Bí Kíp Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Chương 51: INSC
Ngày kỷ niệm tròn năm yêu nhau, Tề Hàn Vũ làm rất lớn.
Nếu là một cặp đôi bình thường, có lẽ họ sẽ quay trở lại nơi tình yêu bắt đầu, ôm ấp, tình tứ, thì thầm, hoài niệm lại ngày đầu yêu nhau. Cơ mà, nơi tình yêu bắt đầu của Tề Hàn Vũ và Lạc Minh Tịch là đồn công an, thật lòng mà nói, hầu như không ai muốn đến đây một lần trong đời, nói gì muốn quay lại.
Ấy vậy mà, Tề Hàn Vũ quay lại nơi này thật.
Cậu đi oánh nhau với đám Lưu Kì nên lại bị tóm vào, vừa đúng ý cậu.
Lúc trước, Lạc Minh Tịch dẫn theo đám chị em, thành công tóm đầu tóm cổ bọn Lưu Kì, đồng thời cũng giành được một địa bàn. Trên người chúng nó thương tích rất ít, chủ yếu điểm yếu mà ai cũng biết là chỗ nào đó bị
"khá" nặng, hại cả đám chúng nó phải đi khám nam khoa ít lâu. Khoẻ thì vẫn khỏẻ, thương tích chưa tới 11%, nói đúng ra là chẳng ai phải chịu trách nhiệm hình sự.
Chỉ trừ Lưu Kì.
Nhưng hắn vẫn chưa phải vào tù ra tội.
Vì nhà hắn có cơ.
Cơ hơi to, lại là quan chức, Lạc Minh Tịch tạm thời không làm gì được.
Nhận được kết quả này, Lạc Minh Tịch chỉ có thể gác chân thở dài, than: "Có đôi khi, tiền không phải là tất cả."
Rồi quay ra liên hệ với Lý Minh Triết.
Lý Minh Triết nghe đầu đuôi mọi chuyện, đảm bảo rằng năm mới Lạc Minh Tịch chắc chắn sẽ nhận được một phần quà bất ngờ.
Quay lại vấn đề chính. Hôm kỷ niệm, Tề Hàn Vũ cố tình lượn lờ chỗ Lưu Kì và đám đàn em tụ họp, đánh một trận lớn. La Quảng báo công an xong, xắn tay áo nhảy vào tham gia cùng, cho tới lúc công an tới gô cổ cả lũ vào đồn.
Tề Hàn Vũ đợi Lạc Minh Tịch đến đón mình ra ngoài, tranh thủ lén lút mùi mẫn đôi chút trong đồn.
May là không bị ai phát hiện, không thì Tề Hàn Vũ sẽ bị ghi vào số đen của các cán bộ mất.
Biết được đầu đuôi, Lạc Minh Tịch chỉ biết vừa bất lực vừa buồn cười. Cô chọc chọc cánh tay săn chắc của Tề Hàn Vũ, nói: "Mới năm đầu đã thế này, không lẽ năm năm nữa, mười năm nữa, nhiều năm nữa đều sẽ đánh nhau để vào đồn hả?"
Tề Hàn Vũ nén cười, nháy mắt với cô: "Không ấy để anh làm cảnh sát, thế là tự do thoải mái rồi."
Lạc Minh Tịch thật hết chỗ để nói: "Bảo là đi du học đâu, đi du học ngành cảnh sát à?"
Hình như đúng là có thế đi du học ngành cảnh sát thật, nhưng Lạc Minh Tịch không biết rõ lắm, không tiện ý kiến nhiều. Cô chỉ nói đùa vậy thôi, với cái nết trời sinh của Tề Hàn Vũ, để cậu vào mấy ngành công an quân đội gì đó, thật làm khó cậu quá.
Tề Hàn Vũ nắm tay cô, mười ngón tay đan chặt. Cả hai sóng vai đi trên con phố dài, vừa đi vừa tán gẫu trò chuyện, thỉnh thoảng ghé vào vài cửa tiệm. Tề Hàn Vũ dắt Lạc Minh Tịch vào một cửa hàng văn phòng phẩm, chọn tới chọn lui mới lấy ra được một chiếc móc khoa mô hình lon coca.
Lạc Minh Tịch không chịu thua kém, cũng bới ra được một móc khoá mô hình lon 7Up.
Tề Hàn Vũ thích 7Up.
Nhân viên cửa hàng tủm tỉm giới thiệu các món đồ đôi đang được ưu đãi trong cửa hàng. Tề Hàn Vũ nghe một lượt, dặn nhân viên gói toàn bộ lại.
Ngày này, người vui nhất ngoài Lạc Minh Tịch và Tề Hàn Vũ ra, có lẽ còn có nhân viên cửa hàng văn phòng phẩm.
Tiếp đó, Tề Hàn Vũ cùng Lạc Minh Tịch đến công viên tản bộ. Đinh Tiểu Hùng hớt hải, lạch bạch chạy tới, tay ôm hai hộp giữ nhiệt, giao tận tay Tề Hàn Vũ.
Đó là phần cơm Tề Hàn Vũ chuẩn bị từ sớm, nhờ Đinh Tiểu Hùng và một nhóm đàn em không tham gia "chiến dịch" giữ hộ.
Thăng cu Đinh Tiểu Hùng cũng thật đáo để, giữ được cơm luôn nóng, còn nguyên trang trí. Trước lúc đi, Đinh Tiếu Hùng nói câu chúc hai người trăm năm hạnh phúc, làm Lạc Minh Tịch hoài nghi trí tuệ của nó một lúc.
Đã cưới xin gì đâu mà nhỉ.
Nhưng thấy Tề Hàn Vũ không ừ hử gì, còn khá vui vẻ, nom chấp nhận câu nói này rồi, cô cũng đành lấy im lặng là vàng.
Lạc Minh Tịch chưa bao giờ biết Tề Hàn Vũ biết nấu cơm.
Còn nấu rất ngon nữa.
Hoàn toàn trái ngược với "sát thủ phòng bếp" Lạc Minh Tịch.
Tự dưng Lạc Minh Tịch cảm thấy, có một tấm người yêu là Tề Hàn Vũ, đời này mình được hời quá nhiều rồi.
Sau khi ngồi ở công viên ăn tối, ngắm cảnh trăng mọc giữa hồ, Lạc Minh Tịch được Tề Hàn Vũ đưa về nhà.
Trước khi rời đi, Tề Hàn Vũ ghé sát tai cô, nói nhỏ: "Không du học ngành cảnh sát, không đi du học nữa."
Lạc Minh Tịch ngơ ngác nhìn cậu, tưởng cậu đã nói sẽ đi du học cơ mà? Sao lại đổi ý rồi?
Tề Hàn Vũ không nói thêm gì, xoa đầu cô thật nhẹ, tranh thủ Lạc Minh Tường vẫn chưa check camera thì rời đi.
Chuyện tình của bọn họ tới giờ vẫn giấu gia đình, Tề Hàn Vũ không lo nhà mình sẽ ý kiến gì, người có ý kiến chỉ mỗi mình Lạc Minh Tường mà thôi.
Đợt đó, khi Tề Hàn Vũ nói với Lạc Minh Tịch rằng sẽ đi du học, cậu đã để ý từng biểu cảm của Lạc Minh Tịch.
Cô buồn, lặng lẽ khóc, Tề Hàn Vũ thấy hết, tối về thông báo với người nhà, nói là cậu không muốn đi đâu nữa.
Tề Sầm đã vẽ sẵn con đường cho thằng con út, chỉ cần cậu đi theo là được. Ông lo lót xong cho cậu một ngôi trường bên nước A, một vị trí nhàn hạ trong công ty, một cuộc sống vui sướng và sung túc đến cuối đời. Mà bấy giờ cậu phản đối, làm ông và vợ đều rất khó xử.
"Con sẽ không vào công ty."
Cậu tuyên bố thẳng thừng như vậy. Không đợi những người còn lại trong gia đình kịp phản ứng lại, Tề Hàn Vũ rời khỏi bàn cơm, xoay người về phòng.
Tề Nhật Chiêu hoàn hồn trước tiên, vội đuổi theo, nạt:
"Mày nghĩ hằm bà lằng gì trong đầu thì anh không biết, nhưng anh mày muốn biết vì sao mày đổi ý. Mày không nghĩ cho tương lai của riêng mày thì thôi, còn không nghĩ cho người yêu mày chắc?"
Quan điểm của Tề Nhật Chiêu rất đơn giản. Hai anh em được sinh ra trong điều kiện giàu có, sống ăn sung mặc sướng, cứ tiếp tục ăn sung mặc sướng, tiện thể làm giàu thêm, lại ăn sung mặc sướng tới hết đời, còn ăn sung mặc sướng với vợ và con cháu nữa, vậy thì quá đã rồi.
"Tương lai của tôi và em ấy thì làm sao? Tôi chỉ không vào công ty thôi mà, chứ tôi có định thất nghiệp đâu. Gớm, cún độc thân thâm niên như ông, sao biết cảm giác yêu xa khó khăn thế nào."
Đó chỉ là một phần của vấn đề, nhưng khá đủ để Tề Nhật Chiêu nghẹn lời.
Mấy hôm sau đó, hôm nào Tề Hàn Vũ cũng tranh thủ giờ cơm lặp lại tuyên bố này, khiến Tề Sầm và vợ mình,
Hách Tình, phiền không chịu được, đành qua loa đồng ý với cậu.
Đêm đến, Tề Nhật Chiêu trèo vào ban công phòng cậu, không phải để khia kháy hay xỉa xói, mà để thể hiện mặt tốt của một người anh trai, thứ Tề Hàn Vũ gần như chưa từng thấy trên người anh ta.
Anh ta nói: "Thôi được rồi, anh không nói nhiều nữa. Thiếu gì thì bảo anh, cùng lắm anh nuôi mày như cách thằng
Lạc lớn nuôi cái Lạc bé."
Tề Hàn Vũ không cảm động lắm, đuổi anh ta về phòng rồi chốt tất cả các cửa lại.
Dù sao đi nữa, Tề Hàn Vũ đã suy nghĩ kỹ rồi. Thay vì đi theo một con trường bê tông được trải rộng sẵn, cậu sẽ đi theo cái lối mòn tự mở. Không phải cậu không sợ thất bại, chỉ là thấy Lạc Minh Tịch có thể tỏa sáng trên con đường của mình, cậu cũng muốn thoát ra khỏi danh nghĩa Tề nhị thiếu gia một lần.
Cậu muốn chứng tỏ bản thân không vô dụng, không núp sau lưng người anh tài giỏi.
Cũng muốn có năng lực thật xứng đáng để đứng cạnh em.
Để bên em thật nhiều thật nhiều năm.
Ngày 25 tháng 12, Lạc Minh Tịch tròn mười tám tuổi. Lạc Minh Tường tổ chức một bữa tiệc thật hoành tráng, mời bạn bè và đối tác làm ăn, nhân tiện thông báo về chuyện thừa kế cổ phần của Lạc Minh Tịch.
Cô chính thức trở thành một trong những cổ đông của Tập đoàn. Khoan nói đến chuyện từ nay áo cơm ấm no, Lạc Minh Tịch cũng có quyền tham dự các cuộc họp cổ đông của Tập đoàn Lạc Thị, được nêu ý kiến đóng góp vào các quyết sách.
Đại khái là có một phần quyền lực ở một trong những Tập đoàn lớn nhất cả nước.
Cộng đồng mạng khi hay tin: Cổ đông Tập đoàn lớn đi làm tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp? Chỉ có thể là vì nghiện game.
Bài phỏng vấn đầu tiên trong đời của Lạc Minh Tịch bất ngờ nổi lên lần nữa như vậy đấy.
Cũng vào ngày hôm đó, Trương Tiểu Ngọc trang điểm thật lộng lẫy, không lấy một đồng cát-xê nào, làm luôn một buổi hòa nhạc thật lớn tặng bạn thân. Nhà họ Lạc lắm tiền nhiều của, bên cạnh Trương Tiểu Ngọc, cũng mời rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng đến, bao gồm cả Giang Tử Quy. Ngay khi Trương Tiểu Ngọc vừa dẩy xong bài cuối cùng, cả người mệt lả, chuẩn bị xuống nghỉ ngơi, thì bị Giang Tử Quy kéo đi mất.
Khi ấy Lạc Minh Tịch mới bắt đầu nghi ngờ hai người này có gì đó mờ ám.
Xâu chuỗi một vài chi tiết nhỏ lại, chắc hẳn "gì đó" đã tồn tại từ khoảng một năm trở lại đây rồi.
Lý Minh Triết thật sự tặng cho Lạc Minh Tịch một món quà bất ngờ vào ngày đầu năm.
Đó là bản án chung thân của Lưu Kì.
Lạc Minh Tịch những tưởng Lưu Kì bóc hai mươi quyển lịch là kịch rồi, không ngờ Lý Minh Triết có thể khiến Lưu K ngồi xm trong đó suốt đời.
Không những thế, cơ của gia đình Lưu Kì cũng đổ. Nghe bảo là thanh tra từ trên xuống, phát hiện sai phạm, trước tiên kỷ luật, rồi bị tạm đình chỉ công tác. Sau lại bởi ra ti tỉ những thứ khác, nên đã bị cách chức để điều tra làm rõ.
Lạc Minh Tịch xem xong bản tin thời sự ngày hôm đó, trước mặt như chỉ hiện lên một chữ duy nhất: may.
Đợi đến khi về phòng, Lạc Minh Tịch hỏi số tài khoản trong nước của Lý Minh Triết, bo cho gã một khoản tiền.
Lý Minh Triết vui vẻ nhận tiền, thuận tiện báo cho cô một tin: sếp cũ của gã đang lăm le Hoàng thị, rất có khả năng trong năm tới Hoàng thị sẽ gặp khủng hoảng.
Valentine thứ hai kể từ ngày yêu nhau, Lạc Minh Tịch lại đích thân xuống bếp, làm một hộp chocolate thật lớn tặng người yêu.
Tay nghề lần này được nâng cao thấy rõ, Tề Hàn Vũ thích lắm, ăn hết sạch. Mà cho dù nó có tệ đi chăng nữa, Tề Hàn Vũ cũng sẽ cố ăn hết, không chừa lại, cũng không vứt đi.
Valentine này Lạc Minh Tịch mừng lắm, vì đám con gái T trung đột dưng biết điều hẳn, không còn tặng chocolate chất đồng ngăn bàn của Tề Hàn Vũ nữa. Thay vào đó, ngăn bàn Hoàng Hạo Thiên chật ních, khiến ngăn bàn người ngồi bên cạnh cũng bị trưng dụng.
Phải công nhận là các em năm nhất thật bạo dạn, vẫn dám tặng chocolate cho Hoàng Hạo Thiên, tỏ tình Hoàng Hạo Thiên trước mặt Bạch Tuyết Mai. Bạch Tuyết Mai vì để giữ hình tượng, không dám làm ầm lên nữa, nhưng bên trong cô ta nhất định sẽ không dễ chịu gì cho cam.
Trương Tiểu Ngọc lén nói với Lạc Minh Tịch, dặn cô cẩn thận "cốt truyện" diễn ra nhanh hơn, "số chương" chuẩn bị từ bốn chữ số biến thành ba.
Lạc Minh Tịch không quan tâm đến "nhân vật chính" nữa, bởi cả cô và Trương Tiểu Ngọc, thậm chí Tề Hàn Vũ và
Lý Minh Triết đều đã đi con đường khác xa "nguyên tác".
Lạc Minh Tịch đã thành tuyển thủ có ít tiếng tăm. Trương Tiểu Ngọc nhận được giải thưởng, thành công gỡ bỏ cái mác idol lưu lượng. Tề Hàn Vũ tập trung ôn thi, dự tính thi vào một trường Y ở thành phố V, đặt mục tiêu trở thành bác sĩ. Mục tiêu này hơi khó thực hiện, nhưng trông Tề Hàn Vũ tự tin lăm, chắc cậu ấy tự biết mình nên làm gì rồi.
Còn Lý Minh Triết... Lý Minh Triết đã cùng bạn khởi nghiệp ở nước ngoài, kiếm được khá khẩm, cũng đang hợp tác vài hạng mục với Tập đoàn Lạc Thị.
Mọi thứ đang theo chiều hướng tốt đẹp hơn. Chỉ cần Bạch Tuyết Mai không nhảy bổ ra làm loạn, kế hoạch F coi như đã thành công.
Sau Valentine, Lạc Minh Tịch phải chuẩn bị gấp cho giải INSC, lần nữa xin nghỉ dài hạn tại trường.
Giải mùa xuân bắt đầu diễn ra vào giữa tháng ba, thời gian thi đấu ngắn hơn giải mùa thu, bởi chỉ có tổng bốn mươi hai đội chuyên nghiệp tham dự, không có người chơi tự do hay đội nghiệp dư.
Quy định vẫn không khác mấy so với giải mùa thu. Vòng bảng chia thành ba bảng, sau khi kết thúc, loại hai đội với tổng điểm thấp nhất của mỗi bảng. Vòng loại được tổ chức trong ba ngày, sáu đội có số điểm thấp nhất tiếp theo sẽ bị loại. Vòng bán kết cũng tranh tài trong sáu ngày, loại mười lăm đội. Mười lăm đội cuối cùng tham dự trận chung kết. Chiến đội nào giành được số điểm cao nhất ở chung kết sẽ là nhà vô địch, lấy được tấm vé tham dự giải Vô địch Thế giới Island hè năm nay.
Ứng cử viên tham gia IWC được cư dân mạng bầu chọn ra, có số phiếu cao nhất lần lượt là OG và TOO. wwW có lọt vào danh sách, chỉ là đã nằm chỏng chơ ở tít phía cuối.
Tuy Lạc Minh Tịch và các đồng đội đã thể hiện rất tốt ở INAC, cũng có fan hâm mộ đặt niềm tin vững chắc vào bốn người bọn họ. Thế nhưng nhìn vào cường độ huấn luyện của Lạc Minh Tịch, kèm thêm việc cô vẫn đang đi học tại trường, các bạn mạng đều cho rằng năm nay WWW khó mà giành chiến thắng chung cuộc.
Chẳng qua họ vẫn tin tưởng, sang năm WWW sẽ được một slot ở vị trí đầu bảng. Lúc đó Lạc Minh Tịch đã tập trung cho sự nghiệp hơn, sức chiến đấu của WWW được đẩy lên cao nhất, có thể tranh vé vào IWC một phen.
Cơ mà thực tế luôn khác với những gì người ta tưởng tượng.
Tại vòng bảng, WWW được phân vào bảng B, cùng bảng có TOO và WIO. Đối diện với Elf, người được chọn để đại diện TOO đánh 1vs1, Lạc Minh Tịch được yêu cầu phải chiến hết sức ngay từ đầu, chiếm lợi thế ở tất cả các trận 1vs1 để đội có cơ hội tiến vào vòng loại. Không phụ sự mong đợi, Joey đã góp công không nhỏ giúp WWW trở thành chiến đội đứng đầu bảng B, ằm lợi thế tuyệt đối tiến vào vòng loại.
Sang tới vòng loại, WWW thay đổi chiến thuật, mạo hiểm để Joey và EXE đánh 2vs2. Bộ đôi nhí nhố này có vẻ chỉ chăm chăm cãi nhau, mạnh ai nấy đánh, sống được đến đâu thì kệ thây người còn lại. Có lần bình luận viên A nổi hứng, muốn nghe thử xem hai người đang thảo luận gì mà thấy nói chuyện mãi. Chẳng ngờ khi loa vừa phát ra tiếng, bình luận viên B lập tức bảo tắt đi, các khán giả bên dưới thì ôm bụng cười đau cả ruột.
Kết quả, WWW cầm vé vớt vào vòng bán kết.
Tại đây, WWW vẫn không biết chừa là gì, tiếp tục để Joey tham gia 2vs2, có điều lần này đánh cùng Danie. Đội phó Danie là người khá điềm tĩnh, chịu dẫn dắt, thảo luận cùng Lạc Minh Tịch trong mọi tình huống, do đó hai người tồn tại được khá lâu trên sàn đấu ảo, cho tới khi bị bộ đôi Buddy và Gwen của đội OG mai phục. Thế nhưng với những thành tựu lấy được trước đó, cộng thêm sự cố gắng của cả đội ở 4vs4 nói chung và PNG ở 1vs1 nói riêng, WWW vẫn nắm được chiếc vé cuối cùng vào chung kết.
Trận chung kết không còn 2vs2, chỉ có một trận 1vs1 vào buổi sáng và một trận 4vs4 vào buổi chiều. Điều đó có nghĩa là, chung kết chỉ diễn ra đúng một ngày duy nhất. Thêm vào đó, vì số lượng các đội chỉ còn lại mười lăm, cho nên mỗi thành viên đều phải đánh 1vs1.
Trong trận 1vs1, các tuyển thủ có thể giúp đỡ đồng đội của mình, nhưng không thể trao đổi. Nhiều người cho rằng trận 1vs1 tại chung kết các giải đấu game Island là nơi chứng tỏ độ ăn ý, cũng như tình bạn đẹp của các tuyển thủ.
Mà ở WWW lạ lắm. Trừ PNG và Danie ra, hai người còn lại cứ như tấu hề trên sân vậy. May mắn năng lực và giác quan thứ sáu của Lạc Minh Tịch vẫn còn đó, cùng PNG nâng điểm tích được từ trận 1vs1 này của WWW lên mức cao nhất chưa từng thấy.
Buổi chiều, PNG để Danie phụ trách chiến thuật. Trước lúc thi đấu, PNG phóng khoáng vỗ vai Danie, cười bảo rằng tương lai của WWW còn rất dài, chẳng sợ chỉ thiếu một IWC năm nay, nhằm để Danie thấy thoải mái hơn.
Có một sự thật chính là, đội phó Danie có rất nhiều suy nghĩ độc đáo sau vẻ điềm tĩnh kia. PNG tin vào những suy nghĩ độc đáo đó, để Danie có cơ hội phát huy tiềm năng ẩn giấu bấy lâu.
Danie vào trận, chọn tách đội thành hai, tất nhiên Joey sẽ đi chung với EXE. Anh ấy nói rất hùng hồn và đầy lý lẽ, rằng đôi này một người đi giết, một người đi cướp, cộng lại rất hoàn hảo, đủ để dọn sạch đường đi phía trước.
Quả không sai, Joey phụ trách giết, EXE phụ trách cướp. Vừa có điểm vừa có đồ giữ mạng, thật là vẹn cả đôi đường. Tuy là vẫn chí chóe với nhau xem ai được cưng nhất đội, song không thể phủ nhận mấy trận 2vs2 thảm hại nào đó đã luyện ra được một bộ đôi chiến hữu nhí nhố nhất nhì giới Esport.
Vào mười phút cuối cùng của trận đấu, WWW thế như chẻ tre, tranh đấu quyết liệt với cả OG và TOO. Danie lập bẫy để lừa Twinkle, sau bắt lẻ diệt Buddy, mai phục bào máu Elf, và một vài mưu kế khác nữa, khiến người xem không khỏi trầm trồ trước một lô một lốc chiến thuật này. Đến cuối, chỉ còn một mình EXE trụ vững với thanh máu 1%, mang về cho WWW 40 điểm của người sống sót còn lại!
Tổng điểm WWW giành được sau trận chung kết xếp thứ nhất trên bảng tổng!
WWW vô địch INSC!
Nếu là một cặp đôi bình thường, có lẽ họ sẽ quay trở lại nơi tình yêu bắt đầu, ôm ấp, tình tứ, thì thầm, hoài niệm lại ngày đầu yêu nhau. Cơ mà, nơi tình yêu bắt đầu của Tề Hàn Vũ và Lạc Minh Tịch là đồn công an, thật lòng mà nói, hầu như không ai muốn đến đây một lần trong đời, nói gì muốn quay lại.
Ấy vậy mà, Tề Hàn Vũ quay lại nơi này thật.
Cậu đi oánh nhau với đám Lưu Kì nên lại bị tóm vào, vừa đúng ý cậu.
Lúc trước, Lạc Minh Tịch dẫn theo đám chị em, thành công tóm đầu tóm cổ bọn Lưu Kì, đồng thời cũng giành được một địa bàn. Trên người chúng nó thương tích rất ít, chủ yếu điểm yếu mà ai cũng biết là chỗ nào đó bị
"khá" nặng, hại cả đám chúng nó phải đi khám nam khoa ít lâu. Khoẻ thì vẫn khỏẻ, thương tích chưa tới 11%, nói đúng ra là chẳng ai phải chịu trách nhiệm hình sự.
Chỉ trừ Lưu Kì.
Nhưng hắn vẫn chưa phải vào tù ra tội.
Vì nhà hắn có cơ.
Cơ hơi to, lại là quan chức, Lạc Minh Tịch tạm thời không làm gì được.
Nhận được kết quả này, Lạc Minh Tịch chỉ có thể gác chân thở dài, than: "Có đôi khi, tiền không phải là tất cả."
Rồi quay ra liên hệ với Lý Minh Triết.
Lý Minh Triết nghe đầu đuôi mọi chuyện, đảm bảo rằng năm mới Lạc Minh Tịch chắc chắn sẽ nhận được một phần quà bất ngờ.
Quay lại vấn đề chính. Hôm kỷ niệm, Tề Hàn Vũ cố tình lượn lờ chỗ Lưu Kì và đám đàn em tụ họp, đánh một trận lớn. La Quảng báo công an xong, xắn tay áo nhảy vào tham gia cùng, cho tới lúc công an tới gô cổ cả lũ vào đồn.
Tề Hàn Vũ đợi Lạc Minh Tịch đến đón mình ra ngoài, tranh thủ lén lút mùi mẫn đôi chút trong đồn.
May là không bị ai phát hiện, không thì Tề Hàn Vũ sẽ bị ghi vào số đen của các cán bộ mất.
Biết được đầu đuôi, Lạc Minh Tịch chỉ biết vừa bất lực vừa buồn cười. Cô chọc chọc cánh tay săn chắc của Tề Hàn Vũ, nói: "Mới năm đầu đã thế này, không lẽ năm năm nữa, mười năm nữa, nhiều năm nữa đều sẽ đánh nhau để vào đồn hả?"
Tề Hàn Vũ nén cười, nháy mắt với cô: "Không ấy để anh làm cảnh sát, thế là tự do thoải mái rồi."
Lạc Minh Tịch thật hết chỗ để nói: "Bảo là đi du học đâu, đi du học ngành cảnh sát à?"
Hình như đúng là có thế đi du học ngành cảnh sát thật, nhưng Lạc Minh Tịch không biết rõ lắm, không tiện ý kiến nhiều. Cô chỉ nói đùa vậy thôi, với cái nết trời sinh của Tề Hàn Vũ, để cậu vào mấy ngành công an quân đội gì đó, thật làm khó cậu quá.
Tề Hàn Vũ nắm tay cô, mười ngón tay đan chặt. Cả hai sóng vai đi trên con phố dài, vừa đi vừa tán gẫu trò chuyện, thỉnh thoảng ghé vào vài cửa tiệm. Tề Hàn Vũ dắt Lạc Minh Tịch vào một cửa hàng văn phòng phẩm, chọn tới chọn lui mới lấy ra được một chiếc móc khoa mô hình lon coca.
Lạc Minh Tịch không chịu thua kém, cũng bới ra được một móc khoá mô hình lon 7Up.
Tề Hàn Vũ thích 7Up.
Nhân viên cửa hàng tủm tỉm giới thiệu các món đồ đôi đang được ưu đãi trong cửa hàng. Tề Hàn Vũ nghe một lượt, dặn nhân viên gói toàn bộ lại.
Ngày này, người vui nhất ngoài Lạc Minh Tịch và Tề Hàn Vũ ra, có lẽ còn có nhân viên cửa hàng văn phòng phẩm.
Tiếp đó, Tề Hàn Vũ cùng Lạc Minh Tịch đến công viên tản bộ. Đinh Tiểu Hùng hớt hải, lạch bạch chạy tới, tay ôm hai hộp giữ nhiệt, giao tận tay Tề Hàn Vũ.
Đó là phần cơm Tề Hàn Vũ chuẩn bị từ sớm, nhờ Đinh Tiểu Hùng và một nhóm đàn em không tham gia "chiến dịch" giữ hộ.
Thăng cu Đinh Tiểu Hùng cũng thật đáo để, giữ được cơm luôn nóng, còn nguyên trang trí. Trước lúc đi, Đinh Tiếu Hùng nói câu chúc hai người trăm năm hạnh phúc, làm Lạc Minh Tịch hoài nghi trí tuệ của nó một lúc.
Đã cưới xin gì đâu mà nhỉ.
Nhưng thấy Tề Hàn Vũ không ừ hử gì, còn khá vui vẻ, nom chấp nhận câu nói này rồi, cô cũng đành lấy im lặng là vàng.
Lạc Minh Tịch chưa bao giờ biết Tề Hàn Vũ biết nấu cơm.
Còn nấu rất ngon nữa.
Hoàn toàn trái ngược với "sát thủ phòng bếp" Lạc Minh Tịch.
Tự dưng Lạc Minh Tịch cảm thấy, có một tấm người yêu là Tề Hàn Vũ, đời này mình được hời quá nhiều rồi.
Sau khi ngồi ở công viên ăn tối, ngắm cảnh trăng mọc giữa hồ, Lạc Minh Tịch được Tề Hàn Vũ đưa về nhà.
Trước khi rời đi, Tề Hàn Vũ ghé sát tai cô, nói nhỏ: "Không du học ngành cảnh sát, không đi du học nữa."
Lạc Minh Tịch ngơ ngác nhìn cậu, tưởng cậu đã nói sẽ đi du học cơ mà? Sao lại đổi ý rồi?
Tề Hàn Vũ không nói thêm gì, xoa đầu cô thật nhẹ, tranh thủ Lạc Minh Tường vẫn chưa check camera thì rời đi.
Chuyện tình của bọn họ tới giờ vẫn giấu gia đình, Tề Hàn Vũ không lo nhà mình sẽ ý kiến gì, người có ý kiến chỉ mỗi mình Lạc Minh Tường mà thôi.
Đợt đó, khi Tề Hàn Vũ nói với Lạc Minh Tịch rằng sẽ đi du học, cậu đã để ý từng biểu cảm của Lạc Minh Tịch.
Cô buồn, lặng lẽ khóc, Tề Hàn Vũ thấy hết, tối về thông báo với người nhà, nói là cậu không muốn đi đâu nữa.
Tề Sầm đã vẽ sẵn con đường cho thằng con út, chỉ cần cậu đi theo là được. Ông lo lót xong cho cậu một ngôi trường bên nước A, một vị trí nhàn hạ trong công ty, một cuộc sống vui sướng và sung túc đến cuối đời. Mà bấy giờ cậu phản đối, làm ông và vợ đều rất khó xử.
"Con sẽ không vào công ty."
Cậu tuyên bố thẳng thừng như vậy. Không đợi những người còn lại trong gia đình kịp phản ứng lại, Tề Hàn Vũ rời khỏi bàn cơm, xoay người về phòng.
Tề Nhật Chiêu hoàn hồn trước tiên, vội đuổi theo, nạt:
"Mày nghĩ hằm bà lằng gì trong đầu thì anh không biết, nhưng anh mày muốn biết vì sao mày đổi ý. Mày không nghĩ cho tương lai của riêng mày thì thôi, còn không nghĩ cho người yêu mày chắc?"
Quan điểm của Tề Nhật Chiêu rất đơn giản. Hai anh em được sinh ra trong điều kiện giàu có, sống ăn sung mặc sướng, cứ tiếp tục ăn sung mặc sướng, tiện thể làm giàu thêm, lại ăn sung mặc sướng tới hết đời, còn ăn sung mặc sướng với vợ và con cháu nữa, vậy thì quá đã rồi.
"Tương lai của tôi và em ấy thì làm sao? Tôi chỉ không vào công ty thôi mà, chứ tôi có định thất nghiệp đâu. Gớm, cún độc thân thâm niên như ông, sao biết cảm giác yêu xa khó khăn thế nào."
Đó chỉ là một phần của vấn đề, nhưng khá đủ để Tề Nhật Chiêu nghẹn lời.
Mấy hôm sau đó, hôm nào Tề Hàn Vũ cũng tranh thủ giờ cơm lặp lại tuyên bố này, khiến Tề Sầm và vợ mình,
Hách Tình, phiền không chịu được, đành qua loa đồng ý với cậu.
Đêm đến, Tề Nhật Chiêu trèo vào ban công phòng cậu, không phải để khia kháy hay xỉa xói, mà để thể hiện mặt tốt của một người anh trai, thứ Tề Hàn Vũ gần như chưa từng thấy trên người anh ta.
Anh ta nói: "Thôi được rồi, anh không nói nhiều nữa. Thiếu gì thì bảo anh, cùng lắm anh nuôi mày như cách thằng
Lạc lớn nuôi cái Lạc bé."
Tề Hàn Vũ không cảm động lắm, đuổi anh ta về phòng rồi chốt tất cả các cửa lại.
Dù sao đi nữa, Tề Hàn Vũ đã suy nghĩ kỹ rồi. Thay vì đi theo một con trường bê tông được trải rộng sẵn, cậu sẽ đi theo cái lối mòn tự mở. Không phải cậu không sợ thất bại, chỉ là thấy Lạc Minh Tịch có thể tỏa sáng trên con đường của mình, cậu cũng muốn thoát ra khỏi danh nghĩa Tề nhị thiếu gia một lần.
Cậu muốn chứng tỏ bản thân không vô dụng, không núp sau lưng người anh tài giỏi.
Cũng muốn có năng lực thật xứng đáng để đứng cạnh em.
Để bên em thật nhiều thật nhiều năm.
Ngày 25 tháng 12, Lạc Minh Tịch tròn mười tám tuổi. Lạc Minh Tường tổ chức một bữa tiệc thật hoành tráng, mời bạn bè và đối tác làm ăn, nhân tiện thông báo về chuyện thừa kế cổ phần của Lạc Minh Tịch.
Cô chính thức trở thành một trong những cổ đông của Tập đoàn. Khoan nói đến chuyện từ nay áo cơm ấm no, Lạc Minh Tịch cũng có quyền tham dự các cuộc họp cổ đông của Tập đoàn Lạc Thị, được nêu ý kiến đóng góp vào các quyết sách.
Đại khái là có một phần quyền lực ở một trong những Tập đoàn lớn nhất cả nước.
Cộng đồng mạng khi hay tin: Cổ đông Tập đoàn lớn đi làm tuyển thủ thể thao điện tử chuyên nghiệp? Chỉ có thể là vì nghiện game.
Bài phỏng vấn đầu tiên trong đời của Lạc Minh Tịch bất ngờ nổi lên lần nữa như vậy đấy.
Cũng vào ngày hôm đó, Trương Tiểu Ngọc trang điểm thật lộng lẫy, không lấy một đồng cát-xê nào, làm luôn một buổi hòa nhạc thật lớn tặng bạn thân. Nhà họ Lạc lắm tiền nhiều của, bên cạnh Trương Tiểu Ngọc, cũng mời rất nhiều nghệ sĩ nổi tiếng đến, bao gồm cả Giang Tử Quy. Ngay khi Trương Tiểu Ngọc vừa dẩy xong bài cuối cùng, cả người mệt lả, chuẩn bị xuống nghỉ ngơi, thì bị Giang Tử Quy kéo đi mất.
Khi ấy Lạc Minh Tịch mới bắt đầu nghi ngờ hai người này có gì đó mờ ám.
Xâu chuỗi một vài chi tiết nhỏ lại, chắc hẳn "gì đó" đã tồn tại từ khoảng một năm trở lại đây rồi.
Lý Minh Triết thật sự tặng cho Lạc Minh Tịch một món quà bất ngờ vào ngày đầu năm.
Đó là bản án chung thân của Lưu Kì.
Lạc Minh Tịch những tưởng Lưu Kì bóc hai mươi quyển lịch là kịch rồi, không ngờ Lý Minh Triết có thể khiến Lưu K ngồi xm trong đó suốt đời.
Không những thế, cơ của gia đình Lưu Kì cũng đổ. Nghe bảo là thanh tra từ trên xuống, phát hiện sai phạm, trước tiên kỷ luật, rồi bị tạm đình chỉ công tác. Sau lại bởi ra ti tỉ những thứ khác, nên đã bị cách chức để điều tra làm rõ.
Lạc Minh Tịch xem xong bản tin thời sự ngày hôm đó, trước mặt như chỉ hiện lên một chữ duy nhất: may.
Đợi đến khi về phòng, Lạc Minh Tịch hỏi số tài khoản trong nước của Lý Minh Triết, bo cho gã một khoản tiền.
Lý Minh Triết vui vẻ nhận tiền, thuận tiện báo cho cô một tin: sếp cũ của gã đang lăm le Hoàng thị, rất có khả năng trong năm tới Hoàng thị sẽ gặp khủng hoảng.
Valentine thứ hai kể từ ngày yêu nhau, Lạc Minh Tịch lại đích thân xuống bếp, làm một hộp chocolate thật lớn tặng người yêu.
Tay nghề lần này được nâng cao thấy rõ, Tề Hàn Vũ thích lắm, ăn hết sạch. Mà cho dù nó có tệ đi chăng nữa, Tề Hàn Vũ cũng sẽ cố ăn hết, không chừa lại, cũng không vứt đi.
Valentine này Lạc Minh Tịch mừng lắm, vì đám con gái T trung đột dưng biết điều hẳn, không còn tặng chocolate chất đồng ngăn bàn của Tề Hàn Vũ nữa. Thay vào đó, ngăn bàn Hoàng Hạo Thiên chật ních, khiến ngăn bàn người ngồi bên cạnh cũng bị trưng dụng.
Phải công nhận là các em năm nhất thật bạo dạn, vẫn dám tặng chocolate cho Hoàng Hạo Thiên, tỏ tình Hoàng Hạo Thiên trước mặt Bạch Tuyết Mai. Bạch Tuyết Mai vì để giữ hình tượng, không dám làm ầm lên nữa, nhưng bên trong cô ta nhất định sẽ không dễ chịu gì cho cam.
Trương Tiểu Ngọc lén nói với Lạc Minh Tịch, dặn cô cẩn thận "cốt truyện" diễn ra nhanh hơn, "số chương" chuẩn bị từ bốn chữ số biến thành ba.
Lạc Minh Tịch không quan tâm đến "nhân vật chính" nữa, bởi cả cô và Trương Tiểu Ngọc, thậm chí Tề Hàn Vũ và
Lý Minh Triết đều đã đi con đường khác xa "nguyên tác".
Lạc Minh Tịch đã thành tuyển thủ có ít tiếng tăm. Trương Tiểu Ngọc nhận được giải thưởng, thành công gỡ bỏ cái mác idol lưu lượng. Tề Hàn Vũ tập trung ôn thi, dự tính thi vào một trường Y ở thành phố V, đặt mục tiêu trở thành bác sĩ. Mục tiêu này hơi khó thực hiện, nhưng trông Tề Hàn Vũ tự tin lăm, chắc cậu ấy tự biết mình nên làm gì rồi.
Còn Lý Minh Triết... Lý Minh Triết đã cùng bạn khởi nghiệp ở nước ngoài, kiếm được khá khẩm, cũng đang hợp tác vài hạng mục với Tập đoàn Lạc Thị.
Mọi thứ đang theo chiều hướng tốt đẹp hơn. Chỉ cần Bạch Tuyết Mai không nhảy bổ ra làm loạn, kế hoạch F coi như đã thành công.
Sau Valentine, Lạc Minh Tịch phải chuẩn bị gấp cho giải INSC, lần nữa xin nghỉ dài hạn tại trường.
Giải mùa xuân bắt đầu diễn ra vào giữa tháng ba, thời gian thi đấu ngắn hơn giải mùa thu, bởi chỉ có tổng bốn mươi hai đội chuyên nghiệp tham dự, không có người chơi tự do hay đội nghiệp dư.
Quy định vẫn không khác mấy so với giải mùa thu. Vòng bảng chia thành ba bảng, sau khi kết thúc, loại hai đội với tổng điểm thấp nhất của mỗi bảng. Vòng loại được tổ chức trong ba ngày, sáu đội có số điểm thấp nhất tiếp theo sẽ bị loại. Vòng bán kết cũng tranh tài trong sáu ngày, loại mười lăm đội. Mười lăm đội cuối cùng tham dự trận chung kết. Chiến đội nào giành được số điểm cao nhất ở chung kết sẽ là nhà vô địch, lấy được tấm vé tham dự giải Vô địch Thế giới Island hè năm nay.
Ứng cử viên tham gia IWC được cư dân mạng bầu chọn ra, có số phiếu cao nhất lần lượt là OG và TOO. wwW có lọt vào danh sách, chỉ là đã nằm chỏng chơ ở tít phía cuối.
Tuy Lạc Minh Tịch và các đồng đội đã thể hiện rất tốt ở INAC, cũng có fan hâm mộ đặt niềm tin vững chắc vào bốn người bọn họ. Thế nhưng nhìn vào cường độ huấn luyện của Lạc Minh Tịch, kèm thêm việc cô vẫn đang đi học tại trường, các bạn mạng đều cho rằng năm nay WWW khó mà giành chiến thắng chung cuộc.
Chẳng qua họ vẫn tin tưởng, sang năm WWW sẽ được một slot ở vị trí đầu bảng. Lúc đó Lạc Minh Tịch đã tập trung cho sự nghiệp hơn, sức chiến đấu của WWW được đẩy lên cao nhất, có thể tranh vé vào IWC một phen.
Cơ mà thực tế luôn khác với những gì người ta tưởng tượng.
Tại vòng bảng, WWW được phân vào bảng B, cùng bảng có TOO và WIO. Đối diện với Elf, người được chọn để đại diện TOO đánh 1vs1, Lạc Minh Tịch được yêu cầu phải chiến hết sức ngay từ đầu, chiếm lợi thế ở tất cả các trận 1vs1 để đội có cơ hội tiến vào vòng loại. Không phụ sự mong đợi, Joey đã góp công không nhỏ giúp WWW trở thành chiến đội đứng đầu bảng B, ằm lợi thế tuyệt đối tiến vào vòng loại.
Sang tới vòng loại, WWW thay đổi chiến thuật, mạo hiểm để Joey và EXE đánh 2vs2. Bộ đôi nhí nhố này có vẻ chỉ chăm chăm cãi nhau, mạnh ai nấy đánh, sống được đến đâu thì kệ thây người còn lại. Có lần bình luận viên A nổi hứng, muốn nghe thử xem hai người đang thảo luận gì mà thấy nói chuyện mãi. Chẳng ngờ khi loa vừa phát ra tiếng, bình luận viên B lập tức bảo tắt đi, các khán giả bên dưới thì ôm bụng cười đau cả ruột.
Kết quả, WWW cầm vé vớt vào vòng bán kết.
Tại đây, WWW vẫn không biết chừa là gì, tiếp tục để Joey tham gia 2vs2, có điều lần này đánh cùng Danie. Đội phó Danie là người khá điềm tĩnh, chịu dẫn dắt, thảo luận cùng Lạc Minh Tịch trong mọi tình huống, do đó hai người tồn tại được khá lâu trên sàn đấu ảo, cho tới khi bị bộ đôi Buddy và Gwen của đội OG mai phục. Thế nhưng với những thành tựu lấy được trước đó, cộng thêm sự cố gắng của cả đội ở 4vs4 nói chung và PNG ở 1vs1 nói riêng, WWW vẫn nắm được chiếc vé cuối cùng vào chung kết.
Trận chung kết không còn 2vs2, chỉ có một trận 1vs1 vào buổi sáng và một trận 4vs4 vào buổi chiều. Điều đó có nghĩa là, chung kết chỉ diễn ra đúng một ngày duy nhất. Thêm vào đó, vì số lượng các đội chỉ còn lại mười lăm, cho nên mỗi thành viên đều phải đánh 1vs1.
Trong trận 1vs1, các tuyển thủ có thể giúp đỡ đồng đội của mình, nhưng không thể trao đổi. Nhiều người cho rằng trận 1vs1 tại chung kết các giải đấu game Island là nơi chứng tỏ độ ăn ý, cũng như tình bạn đẹp của các tuyển thủ.
Mà ở WWW lạ lắm. Trừ PNG và Danie ra, hai người còn lại cứ như tấu hề trên sân vậy. May mắn năng lực và giác quan thứ sáu của Lạc Minh Tịch vẫn còn đó, cùng PNG nâng điểm tích được từ trận 1vs1 này của WWW lên mức cao nhất chưa từng thấy.
Buổi chiều, PNG để Danie phụ trách chiến thuật. Trước lúc thi đấu, PNG phóng khoáng vỗ vai Danie, cười bảo rằng tương lai của WWW còn rất dài, chẳng sợ chỉ thiếu một IWC năm nay, nhằm để Danie thấy thoải mái hơn.
Có một sự thật chính là, đội phó Danie có rất nhiều suy nghĩ độc đáo sau vẻ điềm tĩnh kia. PNG tin vào những suy nghĩ độc đáo đó, để Danie có cơ hội phát huy tiềm năng ẩn giấu bấy lâu.
Danie vào trận, chọn tách đội thành hai, tất nhiên Joey sẽ đi chung với EXE. Anh ấy nói rất hùng hồn và đầy lý lẽ, rằng đôi này một người đi giết, một người đi cướp, cộng lại rất hoàn hảo, đủ để dọn sạch đường đi phía trước.
Quả không sai, Joey phụ trách giết, EXE phụ trách cướp. Vừa có điểm vừa có đồ giữ mạng, thật là vẹn cả đôi đường. Tuy là vẫn chí chóe với nhau xem ai được cưng nhất đội, song không thể phủ nhận mấy trận 2vs2 thảm hại nào đó đã luyện ra được một bộ đôi chiến hữu nhí nhố nhất nhì giới Esport.
Vào mười phút cuối cùng của trận đấu, WWW thế như chẻ tre, tranh đấu quyết liệt với cả OG và TOO. Danie lập bẫy để lừa Twinkle, sau bắt lẻ diệt Buddy, mai phục bào máu Elf, và một vài mưu kế khác nữa, khiến người xem không khỏi trầm trồ trước một lô một lốc chiến thuật này. Đến cuối, chỉ còn một mình EXE trụ vững với thanh máu 1%, mang về cho WWW 40 điểm của người sống sót còn lại!
Tổng điểm WWW giành được sau trận chung kết xếp thứ nhất trên bảng tổng!
WWW vô địch INSC!
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương