Hai anh chồng đứng đó thật chất cũng chỉ là tô điểm thêm cho bức tranh sinh động.
Lần gặp mặt này khiến cánh nhà báo vô cùng thích thú bởi sự thân thiết, tình cảm của hai nàng dâu Trình gia. Họ thật sự là một gia đình đầy hạnh phúc và ấm áp. Để nói về sự “trong ấm ngoài êm” thì ai có thể vượt mặt Trình gia?
Sau một lúc bận bịu với việc chào hỏi thì Uyển Kỳ đã mệt lả. Hạo Lạc khẽ cười để cô ngồi ăn uống ở quầy còn mình tiếp tục với công việc xã giao. Chưa đầy 5 phút cô đã bị tiếng ồn ào làm cho khó chịu. Quay người lại liền bắt gặp phải Hạ Uyên Ngọc. Dự không quan tâm nhưng ả lại tiến về phía cô cùng nụ cười khẩy.
- Ô, chị hai yêu dấu đây sao? Lâu rồi không gặp, chị vẫn khỏe chứ?
- Vẫn khỏe, cảm ơn.
- Nhưng mà sao chị lại ở đây? Hay là lại lấy danh đại tiểu thư của Hạ thị? À mà quên, Hạ thị bây giờ chỉ có mỗi tôi là tiểu thư duy nhất thôi.
Uyển Kỳ lắc nhẹ ly rượu trên tay nhấp một ngụm. Cô nhớ về tựa đề bài báo hôm trước rồi lại nhếch nhẹ môi trước sự hống hách của Hạ Uyên Ngọc. Hạ thị trên bờ vực phá sản mà ả ta vẫn nghĩ rằng mình còn là tiểu thư đài cát. Nhìn bộ dáng này một chút động lòng thương của Uyển Kỳ ngày hôm đó đã hoàn toàn biến mất, lý ra cô nên biết rằng đó là quả báo mà bọn họ đáng phải nhận lấy.
- Tôi cũng không rảnh mà tranh chức tiểu thư của cô.
- Nói thì hay lắm, bao năm qua rời khỏi Hạ gia mà chị vẫn sống được như bây giờ thì tôi cũng tự khâm phục chị. Bây giờ chị quay lại, Hạ gia cũng không bao giờ chào đón chị!
- Tôi sẽ cảm ơn rất nhiều nếu mấy người làm như vậy. Tốt nhất là đừng dây dư và làm phiền đến tôi!
Cô thật sự không muốn nói nhiều cùng Uyên Ngọc. Đứng dậy dự bỏ đi liền bị một cánh tay giật ngược lại, Uyên Ngọc trừng mắt quát lớn.
- Chị còn ở đây làm gì? Mau cút ra khỏi đây! Chị không có danh nghĩa để được đứng đây như tôi chị biết không?
Uyển Kỳ cau mày nhìn thấy Hạo Lạc đang đi lại phía mình. Cô gạt tay ả ra, khuôn mặt không lấy một cảm xúc. Tay cho vào túi xách lấy ra một tấm danh thiếp thảy lên người ả.
- Tư cách là thư ký của Trạch thị và là thiếu phu nhân của Trình gia!
Vừa lúc anh đi lại cô đã khoác tay vào tay anh. Uyên Ngọc nhặt tấm danh thiếp liên tục lắc đầu.
- Không thể, chị không thể thành công hơn tôi được.
Hạo Lạc chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị cô kéo ra khỏi bữa tiệc. Trên xe trở về nhà cô liền kể hết khiến anh lo lắng.
- Vợ à, em ổn chứ?
- Em không sao, em sẽ không cho phép họ làm hại đến em hay gia đình chúng ta… tuyệt đối không!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương