Bí Kíp Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 47: INAC (1)
Tinh thần thể thao là gì, mỗi người ắt hẳn sẽ có định nghĩa cho riêng mình.
Có thể đó là sự thi đấu công bằng trong thể thao. Cũng có khi đó là tính hiếu thắng của mỗi vận động viên.
Hoặc đơn giản đó chỉ là một niềm đam mê không bao giờ dứt, một khát khao cháy bỏng, và một tuổi trẻ không hối tiếc.
Lạc Minh Tịch không rõ tinh thần thể thao của mình là gì, cho dù đã xem hết tất cả video cần xem, đọc hết các lý thuyết cần đọc. Cô nghĩ, có lẽ cô phải có thêm trải nghiệm từ bản thân nữa mới biết được.
Nhưng nhìn dáng vẻ mỏi mệt của mình trong gương, cô chợt nhận ra, tại sao mình phải mất công như vậy? Tại sao lại lãng phí sức mình tìm tòi một thứ không biết bao giờ mới thấy? Nó thậm chí còn không thể thấy được bằng mắt.
Cô chơi game thôi, không được sao?
Cô chơi game một cách sòng phẳng, không được sao?
Hiện giờ game là công việc chính thức của cô mà.
Game vốn là công việc chính thức của cô mà!
Cô còn đắn đo nhiều thứ thế để làm gì. Lúc trước, cô cày thuê để kiếm tiền, mấy đồng bạc bèo bọt đó giờ vẫn luôn làm cô thấy hạnh phúc, khi ấy cô còn tự hào khoe rằng đã dùng chính sở thích của mình để làm ra tiền. Còn bây giờ, cô chỉ đổi sang hướng khác, chuyên nghiệp hơn, có tiếng hơn, có tiền hơn thôi mà.
Vậy sao cô không tận hưởng nó như cách cô từng cày thuê cho người ta vậy.
Lạc Minh Tịch nhoẻn miệng cười, ừ, chỉ thế thôi.
Tự nhìn lại bản thân, tự tin hơn chút đi nào.
Cô lục túi đồ tìm phấn và kem che khuyết điểm, chỉnh trang lại mình, mang một gương mặt sáng sủa đi gặp các đồng đội. Một ngày luyện tập lại bắt đầu.
PNG lặng lẽ quan sát cô luyện tập, gật gù hài lòng. Sau đó, anh đưa cho Lạc Minh Tịch một tờ kế hoạch huấn luyện đã được chuẩn bị riêng cho cô, yêu cầu cô tập theo kế hoạch này cho tới lúc giải INAC diễn ra. Bên cạnh đó, buổi tối những ngày thứ hai, tư và sáu, PNG đều dặn Lạc Minh Tịch đi chơi 1vs1 để tự rèn luyện kỹ năng cá nhân, các tối còn lại, cô sẽ thế chỗ của Golden, đánh 4vs4 cùng đồng đội.
Golden là thành viên lớn tuổi nhất đội, năm nay đã hai tư, một độ tuổi thuộc diện bô lão cho môn thể thao điện tử.
Xương cổ tay anh ấy đã gặp chấn thương từ hơn một năm trước, trình độ thụt giảm không ít, nếu không phải
WWW chưa tìm được thành viên mới phù hợp, thì sao anh ấy vẫn phải cắn răng ôm bệnh lên đấu trường.
Lúc này đây, anh ấy chỉ việc buông thả, đánh cho xong giải INAC, đợi Lạc Minh Tịch thành thạo hơn là được. Nghĩ đến tương lai WWW có một Joey, Golden cảm thấy mình lên kế hoạch tố chức một đám cưới thật hoành tráng sau giải nghệ dần đi là vừa.
Giữa tháng 8, Lạc Minh Tịch tay xách nách mang quay về thành phố S, chuẩn bị cho năm học mới. Nhìn mặt lũ bạn đứa nào đứa nấy đều đen đi vì phơi nắng trên biển, Lạc Minh Tịch thấy mình được ở phòng điều hoà ôm máy tính hơi bị sướng.
Mấy tháng không gặp anh người yêu, mỗi ngày đều chỉ có thể trao đổi của điện thoại lúc buổi đêm sao thỏa nỗi nhớ mong được. Bây giờ thấy cậu cao hơn không ít, cơ thể cũng cứng rắn khoẻ khoắn hơn, Lạc Minh Tịch sờ sò thớ cơ mỏng trên cánh tay cậu, thích không thôi.
Nhóm Lâm Duệ hỏi cô chuyện sinh hoạt với chiến đội WWW, nghe cô bảo khá thoải mái thì yên tâm hơn. Thấy sắc mặt anh người yêu Tề Hàn Vũ không ổn lắm, Lạc Minh Tịch cười hì hì nói thêm, rằng Danie và Golden đều đã có người yêu, huấn luyện viên và quản lý Túc đã lấy vợ, sư phụ PNG theo chủ nghĩa độc thân, còn EXE thì đang qua lại mập mờ với streamer nữ.
"Em nói chứ." Lạc Minh Tịch ngồi xiêu vẹo, tựa lên người Tề Hàn Vũ nói chuyện: "Cái cô đó bị đồn là trap nguyên đội WIO rồi đấy, không biết lần này EXE có sống nổi không."
Lâm Duệ quay xuống hóng hớt, hỏi: "Phải cái cô streamer Pé Pi đó không? Người trap cả đội WIO chỉ có thể là cô đó thôi."
Lạc Minh Tịch gật đầu, Lâm Duệ lập tức tỏ vẻ hết cứu: "Dào ôi, cô đó giỏi lắm đó, cả cộng đồng Tam Giới Là Một đều bảo trong đời chưa bị Pé Pi trap một lần là thiếu mất một tuổi trẻ cùng Tam Giới đó."
Lạc Minh Tịch suýt thì chửi tục, không ngờ virus đã lây lan đến Tam Giới Là Một rồi. Cô túm cổ áo Tề Hàn Vũ, nghiễn răng cấm cậu được léng phéng với cô đó, hoặc bất kỳ cô nào khác.
Tề Hàn Vũ cười tủm tỉm, nói: "Cẩn thận phải là em đó, em chơi nhân vật nam mà."
Ừ nhỉ.
Nhưng cô đã nói thế rồi, Tề Hàn Vũ vẫn thể rằng không có ý với cô nào cả, chỉ có ý với cô bé người yêu của mình thôi. Lời đó làm Lạc Minh Tịch ngượng chín mặt suốt buổi học, thầy Cao thấy mà chỉ biết lắc đầu than dài.
Cuối tháng 9, giải INAC chính thức được khai mạc. Một mùa hè luyện tập không bị lãng phí, cộng thêm tinh thần toàn đội thoải mái, chiến đội WWW thế như chẻ tre, vượt qua vòng bảng với tổng số điểm lọt top 10.
Lạc Minh Tịch theo dõi từng trận đấu một, phấn khích khi thấy đồng đội có thể trở thành những người sống sót cuối cùng trên bãi chiến trường.
Đám Lâm Duệ cũng phải rửa mắt nhìn năng lực của các đội viên khác.
Sự phấn khích đó không kéo dài được lâu. Một ngày trước khi vòng loại bắt đầu, Lạc Minh Tịch nhận được một cuộc điện thoại từ quản lý Túc.
Giọng y gấp gáp, có đôi phần hoảng loạn, mà y vẫn cố gắng bình tĩnh thông báo cho cô biết.
"Joey, tay Golden gặp vấn đề rồi, hiện tại đang khám trong viện, có khả năng sắp tới không thể tham gia thi đấu."
Lạc Minh Tịch nắm chặt điện thoại. Cô biết là sắp tới mình sẽ phải lên sân thi đấu thay cho Golden. Thú thực, Lạc Minh Tịch có hơi căng thẳng, cô vẫn chưa sẵn sàng cho trang mới của cuộc đời này.
Nghe được tâm sự của cô, Tề Hàn Vũ ôm bé người yêu vào lòng, thấp giọng bảo cô đừng lo lắng, đằng sau cô luôn có cậu và Lạc Minh Tường cổ vũ cô mà.
Nhóm bạn thân khác giới lướt mạng thì hay tin, vừa kịp lúc bắt gặp Lạc Minh Tịch đang xin phép thầy cho nghỉ dài hạn. Lâm Duệ bảo cô cứ lên chuyến bay hãng nhà cậu ta, miễn phí mà không delay bao giờ. Ba người khác thì bảo họ sẽ lén xem cô thi đấu, rủ cả lớp vào cổ vũ chung luôn.
Lạc Minh Tịch mím môi cười. Khi quay người lại, cô thấy Trương Tiểu Ngọc mang một đôi mắt đỏ hoe, lao tới ôm lây mình.
Cô ấy thầm thì: "Minh Tịch, đến lúc rồi, thay đổi tuyến cuộc đời của chúng ta nào."
Sống mũi Lạc Minh Tịch chua xót, cô ôm đáp lại Trương Tiểu Ngọc, nặng nề "ừm" một tiếng.
Đúng vậy, lần ra sân này, không chỉ là bước đánh dấu đầu tiên cho sự nghiệp Esport của cô, mà còn là bước ngoặt cho cuộc đời của hai người họ.
Nhất định phải tỏa sáng, phải mang cái tên Joey đến với mọi người gần xa.
Lạc Minh Tịch đáp máy bay xuống thành phố E, nơi tổ chức giải INAC năm nay, vào lúc tối muộn. PNG đích thân tới đón, đưa cô đến chỗ khách sạn giá rẻ cả đội thuê ở tạm.
Đứng ở cửa khách sạn, Lạc Minh Tịch có hơi lo lo cho vấn đề riêng tư của mình. Cô sợ trong đó có nhiều camera ẩn mà mình không biết, bèn kéo toàn đội đến cái khách sạn năm sao dưới danh nghĩa Tập đoàn Lạc Thị.
Đại tiểu thư muốn ở, tất nhiên phải ở phòng tổng thống, các thành viên của WWW cũng được hưởng sái hai phòng tổng thống khác.
Từ lâu, mọi người đã chết lặng với sự giàu sụ này của gia đình Lạc Minh Tịch rồi. Họ không tỏ vẻ gì, rã rượi lên giường đi nghỉ. Chắc hắn chuyện của Golden ảnh hưởng đến họ nhiều lắm, nghe đâu hiện tại anh ấy đã lên máy bay về nhà vợ sắp cưới, để cô ấy chăm sóc vài ngày.
Lạc Minh Tịch hiểu rõ lúc này không phải lúc để mình buồn phiền. Cô nhắn tin báo mình đến nơi cho những người thân quen, rồi ra cửa sổ sát đất ngắm cảnh đêm.
Ngày mai, vào ngay ngày mai thôi, cô sẽ chính thức bước ra khỏi "cốt truyện" [Người Hầu Hào Môn], bắt đầu cuộc đời mới.
Háo hức, mong đợi, lo lắng, căng thẳng, những cảm xúc này đồng thời xuất hiện trong cô, chẳng thấy mâu thuẫn mà hòa hợp đến lạ. Lạc Minh Tịch nhìn trăng sáng trên trời, tầm này tháng sau là Trung Thu, chắc chắn sẽ đẹp hơn hôm nay nhiều.
Nhìn rồi nhìn, Lạc Minh Tịch giơ điện thoại lên, chụp một tấm, đăng lên trang cá nhân mà không viết dòng caption nào.
Sớm hôm sau, Lạc Minh Tịch theo toàn đội đi ăn sáng, nhận đồng phục đội mới may xong, một chiếc áo khoác hồng phấn với thiết kế ba chữ WWW cách điệu, trông cực kỳ nữ tính, mà chẳng hiểu sao EXE cứ gào mồm lên rằng đàn ông đích thực sẽ yêu màu hồng và font chữ viết tay cổ điển. Lạc Minh Tịch đơ mặt khoác lên, sau đó lên xe đến địa điểm thi đấu.
Ban tố chức giải đấu INAC lựa chọn một trung tâm thi đấu rộng lớn, có thể chứa lên tới hàng chục nghìn khán giả.
Ở lối vào dành cho các tuyển thủ đã tụ tập một lượng lớn fan hâm mộ, người nào người nấy đều cầm trong tay biểu ngữ hoặc những món đồ cổ vũ tuyển thủ, chiến đội mình yêu thích.
Hễ chiến đội nổi tiếng xuất hiện, những tiếng reo hò như chưa bao giờ dứt. Lạc Minh Tịch đứng từ xa, lặng lẽ xoa tai mình. Chưa gì đã thấy nhức nhức cái đầu rồi.
EXE đột nhiên ló cái đầu ra nhìn, nói một câu khiến mọi nỗi lo lắng của cả đội bay biến hết: "Oa, trai xinh gái đẹp nhiều quá đi, được làm lễ rửa mắt rồi nè."
Lạc Minh Tịch kéo khẩu trang che kín nửa khuôn mặt, cố nén cười. Trong đội, EXE là người đam mê cái đẹp, vì sở thích này mà gặp không ít trap boy, trap girl trên mạng. Tình sử bi thương lê thê thế mà cậu ta vẫn lạc quan gớm, còn đang rất si mê cô nàng streamer trap girl Pé Pi như gì.
"Có thể nói, EXE sẽ bị mù mắt trước cái đẹp. Điều đó cấm có sai bao giờ." Danie từng nói thế.
Chứng tỏ anh Danie với kinh nghiệm tình trường không kém cạnh đã phải bất lực lắm.
Bước vào trong trung tâm thi đấu, Lạc Minh Tịch bị ngợp trước sự ồn ào và đông đúc của nơi này. Cô cảm nhận được sự nóng nực, cùng với đó là cảm giác rạo rực, một nhiệt huyết tràn đầy cho tuổi trẻ phơi phới.
Trên đường đi tới phòng nghỉ cho các tuyển thủ, chiến đội WWW bất ngờ chạm mặt với TOO. Dưới ánh đèn sáng rỡ của hành lang, các thành viên của TOO dĩ nhiên nhận ra thành viên mới của WWW là nữ.
Elf dẫn đầu nhóm người, cười nhạo: "Chẳng bằng để Golden đã què tay lên sân, may ra còn có cơ hội sống lâu đấy."
Những người khác hùa vào theo, cười cợt không thương tiếc gì. Trong WWW chỉ có EXE là trẻ tuổi và nóng tính nhất, định nhảy xồn xồn lên làm loạn, lại bị Lạc Minh Tịch ngăn lại.
Cô bước ra, dõng dạc nói: "À thế à, vậy chẳng bằng anh chạy chậm một chút, may ra mẹ anh đã sinh ra một thằng con có hiếu."
Thấy Elf xanh mặt, Lạc Minh Tịch nhếch miệng cười, khinh thường nói: "Thời phong kiến đã qua từ lâu, nếu anh thích, tôi tài trợ cho anh mấy nhà khoa học, tìm cách xoay chuyển thời gian về quá khứ, không khéo anh có thêm mấy người mẹ không chừng, thích có hiếu với ai thì báo hiếu người đó."
Thành viên WWW bật cười khoái chí. Họ không biết cách khịa lại người khác, bị các chiến đội đè lên đầu chọc khoáy, khó chịu đã lâu. Nay cuối cùng cũng báo được thù, thích chí lắm.
Chiến đội TOO cau có bỏ đi, còn không quên nhắc cô cẩn thận, vì họ chắc chắn sẽ làm thịt cô trước.
Ôi, Lạc Minh Tịch sợ quá cơ.
Cô đảo mắt, hất tóc, "hứ" một tiếng như để thách thức vậy.
Quả nhiên, Elf cay lắm, mà không dám làm gì ở chỗ này, chỉ đành hậm hực bỏ đi.
Mọi người vào phòng nghỉ nghỉ ngơi một lúc, đến tầm tám giờ rưỡi, các bình luận viên lần lượt giới thiệu các chiến đội tham dự, đến tên đội nào thì đội đó tiến lên sân khấu, chào khán giả rồi bước vào vị trí ngồi đã được chỉ định trước.
Giới thiệu tới tên của chiến đội WWW, bình luận viên A nóng lòng bổ sung thêm: "Sau khi kết thúc vòng bảng, chấn thương của tuyển thủ Golden tái phát, khiến anh không thể tiếp tục tham dự giải đấu nữa. Do đó, WWW đã lập tức triệu tập thành viên dự bị, không biết anh B có biết đó là ai không?"
Bình luận viên B nói: "Cô A làm khó tôi quá, sao tôi biết được. Mà có lẽ đó là đồ đệ thân truyền đội trưởng PNG mới nhận hồi đầu năm nay."
Bình luận viên A tán thành suy đoán này, cô hào hứng nói: "Vậy còn chần chờ gì nữa, chúng ta hãy cùng chào mừng bốn thành viên của chiến đội WWW. Đội trưởng PNG, đội phó Danie, đội viên EXE và đội viên mới, Joey!!!
Khi đọc tới ID của Lạc Minh Tịch, giọng bình luận viên A càng lúc càng lớn, theo loa truyền phát ra bên ngoài, khiến cả khán phòng như nổ tung.
Joey từng nổi trên mạng một thời gian, giới game thủ hoặc ít hoặc nhiều từng nghe qua cái tên này. Cô offline game Tam Giới Là Một một thời gian khá dài, nhiều người nghĩ cô tắt máy lui về ở ẩn, đi học bài rồi. Thì ra người ta về ở ẩn là để đi đánh chuyên nghiệp, chứ không bỏ việc chơi game.
Ống kính zoom cận mặt Lạc Minh Tịch, gương mặt một thiếu nữ đang ở độ tuổi trẻ đẹp nhất hiện lên trên màn hình lớn, thu hút mọi ánh nhìn của những người đang theo dõi tại địa điểm thi đấu, hoặc đang xem phát sóng trực tiếp.
Lạc Minh Tịch hơi bất ngờ trước sự hò hét nồng nhiệt của khán giả, cô thẹn thùng nở một nụ cười, vẫy tay chào.
"Ối, đáng yêu quá đi!!!" Bình luận viên A không nhịn được, ôm ngực kêu lên.
"Ối, đáng yêu quá đi!!" Bình luận viên A không nhịn được, ôm ngực kêu lên.
Bình luận viên B bên cạnh cũng không khác gì.
Bình luận ở phòng phát sóng không khá hơn là bao.
[Áaaaaaaaaaaaa, biết đại thần là nữ rồi nhưng không ngờ đẹp vậy luôn áaaa)
(Xinh quá chinh quá, tui con gái tui cũng mê quá à)
[Xin hỏi Tập đoàn Lạc Thị có kén rể không?)
(Không ấy kén vợ được không?)
(Tập đoàn Lạc Thị: Mấy người biến!)
Bên cạnh đó cũng xuất hiện không ít bình luận tiêu cực, chủ yếu công kích vào giới tính.
(Con gái có đánh được không vậy?)
(Bé này chắc thua thảm rồi)
(Bỏ đi, về nhà học cách lấy chồng nuôi con đi!)
Tại T trung, tập thể lớp 7 năm ba đều ôm điện thoại xem trực tiếp. Giáo viên đang dạy là một cô giáo trẻ, khẽ
nhắc mọi người đóng kín cửa rồi mở máy chiếu cho cả lớp xem phát sóng trực tiếp luôn.
Khoảnh khắc Lạc Minh Tịch mặc áo đấu xuất hiện, đám con trai reo hò to nhất, đến nỗi cả dãy hành lang đều nghe tiếng chúng nó. Bọn con gái suýt xoa, cảm thán nhan sắc chị Tịch, thật là một nhan sắc mà trai gái gì cũng
phải mê đắm.
Chỉ có Tề Hàn Vũ chăm chú nhìn vào nụ cười của cô, ánh mắt đong đầy sự mong chờ.
Trận đấu 1vs1 trong ngày đầu tiên của vòng loại chuẩn bị bắt đầu, tất cả các chiến đội tham gia vòng loại đã
phân công xong xuôi. Tuyển thủ thi 1vs1 đều đã ngồi vào chỗ, hoàn tất việc kiểm tra thiết bị.
Island có ba hình thức thi đấu, đó là 1vs1, 2vs2 và 4vs4. Song song với ba hình thức thi đấu này cũng là số điểm
được cộng khác nhau.
Người sống sót cuối cùng của trận 1vs1 nhận 10 điểm, của trận 2vs2 là 20 điểm, của trận 4vs4 là 40 điểm.
Còn có số điểm cộng theo số đầu người đã giết.
Ở vòng bảng, tất cả các đội được chia thành ba bảng đấu, đều có quyền tham gia các trận, đến khi kết thúc vòng
bảng, hai đội có tổng điểm ít nhất của mỗi bảng đều sẽ bị loại. Đến vòng loại này, các chiến đội tiếp tục tham gia trận 1vs1 và trận 2vs2 vào buổi sáng, buổi chiều tổ chức 4vs4. Sau ba ngày tranh tài, sáu đội có tổng điểm thấp
nhất sẽ bị loại, chỉ còn ba mươi đội tiến vào vòng tứ kết.
Lạc Minh Tịch là "chiến binh" được huấn luyện 1vs1. Không phải vì cô không biết cách phối hợp với đồng đội, ngược lại, cô phối hợp rất tốt, đóng góp cho đội là rất lớn. Thế nhưng, cả huấn luyện viên Chung và PNG đều nhận thấy, tiềm năng đấu đơn của Lạc Minh Tịch lớn hơn đấu đội rất nhiều. Hay phải nói, cô sẽ bộc phát toàn bộ tốc độ tay của bản thân để giành chiến thắng mà không mang chút gánh nặng nào.
Họ tin tưởng, Joey sẽ mang đến cho họ và giới Esport bất ngờ lớn hơn bao giờ hết!
Tác giả tự chú thích:
WIO: watch it out :v
Nữ chính đã bước lên con đường sự nghiệp rồi, chắc mấy chương tới kể về cái này quá, hi vọng sẽ không quá nhàm.
Nhân tiện thì hình thức thi đấu của môn này tôi có học lỏm từ một bộ danmei khá yêu thích của mình, nhưng chỉ dựa vào những gì tôi nhớ nên chắc có điểm giống và điểm khác.
Có thể đó là sự thi đấu công bằng trong thể thao. Cũng có khi đó là tính hiếu thắng của mỗi vận động viên.
Hoặc đơn giản đó chỉ là một niềm đam mê không bao giờ dứt, một khát khao cháy bỏng, và một tuổi trẻ không hối tiếc.
Lạc Minh Tịch không rõ tinh thần thể thao của mình là gì, cho dù đã xem hết tất cả video cần xem, đọc hết các lý thuyết cần đọc. Cô nghĩ, có lẽ cô phải có thêm trải nghiệm từ bản thân nữa mới biết được.
Nhưng nhìn dáng vẻ mỏi mệt của mình trong gương, cô chợt nhận ra, tại sao mình phải mất công như vậy? Tại sao lại lãng phí sức mình tìm tòi một thứ không biết bao giờ mới thấy? Nó thậm chí còn không thể thấy được bằng mắt.
Cô chơi game thôi, không được sao?
Cô chơi game một cách sòng phẳng, không được sao?
Hiện giờ game là công việc chính thức của cô mà.
Game vốn là công việc chính thức của cô mà!
Cô còn đắn đo nhiều thứ thế để làm gì. Lúc trước, cô cày thuê để kiếm tiền, mấy đồng bạc bèo bọt đó giờ vẫn luôn làm cô thấy hạnh phúc, khi ấy cô còn tự hào khoe rằng đã dùng chính sở thích của mình để làm ra tiền. Còn bây giờ, cô chỉ đổi sang hướng khác, chuyên nghiệp hơn, có tiếng hơn, có tiền hơn thôi mà.
Vậy sao cô không tận hưởng nó như cách cô từng cày thuê cho người ta vậy.
Lạc Minh Tịch nhoẻn miệng cười, ừ, chỉ thế thôi.
Tự nhìn lại bản thân, tự tin hơn chút đi nào.
Cô lục túi đồ tìm phấn và kem che khuyết điểm, chỉnh trang lại mình, mang một gương mặt sáng sủa đi gặp các đồng đội. Một ngày luyện tập lại bắt đầu.
PNG lặng lẽ quan sát cô luyện tập, gật gù hài lòng. Sau đó, anh đưa cho Lạc Minh Tịch một tờ kế hoạch huấn luyện đã được chuẩn bị riêng cho cô, yêu cầu cô tập theo kế hoạch này cho tới lúc giải INAC diễn ra. Bên cạnh đó, buổi tối những ngày thứ hai, tư và sáu, PNG đều dặn Lạc Minh Tịch đi chơi 1vs1 để tự rèn luyện kỹ năng cá nhân, các tối còn lại, cô sẽ thế chỗ của Golden, đánh 4vs4 cùng đồng đội.
Golden là thành viên lớn tuổi nhất đội, năm nay đã hai tư, một độ tuổi thuộc diện bô lão cho môn thể thao điện tử.
Xương cổ tay anh ấy đã gặp chấn thương từ hơn một năm trước, trình độ thụt giảm không ít, nếu không phải
WWW chưa tìm được thành viên mới phù hợp, thì sao anh ấy vẫn phải cắn răng ôm bệnh lên đấu trường.
Lúc này đây, anh ấy chỉ việc buông thả, đánh cho xong giải INAC, đợi Lạc Minh Tịch thành thạo hơn là được. Nghĩ đến tương lai WWW có một Joey, Golden cảm thấy mình lên kế hoạch tố chức một đám cưới thật hoành tráng sau giải nghệ dần đi là vừa.
Giữa tháng 8, Lạc Minh Tịch tay xách nách mang quay về thành phố S, chuẩn bị cho năm học mới. Nhìn mặt lũ bạn đứa nào đứa nấy đều đen đi vì phơi nắng trên biển, Lạc Minh Tịch thấy mình được ở phòng điều hoà ôm máy tính hơi bị sướng.
Mấy tháng không gặp anh người yêu, mỗi ngày đều chỉ có thể trao đổi của điện thoại lúc buổi đêm sao thỏa nỗi nhớ mong được. Bây giờ thấy cậu cao hơn không ít, cơ thể cũng cứng rắn khoẻ khoắn hơn, Lạc Minh Tịch sờ sò thớ cơ mỏng trên cánh tay cậu, thích không thôi.
Nhóm Lâm Duệ hỏi cô chuyện sinh hoạt với chiến đội WWW, nghe cô bảo khá thoải mái thì yên tâm hơn. Thấy sắc mặt anh người yêu Tề Hàn Vũ không ổn lắm, Lạc Minh Tịch cười hì hì nói thêm, rằng Danie và Golden đều đã có người yêu, huấn luyện viên và quản lý Túc đã lấy vợ, sư phụ PNG theo chủ nghĩa độc thân, còn EXE thì đang qua lại mập mờ với streamer nữ.
"Em nói chứ." Lạc Minh Tịch ngồi xiêu vẹo, tựa lên người Tề Hàn Vũ nói chuyện: "Cái cô đó bị đồn là trap nguyên đội WIO rồi đấy, không biết lần này EXE có sống nổi không."
Lâm Duệ quay xuống hóng hớt, hỏi: "Phải cái cô streamer Pé Pi đó không? Người trap cả đội WIO chỉ có thể là cô đó thôi."
Lạc Minh Tịch gật đầu, Lâm Duệ lập tức tỏ vẻ hết cứu: "Dào ôi, cô đó giỏi lắm đó, cả cộng đồng Tam Giới Là Một đều bảo trong đời chưa bị Pé Pi trap một lần là thiếu mất một tuổi trẻ cùng Tam Giới đó."
Lạc Minh Tịch suýt thì chửi tục, không ngờ virus đã lây lan đến Tam Giới Là Một rồi. Cô túm cổ áo Tề Hàn Vũ, nghiễn răng cấm cậu được léng phéng với cô đó, hoặc bất kỳ cô nào khác.
Tề Hàn Vũ cười tủm tỉm, nói: "Cẩn thận phải là em đó, em chơi nhân vật nam mà."
Ừ nhỉ.
Nhưng cô đã nói thế rồi, Tề Hàn Vũ vẫn thể rằng không có ý với cô nào cả, chỉ có ý với cô bé người yêu của mình thôi. Lời đó làm Lạc Minh Tịch ngượng chín mặt suốt buổi học, thầy Cao thấy mà chỉ biết lắc đầu than dài.
Cuối tháng 9, giải INAC chính thức được khai mạc. Một mùa hè luyện tập không bị lãng phí, cộng thêm tinh thần toàn đội thoải mái, chiến đội WWW thế như chẻ tre, vượt qua vòng bảng với tổng số điểm lọt top 10.
Lạc Minh Tịch theo dõi từng trận đấu một, phấn khích khi thấy đồng đội có thể trở thành những người sống sót cuối cùng trên bãi chiến trường.
Đám Lâm Duệ cũng phải rửa mắt nhìn năng lực của các đội viên khác.
Sự phấn khích đó không kéo dài được lâu. Một ngày trước khi vòng loại bắt đầu, Lạc Minh Tịch nhận được một cuộc điện thoại từ quản lý Túc.
Giọng y gấp gáp, có đôi phần hoảng loạn, mà y vẫn cố gắng bình tĩnh thông báo cho cô biết.
"Joey, tay Golden gặp vấn đề rồi, hiện tại đang khám trong viện, có khả năng sắp tới không thể tham gia thi đấu."
Lạc Minh Tịch nắm chặt điện thoại. Cô biết là sắp tới mình sẽ phải lên sân thi đấu thay cho Golden. Thú thực, Lạc Minh Tịch có hơi căng thẳng, cô vẫn chưa sẵn sàng cho trang mới của cuộc đời này.
Nghe được tâm sự của cô, Tề Hàn Vũ ôm bé người yêu vào lòng, thấp giọng bảo cô đừng lo lắng, đằng sau cô luôn có cậu và Lạc Minh Tường cổ vũ cô mà.
Nhóm bạn thân khác giới lướt mạng thì hay tin, vừa kịp lúc bắt gặp Lạc Minh Tịch đang xin phép thầy cho nghỉ dài hạn. Lâm Duệ bảo cô cứ lên chuyến bay hãng nhà cậu ta, miễn phí mà không delay bao giờ. Ba người khác thì bảo họ sẽ lén xem cô thi đấu, rủ cả lớp vào cổ vũ chung luôn.
Lạc Minh Tịch mím môi cười. Khi quay người lại, cô thấy Trương Tiểu Ngọc mang một đôi mắt đỏ hoe, lao tới ôm lây mình.
Cô ấy thầm thì: "Minh Tịch, đến lúc rồi, thay đổi tuyến cuộc đời của chúng ta nào."
Sống mũi Lạc Minh Tịch chua xót, cô ôm đáp lại Trương Tiểu Ngọc, nặng nề "ừm" một tiếng.
Đúng vậy, lần ra sân này, không chỉ là bước đánh dấu đầu tiên cho sự nghiệp Esport của cô, mà còn là bước ngoặt cho cuộc đời của hai người họ.
Nhất định phải tỏa sáng, phải mang cái tên Joey đến với mọi người gần xa.
Lạc Minh Tịch đáp máy bay xuống thành phố E, nơi tổ chức giải INAC năm nay, vào lúc tối muộn. PNG đích thân tới đón, đưa cô đến chỗ khách sạn giá rẻ cả đội thuê ở tạm.
Đứng ở cửa khách sạn, Lạc Minh Tịch có hơi lo lo cho vấn đề riêng tư của mình. Cô sợ trong đó có nhiều camera ẩn mà mình không biết, bèn kéo toàn đội đến cái khách sạn năm sao dưới danh nghĩa Tập đoàn Lạc Thị.
Đại tiểu thư muốn ở, tất nhiên phải ở phòng tổng thống, các thành viên của WWW cũng được hưởng sái hai phòng tổng thống khác.
Từ lâu, mọi người đã chết lặng với sự giàu sụ này của gia đình Lạc Minh Tịch rồi. Họ không tỏ vẻ gì, rã rượi lên giường đi nghỉ. Chắc hắn chuyện của Golden ảnh hưởng đến họ nhiều lắm, nghe đâu hiện tại anh ấy đã lên máy bay về nhà vợ sắp cưới, để cô ấy chăm sóc vài ngày.
Lạc Minh Tịch hiểu rõ lúc này không phải lúc để mình buồn phiền. Cô nhắn tin báo mình đến nơi cho những người thân quen, rồi ra cửa sổ sát đất ngắm cảnh đêm.
Ngày mai, vào ngay ngày mai thôi, cô sẽ chính thức bước ra khỏi "cốt truyện" [Người Hầu Hào Môn], bắt đầu cuộc đời mới.
Háo hức, mong đợi, lo lắng, căng thẳng, những cảm xúc này đồng thời xuất hiện trong cô, chẳng thấy mâu thuẫn mà hòa hợp đến lạ. Lạc Minh Tịch nhìn trăng sáng trên trời, tầm này tháng sau là Trung Thu, chắc chắn sẽ đẹp hơn hôm nay nhiều.
Nhìn rồi nhìn, Lạc Minh Tịch giơ điện thoại lên, chụp một tấm, đăng lên trang cá nhân mà không viết dòng caption nào.
Sớm hôm sau, Lạc Minh Tịch theo toàn đội đi ăn sáng, nhận đồng phục đội mới may xong, một chiếc áo khoác hồng phấn với thiết kế ba chữ WWW cách điệu, trông cực kỳ nữ tính, mà chẳng hiểu sao EXE cứ gào mồm lên rằng đàn ông đích thực sẽ yêu màu hồng và font chữ viết tay cổ điển. Lạc Minh Tịch đơ mặt khoác lên, sau đó lên xe đến địa điểm thi đấu.
Ban tố chức giải đấu INAC lựa chọn một trung tâm thi đấu rộng lớn, có thể chứa lên tới hàng chục nghìn khán giả.
Ở lối vào dành cho các tuyển thủ đã tụ tập một lượng lớn fan hâm mộ, người nào người nấy đều cầm trong tay biểu ngữ hoặc những món đồ cổ vũ tuyển thủ, chiến đội mình yêu thích.
Hễ chiến đội nổi tiếng xuất hiện, những tiếng reo hò như chưa bao giờ dứt. Lạc Minh Tịch đứng từ xa, lặng lẽ xoa tai mình. Chưa gì đã thấy nhức nhức cái đầu rồi.
EXE đột nhiên ló cái đầu ra nhìn, nói một câu khiến mọi nỗi lo lắng của cả đội bay biến hết: "Oa, trai xinh gái đẹp nhiều quá đi, được làm lễ rửa mắt rồi nè."
Lạc Minh Tịch kéo khẩu trang che kín nửa khuôn mặt, cố nén cười. Trong đội, EXE là người đam mê cái đẹp, vì sở thích này mà gặp không ít trap boy, trap girl trên mạng. Tình sử bi thương lê thê thế mà cậu ta vẫn lạc quan gớm, còn đang rất si mê cô nàng streamer trap girl Pé Pi như gì.
"Có thể nói, EXE sẽ bị mù mắt trước cái đẹp. Điều đó cấm có sai bao giờ." Danie từng nói thế.
Chứng tỏ anh Danie với kinh nghiệm tình trường không kém cạnh đã phải bất lực lắm.
Bước vào trong trung tâm thi đấu, Lạc Minh Tịch bị ngợp trước sự ồn ào và đông đúc của nơi này. Cô cảm nhận được sự nóng nực, cùng với đó là cảm giác rạo rực, một nhiệt huyết tràn đầy cho tuổi trẻ phơi phới.
Trên đường đi tới phòng nghỉ cho các tuyển thủ, chiến đội WWW bất ngờ chạm mặt với TOO. Dưới ánh đèn sáng rỡ của hành lang, các thành viên của TOO dĩ nhiên nhận ra thành viên mới của WWW là nữ.
Elf dẫn đầu nhóm người, cười nhạo: "Chẳng bằng để Golden đã què tay lên sân, may ra còn có cơ hội sống lâu đấy."
Những người khác hùa vào theo, cười cợt không thương tiếc gì. Trong WWW chỉ có EXE là trẻ tuổi và nóng tính nhất, định nhảy xồn xồn lên làm loạn, lại bị Lạc Minh Tịch ngăn lại.
Cô bước ra, dõng dạc nói: "À thế à, vậy chẳng bằng anh chạy chậm một chút, may ra mẹ anh đã sinh ra một thằng con có hiếu."
Thấy Elf xanh mặt, Lạc Minh Tịch nhếch miệng cười, khinh thường nói: "Thời phong kiến đã qua từ lâu, nếu anh thích, tôi tài trợ cho anh mấy nhà khoa học, tìm cách xoay chuyển thời gian về quá khứ, không khéo anh có thêm mấy người mẹ không chừng, thích có hiếu với ai thì báo hiếu người đó."
Thành viên WWW bật cười khoái chí. Họ không biết cách khịa lại người khác, bị các chiến đội đè lên đầu chọc khoáy, khó chịu đã lâu. Nay cuối cùng cũng báo được thù, thích chí lắm.
Chiến đội TOO cau có bỏ đi, còn không quên nhắc cô cẩn thận, vì họ chắc chắn sẽ làm thịt cô trước.
Ôi, Lạc Minh Tịch sợ quá cơ.
Cô đảo mắt, hất tóc, "hứ" một tiếng như để thách thức vậy.
Quả nhiên, Elf cay lắm, mà không dám làm gì ở chỗ này, chỉ đành hậm hực bỏ đi.
Mọi người vào phòng nghỉ nghỉ ngơi một lúc, đến tầm tám giờ rưỡi, các bình luận viên lần lượt giới thiệu các chiến đội tham dự, đến tên đội nào thì đội đó tiến lên sân khấu, chào khán giả rồi bước vào vị trí ngồi đã được chỉ định trước.
Giới thiệu tới tên của chiến đội WWW, bình luận viên A nóng lòng bổ sung thêm: "Sau khi kết thúc vòng bảng, chấn thương của tuyển thủ Golden tái phát, khiến anh không thể tiếp tục tham dự giải đấu nữa. Do đó, WWW đã lập tức triệu tập thành viên dự bị, không biết anh B có biết đó là ai không?"
Bình luận viên B nói: "Cô A làm khó tôi quá, sao tôi biết được. Mà có lẽ đó là đồ đệ thân truyền đội trưởng PNG mới nhận hồi đầu năm nay."
Bình luận viên A tán thành suy đoán này, cô hào hứng nói: "Vậy còn chần chờ gì nữa, chúng ta hãy cùng chào mừng bốn thành viên của chiến đội WWW. Đội trưởng PNG, đội phó Danie, đội viên EXE và đội viên mới, Joey!!!
Khi đọc tới ID của Lạc Minh Tịch, giọng bình luận viên A càng lúc càng lớn, theo loa truyền phát ra bên ngoài, khiến cả khán phòng như nổ tung.
Joey từng nổi trên mạng một thời gian, giới game thủ hoặc ít hoặc nhiều từng nghe qua cái tên này. Cô offline game Tam Giới Là Một một thời gian khá dài, nhiều người nghĩ cô tắt máy lui về ở ẩn, đi học bài rồi. Thì ra người ta về ở ẩn là để đi đánh chuyên nghiệp, chứ không bỏ việc chơi game.
Ống kính zoom cận mặt Lạc Minh Tịch, gương mặt một thiếu nữ đang ở độ tuổi trẻ đẹp nhất hiện lên trên màn hình lớn, thu hút mọi ánh nhìn của những người đang theo dõi tại địa điểm thi đấu, hoặc đang xem phát sóng trực tiếp.
Lạc Minh Tịch hơi bất ngờ trước sự hò hét nồng nhiệt của khán giả, cô thẹn thùng nở một nụ cười, vẫy tay chào.
"Ối, đáng yêu quá đi!!!" Bình luận viên A không nhịn được, ôm ngực kêu lên.
"Ối, đáng yêu quá đi!!" Bình luận viên A không nhịn được, ôm ngực kêu lên.
Bình luận viên B bên cạnh cũng không khác gì.
Bình luận ở phòng phát sóng không khá hơn là bao.
[Áaaaaaaaaaaaa, biết đại thần là nữ rồi nhưng không ngờ đẹp vậy luôn áaaa)
(Xinh quá chinh quá, tui con gái tui cũng mê quá à)
[Xin hỏi Tập đoàn Lạc Thị có kén rể không?)
(Không ấy kén vợ được không?)
(Tập đoàn Lạc Thị: Mấy người biến!)
Bên cạnh đó cũng xuất hiện không ít bình luận tiêu cực, chủ yếu công kích vào giới tính.
(Con gái có đánh được không vậy?)
(Bé này chắc thua thảm rồi)
(Bỏ đi, về nhà học cách lấy chồng nuôi con đi!)
Tại T trung, tập thể lớp 7 năm ba đều ôm điện thoại xem trực tiếp. Giáo viên đang dạy là một cô giáo trẻ, khẽ
nhắc mọi người đóng kín cửa rồi mở máy chiếu cho cả lớp xem phát sóng trực tiếp luôn.
Khoảnh khắc Lạc Minh Tịch mặc áo đấu xuất hiện, đám con trai reo hò to nhất, đến nỗi cả dãy hành lang đều nghe tiếng chúng nó. Bọn con gái suýt xoa, cảm thán nhan sắc chị Tịch, thật là một nhan sắc mà trai gái gì cũng
phải mê đắm.
Chỉ có Tề Hàn Vũ chăm chú nhìn vào nụ cười của cô, ánh mắt đong đầy sự mong chờ.
Trận đấu 1vs1 trong ngày đầu tiên của vòng loại chuẩn bị bắt đầu, tất cả các chiến đội tham gia vòng loại đã
phân công xong xuôi. Tuyển thủ thi 1vs1 đều đã ngồi vào chỗ, hoàn tất việc kiểm tra thiết bị.
Island có ba hình thức thi đấu, đó là 1vs1, 2vs2 và 4vs4. Song song với ba hình thức thi đấu này cũng là số điểm
được cộng khác nhau.
Người sống sót cuối cùng của trận 1vs1 nhận 10 điểm, của trận 2vs2 là 20 điểm, của trận 4vs4 là 40 điểm.
Còn có số điểm cộng theo số đầu người đã giết.
Ở vòng bảng, tất cả các đội được chia thành ba bảng đấu, đều có quyền tham gia các trận, đến khi kết thúc vòng
bảng, hai đội có tổng điểm ít nhất của mỗi bảng đều sẽ bị loại. Đến vòng loại này, các chiến đội tiếp tục tham gia trận 1vs1 và trận 2vs2 vào buổi sáng, buổi chiều tổ chức 4vs4. Sau ba ngày tranh tài, sáu đội có tổng điểm thấp
nhất sẽ bị loại, chỉ còn ba mươi đội tiến vào vòng tứ kết.
Lạc Minh Tịch là "chiến binh" được huấn luyện 1vs1. Không phải vì cô không biết cách phối hợp với đồng đội, ngược lại, cô phối hợp rất tốt, đóng góp cho đội là rất lớn. Thế nhưng, cả huấn luyện viên Chung và PNG đều nhận thấy, tiềm năng đấu đơn của Lạc Minh Tịch lớn hơn đấu đội rất nhiều. Hay phải nói, cô sẽ bộc phát toàn bộ tốc độ tay của bản thân để giành chiến thắng mà không mang chút gánh nặng nào.
Họ tin tưởng, Joey sẽ mang đến cho họ và giới Esport bất ngờ lớn hơn bao giờ hết!
Tác giả tự chú thích:
WIO: watch it out :v
Nữ chính đã bước lên con đường sự nghiệp rồi, chắc mấy chương tới kể về cái này quá, hi vọng sẽ không quá nhàm.
Nhân tiện thì hình thức thi đấu của môn này tôi có học lỏm từ một bộ danmei khá yêu thích của mình, nhưng chỉ dựa vào những gì tôi nhớ nên chắc có điểm giống và điểm khác.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương