Bất Chấp Yêu Anh: Ta Đây Trở Thành Nam Phản Diện
Chương 30: Biết Sự Thật
Hai người giờ đây cũng đã gần cạnh nhau, bà liền khóc nức nở chạy đến ôm chẩm lấy cô vào lòng, sau đó lên tiếng nói: "Cảm ơn con rất nhiều, vì đã đến đây thăm bác..."
Ngọc Như dùng tay vỗ về bà bảo: "Bác đừng cảm ơn con làm gì cả, bởi vì chúng ta sắp là người nhà của nhau rồi, nhưng mà tại sao bác lại bị tống vào tù chứ?"
Bà nghe câu nói của cô, liền khóc nức nở trong sự đau thương, bà lên tiếng đáp: "Thật ra thì tất cả những điều này, do chính một người đàn ông gây ra, đó không là ai khác mà là bạn của con trai bác!
Ngọc Như nghe đến đây mà vô cùng hoang mang, vậy là cô đã lên tiếng hỏi bà trong sự thắc mắc: "Bác nói gì chứ? Là bạn của con trai bác, đã làm ra điều này sao? Nhưng tại sao cậu ta lại làm ra điều này với bác chứ? Rốt cuộc là vì điều gì?"
Giờ đây bà liền kể lại tất cả mọi chuyện cho cô nghe: "Thật ra cậu ta không phải là một loại người tốt lành gì đâu, cậu tai chính là một kẻ xấu xa, với nhiều mưu mô và thủ đoạn đề hèn, và ta đã nhìn thấy được điều đó, qua ánh mắt của cậu ta, khi vừa mới gặp lần đầu tiên...
Nhưng ta không ngờ rằng, cậu ta lại ra tay tàn nhẫn đến như vậy, cậu ta không những chia rẽ gia đình của ta, không những khiến con trai của ta, căm ghét ta mà còn tống ta vào tù, lại còn khiến bản thân mình bị thương, để có thể vu oan cho ta nữa, sau đó ung dung tự tại chiếm đoạt gia sản của ta, và cướp đi đứa con trai thân thương của ta, sau đó biến nó trở thành một thứ bệnh hoạn y chang nó vậy....
Cô nghe đến đây mà vô cùng sóc, mắt chữ a mồm chữ ô nhìn chăm chăm bà, sau đó nhớ lại chuyện hai người đã ôm chầm lấy nhau, mà cô càng tức giận hơn, giờ đây cô mới suy nghĩ: "Không lẽ nào Chính hẳn ta, là người đã dụ dồ bạn trai của mình ôm hắn, để khiến mình hiểu nhẩm bạn trai của mình sao, sau đó hẳn sẽ thừa cơ, mà cướp đi bạn trai của mình, quả là một kẻ mưu mô mà, và mình sẽ không để chuyện này xảy ra đầu, mình nhất định sẽ vạch trần chuyện này..."
Thoát khỏi những suy nghĩ của bản thân, cô liền nói với mẹ của Luân Thanh rằng: "Bác à bác cứ yên tâm đi, con sẽ không để hắn ta có thể thực hiện được âm mưu của mình, con sẽ khiến hắn phải trả giá mà thôi..."
Mẹ Luân Thanh nhìn chăm chăm cô bảo rằng: "Ta biết con dâu tốt của ta, con sẽ giúp đỡ ta mà, nhưng con hãy cần thận với nó, bởi nó không phải là một con người, mà là một kẻ lòng lang dạ sói, nếu như nó đã phát hiện ra, con đã nghi ngờ nó, thì nó sẽ không để cho con sống yên đầu, nó sẽ tìm mọi cách để giết chết con bằng được, vậy nên hãy cẩn thận..."
Cô liền gật đầu đồng ý với những yêu cầu của bà, sau đó đã lấy ra mấy cái bánh bao, mà mình mới mua vừa bỏ trên bàn, đưa cho bà ấy ăn: "Đây bác mau ăn đi, để có sức khỏe ạ, sau đó cháu sẽ tìm mọi cách đưa bác ra khỏi tù, mà tống cái thứ đầy mưu mô kia vào tù, để khiến hắn trả giá cho những sai lầm của mình, bởi vì những kẻ độc ác, không thể nào sống những nhớ ngoài vòng pháp luật được..."
Bà liền đưa tay xoa đầu của cô, sau đó trả lời: "Ta mong rằng mọi thứ, sẽ thành công như con nói, và ta mong rằng con có thể vượt qua những rắc rối kia, để giúp sự thật chiến thắng sự giả dối, để tống kẻ phạm tội thật sự vào tù..."
Sau đó bà đã ăn những cái bánh bao mà cô đưa cho mình, trong sự vui vẻ và hạnh phúc, còn cô thì chìm trong những suy tư....
"Mình nhất định sẽ cứu bà ấy ra khỏi đây, bởi nhìn bà ấy trông thật tội nghiệp, và bà ấy cũng chính là mẹ chồng của mình, thậm chí mình sẽ cứu được chồng của mình thôi, thoát khỏi tay của tên bẩn thỉu kia..."
Cứ như vậy sau một lát cũng đã hết thời gian thăm tù nhân, cô nhìn mẹ của Luân Thanh đã bị đưa lại vào tù, mà cảm thấy thật tội nghiệp bà, cùng với lòng thương xót, cô hứa với bản thân của mình, nhất định sẽ tìm mọi cách để cứu được bà ra nhà tù...
Giờ đây với sự quyết tâm, cô bắt đầu lên xe để chở về nhà, và sẽ nói với Luân Thanh về những gì mà mẹ anh đã nói, để có thể vạch trần được, bản mặt thật của Long Long. Sau đó giải thoát mẹ của Luân Thanh, và anh thoát khỏi sự khống chế của Long Long....
Thậm chí cô chính là bạn gái của anh, nên cô nghĩ rằng chắc chắn anh sẽ tin tưởng mình, mà xem xét lại mọi chuyện, chứ không phải là tin tưởng, một kẻ chẳng có mối quan hệ gì, ngoài là bạn bè của anh cả...
Thể là cô đã trở về nhà, với những suy nghĩ của bản thân, đã khiến lòng như bị lửa đốt, và cô mong mọi thứ mình sắp làm, sẽ thành công mỹ mãn, nhưng những gì mà cô muốn được....
Ngọc Như dùng tay vỗ về bà bảo: "Bác đừng cảm ơn con làm gì cả, bởi vì chúng ta sắp là người nhà của nhau rồi, nhưng mà tại sao bác lại bị tống vào tù chứ?"
Bà nghe câu nói của cô, liền khóc nức nở trong sự đau thương, bà lên tiếng đáp: "Thật ra thì tất cả những điều này, do chính một người đàn ông gây ra, đó không là ai khác mà là bạn của con trai bác!
Ngọc Như nghe đến đây mà vô cùng hoang mang, vậy là cô đã lên tiếng hỏi bà trong sự thắc mắc: "Bác nói gì chứ? Là bạn của con trai bác, đã làm ra điều này sao? Nhưng tại sao cậu ta lại làm ra điều này với bác chứ? Rốt cuộc là vì điều gì?"
Giờ đây bà liền kể lại tất cả mọi chuyện cho cô nghe: "Thật ra cậu ta không phải là một loại người tốt lành gì đâu, cậu tai chính là một kẻ xấu xa, với nhiều mưu mô và thủ đoạn đề hèn, và ta đã nhìn thấy được điều đó, qua ánh mắt của cậu ta, khi vừa mới gặp lần đầu tiên...
Nhưng ta không ngờ rằng, cậu ta lại ra tay tàn nhẫn đến như vậy, cậu ta không những chia rẽ gia đình của ta, không những khiến con trai của ta, căm ghét ta mà còn tống ta vào tù, lại còn khiến bản thân mình bị thương, để có thể vu oan cho ta nữa, sau đó ung dung tự tại chiếm đoạt gia sản của ta, và cướp đi đứa con trai thân thương của ta, sau đó biến nó trở thành một thứ bệnh hoạn y chang nó vậy....
Cô nghe đến đây mà vô cùng sóc, mắt chữ a mồm chữ ô nhìn chăm chăm bà, sau đó nhớ lại chuyện hai người đã ôm chầm lấy nhau, mà cô càng tức giận hơn, giờ đây cô mới suy nghĩ: "Không lẽ nào Chính hẳn ta, là người đã dụ dồ bạn trai của mình ôm hắn, để khiến mình hiểu nhẩm bạn trai của mình sao, sau đó hẳn sẽ thừa cơ, mà cướp đi bạn trai của mình, quả là một kẻ mưu mô mà, và mình sẽ không để chuyện này xảy ra đầu, mình nhất định sẽ vạch trần chuyện này..."
Thoát khỏi những suy nghĩ của bản thân, cô liền nói với mẹ của Luân Thanh rằng: "Bác à bác cứ yên tâm đi, con sẽ không để hắn ta có thể thực hiện được âm mưu của mình, con sẽ khiến hắn phải trả giá mà thôi..."
Mẹ Luân Thanh nhìn chăm chăm cô bảo rằng: "Ta biết con dâu tốt của ta, con sẽ giúp đỡ ta mà, nhưng con hãy cần thận với nó, bởi nó không phải là một con người, mà là một kẻ lòng lang dạ sói, nếu như nó đã phát hiện ra, con đã nghi ngờ nó, thì nó sẽ không để cho con sống yên đầu, nó sẽ tìm mọi cách để giết chết con bằng được, vậy nên hãy cẩn thận..."
Cô liền gật đầu đồng ý với những yêu cầu của bà, sau đó đã lấy ra mấy cái bánh bao, mà mình mới mua vừa bỏ trên bàn, đưa cho bà ấy ăn: "Đây bác mau ăn đi, để có sức khỏe ạ, sau đó cháu sẽ tìm mọi cách đưa bác ra khỏi tù, mà tống cái thứ đầy mưu mô kia vào tù, để khiến hắn trả giá cho những sai lầm của mình, bởi vì những kẻ độc ác, không thể nào sống những nhớ ngoài vòng pháp luật được..."
Bà liền đưa tay xoa đầu của cô, sau đó trả lời: "Ta mong rằng mọi thứ, sẽ thành công như con nói, và ta mong rằng con có thể vượt qua những rắc rối kia, để giúp sự thật chiến thắng sự giả dối, để tống kẻ phạm tội thật sự vào tù..."
Sau đó bà đã ăn những cái bánh bao mà cô đưa cho mình, trong sự vui vẻ và hạnh phúc, còn cô thì chìm trong những suy tư....
"Mình nhất định sẽ cứu bà ấy ra khỏi đây, bởi nhìn bà ấy trông thật tội nghiệp, và bà ấy cũng chính là mẹ chồng của mình, thậm chí mình sẽ cứu được chồng của mình thôi, thoát khỏi tay của tên bẩn thỉu kia..."
Cứ như vậy sau một lát cũng đã hết thời gian thăm tù nhân, cô nhìn mẹ của Luân Thanh đã bị đưa lại vào tù, mà cảm thấy thật tội nghiệp bà, cùng với lòng thương xót, cô hứa với bản thân của mình, nhất định sẽ tìm mọi cách để cứu được bà ra nhà tù...
Giờ đây với sự quyết tâm, cô bắt đầu lên xe để chở về nhà, và sẽ nói với Luân Thanh về những gì mà mẹ anh đã nói, để có thể vạch trần được, bản mặt thật của Long Long. Sau đó giải thoát mẹ của Luân Thanh, và anh thoát khỏi sự khống chế của Long Long....
Thậm chí cô chính là bạn gái của anh, nên cô nghĩ rằng chắc chắn anh sẽ tin tưởng mình, mà xem xét lại mọi chuyện, chứ không phải là tin tưởng, một kẻ chẳng có mối quan hệ gì, ngoài là bạn bè của anh cả...
Thể là cô đã trở về nhà, với những suy nghĩ của bản thân, đã khiến lòng như bị lửa đốt, và cô mong mọi thứ mình sắp làm, sẽ thành công mỹ mãn, nhưng những gì mà cô muốn được....
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương