Beta Được Săn Đón
Chương 5: Thăng cấp dị năng
Giờ cậu nên làm gì bây giờ? Tập luyện làm quen với dị năng. Dị năng cũng phân chia cấp bậc. Hơi khác với lúc trước là có 10 cấp bậc sau khi hấp thụ tinh hạch của tang thi.
Bây giờ dị năng được chia làm các cấp bậc là S, A, B, C, D, E. Dị năng của nguyên chủ mới ở cấp E. Đáy xã hội luôn, chả lẽ cậu phải nhận mệnh bị nát cúc?
Không. Một dị năng giả từng đứng trên cao sẽ không cho phép bản thân yếu thế, thà làm rồi thất bại, nếu chưa làm thì phải làm, làm để biết mình thất bại hay thành công.
Nếu thất bại thì bỏ cuộc được rồi. Đường Nguyên mệt mỏi suy nghĩ hay là mình bỏ cuộc để bị thông cúc mấy cái coi như chả mất gì quá lớn đi. Nhưng cái đó của alpha rất lớn.
Một lần nữa tinh thần mới được vực dậy lại xìu xuống. Cậu lúc này mới ngồi dậy nghiêm. Vận chuyển dị năng trong cơ thể.
Các beta có dị năng giả đều được gửi vào trường đại học chỉ huy, nơi đó mới đào tạo và dạy cho học viên cách khống chế và sử dụng dị năng của mình một cách hiệu quả nhất.
Đường Nguyên không cần ai dạy cả. Vì dị năng đối với cậu rất quen thuộc, hơi khác với lúc trước là cần tinh hạch để lên cấp thì bây giờ cậu sẽ nhập định để tôi luyện dị năng.
Giống như mấy bộ truyện tu tiên mà tu luyện hấp thụ linh khí đấy. Nhưng đây là cậu tôi luyện dị năng, sử dụng tinh thần của bản thân để tôi luyện dị năng.
Cậu nhắm mắt, ngồi ở tư thế thoải mái nhất. Hai mắt vốn đang hơi nhăn nhăn dần thả lỏng, khuôn mặt an ổn như đang ngủ.
Cậu cảm nhận được rồi, dòng năng lượng ấy đang chảy trong khắp cơ thể cậu, giống như những sợi chỉ len lỏi khắp cơ thể.
Nhưng chúng bị bế tắc, ngăn đứt tạo thành những chỗ đứt đoạn khiến cho năng lượng không được lưu thông khắp cơ thể.
Cậu hít vào thở ra đều đều. Bắt đầu nặn và nối các dây năng lượng lại với nhau. Việc làm này cực kì đau đớn, có thể nói là sử dụng tinh thần tác động đến da thịt xương máu bên trong cơ thể.
Dùng tinh thần để dẫn những sợi năng lượng lẻ tẻ rời rạc kia gắn kết lại với nhau, để chúng tạo thành một dòng chảy thống nhất trong cơ thể.
Bắt đầu từ chân, những dây đứt đoạn không ít, thật sự là rất đau. Cậu cảm giác như gân cốt bị va đập mạnh, bị siết và kéo ra. Mồ hôi tuôn rơi trên trán, nhưng cậu chỉ mới nối các đoạn năng lượng ở phần chân.
Bây giờ bắt đầu từ chân lên đến phần hông, những đoạn năng lượng kia vốn tách rời, giống như hai dòng chảy không liên quan đến nhau nhưng bỗng nhiên bắt phải nối với nhau lại.
Đường Nguyên cứ thế ngồi trong căn nhà tồi tàn xập xệ tôi luyện dị năng từ lúc trời tối mịt mù, những vì sao chiếu sáng ngập cả bầu trời cho đến khi những vì sao dần mất đi để lộ ra bầu trời xanh ngát.
Những tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu tới, bắt đầu một ngày mới. Khi ánh mắt trời dần lộ diện, Đường Nguyên mới mở mắt ra.
Cậu mệt mỏi và đau nhức cực kỳ, cứ như xương cốt bị tác động làm cho chúng lệch đi, cả cơ thể di chuyển chút cũng đau đớn theo. Cậu bắt đầu vận chuyển các dòng năng lượng lại với nhau.
Dòng năng lượng dịu hoà mát mẻ như gió xuân, chúng ngạt ngào tràn lan trong cơ thể Đường Nguyên, cứ như một dòng suối vốn bị ngăn cản, bị chặn lại bỗng nhiên được thông thoáng.
Chúng bắt đầu vận chảy đi khắp cơ thể, từ chân đến đầu, cả cơ thể bắt đầu dần không còn đau đớn nữa, cơn mệt mỏi của Đường Nguyên cũng được cải thiện.
Cậu cảm thấy thà mình để bị chơi nát cúc còn hơn nối mấy cái năng lượng này. Cậu cảm thấy mình như được thay hình đổi dạng, sắp thoát kiếp người trở thành tiên.
Lười biếng nằm xuống. Bây giờ mặt trời đã lên cao, nhưng cũng chỉ là nhân tạo mô phỏng hệ mặt trời cũ. 6:30 sáng, Đường Nguyên mệt mỏi say giấc nồng sau một đêm không ngủ.
8:30 sáng, quang não trong tay cậu reo lên tiếng chuông cực kỳ ồn ào. Cậu cũng bị đánh thức bởi tiếng chuông, lờ mờ mở mắt ra. Nhìn hình ảnh 3D chiếu từ quang não, cậu tỉnh ngủ liền.
Nửa tiếng nữa là phi cơ từ học viện đến rồi. Cậu còn không mau dậy chuẩn bị thì chuẩn bị cuốn gói xuống tinh cầu hoang vắng làm cải tạo, ngày đêm chực chờ bị lũ côn trùng to lớn cắn xé.
Tác giả: Nếu có sai sót về từ ngữ hay câu từ các bạn hãy mạnh dạn báo mình nhé. Mình rất cảm ơn các bạn rất nhiều.
Bây giờ dị năng được chia làm các cấp bậc là S, A, B, C, D, E. Dị năng của nguyên chủ mới ở cấp E. Đáy xã hội luôn, chả lẽ cậu phải nhận mệnh bị nát cúc?
Không. Một dị năng giả từng đứng trên cao sẽ không cho phép bản thân yếu thế, thà làm rồi thất bại, nếu chưa làm thì phải làm, làm để biết mình thất bại hay thành công.
Nếu thất bại thì bỏ cuộc được rồi. Đường Nguyên mệt mỏi suy nghĩ hay là mình bỏ cuộc để bị thông cúc mấy cái coi như chả mất gì quá lớn đi. Nhưng cái đó của alpha rất lớn.
Một lần nữa tinh thần mới được vực dậy lại xìu xuống. Cậu lúc này mới ngồi dậy nghiêm. Vận chuyển dị năng trong cơ thể.
Các beta có dị năng giả đều được gửi vào trường đại học chỉ huy, nơi đó mới đào tạo và dạy cho học viên cách khống chế và sử dụng dị năng của mình một cách hiệu quả nhất.
Đường Nguyên không cần ai dạy cả. Vì dị năng đối với cậu rất quen thuộc, hơi khác với lúc trước là cần tinh hạch để lên cấp thì bây giờ cậu sẽ nhập định để tôi luyện dị năng.
Giống như mấy bộ truyện tu tiên mà tu luyện hấp thụ linh khí đấy. Nhưng đây là cậu tôi luyện dị năng, sử dụng tinh thần của bản thân để tôi luyện dị năng.
Cậu nhắm mắt, ngồi ở tư thế thoải mái nhất. Hai mắt vốn đang hơi nhăn nhăn dần thả lỏng, khuôn mặt an ổn như đang ngủ.
Cậu cảm nhận được rồi, dòng năng lượng ấy đang chảy trong khắp cơ thể cậu, giống như những sợi chỉ len lỏi khắp cơ thể.
Nhưng chúng bị bế tắc, ngăn đứt tạo thành những chỗ đứt đoạn khiến cho năng lượng không được lưu thông khắp cơ thể.
Cậu hít vào thở ra đều đều. Bắt đầu nặn và nối các dây năng lượng lại với nhau. Việc làm này cực kì đau đớn, có thể nói là sử dụng tinh thần tác động đến da thịt xương máu bên trong cơ thể.
Dùng tinh thần để dẫn những sợi năng lượng lẻ tẻ rời rạc kia gắn kết lại với nhau, để chúng tạo thành một dòng chảy thống nhất trong cơ thể.
Bắt đầu từ chân, những dây đứt đoạn không ít, thật sự là rất đau. Cậu cảm giác như gân cốt bị va đập mạnh, bị siết và kéo ra. Mồ hôi tuôn rơi trên trán, nhưng cậu chỉ mới nối các đoạn năng lượng ở phần chân.
Bây giờ bắt đầu từ chân lên đến phần hông, những đoạn năng lượng kia vốn tách rời, giống như hai dòng chảy không liên quan đến nhau nhưng bỗng nhiên bắt phải nối với nhau lại.
Đường Nguyên cứ thế ngồi trong căn nhà tồi tàn xập xệ tôi luyện dị năng từ lúc trời tối mịt mù, những vì sao chiếu sáng ngập cả bầu trời cho đến khi những vì sao dần mất đi để lộ ra bầu trời xanh ngát.
Những tia nắng mặt trời đầu tiên chiếu tới, bắt đầu một ngày mới. Khi ánh mắt trời dần lộ diện, Đường Nguyên mới mở mắt ra.
Cậu mệt mỏi và đau nhức cực kỳ, cứ như xương cốt bị tác động làm cho chúng lệch đi, cả cơ thể di chuyển chút cũng đau đớn theo. Cậu bắt đầu vận chuyển các dòng năng lượng lại với nhau.
Dòng năng lượng dịu hoà mát mẻ như gió xuân, chúng ngạt ngào tràn lan trong cơ thể Đường Nguyên, cứ như một dòng suối vốn bị ngăn cản, bị chặn lại bỗng nhiên được thông thoáng.
Chúng bắt đầu vận chảy đi khắp cơ thể, từ chân đến đầu, cả cơ thể bắt đầu dần không còn đau đớn nữa, cơn mệt mỏi của Đường Nguyên cũng được cải thiện.
Cậu cảm thấy thà mình để bị chơi nát cúc còn hơn nối mấy cái năng lượng này. Cậu cảm thấy mình như được thay hình đổi dạng, sắp thoát kiếp người trở thành tiên.
Lười biếng nằm xuống. Bây giờ mặt trời đã lên cao, nhưng cũng chỉ là nhân tạo mô phỏng hệ mặt trời cũ. 6:30 sáng, Đường Nguyên mệt mỏi say giấc nồng sau một đêm không ngủ.
8:30 sáng, quang não trong tay cậu reo lên tiếng chuông cực kỳ ồn ào. Cậu cũng bị đánh thức bởi tiếng chuông, lờ mờ mở mắt ra. Nhìn hình ảnh 3D chiếu từ quang não, cậu tỉnh ngủ liền.
Nửa tiếng nữa là phi cơ từ học viện đến rồi. Cậu còn không mau dậy chuẩn bị thì chuẩn bị cuốn gói xuống tinh cầu hoang vắng làm cải tạo, ngày đêm chực chờ bị lũ côn trùng to lớn cắn xé.
Tác giả: Nếu có sai sót về từ ngữ hay câu từ các bạn hãy mạnh dạn báo mình nhé. Mình rất cảm ơn các bạn rất nhiều.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương