Bạn Cùng Bàn Chúng Ta Kết Hôn Đi
Chương 15
Hai người họ đi đến tiệm net gần trường, Lục Nhiên Thành sắc mặt vô cùng khó coi, anh bắn PUBG trên máy mà liên tục top 1 khiến Tiêu Tuấn Nam túa cả mồ hôi, bình thường anh rất ít khi đến tiệm net lại còn bắn PUBG kiểu này, nếu như chuyện này xảy ra thì chỉ có thể là tâm trạng cực kỳ cực kỳ xấu luôn.
“ Lục ca ca! anh là tâm trạng không tốt à ” Tiêu Tuấn Nam nhìn anh lên tiếng.
“ Cậu đoán xem? ” Lục Nhiên Thành nhướn mài có chút không vui nhìn Tuấn Nam.
Tiêu Tuấn Nam nghĩ một lúc liền lên tiếng nói tiếp “ Đinh Tiếu? ”.
Lục Nhiên Thành sắc mặt còn tối sầm hơn khi nghe đến cô “ Nhắc cô ấy làm gì? ” anh thật muốn tức chết với cô, có lòng tốt, ai mà cần cái lòng tốt gán ghép anh với người khác đó của cô chứ.
“ Lục ca ca của tôi ơi, cậu tâm trạng không tốt cái gì chứ, người ta sáng sớm đợi cậu đi học vậy mà cậu còn đi trước khiến cậu ấy trễ học bị phạt, cậu ấy không đánh chết cậu thì thôi, chứ ở đó cậu còn bày ra vẻ mặt này ” Tiêu Tuấn Nam lắc đầu thở dài một hơi, giọng điệu có chút trách móc.
Cậu không phải chơi với Đinh Tiếu ngày một ngày hai mà không biết tính của Đinh Tiếu, cô mà nổi giận thì coi như xong, đừng nói là ngày một ngày hai sẽ quên, một tháng vẫn còn ghim trong lòng.
Có lần Tống Thụy chỉ vô tình chọc giận Đinh Tiếu.
Bị Đinh Tiếu không nhìn mặt cả tháng trời mới nguôi giận.
Lục Nhiên Thành nghe xong có chút hoang mang, sững người mấy phút tay cũng không ấn lấy bàn phím nữa.
Cái gì chứ? Cô đợi anh nên mới trễ học sao? sao không ai nói anh nghe cái gì hết vậy, vậy từ sáng đến giờ sắc mặt của cô không tốt là vì chuyện này sao?
“ Cậu sao không nói sớm chứ ” Lục Nhiên Thành cầm balo lên để lại mấy đồng xong liền chạy vụt đi.
Tiêu Tuấn Nam bất ngờ không hiểu gì “ Nè Lục Nhiên Thành cậu đi đâu vậy ” hơi uổng công ông đây cúp học đi với cậu ta vậy mà cậu ta lại chạy đi như vậy.
Thôi chỉ đành ngồi đây chơi hết số tiền mà Lục Nhiên Thành bỏ lại nếu không sẽ rất uổng phí.
Anh vừa nhìn đồng hồ, vừa đạp xe chạy về nhà, giờ này đã tan học rồi, có khi cô đã về nhà rồi.
Cmn chuyện này mà là thật anh nhất định đánh chết bản thân mình.
Đinh Tiếu chắc chắn sẽ rất tức giận cho mà xem.
Nhớ lại hồi trưa anh còn lớn tiếng với cô như vậy, xong rồi lần này anh thật sự xong rồi phải làm sao đây? bây giờ xin lỗi có kịp không nhỉ?
Lục Nhiên Thành một mình đứng loay hoay trước cửa nhà của cô, không biết thế nào, bản thân cũng có chút lo lắng.
“ Lục Nhiên Thành! cậu làm gì trước nhà tôi vậy ” Đinh Tiếu tay giữ balo, còn đeo một cái iPod nhìn Lục Nhiên Thành đứng trước nhà cô cứ lóng nga lóng ngóng không biết là làm gì.
Anh nghe giọng cô liền giật phắng mình, đôi chân cũng cứng nhắc quay đầu lại nhìn cô.
Bắt gặp đôi mắt khó chịu của cô nhìn mình, anh có chút chột dạ, anh nhìn cô mất một lúc mới lên tiếng “ Chân cậu còn đau không? ”
“ Không đau, cậu có thể tránh ra cho tôi vào nhà không? ” Đinh Tiếu nhìn anh vô cùng vô cùng khó chịu.
Anh giật mình gật gù “ À..Ừ cậu vào đi ”
Đinh Tiếu mặc kệ anh, lướt qua còn không thèm nhìn mà đi thẳng vào trong nhà, cô đây không thèm nói chuyện với cậu ta.
Có chết cũng không thèm, ngày mai chắc chắn cô sẽ đi học sớm sau đó xin Lưu Đại Đại sang ngồi với Lư Mỹ dù sao cũng không thể ngồi được với Lê Tư Tư vì cô biết chắc chắn cái tên Tiêu Tuấn Nam đó không đồng ý đâu.
Qua hội khoẻ phù đổng là kỳ thi cuối kỳ, sau đó học thêm vài tuần là cuối năm rồi, không biết năm nay mẹ cô có về không.
Chỉ nghĩ đến nếu năm nay mẹ không về cô lại phải đón tết một mình rồi.
Đinh Tiếu thở hắc ra một hơi, cô ôm bài ra học, bây giờ chỉ có học, nếu học giỏi cô mới được mẹ công nhận, mới được sang Pháp cùng bà ấy nếu cô không cố gắng sẽ phải ở lại thành phố này một mình.
*
Sáng hôm sau cô đi học sớm, liền lên văn phòng giáo viên gặp giáo sư Lưu.
“ Thầy Lưu! em có chuyện muốn nói ” Đinh Tiếu đã mất cả đêm suy nghĩ, cô đã nghĩ rất nhiều chuyện khiến bản thân thay đổi, dáng vẻ ngoan ngoãn nhìn thấy ấy.
Khiến ông có chút giật mình nhìn cô như không muốn tin, bình thường cô rất quậy nhưng hôm nay lại bày ra cái dáng vẻ này “ Sao vậy? ”.
“ Em có thể xin đổi sang ngồi với Lư Mỹ không ạ ” Đinh Tiếu nhìn ông, giọng điệu mang chút cầu xin.
Lúc tối cô đã nghĩ đến chuyện, nếu cô cố gắng không được, học kỳ này lại bị điểm thấp sẽ kéo Lục Nhiên Thành đi theo, nếu như vậy cô cũng không muốn liên lụy đến người ta, cô học kém là do cô.
Dù sao Lư Mỹ cùng cô cũng có chút quen biết, thành tích của cô và cô ấy cũng có chút ngang nhau, thậm chí Đinh Tiếu còn cao hơn một bật, vậy nên cô không sợ liên lụy đến Lư Mỹ, cô ấy cũng rất hào phóng không quan tâm đến điểm số.
“ Sao vậy? em ngồi cạnh Nhiên Thành em ấy có thể kèm em học ” Giáo sư Lưu có chút thắc mắc, từ lúc ngồi cạnh Lục Nhiên Thành thì thành tích của Đinh Tiếu cũng có chút tiến bộ qua những bài kiểm tra thường xuyên sao con bé này lại đột nhiên muốn đổi chổ ngồi chứ.
Đinh Tiếu cũng thành thật nói với giáo sư Lưu “ Em cảm thấy thành tích em sẽ liên lụy đến cậu ấy, nên em xin đổi chổ ạ mong thầy chấp thuận ” cô cúi đầu như đang cầu xin giáo sư Lưu hãy đồng ý đi.
Mất một lúc cuối cùng giáo sư Lưu cũng đồng ý cho cô đổi chổ ngồi.
Cô gật đầu cảm ơn xong liền về lớp.
Lục Nhiên Thành ở bàn học, tay cầm điện thoại xem gì đó, bất giác ngẩn đầu bốn mắt nhìn nhau, Đinh Tiếu chột dạ quay đầu sang chổ khác.
Cô ôm lấy sách, cặp tất cả những thứ cần thiết đi lên bàn phía trên khác dãy xéo với phía Tư Tư ngồi cùng Lư Mỹ, cô cũng im lặng không nói một lời nào. Đúng lúc Lê Tư Tư cũng vừa vào lớp cô nàng nhìn thấy Đinh Tiếu ngồi cùng Lư Mỹ liền có chút bất ngờ.
Đành lên tiếng hỏi “ Sao cậu ngồi ở đây? ”.
“ Tớ vừa xin giáo sư Lưu đổi chổ rồi, thầy ấy cũng đồng ý ” Đinh Tiếu mỉm cười, cô tỏ ra vô cùng bình thản.
Lê Tư Tư cũng gật đầu đi về chổ ngồi.
Lư Mỹ nhìn Đinh Tiếu, xong cô nàng nằm dài ra bàn nghiên đầu nhìn Đinh Tiếu nói “ Tiếu Tiếu! cậu sao lại muốn đổi chổ ngồi với tớ vậy, chẳng phải ngồi với Lục Nhiên Thành sẽ tốt hơn sao? ”.
Cô nàng cảm thấy Lục Nhiên Thành rất giỏi, cái gì cũng giỏi vậy sao Đinh Tiếu lại đổi chổ đi chứ.
“ Vì tớ muốn ngồi cạnh cậu đó còn phải hỏi sao ” Đinh Tiếu mỉm cười trêu chọc, cốc vào đầu của Lư Mỹ một cái.
Cô nàng liền bĩu môi, liếc mắt xuống bàn cuối nhìn thấy Lục Nhiên Thành sắc mặt khó coi, cả người như toả ra sát khí.
“ Tiếu Tiếu! có phải Nhiên Thành thích cậu không? cậu đổi chổ mà sắc mặt cậu ta nhìn tớ như vừa mới cướp mất đồ của cậu ta vậy ” Lư Mỹ tò mò, bất an hỏi Đinh Tiếu.
“ Cậu nghĩ cái gì chứ, cậu ta sao mà lại thích người ngu ngốc như tớ, người như cậu ấy chỉ hợp với Liễu Thanh lớp bên ” Đinh Tiếu nhíu nhíu mài nhìn Lư Mỹ, dùng sách đánh nhẹ lên người cô nàng sau đó chậm rãi lên tiếng nói.
Lục Nhiên Thành mà thích cô?
Trừ phi trời sập.
Cô và cậu ta chẳng khác nào lửa với nước.
Thích cái gì mà thích.
Lục Nhiên Thành nhìn bóng lưng bình thản của cô trong lòng vô cùng khó chịu, vậy mà đổi cả chổ ngồi, cô rốt cuộc chỉ vì chuyện hôm qua mà lại đổi chổ ngồi.
Sắc mặt tối sầm vô cùng khó coi của anh, khiến Tiêu Tuấn Nam quay xuống nhìn thôi đã thấy giật mình mà quay lên không dám động vào người anh.
“ Lục ca ca! anh là tâm trạng không tốt à ” Tiêu Tuấn Nam nhìn anh lên tiếng.
“ Cậu đoán xem? ” Lục Nhiên Thành nhướn mài có chút không vui nhìn Tuấn Nam.
Tiêu Tuấn Nam nghĩ một lúc liền lên tiếng nói tiếp “ Đinh Tiếu? ”.
Lục Nhiên Thành sắc mặt còn tối sầm hơn khi nghe đến cô “ Nhắc cô ấy làm gì? ” anh thật muốn tức chết với cô, có lòng tốt, ai mà cần cái lòng tốt gán ghép anh với người khác đó của cô chứ.
“ Lục ca ca của tôi ơi, cậu tâm trạng không tốt cái gì chứ, người ta sáng sớm đợi cậu đi học vậy mà cậu còn đi trước khiến cậu ấy trễ học bị phạt, cậu ấy không đánh chết cậu thì thôi, chứ ở đó cậu còn bày ra vẻ mặt này ” Tiêu Tuấn Nam lắc đầu thở dài một hơi, giọng điệu có chút trách móc.
Cậu không phải chơi với Đinh Tiếu ngày một ngày hai mà không biết tính của Đinh Tiếu, cô mà nổi giận thì coi như xong, đừng nói là ngày một ngày hai sẽ quên, một tháng vẫn còn ghim trong lòng.
Có lần Tống Thụy chỉ vô tình chọc giận Đinh Tiếu.
Bị Đinh Tiếu không nhìn mặt cả tháng trời mới nguôi giận.
Lục Nhiên Thành nghe xong có chút hoang mang, sững người mấy phút tay cũng không ấn lấy bàn phím nữa.
Cái gì chứ? Cô đợi anh nên mới trễ học sao? sao không ai nói anh nghe cái gì hết vậy, vậy từ sáng đến giờ sắc mặt của cô không tốt là vì chuyện này sao?
