Bác Sĩ Từ, Không Chạy Thoát Được Đâu
Chương 22: Kyo
*Phần này các câu thoại của nhân vật đều là tiếng Nhật nhé!
Tên béo lúc này mới đứng dậy cười hì hì.
“Ây cha, con gái ngài Hiro ngon phết đấy có điều hơi yếu. Sau này có gì cần giúp đỡ cứ nhờ tôi nhé.”
Hiro tức điên đấm hắn ta một cú làm hắn ta ngã lăn quay thế mà hắn vẫn giữ giọng điệu đùa cợt.
“Làm gì mà nóng thế, ngài cứ coi như ngài bán con gái cho tôi thôi. Chúng ta vẫn còn làm ăn dài dài mà.”
“Mau lôi hắn ta ngoài. Ngay đi.”
Hiro hét to, mắt tối sầm lại. Giờ đây ông như chết lặng đi… Đứa con gái cưng của ông mà phải chịu cảnh như vậy, để tên chó chết đó hãm hiếp. Ông phải làm sao? Phải làm sao đây? Ông phải giết hắn ta, bằng mọi cách phải giết hắn ta.
Trong cái giới này, thù ghét ai mà muốn giết thì cũng phải xóa sạch dấu vết không để truy ra dù có chức quyền cao đến mấy. Phải làm sao giết mà không để mọi người biết, có thù chắc chắn phải trả nhưng trả làm sao không để thế lực chống sau lưng hắn trả thù. Vừa nguy hiểm cho bản thân vừa nguy hiểm cho thuộc hạ dưới trướng.
Yuki nằm trong phòng bệnh, dây cắm đầy người. Thân thể hiện rõ lên nhiều vết bầm tím đen nhìn xót xa vô cùng. Bác sĩ vừa thông báo nếu chỉ chậm trễ một chút thì có thể cô đã mất mạng. Rạn xương sườn, thân thể nhiều nơi bị gãy xương, vết thương trong lẫn vết thương ngoài da. Người con gái chưa bao giờ vướng chút bụi trần giờ đây đã bị vấy bẩn.
“Kyo.”
“Có tôi.”
“Giết hắn ta. Bằng mọi cách phải giết hắn ta. Đừng để lại dấu vết?”
“Rõ.”
Người tên Kyo vụt đi như bóng đen. Anh ta là người của gia tộc ninja đã thất truyền, họ rất hiếm để bắt gặp. Cách giết người khéo léo, tàn bạo và chưa bao giờ để lại dấu vết nên họ được đánh giá là những sát thủ cấp cao. Trong một lần đi du lịch tại vùng ngoại ô xa xôi, Hiro vô tình cưu mang anh và anh đã trở thành cánh tay phải đắc lực của ông, trung thành hầu hạ dưới trướng ông. Đối với anh ta, ông chủ Hiro là người rất tốt bụng, chưa bao giờ sai anh ta giết người bừa bãi nhưng tên béo này thì khác.
Bản thân của Kyo cũng muốn giết hắn! Kyo đã thích Yuki từ lâu nhưng vì quan hệ chủ tớ nên anh đành giấu nhẹm tình cảm này đi. Hôm nay do khách tới đông, anh phải lặng lẽ bảo vệ cho ngài Hiro mà không bảo vệ được cô. Anh ta tự trách bản thân mình vô cùng.
Tên béo này, anh phải tự tay giết hắn!
Bóng đen di chuyển thoăn thoắt trong đêm, chẳng mấy chốc Kyo đã tới khách sạn tên béo đang ở. Thuộc hạ được bố trí dày đặc xung quanh, ngay cả trước cửa phòng hắn ta cũng có. Nhưng sao làm khó được anh, Kyo khéo léo luồn lách vào trong khách sạn, giả làm người phục vụ đưa đồ ăn vào phòng tên béo rồi ra tay.
Chỉ cần nói rằng “Khách sạn tặng đồ ăn miễn phí.” thì tên tham ăn như hắn ta sẽ dễ dàng dính bẫy. Nếu không thành công thì anh sẽ tự tay xử cả hắn lẫn thuộc hạ.
Đừng bao giờ coi thường một ninja! Đó là câu nói khi qua nước Nhật ai cũng phải biết.
Kyo còn tưởng mình phải tốn tí sức xử lí mà chẳng ngờ tên béo ấy lại ngu đến vậy. Chưa gì đã mắc bẫy ở kế hoạch A, thế càng dễ giải quyết.
Vừa vào tới phòng, anh đã rút con dao giấu trong tay áo, khéo léo cắt ngay động mạch cổ của hắn ta. Kyo lại rạch thêm vài đường trên người hắn, toàn là những chỗ hiểm khiến hắn ta chẳng bao lâu đã tắc thở mà chết.
Mọi chuyện xảy ra đều chưa tới 3 phút. Quả là kinh người.
Tên béo lúc này mới đứng dậy cười hì hì.
“Ây cha, con gái ngài Hiro ngon phết đấy có điều hơi yếu. Sau này có gì cần giúp đỡ cứ nhờ tôi nhé.”
Hiro tức điên đấm hắn ta một cú làm hắn ta ngã lăn quay thế mà hắn vẫn giữ giọng điệu đùa cợt.
“Làm gì mà nóng thế, ngài cứ coi như ngài bán con gái cho tôi thôi. Chúng ta vẫn còn làm ăn dài dài mà.”
“Mau lôi hắn ta ngoài. Ngay đi.”
Hiro hét to, mắt tối sầm lại. Giờ đây ông như chết lặng đi… Đứa con gái cưng của ông mà phải chịu cảnh như vậy, để tên chó chết đó hãm hiếp. Ông phải làm sao? Phải làm sao đây? Ông phải giết hắn ta, bằng mọi cách phải giết hắn ta.
Trong cái giới này, thù ghét ai mà muốn giết thì cũng phải xóa sạch dấu vết không để truy ra dù có chức quyền cao đến mấy. Phải làm sao giết mà không để mọi người biết, có thù chắc chắn phải trả nhưng trả làm sao không để thế lực chống sau lưng hắn trả thù. Vừa nguy hiểm cho bản thân vừa nguy hiểm cho thuộc hạ dưới trướng.
Yuki nằm trong phòng bệnh, dây cắm đầy người. Thân thể hiện rõ lên nhiều vết bầm tím đen nhìn xót xa vô cùng. Bác sĩ vừa thông báo nếu chỉ chậm trễ một chút thì có thể cô đã mất mạng. Rạn xương sườn, thân thể nhiều nơi bị gãy xương, vết thương trong lẫn vết thương ngoài da. Người con gái chưa bao giờ vướng chút bụi trần giờ đây đã bị vấy bẩn.
“Kyo.”
“Có tôi.”
“Giết hắn ta. Bằng mọi cách phải giết hắn ta. Đừng để lại dấu vết?”
“Rõ.”
Người tên Kyo vụt đi như bóng đen. Anh ta là người của gia tộc ninja đã thất truyền, họ rất hiếm để bắt gặp. Cách giết người khéo léo, tàn bạo và chưa bao giờ để lại dấu vết nên họ được đánh giá là những sát thủ cấp cao. Trong một lần đi du lịch tại vùng ngoại ô xa xôi, Hiro vô tình cưu mang anh và anh đã trở thành cánh tay phải đắc lực của ông, trung thành hầu hạ dưới trướng ông. Đối với anh ta, ông chủ Hiro là người rất tốt bụng, chưa bao giờ sai anh ta giết người bừa bãi nhưng tên béo này thì khác.
Bản thân của Kyo cũng muốn giết hắn! Kyo đã thích Yuki từ lâu nhưng vì quan hệ chủ tớ nên anh đành giấu nhẹm tình cảm này đi. Hôm nay do khách tới đông, anh phải lặng lẽ bảo vệ cho ngài Hiro mà không bảo vệ được cô. Anh ta tự trách bản thân mình vô cùng.
Tên béo này, anh phải tự tay giết hắn!
Bóng đen di chuyển thoăn thoắt trong đêm, chẳng mấy chốc Kyo đã tới khách sạn tên béo đang ở. Thuộc hạ được bố trí dày đặc xung quanh, ngay cả trước cửa phòng hắn ta cũng có. Nhưng sao làm khó được anh, Kyo khéo léo luồn lách vào trong khách sạn, giả làm người phục vụ đưa đồ ăn vào phòng tên béo rồi ra tay.
Chỉ cần nói rằng “Khách sạn tặng đồ ăn miễn phí.” thì tên tham ăn như hắn ta sẽ dễ dàng dính bẫy. Nếu không thành công thì anh sẽ tự tay xử cả hắn lẫn thuộc hạ.
Đừng bao giờ coi thường một ninja! Đó là câu nói khi qua nước Nhật ai cũng phải biết.
Kyo còn tưởng mình phải tốn tí sức xử lí mà chẳng ngờ tên béo ấy lại ngu đến vậy. Chưa gì đã mắc bẫy ở kế hoạch A, thế càng dễ giải quyết.
Vừa vào tới phòng, anh đã rút con dao giấu trong tay áo, khéo léo cắt ngay động mạch cổ của hắn ta. Kyo lại rạch thêm vài đường trên người hắn, toàn là những chỗ hiểm khiến hắn ta chẳng bao lâu đã tắc thở mà chết.
Mọi chuyện xảy ra đều chưa tới 3 phút. Quả là kinh người.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương