Bị Cách Ly Trong Nhà Bạn Trai Cũ

Chương 27



“Bồi thường, tôi…”

Cam Điềm lại tiếp tục gục đầu xuống, hai ngón tay trỏ oan ức xoay vòng vòng quanh nhau, “Ờ thì, tôi còn chưa cầm tiền thưởng, chắc phải cuối năm mới phát.”

“Uống sữa bò đi đã.”

“Ơ?”

Đang lúc Cam Điềm xấu hổ, người đàn ông bỗng nhiên đưa cho cô một ly sữa bò ấm và nhắc lại thêm một lần nữa,” Uống sữa bò đi.”

Cô không dám từ chối chọc giận anh, chỉ sợ anh đem chuyện kia bố cáo thiên hạ nên đành phải nhận ly sữa, ngửa đầu, ừng ực một hơi.

Mấy giọt sữa trắng đục chảy dọc theo khoé miệng trôi xuống.

Cô vừa định đưa tay lau thì người đàn ông bỗng nhiên ấn chặt cô vào tường, hương thơm bạc hà hoàn toàn bao phủ lấy cô.

“Bồi thường chính là tôi muốn ngủ lại.”

Không đợi cô đáp lời, đầu lưỡi ngang ngược của anh cạy mở hàm răng cô, bắt đầu một trận chiến công thành đoạt đất thần tốc.

Bất luận Cam Điềm có dùng sức xô đẩy thế nào thì anh cũng không nhúc nhích, thậm chí còn đưa tay phải của mình quấn chặt cô vào ngực mình, liều mạng hôn, không cho phép cô động đậy lung tung.

Chưa được mấy phút, cô đã bị anh hôn mềm nhũn cả người.

Thật là bực mình!

Cam Điềm muốn khóc, hôm qua còn tưởng mình may mắn, không nghĩ đến hôm nay liền… Chờ hết cách ly cô phải lên chùa xin lá bùa xua đuổi vận đen.

Đương lúc cô thất thần, móng vuốt của người nào đó lặng yên trèo lên vú phải của cô, lòng bàn tay còn xoa nắn đều đặn nhịp nhàng.

“Không…”

Cam Điềm bắt đầu líu ríu kháng nghị thế nhưng càng giãy giũa thì anh ôm cô càng chặt.

“Trước đó không phải còn cầu xin tôi ăn vú của em cơ mà, giờ sờ cũng không được?”

Cam Điềm chấn kinh, cô không biết từ lúc nào Giang Dĩ Hằng biết cách nói dirty talk.

“Rất thích mặc như thế này để đi chọc ghẹo nói chuyện với người đàn ông khác?” Anh bóp chặt cằm, ép cô phải nhìn thẳn vào mắt mình, “Thích loại chó con ấy hả?”

Hôm nay Cam Điềm mặc một chiếc váy màu trắng cực kỳ sexy, cổ chữ V khoét sâu, chỉ có một chiếc nơ hình bướm màu xanh lục cố gắng che chắn phía trước, hở như không hở làm cho người ta tha hồ tưởng tượng.

Không kịp nghĩ nhiều, toàn bộ váy cùng áo ngực của cô bị anh lột sạch trong nháy mắt, cơ thể như sương như ngọc trần truồng tiếp xúc với lớp không khí lạnh lẽo ướt át.

Khuôn mặt Cam Điềm thuộc dạng thanh tú trong sáng nhưng dáng người lại cực kỳ yêu nghiệt, ngực lớn eo nhỏ và một đôi chân dài thon thẳng tắp.

Không có quần áo cản trở, bàn tay nóng hầm hập của người đàn ông trực tiếp trèo lên cặp vú tròn trịa, ngón tay hơi dùng sức, tuỳ tiện bóp nặn đùa bỡn. Làn da trắng nõn như sữa chen ra giữa các ngón tay, cảnh tượng thật là dâm đãng ướt át.

Cam Điềm kêu rên thảm thiết, lập tức đưa tay che mặt không muốn phải chứng kiến cảnh Giang Dĩ Hằng chơi đùa cái vú của mình.

Chờ một lúc, cô bị xoa đến mức đùi run lên, đứng không vững chỉ có thể dựa vào ngực anh cho khỏi ngã.

“Mới xoa vú thôi đã không chịu nổi?” Giang Dĩ Hằng ngậm lấy vành tai cô trêu chọc, hơi thở ấm nóng phun qua khiến đáy lòng cô ngưa ngứa.

Anh lại ôm lấy cô, đặt cô xuống ghế sô pha, cả người đè lên trên, môi mỏng ngậm lấy hạt đậu nhỏ hồng phấn trước ngực, mút mát giày vò nó không biết mệt.

Ăn xong hạt đậu bên trái, anh lại bắt đầu nêm nếm hạt đậu bên phải, dường như có ăn bao nhiêu cũng không thấy no.

Cam Điềm bị cơ thể của anh đè ép, miệng kêu ậm ừ, ” Ưm ừm, không muốn thế đâu. Đừng ăn vú của em, khó chịu, ôi ôi ôi…”

Cô cảm thấy toàn thân ngứa râm ran, như có vô số con kiến đang gặm nhấm xương cốt.

Người đàn ông không bận tâm, hành vi càng thêm phóng túng, tay phải đưa thẳng xuống phía dưới dò xét, nhẹ nhàng đẩy hai miếng thịt trai sưng phồng sang bên, thuận lợi tìm thấy cửa huyệt như vũng bùn rồi trượt thẳng vào.

Đại não Cam Điềm đột nhiên trống rỗng.

Ngón tay thon dài có lực vừa đi vào trong hoa huy*t đã ra sức cọ qua cọ lại, rồi sau đó gia tốc nhanh hơn, mỗi lần đầu ngón tay rút ra đều kéo theo một mảng mật dịch ấm áp tí tách chảy xuống.

Anh trêu chọc cô, ” Huyệt nhỏ sao siết chặt vậy? Một ngón tay cũng không vào được, chẳng phải mới hôm trước vừa được chịch qua sao, không làm huyệt nhỏ mở rộng hơn à?”

Nơi đó của Cam Điềm cực kỳ mẫn cảm, mới chỉ có một ngón tay mà thiếu chút nữa khiến cô lên đỉnh.

Cô rên rỉ ậm ừ trong cổ họng, tiếng ê a rơi vào tai Giang Dĩ Hằng làm anh chỉ hận không thể ngay lập tức dùng bộ phận sinh dục của mình xỏ xuyên vào tiểu huyệt.

Xem cô còn dám thả thính, trò chuyện cùng người đàn ông khác không!

“Em muốn ở bên trên.” Cam Điềm năn nỉ.

Đã không có cách nào ngăn cản thì cô cũng không muốn mình bị người ta đè xuống chịch xoạc các kiểu đâu, nhất định phải nữ trên nam dưới cô mới giữ được tôn nghiêm cuối cùng của bản thân.

“Không được.” Người đàn ông cự tuyệt không chút do dự, lạnh lùng nói, ” Tư thế lần này là do tôi quyết định.”
Chương trước Chương tiếp