Bạn Cùng Bàn Chúng Ta Kết Hôn Đi
Chương 11
Lục Nhiên Thành mua vật dụng xong thì chuyền vào trong cho cô, anh ngồi ngoài sofa xem lại những tấm ảnh mà anh nhờ bạn mình mới có được, vốn ngay từ đầu anh cũng không muốn quan tâm.
Nhưng bạn cùng bàn của anh quá ngốc nghếch bị người khác lừa như vậy vẫn đâm đầu thích người ta.
Cô bước ra ngoài, chiếc áo thun của Lục Nhiên Thành quá rộng so với cô, chiếc quần cũng rộng, nhưng dáng người nhỏ nhắn khiến anh nhìn cô có chút đáng yêu.
Tóc cô vừa mới gội nên vẫn còn ướt, Đinh Tiếu nhìn Lục Nhiên Thành nhưng tay vẫn đang lau tóc lên tiếng “ Cậu nói có chuyện muốn nói không phải sao? ”.
Anh cũng gật đầu cầm điện thoại đưa cho cô xem, trong đó là đoạn clip, và hình ảnh của Hứa Vĩ đi cùng người khác, bọn họ còn hôn môi nhau, bàn tay Đinh Tiếu có chút run run, mắt như không muốn tin.
Âm thanh trong đoạn clip không thể nào nhầm lẫn được, đó là Hứa Vĩ, anh ta nói với bạn gái kế khi được cô ấy hỏi “ Anh và con bé lớp dưới đang yêu nhau sao? ”.
Anh ta liền trả lời “ Trêu đùa một chút, hôm trước đám Lưu Đức bảo anh nếu cua được con bé ấy sẽ tùy anh sai bảo, nhưng thật không ngờ con bé đó thích anh thật, nhưng xong chuyện rồi cũng không cần nữa ”.
Từng lời nói Đinh Tiếu nghe rõ mồn một không thiếu sót một chữ, nước mắt cũng rơi ra, cô không phải tiếc, chỉ là tức giận, là buồn một chút, thật không ngờ cô ngày thường không sợ ai bây giờ lại bị anh ta chơi một vố đau như vậy bảo sao mà không tức chứ.
Bà đây ngày mai sẽ nói cho rõ rồi chia tay cái tên tra nam đó, nhất định khiến anh ta hối hận không thôi.
Lục Nhiên Thành lên tiếng, âm điệu nhàn nhạt “ Nếu cậu không tin ngày mai cứ đi theo ông đây, nhất định cho cậu tai nghe mắt thấy ” anh nhếch mép rất muốn tức giận với Đinh Tiếu nhưng không thể.
Đinh Tiếu không vui vẻ mấy, gật đầu “ Xin lỗi vì hiểu lầm cậu ”.
“ Ông đây không trách kẻ ngốc ” Lục Nhiên Thành nói.
Anh đứng dậy đi vào trong phòng ôm ra một gối một chăn đặt xuống sofa, không thể ngủ chung phòng, càng không thể để cô ngủ ngoài sofa được.
“ Cậu vào phòng tôi ngủ đi, tôi sẽ ngủ ở đây ”. Anh nhét vào tay cô một hộp sữa dâu, là loại cô vẫn hay uống, vẫn còn lạnh.
Cô mỉm cười gật đầu, hoá ra Lục Nhiên Thành cũng không đánh ghét như cô nghĩ.
Nhưng người ngủ ngon lành là Đinh Tiếu, còn Lục Nhiên Thành không tài nào ngủ được, sofa nhỏ quá khiến anh có chút khó chịu, ngồi dậy muốn đi tìm nước uống.
Bước chân anh dừng lại ở trước phòng ngủ, Đinh Tiếu trong vô thức bước ra khỏi phòng, vừa nhìn thấy Lục Nhiên Thành đã ôm lấy cậu vào lòng, miệng còn không ngừng nói “ Mẹ ơi! Tết này mẹ có về với Tiểu Tiếu không? ”
“ Tiểu Tiếu ở một mình rất chán, mẹ nhớ phải về ăn tết cùng Tiểu Tiếu nhé ” cô vừa nói nước mắt vừa rơi ra.
Lục Nhiên Thành nghe cô nói anh chỉ đứng bất động, mẹ cô đi xa sao? thường xuyên không về ăn tết nên cô mới thế này? cho đến khi tiếng thở đều đều trong lòng thì mới nhận ra Đinh Tiếu vậy mà lại tiếp tục ngủ rồi.
Nhấc cô lên bế vào lại trong phòng, cẩn thận đắp chăn cho cô.
Lục Nhiên Thành uống nước xong liền quay về sofa, hai má có chút ửng đỏ, cậu cố gắng nhắm mắt lại để ngủ, được một lúc mới có thể chìm vào giấc ngủ, nhưng trong đầu toàn là hình ảnh của Đinh Tiếu.
Đến tận sáng Đinh Tiếu mới nhờ được thở sửa khoá để vào nhà cũng may hôm nay là ngày nghĩ, nếu không kiểu này cô chắc chắn sẽ bị Lưu Đại Đại cho vào sổ đầu bài mất. Cô thay quần áo xong thì Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam cùng Lê Tư Tư đã đứng đợi ở cửa, hôm nay bọn họ có một phi vụ rất quan trọng.
“ Tiếu Tiếu! cái đồ tạo phản này lẹ lên cho ông ” Tiêu Tuấn Nam đứng bên ngoài hét vào trong nhà Đinh Tiếu.
Cô liền gấp gáp chạy ra “ Ra ngay ra ngày ma đừng giục ”.
Tiêu Tuấn Nam nhìn cô cười khinh bỉ, bình thường mạnh miệng lắm lần này thì hay rồi, bị người khác lừa thành nông nổi này, cũng thật là đáng đời cô.
Lê Tư Tư nghe xong liền tức giận sáng sớm đã gọi mắng Đinh Tiếu một trận khiến cô khóc không thành tiếng, chỉ có mỗi Lục Nhiên Thành là không nói gì không một chút cảm xúc nhìn cô, tay anh vẫn ôm quả bóng chuyền.
Hai cô nàng đi phía trước, Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam ôm quả bóng chuyền đi theo phía sau, cô đang cố năn nỉ Tư Tư đừng tức giận.
Nhưng khi đến trường chỉ có Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam vào trong còn cô và Tư Tư đi đến một cái quán gần đó có thể nhìn thấy họ đánh bóng chuyền. Hôm nay đám người Hứa Vĩ cũng đến tập trông anh ta vẫn còn vui vẻ khi cả đêm cô không rep tin nhắn.
Một chút buồn bã cũng không hiện lên gương mặt anh ta thật khiến Đinh Tiếu tức muốn chết đi sống lại. Không biết Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam định làm cái gì nữa thật sự khiến người ta tò mò.
Nhưng bạn cùng bàn của anh quá ngốc nghếch bị người khác lừa như vậy vẫn đâm đầu thích người ta.
Cô bước ra ngoài, chiếc áo thun của Lục Nhiên Thành quá rộng so với cô, chiếc quần cũng rộng, nhưng dáng người nhỏ nhắn khiến anh nhìn cô có chút đáng yêu.
Tóc cô vừa mới gội nên vẫn còn ướt, Đinh Tiếu nhìn Lục Nhiên Thành nhưng tay vẫn đang lau tóc lên tiếng “ Cậu nói có chuyện muốn nói không phải sao? ”.
Anh cũng gật đầu cầm điện thoại đưa cho cô xem, trong đó là đoạn clip, và hình ảnh của Hứa Vĩ đi cùng người khác, bọn họ còn hôn môi nhau, bàn tay Đinh Tiếu có chút run run, mắt như không muốn tin.
Âm thanh trong đoạn clip không thể nào nhầm lẫn được, đó là Hứa Vĩ, anh ta nói với bạn gái kế khi được cô ấy hỏi “ Anh và con bé lớp dưới đang yêu nhau sao? ”.
Anh ta liền trả lời “ Trêu đùa một chút, hôm trước đám Lưu Đức bảo anh nếu cua được con bé ấy sẽ tùy anh sai bảo, nhưng thật không ngờ con bé đó thích anh thật, nhưng xong chuyện rồi cũng không cần nữa ”.
Từng lời nói Đinh Tiếu nghe rõ mồn một không thiếu sót một chữ, nước mắt cũng rơi ra, cô không phải tiếc, chỉ là tức giận, là buồn một chút, thật không ngờ cô ngày thường không sợ ai bây giờ lại bị anh ta chơi một vố đau như vậy bảo sao mà không tức chứ.
Bà đây ngày mai sẽ nói cho rõ rồi chia tay cái tên tra nam đó, nhất định khiến anh ta hối hận không thôi.
Lục Nhiên Thành lên tiếng, âm điệu nhàn nhạt “ Nếu cậu không tin ngày mai cứ đi theo ông đây, nhất định cho cậu tai nghe mắt thấy ” anh nhếch mép rất muốn tức giận với Đinh Tiếu nhưng không thể.
Đinh Tiếu không vui vẻ mấy, gật đầu “ Xin lỗi vì hiểu lầm cậu ”.
“ Ông đây không trách kẻ ngốc ” Lục Nhiên Thành nói.
Anh đứng dậy đi vào trong phòng ôm ra một gối một chăn đặt xuống sofa, không thể ngủ chung phòng, càng không thể để cô ngủ ngoài sofa được.
“ Cậu vào phòng tôi ngủ đi, tôi sẽ ngủ ở đây ”. Anh nhét vào tay cô một hộp sữa dâu, là loại cô vẫn hay uống, vẫn còn lạnh.
Cô mỉm cười gật đầu, hoá ra Lục Nhiên Thành cũng không đánh ghét như cô nghĩ.
Nhưng người ngủ ngon lành là Đinh Tiếu, còn Lục Nhiên Thành không tài nào ngủ được, sofa nhỏ quá khiến anh có chút khó chịu, ngồi dậy muốn đi tìm nước uống.
Bước chân anh dừng lại ở trước phòng ngủ, Đinh Tiếu trong vô thức bước ra khỏi phòng, vừa nhìn thấy Lục Nhiên Thành đã ôm lấy cậu vào lòng, miệng còn không ngừng nói “ Mẹ ơi! Tết này mẹ có về với Tiểu Tiếu không? ”
“ Tiểu Tiếu ở một mình rất chán, mẹ nhớ phải về ăn tết cùng Tiểu Tiếu nhé ” cô vừa nói nước mắt vừa rơi ra.
Lục Nhiên Thành nghe cô nói anh chỉ đứng bất động, mẹ cô đi xa sao? thường xuyên không về ăn tết nên cô mới thế này? cho đến khi tiếng thở đều đều trong lòng thì mới nhận ra Đinh Tiếu vậy mà lại tiếp tục ngủ rồi.
Nhấc cô lên bế vào lại trong phòng, cẩn thận đắp chăn cho cô.
Lục Nhiên Thành uống nước xong liền quay về sofa, hai má có chút ửng đỏ, cậu cố gắng nhắm mắt lại để ngủ, được một lúc mới có thể chìm vào giấc ngủ, nhưng trong đầu toàn là hình ảnh của Đinh Tiếu.
Đến tận sáng Đinh Tiếu mới nhờ được thở sửa khoá để vào nhà cũng may hôm nay là ngày nghĩ, nếu không kiểu này cô chắc chắn sẽ bị Lưu Đại Đại cho vào sổ đầu bài mất. Cô thay quần áo xong thì Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam cùng Lê Tư Tư đã đứng đợi ở cửa, hôm nay bọn họ có một phi vụ rất quan trọng.
“ Tiếu Tiếu! cái đồ tạo phản này lẹ lên cho ông ” Tiêu Tuấn Nam đứng bên ngoài hét vào trong nhà Đinh Tiếu.
Cô liền gấp gáp chạy ra “ Ra ngay ra ngày ma đừng giục ”.
Tiêu Tuấn Nam nhìn cô cười khinh bỉ, bình thường mạnh miệng lắm lần này thì hay rồi, bị người khác lừa thành nông nổi này, cũng thật là đáng đời cô.
Lê Tư Tư nghe xong liền tức giận sáng sớm đã gọi mắng Đinh Tiếu một trận khiến cô khóc không thành tiếng, chỉ có mỗi Lục Nhiên Thành là không nói gì không một chút cảm xúc nhìn cô, tay anh vẫn ôm quả bóng chuyền.
Hai cô nàng đi phía trước, Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam ôm quả bóng chuyền đi theo phía sau, cô đang cố năn nỉ Tư Tư đừng tức giận.
Nhưng khi đến trường chỉ có Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam vào trong còn cô và Tư Tư đi đến một cái quán gần đó có thể nhìn thấy họ đánh bóng chuyền. Hôm nay đám người Hứa Vĩ cũng đến tập trông anh ta vẫn còn vui vẻ khi cả đêm cô không rep tin nhắn.
Một chút buồn bã cũng không hiện lên gương mặt anh ta thật khiến Đinh Tiếu tức muốn chết đi sống lại. Không biết Lục Nhiên Thành và Tiêu Tuấn Nam định làm cái gì nữa thật sự khiến người ta tò mò.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương