Bí Kíp Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện

Chương 66: Hiện trường tự hủy của B giấu tên



Dạo này trên mạng đang lưu truyền một câu nói: ai cũng là nạn nhân trong câu chuyện của mình. Với trường hợp cuộc đời của Bạch Tuyết Mai, câu này quả thật không chệch đi đâu được.

Có lẽ làm nạn nhân quen rồi, Bạch Tuyết Mai rất biết cách kể khổ như thể cả thế giới đều có lỗi với cô ta vậy. Cô ta sướt mướt giải thích mình làm tất cả cũng chỉ vì "công lý" của bản thân mà thôi.

Liễu Nhu Nhu đọc đến đoạn này, bĩu môi: "Cho dù không học luật thì ai cũng biết, trong lòng mỗi người đều có công lý của mình. Đấy là ai chứ em không nghĩ Bạch Tuyết Mai có công lý đâu."

Trương Tiếu Ngọc phì cười.

Mà dĩ nhiên các bạn mạng cũng đâu có mất não đến vậy, trừ một vài sinh vật hắc ám ra, còn đâu mọi người đều tự nhìn ra được, Bạch Tuyết Mai lại dở trò, mục đích chính là bảo vệ danh tiếng của bản thân.

Nhưng không mấy người tin cô ta, dưới bài đăng toàn là những lời thóa mạ, nghi ngờ bộ não con người (Bạch Tuyết Mai) của thời đại mới.

Bạch Tuyết Mai tất nhiên rất bực bội. Cô ta lướt phần bình luận mấy chục lần, mãi mới đào ra một bình luận trông có vẻ là ủng hộ mình giữa một lò lời mắng chửi và quảng cáo link sàn thương mại điện tử. Không chút ngần ngại, cô ta nhấn like ngay, chẳng mấy chốc người vừa nói lời hay cho cô ta đã bị một đám anh hùng bàn phím đuổi đánh đến độ tự khoa acc.

Có người qua đường đi bình luận dạo, không tỏ ý gì, rõ ràng là bên trung lập chờ xem kết quả cuối cùng. Người này hóng chuyện đến chán, chỉ phán đúng một câu: [Nhóm fan Esport là nơi tập trung lực lượng anh hùng bàn phím đông nhất nhì cái nước này, vậy mà cô dám chọc idol bọn họ, đây là cái ngu nhất đấy.)

Lời người này nói chẳng sai đâu, có điều đã chọc Bạch Tuyết Mai tức điên. Cô ta không màng đến lời nhắc nhở trước đó của người đại diện, soạn thêm một bài văn khác, đăng lên. Cô ta cần phải tôn bản thân lên, chỉ có như vậy thì mới có thêm người ủng hộ cô ta được.

Để tôn lên một người thì cần gì? Cần một tấm phông nền. Trong "câu chuyện cuộc đời tôi" của Bạch Tuyết Mai, cả đám bốn người trong phòng bệnh chính là tấm phông nền đó.

Người đứng mũi chịu sào chính là "cô gái khốn khổ vì phận nữ phụ" Lạc Minh Tịch.

Bạch Tuyết Mai dẫu gì cũng là một cô công chúa cơ mà, cô ta chẳng ngại tưởng tượng mình là nàng tiên cá, trả một cái giá đắt để đạt được mong muốn của mình, cuối cùng lại bị người khác cướp đi hết thảy.

Fan của Lạc Minh Tịch: Bệnh viện tâm thần nào để xổng con điên này vậy?

Người qua đường: Hết cứu!

Vậy là có thêm một nhóm người qua đường quan tâm đến thể thao nước nhà gia nhập chiến dịch chống lại thứ

đàn bà dở hơi Bạch Tuyết Mai. Chưa nói gia thế Bạch Tuyết Mai và Lạc Minh Tịch kẻ tám lạng người tám trăm gram, riêng việc mỗi người mỗi nghề, mỗi người mỗi cuộc sống riêng thôi thì cũng đã đủ để chứng minh một điều:

Bạch Tuyết Mai có cái nịt để Lạc Minh Tịch cướp.

Sau đó Bạch Tuyết Mai lại lên bài: Cô ta (Lạc Minh Tịch) muốn cướp bạn trai tôi!

Cư dân mạng: ....

Các bạn mạng cười ha ha trên nỗi ngu ngục của người khác. Nhắc đến Hoàng Hạo Thiên, vậy thật chẳng khác nào nhắc đến một bảng tin vỉa hè rất được yêu thích mấy năm gần đây. Hễ drama nào có tên Hoàng Hạo Thiên, thì nhất định drama đó rất đáng để theo đến cuối.

Mà Lạc Minh Tịch muốn cướp bạn trai người khác á? Người đó còn là Hoàng Hạo Thiên á? Thôi xin, ngay cả trẻ sơ sinh cũng không tin đầu.

Bạch Tuyết Mai càng đọc càng thấy thế giới này thật bất công. Cô ta bước tới đường cùng, muốn đẩy Lạc Minh Tịch xuống cái hố sâu này thay mình, bèn đăng mấy chuyện Lạc Minh Tịch bạo lực học đường mình ra.



Tiếc là ở đời này, ngoài mấy động tác kiểu chống nạnh chửi mười tám đời tổ tiên, chống nạnh chặn đường Bạch Tuyết Mai, chống nạnh túm Bạch Tuyết Mai vào nhà vệ sinh, chống nạnh đe doạ Bạch Tuyết Mai trong nhà vệ sinh ra thì Lạc Minh Tịch chẳng mắc lỗi nào to đến mức gọi là bạo lực học đường cả.

Mà những chuyện Bạch Tuyết Mai đăng lại ở tận đẩu tận đâu ấy, vừa nhìn đã biết là bịa rồi, nhất là mốc thời gian không khớp chút nào.

[Kỳ 2 lớp 12? Xin lỗi chứ lúc ấy chị tôi còn đang đánh giải mùa xuân hăng lắm, dù lên bảng hy sinh rõ là sớm ra)

(Chiều hôm xx ấy hả, tôi nhớ là chị tôi đang đúm nhau với top 2 ngoài dã ngoại mà ta, cả server lúc ấy đều là nhân chứng đó, tôi còn quay video luôn này)

(Ò tôi nhớ, tôi cũng xem trận đó. Hình như hai người đánh tầm chục hiệp, mỗi khứa tụt mấy level liền, sau đó bị bắt vào tù rồi bị top 3 dẫn trước vài hôm á)

[Và sau đó họ lại vào tù ngồi tiếp vì săn top 3 khắp bản đồ

(Ờ hớ, mà cái bản đồ thì rộng khiếp ra, nên chị tôi chẳng hơi đâu mà đi đúm nhau với Bạch Tuyết Mai đâu, chị tôi lập team với top 2 đi đúm top 3 cơ)

Bên dưới là những tràng bình luận cười nghiêng ngả, sau đó là hoài niệm. Tam Giới Là Một càng lúc càng ít người chơi, không biết bao nhiêu người trong phần bình luận đã lặng lẽ bỏ game rồi. Nhớ lại cuộc chiến năm đó, họ cũng thoáng nhớ lại cái tuổi trẻ trâu năm xưa của mình, nhiều câu bình luận mới xuất hiện vừa ngộ vừa dễ thương sao sao ấy.

Bạch Tuyết Mai nghiễn răng, chẳng mấy mà lại bình tĩnh trở lại. Cô ta gõ lách cách, biên soạn thêm một bài văn tế dài, đổi đối tượng thành Trương Tiểu Ngọc.

Cô ta đắp nặn hình tượng mình thành "nữ chính ngôn tình ngược luyến tình thâm", còn Trương Tiểu Ngọc là "nữ phụ phản diện không từ thủ đoạn để cướp nam chính", rồi bày vẻ tiếc thay cho đấng anh tài Giang Tử Quy đã vớ phải đứa con gái không ra gì. Không sai, con rồ này lại mượn chuyện kiếp trước để tả kiếp này.

Fan Trương Tiểu Ngọc vốn đang kề vai sát cánh chiến đấu cùng fan của Lạc Minh Tịch, nay idol bỗng bị cue vào, nhóm Thỏ Con hùng hậu này chà xát hai tay, tung hết tốc lực gõ phím. Đến cả đám phật hệ trong fandom cũng xách bàn phím ra nói chuyện, vậy là đủ hiểu bài đăng của Bạch Tuyết Mai có sức ảnh hướng lớn đến thế nào rồi.

À, còn thêm fan CP, một lực lượng viện binh đông đảo khó ai bì kịp.

Và fan only Rùa. Nói gì thì nói, Thỏ là chị dâu duy nhất mà đám Rùa Con kia công nhận, nay chị dâu bị bắt nạt, không mau đứng ra bênh thì còn làm gì nữa.

(Sủa gì thế, nghe không rõ, sủa lại cái nghe xem nào]

(Ồ chị tôi chắc cần. Chị đang muốn giải nghệ, quyết tâm giành giải thưởng văn học còn chẳng được, chứ ai thèm mấy vai cameo của cô đâu :
(Chị Thỏ là một người cống hiến hết mình vì văn học mạng nước nhà, sao cô dám nói chị tôi như vậy?)

(Chắc ả chưa đọc rác, ý lộn, tác phẩm của chị, chứ người nào chẳng biết clone chị bị lộ từ lâu rồi]

(Trương Tiều Ngọc - anti đầu đàn của Giang Tử Quy!]

[Tôi không muốn gáy chuyện này đâu, cơ mà Rùa và Thỏ is real forever, ai bảo cặp oan gia ngõ hẹp luôn bền chắc đến vậy chứ hi hi]

Trương Tiểu Ngọc tắt nguồn điện thoại, quyết tâm muốn tránh xa loài người. Cô ấy đảo mắt nhìn quanh ba người còn lại trong phòng, bên ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng sâu bên trong là cơn đau tim đột ngột: "Rồi giờ sao?"

Liễu Nhu Nhu gác chân lên ghế, vuốt tóc nói: "Xử nó thôi các chị, em có kế hoạch rồi."

Bạch Ngân Hạnh trầm mặc một lúc, nói: "... Chúng tôi không tin vào bộ não thiên tài bị tử hình."

Liều Nhu Nhu cười hì hì, điệu bộ đầy vẻ đắc ý: "Meh, kệ các chị vậy. Đẳng nào thì các chị cũng sẽ lắng nghe kế hoạch của em thôi."



Mọi người không cho là đúng, cho tới khi Bạch Tuyết Mai cắn mãi không buông, đăng thêm một bài khác.

Mũi dùi chĩa thẳng vào người Bạch Ngân Hạnh.

"Sao nó biết cậu ở đây?"

Lạc Minh Tịch thắc mắc. Bạch Ngân Hạnh không giấu diễm mọi người, thẳng thắn thừa nhận bản thân đã làm thủ tục định cư ở nước ngoài. Bạch Tuyết Mai giàu nứt đố đổ vách, chỉ cần muốn là cô ta sẽ biết ngay thôi mà. Nhưng việc Bạch Ngân Hạnh trở thành một nhà nghiên cứu, lần này về nước tham dự hội thảo vốn là một bí mật, Bạch Tuyết Mai có thần thông đến mấy cũng không thể nào biết được.

Bạch Ngân Hạnh thong thả nhấp một ngụm nước, đáp: "Mấu chốt nằm ở thời gian."

Lạc Minh Tịch vỗ tay cái bộp: "Hội thảo khoa học!"

Bạch Ngân Hạnh không tỏ ý kiến gì.

Trương Tiểu Ngọc quay sang phía Liễu Nhu Nhu, một bộ sẵn sàng lắng nghe ý kiến. Trong cả bọn, Bạch Tuyết Mai vẫn chưa kéo Liểu Nhu Nhu ra, không biết có phải vì bị ám ảnh kinh hoàng hay không.

Cũng không quan trọng lắm, cô ta có rén là được rồi.

Liễu Nhu Nhu sờ sờ gương mặt đơ như tượng của mình, chậm rãi giải thích về kế hoạch của "bộ não thiên tài bị tử hình".

Nghe xong, lần này đổi thành cả nhóm cùng trầm mặc.

Lạc Minh Tịch quyết đoán gạt phăng ý tưởng của Liều Nhu Nhu. Cô quan sát chiến trận trên mạng, bâng quơ nói:

"Có khi chúng ta chẳng cần làm gì đâu, tự nó sẽ đi tong đời mình thôi."

Quả thực là vậy. Người đại diện của Bạch Tuyết Mai cuống cuồng liên hệ với cô ta nhưng không được. Hết cách, người này bèn lên chuyến máy bay sớm nhất có thể, hy vọng sẽ kịp ngăn lại hành động sắp tới của Bạch Tuyết Mai.

Trên đường đi, người này cứ mải soi gương lên đầu mình, giống như kiểu muốn đếm xem trên đó còn bao nhiêu cọng tóc chắc khoẻ vậy. Biết nói sao giờ, Bạch Tuyết Mai lần lượt chọc những người không nên chọc, gây ra hậu quả lúc này đây.

Một người là đại tiểu thư gia đình tài phiệt, cổ đông tập đoàn, tuyển thủ thể thao điện tử hàng đầu trong nước và quốc tế. Người thứ hai là tinh nhị đại, ca sĩ, nhạc sĩ nổi tiếng, tay ôm đống giải thưởng âm nhạc cả trong nước lẫn quốc tế. Người thứ ba cũng ghê gớm không kém, là tiến sĩ khoa học, nhà nghiên cứu đầy triển vọng của một viện nghiên cứu trực thuộc đại học top đầu thế giới nào đó.

Người đại diện sầu muốn rụng tóc, lại không nhịn được mà mở máy lên, theo dõi tình hình trên mạng.

Không xem thì thôi, đã xem là muốn ngất ngay tại trận. Nào là nhị thiếu gia Tề thị đăng bài tỏ vẻ bảo vệ bạn gái, rồi là diễn viên nổi tiếng phái thực lực cũng lên tiếng chỉ trích Bạch Tuyết Mai ăn nói cho cẩn thận, muốn vu khống người khác thì cũng phải biết lựa lời, lựa chứng cứ.

Quá đáng hơn là, Đại Bạch thị rớt giá cổ phiếu trầm trọng, có xu hướng sớm phá sản.

Hoàng thị thì đỡ hơn, nhưng trong tình huống lao đao hiện giờ, người đại diện bên đó lập tức đưa ra quyết định hủy hôn, tránh để Bạch Tuyết Mai gây ảnh hưởng đến họ được nữa.

Người đại diện rơi vào tuyệt vọng, sống trong vô vọng, hết đường hy vọng.

Sau lần này, Bạch Tuyết Mai ngã lộn xuống mương, không thể nào lại so sánh được với nhóm Lạc Minh Tịch đứng ngoài khơi xa đại dương được nữa.
Chương trước Chương tiếp