Beta Làm Sao Có Thể Bị Đánh Dấu

Chương 37



Vài hôm sau, Lâm Triết cùng Adios cùng tới nghiên cứu.

Adios được đưa vào trong một căn phòng kín để kiểm tra, Lâm Triết chờ ở bên ngoài.

Khoảng hai phút sau có hai nhà nghiên cứu khác dẫn cậu vào một căn phòng khác.

Lâm Triết vừa đi vừa thắc mắc " Sao tôi cũng phải kiểm tra vậy?".

Một trong hai người họ có vẻ đã chuẩn bị sẵn lời nói dối hoàn hảo bình tĩnh đáp " Do cậu ở cạnh ngài thượng tướng lâu ngày, tuy rằng không bị tinh thần lực cửa ngài ấy ảnh hưởng nhưng vẫn cần kiểm tra định kỳ để phòng ngừa những biến chứng xuất hiện"

" Thì ra là vậy?".

Tạ Dư Quang ấn nút trên màn hình nhìn Adios sau tấm kính chắn siêu dày nói đùa " Lần này vậy chịu tách ra khỏi cậu ấy dễ dàng hơn lần trước đấy, xem ra tuyến Pheromone đã ổn định hơn rồi".

Adios ngồi trong căn phòng bốn góc đều là tường trắng, xung quanh có rất nhiều máy móc hoạt động, chúng bắt đầu cắm những mũi kim vào người anh.

Adios nắm chặt nắm tay kiềm chế bản thân không lao ra ngoài đi tìm Lâm Triết.

Tạ Dư Quang thở dài " Là một bác sĩ, tôi vẫn phải nói cho cậu biết, khi Alpha đánh dấu ai đó thì dù có yêu hay không thì anh ta vẫn sẽ có một loại bản năng sẽ đối tốt và bảo vệ cho người đó, cậu chắc rằng tình cảm của cậu đối với Lâm Triết có bao nhiêu phần là thật, bao nhiều phần là giả do bẳn năng Alpha tạo thành".

Adios nghe thấy nhưng chỉ im lặng không đáp.

Quả thực thái độ của anh trước khi đánh dấu Lâm Triết và sau đó khác biệt rất lớn.

Lâm Triết đương nhiên nhận ra điều này, cậu biết anh vì một phần bản năng nên mới đột nhiên đối tốt với cậu nhưng cậu lại không cưỡng lại được mà đồng ý lời yêu của anh.

Adios không biết có bao nhiêu phần trăm trong anh là do bản năng chi phối nhưng anh chỉ biết, anh không cản thấy gượng gạo khi cùng Lâm Triết yêu đương, cũng không hối hận về quyết định này.

" Dù sao hai người cũng là cặp bạn đời định mệnh hoàn hảo 100%, vậy cậu định bao giờ thì nói sự thật cho Lâm Triết biết, bản thân là Omega nhưng lại không hề biết sẽ khiến cậu ấy gặp nguy hiểm khi ra ngoài, chưa kể cậu ấy cần phải học cách khống chế Pheromone và tinh thần lực của mình, nếu không... để lâu sẽ không tốt".

Adios lúc này mới mở miệng đáp lại.

" Tôi là sợ em ấy khi biết bản thân bị tôi biến thành Omega sẽ chán ghét tôi, sợ rằng em ấy có cảm giác và ỷ lại vào tôi là do bản năng Omega của em ấy, khi nhận ra sự thật em ấy sẽ rời bỏ tôi".

Trời ơi... Tạ Dư Quang thở dài.



" Tôi cảm thấy không phải vậy, trước cả khi cậu đánh dấu cậu ấy, cậu ấy đã...".

Tạ Dư Quang ngừng lại, anh ta kể lại cho Adios về cái đêm anh tới kỳ phát tình lần trước.

Không biết Lâm Triết làm cách nào khiến anh ngưng cơn điên lại nhưng cả sau khi Adios ngủ say vì bị tiêm thuốc an thần thì Lâm Triết vẫn dùng tay và miệng giúp anh giải quyết.

Cảnh này bị Tạ Dư Quang nhìn thấy từ bóng hình trên rèm cửa đêm đó.

" Hơn nữa..." Tạ Dư Quang nói tiếp " Sigma không dễ bị thao túng như những Omega khác, cậu cũng vậy Adios à".

"Enigma và Sigma không dễ bị bản năng chi phối như những Alpha và Omega khác đâu, tôi không nói cho hai người vì muốn nghiên cứu phản ứng của hai người, dẫu sao cả Enigma và Sigma trong huyền thoại đều ở trong tay tôi, không nghiên cứu thì có lỗi với tổ nghề quá".

Adios híp mắt nguy hiểm nhìn Tạ Dư Quang khiến anh anh run lên " Tôi nói, tôi nói, cậu đừng phát điên phá hỏng sở nghiên cứu của tôi nữa".

" Việc cậu thay đổi thái độ đối tốt với Lâm Triết là do chính bản chất bên trong cậu muốn vậy, chẳng qua một phần cậu cho rằng có bản năng Alpha trong mình, một phần là muốn tự tìm cho mình một lí do chính đáng, cho nên...".

" Cậu hiểu ý tôi mà, thượng tướng, cậu sớm đã động lòng với người ta rồi nhưng lại cứng đầu không nhận, sau đó lấy cớ bản năng Alpha để được thể hiện lòng mình".

" Lâm Triết cũng vậy, cậu ấy cũng có rung động với cậu nhưng vì lí do nào đó nên luôn phủ nhận tình cảm của mình, sau này lại cho rằng cậu vì bản năng Alpha nên mới đối tốt với cậu ấy, có lẽ vì quá rung động nên đã thuận nước đẩy thuyền kết đôi với cậu, nhưng thực chất trong lòng cậu ấy vẫn nghĩ cậu đối tốt với cậu ấy vì bản năng

Alpha, trong lòng vẫn sẽ có sự bất an".

Thấy trong mắt Adios như có ngọn lửa ngùn ngụt vụt sáng, Tạ Dư Quang vỗ ngực tự hào.

" Thấy sao, người ta thường nói đám nhà khoa học bọn tôi khô khan không hiểu tình yêu, nhưng bọn họ không biết tình yêu qua góc nhìn khoa học có thể giải quyết rất nhiều vấn đề đấy, tôi cảm thấy bản thân chính là một quân sư tình yêu đỉnh cấp". C°

Máy báo đã hoàn thành thu thập số liệu, Adios tự mình rút những mũi kim từ cánh tay rô bốt ra khỏi người mình.

"Vậy cậu nói xem giờ tôi phải làm sao?".

Tạ Dư Quang ngón tay thao tác màn hình phân tích dữ liệu, miệng chậc chậc lắc đầu " Xem ra những chiến binh quanh năm ở chiến trường như cậu mới là những kẻ ngốc nhất".

"Tìm cơ hội nói sự thật cho Lâm Triết biết, thể hiện cho cậu ấy thấy cậu yêu cậu ấy không phải vì bản năng Alpha".



Adios trầm ngâm suy nghĩ.

Tạ Dư Quang dừng động tác tay nhìn màn hình mà cười lớn " Bệnh tình của cậu có tiến triển tốt sau đêm hôm đó đấy, nếu Pheromone của cậu có thể tiếp xúc nhiều hơn với Pheromone của Lâm Triết thì tốc độ sẽ càng nhanh, nhưng hiện tại Lâm Triết chưa thể khống chế Pheromone của mình".

Adios hiểu ý của anh ta là gì, nếu Lâm Triết biết sự thật, lại học cách sử dụng Pheromone thì cậu có thể chủ động giúp anh chữa bệnh, bệnh của anh sẽ hồi phục nhanh hơn.

Chỉ vài tháng trước, Adios còn chỉ hận không thể mau chóng khỏi bệnh quay lại chiến trường nhưng bây giờ lại chỉ mong bệnh lâu khỏi hơn để anh có thể ở bên Lâm Triết lâu hơn.

.

.

.

.

Trên đường trở về, Adios và Lâm Triết được binh lính hộ tổng về biệt phủ.

Cậu hỏi anh " Bệnh của ngài sao rồi?".

Adios cầm tay cậu chậm rãi nói " Có tiến triển, Tạ Dư Quang nói đều nhờ có em đấy".

Lâm Triết nghe vậy thì phổng mũi vui vẻ " Vậy ngài phải thưởng cho em chứ?".

"Được, phải thưởng chứ" Nói xong anh liền cúi xuống hôn lên môi cậu. •

Lâm Triết giật mình, hai người đang đi qua vườn hoa, mặc dù xung quanh không có ai nhưng Lâm Triết vẫn ngại ngùng đẩy anh ra.

"Ngài làm gì vậy? Đang ở bên ngoài đấy".

Adios giữ cằm cậu quay lại rồi lại hôn lên, lần này Lâm Triết không tránh được.

" Phủ thượng tướng của anh, anh muốn làm gì thì làm".

Ở một góc trong vườn, có một người làm âm thầm nhìn về phía này.
Chương trước Chương tiếp