“ Cậu sao không nói sớm chứ ” Lục Nhiên Thành cầm balo lên để lại mấy đồng xong liền chạy vụt đi.
Tiêu Tuấn Nam bất ngờ không hiểu gì “ Nè Lục Nhiên Thành cậu đi đâu vậy ” hơi uổng công ông đây cúp học đi với cậu ta vậy mà cậu ta lại chạy đi như vậy.
Thôi chỉ đành ngồi đây chơi hết số tiền mà Lục Nhiên Thành bỏ lại nếu không sẽ rất uổng phí.
Anh vừa nhìn đồng hồ, vừa đạp xe chạy về nhà, giờ này đã tan học rồi, có khi cô đã về nhà rồi.
Cmn chuyện này mà là thật anh nhất định đánh chết bản thân mình.
Đinh Tiếu chắc chắn sẽ rất tức giận cho mà xem.
Nhớ lại hồi trưa anh còn lớn tiếng với cô như vậy, xong rồi lần này anh thật sự xong rồi phải làm sao đây? bây giờ xin lỗi có kịp không nhỉ?
Lục Nhiên Thành một mình đứng loay hoay trước cửa nhà của cô, không biết thế nào, bản thân cũng có chút lo lắng.
“ Lục Nhiên Thành! cậu làm gì trước nhà tôi vậy ” Đinh Tiếu tay giữ balo, còn đeo một cái iPod nhìn Lục Nhiên Thành đứng trước nhà cô cứ lóng nga lóng ngóng không biết là làm gì.
Anh nghe giọng cô liền giật phắng mình, đôi chân cũng cứng nhắc quay đầu lại nhìn cô.
Bắt gặp đôi mắt khó chịu của cô nhìn mình, anh có chút chột dạ, anh nhìn cô mất một lúc mới lên tiếng “ Chân cậu còn đau không? ”
“ Không đau, cậu có thể tránh ra cho tôi vào nhà không? ” Đinh Tiếu nhìn anh vô cùng vô cùng khó chịu.
Anh giật mình gật gù “ À..Ừ cậu vào đi ”
Đinh Tiếu mặc kệ anh, lướt qua còn không thèm nhìn mà đi thẳng vào trong nhà, cô đây không thèm nói chuyện với cậu ta.
Có chết cũng không thèm, ngày mai chắc chắn cô sẽ đi học sớm sau đó xin Lưu Đại Đại sang ngồi với Lư Mỹ dù sao cũng không thể ngồi được với Lê Tư Tư vì cô biết chắc chắn cái tên Tiêu Tuấn Nam đó không đồng ý đâu.
Qua hội khoẻ phù đổng là kỳ thi cuối kỳ, sau đó học thêm vài tuần là cuối năm rồi, không biết năm nay mẹ cô có về không.
Chỉ nghĩ đến nếu năm nay mẹ không về cô lại phải đón tết một mình rồi.
Đinh Tiếu thở hắc ra một hơi, cô ôm bài ra học, bây giờ chỉ có học, nếu học giỏi cô mới được mẹ công nhận, mới được sang Pháp cùng bà ấy nếu cô không cố gắng sẽ phải ở lại thành phố này một mình.
*
Sáng hôm sau cô đi học sớm, liền lên văn phòng giáo viên gặp giáo sư Lưu.
“ Thầy Lưu! em có chuyện muốn nói ” Đinh Tiếu đã mất cả đêm suy nghĩ, cô đã nghĩ rất nhiều chuyện khiến bản thân thay đổi, dáng vẻ ngoan ngoãn nhìn thấy ấy.
Khiến ông có chút giật mình nhìn cô như không muốn tin, bình thường cô rất quậy nhưng hôm nay lại bày ra cái dáng vẻ này “ Sao vậy? ”.
“ Em có thể xin đổi sang ngồi với Lư Mỹ không ạ ” Đinh Tiếu nhìn ông, giọng điệu mang chút cầu xin.
Lúc tối cô đã nghĩ đến chuyện, nếu cô cố gắng không được, học kỳ này lại bị điểm thấp sẽ kéo Lục Nhiên Thành đi theo, nếu như vậy cô cũng không muốn liên lụy đến người ta, cô học kém là do cô.
Dù sao Lư Mỹ cùng cô cũng có chút quen biết, thành tích của cô và cô ấy cũng có chút ngang nhau, thậm chí Đinh Tiếu còn cao hơn một bật, vậy nên cô không sợ liên lụy đến Lư Mỹ, cô ấy cũng rất hào phóng không quan tâm đến điểm số.
“ Sao vậy? em ngồi cạnh Nhiên Thành em ấy có thể kèm em học ” Giáo sư Lưu có chút thắc mắc, từ lúc ngồi cạnh Lục Nhiên Thành thì thành tích của Đinh Tiếu cũng có chút tiến bộ qua những bài kiểm tra thường xuyên sao con bé này lại đột nhiên muốn đổi chổ ngồi chứ.
Đinh Tiếu cũng thành thật nói với giáo sư Lưu “ Em cảm thấy thành tích em sẽ liên lụy đến cậu ấy, nên em xin đổi chổ ạ mong thầy chấp thuận ” cô cúi đầu như đang cầu xin giáo sư Lưu hãy đồng ý đi.
Mất một lúc cuối cùng giáo sư Lưu cũng đồng ý cho cô đổi chổ ngồi.
Cô gật đầu cảm ơn xong liền về lớp.
Lục Nhiên Thành ở bàn học, tay cầm điện thoại xem gì đó, bất giác ngẩn đầu bốn mắt nhìn nhau, Đinh Tiếu chột dạ quay đầu sang chổ khác.
Cô ôm lấy sách, cặp tất cả những thứ cần thiết đi lên bàn phía trên khác dãy xéo với phía Tư Tư ngồi cùng Lư Mỹ, cô cũng im lặng không nói một lời nào. Đúng lúc Lê Tư Tư cũng vừa vào lớp cô nàng nhìn thấy Đinh Tiếu ngồi cùng Lư Mỹ liền có chút bất ngờ.
Đành lên tiếng hỏi “ Sao cậu ngồi ở đây? ”.
“ Tớ vừa xin giáo sư Lưu đổi chổ rồi, thầy ấy cũng đồng ý ” Đinh Tiếu mỉm cười, cô tỏ ra vô cùng bình thản.
Lê Tư Tư cũng gật đầu đi về chổ ngồi.
Lư Mỹ nhìn Đinh Tiếu, xong cô nàng nằm dài ra bàn nghiên đầu nhìn Đinh Tiếu nói “ Tiếu Tiếu! cậu sao lại muốn đổi chổ ngồi với tớ vậy, chẳng phải ngồi với Lục Nhiên Thành sẽ tốt hơn sao? ”.
Cô nàng cảm thấy Lục Nhiên Thành rất giỏi, cái gì cũng giỏi vậy sao Đinh Tiếu lại đổi chổ đi chứ.
“ Vì tớ muốn ngồi cạnh cậu đó còn phải hỏi sao ” Đinh Tiếu mỉm cười trêu chọc, cốc vào đầu của Lư Mỹ một cái.
Cô nàng liền bĩu môi, liếc mắt xuống bàn cuối nhìn thấy Lục Nhiên Thành sắc mặt khó coi, cả người như toả ra sát khí.
“ Tiếu Tiếu! có phải Nhiên Thành thích cậu không? cậu đổi chổ mà sắc mặt cậu ta nhìn tớ như vừa mới cướp mất đồ của cậu ta vậy ” Lư Mỹ tò mò, bất an hỏi Đinh Tiếu.
“ Cậu nghĩ cái gì chứ, cậu ta sao mà lại thích người ngu ngốc như tớ, người như cậu ấy chỉ hợp với Liễu Thanh lớp bên ” Đinh Tiếu nhíu nhíu mài nhìn Lư Mỹ, dùng sách đánh nhẹ lên người cô nàng sau đó chậm rãi lên tiếng nói.
Lục Nhiên Thành mà thích cô?
Trừ phi trời sập.
Cô và cậu ta chẳng khác nào lửa với nước.
Thích cái gì mà thích.
Lục Nhiên Thành nhìn bóng lưng bình thản của cô trong lòng vô cùng khó chịu, vậy mà đổi cả chổ ngồi, cô rốt cuộc chỉ vì chuyện hôm qua mà lại đổi chổ ngồi.
Sắc mặt tối sầm vô cùng khó coi của anh, khiến Tiêu Tuấn Nam quay xuống nhìn thôi đã thấy giật mình mà quay lên không dám động vào người anh.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương