Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu

Chương 20



" Này, bà nhìn xem kia không phải con trai của lão Lâm sao?".

" Một thời gian không thấy sao trông khác trước nhiều quá".

Người ngồi ăn trong tiệm mì liếc nhìn theo bước chân Lâm Triết mà bàn luận.

Lâm Triết mỉm cười vui vẻ đi tới gọi món " Ông chủ, cho một xuất mì ít mì nhiều thịt, không hành, nhiều giá đỗ, ít cay nhé".

" Được!".

Chủ quán còn mải làm đồ ăn, còn không ngẩng đầu lên nhìn nhưng chỉ vài giây sau ông ngỡ ngàng bỏ cái xẻng xào trên tay xuống".

" Tiểu Triết, con về rồi à?" Lâm Cẩn mừng rỡ nhìn Lâm Triết còn gọi với vào trong bếp trong " Bà nó ơi, con trai về rồi này".

Lâm Triết cười tươi rói nhìn người phụ nữ trung niên bước ra từ sau màn che bếp " Ba mẹ, con về rồi đây".

Lâm Cẩn vội lau sạch tay đứng lên ôm chầm lấy Lâm Triết, còn nhấc cậu quay một vòng.

Mẹ của Lâm Triết lo lắng sờ má cậu, hình như không gầy đi mà mập lên một chút.

" Sao về mà không báo một tiếng với ba mẹ, mau ngồi đây, đói rồi phải không? Đợi chút mẹ làm cho con một bát mì".

Mẹ Lâm Triết tên là Mộc Nhất, dưới bà còn có hai người dì trên là Mộc Nhị với Mộc Tam.

" Ông mau làm mì cho con trai, cho nhiều thịt chút, lâu rồi thằng bé không được ăn mì chúng ta làm".

" Được, tôi biết rồi mà, lần nào bà cũng nói ý hệt vậy".

Lâm Triết nhìn ba mẹ mà bất giác nở nụ cười, nhà cậu tuy không nhiều tiền nhưng trước nay đều sống rất tình cảm.

Lâm Triết quay ra chào bà con tới ăn mì, người tới quán nhà cậu ăn chủ yếu là hàng xóm ở quanh khi dân cư này " Chào mọi người, lâu rồi cháu mới về, hôm nay chắc đãi mọi người ăn mì, mỗi người một bát miễn phí, tiền chẩu trả tất".

Bác hàng xóm khá thân thiết với nhà Lâm Triết cười tươi như hoa " Tốt quá rồi, Tiểu Triết thật hào phóng, ba mẹ cháu thật tự hào về cháu".

" Để tôi về nhà gọi mấy đứa nhỏ tới ăn mì".

" Cảm ơn cháu nhiều nhé".

Lâm Cẩn nghe vậy thì nhắc Lâm Triết " Con tính làm nhà mình phá sản à?".



Lâm Triết ngồi sát lại chỗ ông nói nhỏ " Đúng vậy, con định cho ba mẹ phá sản đấy, lần này trở về là muốn mua nhà mới cho nhà mình".

Lâm Cẩn hai mắt tròn xoe " Mua nhà?".

Thấy mẹ sắp ra, Lâm Triết lùi lại về chỗ " Xíu nữa về nhà con sẽ nói rõ ràng, bây giờ mà nói chỉ sợ mọi người sẽ không chấp nhận nổi".

Lâm Triết cười ẩn ý khiến Lâm Cẩn không hiểu kiểu gì.

Nhờ có lời kêu gọi của Lâm Triết mà tiệm mì hôm nay đóng cửa sớm, đã bán sạch nguyên liệu của ngày hôm nay rồi.

Mẹ Lâm Triết vốn đang mừng vì đông khách, tới lúc tính tiền đều là miễn phí khiến bà tức xì khói mắng cho hai ba con một trận.

Lâm Triết và Lâm Cẩn mỗi người bị bà xách tai một bên lôi về nhà.

Bà nội thấy Mộc Nhất vừa vào nhà đã la lối inh ỏi thì chạy ra " Chuyện gì thế?".

Bà nhìn thấy Lâm Triết thì vui mừng tới ôm chầm lấy cậu " Cục cứt thối nhỏ của bà về rồi đấy à?".

Lâm Triết bĩu môi ôm tai " Bà, cháu lớn rồi, bà đừng có gọi cháu như vậy nữa, nghe kinh chết đi được".

" Kinh gì mà kinh, đáng yêu mà, hồi cháu còn bé chẳng ị đùn suốt, toàn là bà dọn cho cháu đấy".

" Thôi mà bà" Lâm Triết ngượng đỏ chín mặt, ai hồi bé mà chẳng ị đùn chứ.

Sau một hồi náo loạn, Lâm Triết cũng kéo cả nhà ngồi ở phòng khách trịnh trọng tuyên bố lý do cậu quay lại.

" Con đã xem trước một số căn rồi, chiều này chúng ta đi xem, ngày mai chuyển đi luôn".

Ba mẹ Lâm Triết nhìn tấm thẻ trên bàn được Lâm Triết kích hoạt hiện lên số tiền lưu trữ trong đó mà choáng ngợp.

" Con kiếm đâu ra nhiều tiền thế, nếu là tiền con kiếm bằng cách không đứng đắn thì bọn ta không nhận đâu".

Lâm Triết vuốt cằm như ông cụ non " Con biết ngay mọi người sẽ cho rằng như vậy nên con đã chuẩn bị trước rồi, ten ten tèn".

Lâm Triết lấy ra giấy chứng nhận mà cậu xin quản gia cấp cho " Con trai của ba mẹ, bây giờ chính là trợ lý thân cận của thượng tướng Adios, hàng thật giá thật".

Ba Lâm Triết là người thích theo dõi chính trị, ông đặc biệt thích vị thượng tướng này nhưng người như bọn họ cả đời cũng chưa chắc gặp được người ta.

Ông mừng rỡ nhìn tờ chứng nhận trong tay Lâm Triết " Thật sao? Con trai con dẫm phải vận cứt chó gì mà lại có thể làm trợ lý cho ngài ấy vậy?".



Lâm Triết kiêu ngạo ngẩng cao đầu " Đương nhiên là con trai của ba tài giỏi thông minh rồi".

Mộc Nhất ấn đầu yêu cậu một cái " Con mà tài giỏi ấy à, mẹ còn không hiểu chắc, nhưng mà..." Bà không giấu khỏi nụ cười mừng rỡ " Chúng ta phải tổ chức tiệc mừng mới được".

Lâm Triết " Không không không, đi mua nhà trước, sau đó tổ chức một thể, mời cả họ hàng tới, cho bọn họ ghen tị chơi".

Bà nội vui mừng " Đúng đúng, Tiểu Triết nói đúng, sau này nhà chúng ta nhờ Tiểu Triết mà vinh quang vô hạn rồi".

Buổi chiều Lâm Triết dẫn cả nhà đi xem nhà, cậu đã xem trước và lọc ra được ba căn khá ổn.

Sau khi hết cả một buổi đi xem nhà, cuối cùng đã chọn ra một căn ba tầng nằm ở khu dân cư có độ an ninh cao, thuận tiện giao thông, cảnh sắc cũng tốt.

Sảnh tầng một có thể cải tạo thành quán mì nếu ba mẹ cậu vẫn muốn tiếp tục với nghề, chỉ cần làm cho đỡ chán, không cần bạt mạng như trước nữa.

Tầng hai và ba rộng rãi nhiều phòng, không cần chen chúc như ở nhà cũ.

Lâm Triết ký hợp đồng mua nhà, ngay sáng hôm sau gọi phi cơ vận chuyển tới chuyển đồ đạc qua nhà mới.

Hàng xóm trong khu ngưỡng mộ không thôi.

Ngay ngày hôm đó, nhà Lâm Triết mở tiệc mừng gọi tất cả họ hàng gần xa tới.

Mấy cô dì chú bác hồi trước cứ mở miệng ra là chê Lâm Triết hiện tại người thì ngại không dám tới, người tới thì tỏ thái độ quay 180 độ lấy lòng ba mẹ Lâm Triết.

Ba mẹ Lâm Triết cùng ba nội được nở mày nở mặt cười tươi tới nở đầy hoa trên mặt, tới cả lúc ngủ cũng bất giác bật cười.

Chỉ tiếc Lâm Triết chỉ được nghỉ phép hai ngày. ngay tối hôm đó cậu lại phải lên phi cơ trở về biệt phủ.

Ba mẹ và bà nội đều vô cùng tiếc nuối không nỡ để cậu đi nhưng nghĩ tới con trai giờ có thân phận khác, không thể chậm trễ thì giờ cho nên đành để cậu rời đi.

" Tiểu Triết, nhớ liên lạc thường xuyên về nhà nhé".

Lâm Triết ngồi trong phi cơ quay lại biệt phủ không hiểu sao lại cảm giác bồi hồi sắp được gặp lại người đó.

Nguyên vọng trong lòng đã thực hiện được khiến cảm thấy rất thỏa mãn, cũng rất biết ơn Adios. Không biết hai ngày cậu đi vắng liệu ngài ấy qua có tốt không? Chắc là lại bị mất ngủ nhỉ?

Lâm Triết chỉ muốn thật nhanh quay lại dỗ ngài ấy ngủ, giúp ngài ấy bớt khó chịu vì bệnh.

Phàm Huấn đứng ở một góc khuất xa nơi đó nhìn theo bóng Lâm Triết rời đi, anh ta nắm chặt bàn tay " Rốt cuộc tên Alpha phía sau em ấy là ai?".
Chương trước Chương tiếp