Bí Kíp Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện

Chương 7: Nam thần trong lòng nữ phụ



Bạch Tuyết Mai sau khi tách ra khỏi nhóm của Bạch Ngân Hạnh, an ổn đi tới phòng y tế băng bó vết thương trên người.

Đây cũng nào có phải lần đầu, cô đã quen với cái đau từ lâu. Dù là vậy, cô vẫn khóc. Nếu cô không khóc, họ sẽ không bao giờ tha cho cô cả, sẽ hành hạ cô cho tới khi cô khóc.

Cô nhớ lại hình ảnh hồi trưa của Lạc Minh Tịch, vẫn hoài nghi không biết ý đồ của Lạc Minh Tịch là gì.

Lần đầu cô gặp Lạc Minh Tịch là khi vào năm học mới này. Khi ấy cô mới biết trong tất cả các nữ sinh, Lạc Minh Tịch mới là người đứng đầu tất cả.

Tiền tài, gia thế, nhan sắc, Lạc Minh Tịch đúng là một bạch phú mỹ tiêu chuẩn. Cô so mình với cô ấy, một phần trăm còn chưa bằng.

Cô từng nghĩ, Lạc Minh Tịch cô ấy thật may mắn. Cô từng mong có một ngày giống như Lạc Minh Tịch vậy. Ước mơ vẫn chỉ là ước mơ, điều cô mơ khó có thể thành sự thật.

Cô vốn nghĩ Lạc Minh Tịch cùng mình không quan hệ, nhưng chỉ sau một tháng vào năm học, cô đã bị Lạc Minh Tịch đẩy ngã xuống cầu thang, chân trái bị trẹo, trên tay có một vết thương rất lớn.

Cô không hiểu, vì sao Lạc Minh Tịch đột nhiên đối với cô như vậy.

Vài lần lại bị Lạc Minh Tịch làm khó nữa, cô mới biết được nguyên do.

Hoàng Hạo Thiên, người duy nhất cô gần gũi, là người mà Lạc Minh Tịch muốn theo đuổi. Mà cô lại là nữ sinh rất gần với cậu ấy, Lạc Minh Tịch nổi cơn ghen nên làm khó dễ cô.

Cô những tưởng, Lạc Minh Tịch lâu dần sẽ quên tình, không ngờ không những không quên mà còn khắc sâu trong xương tủy.

Cô nghĩ bản thân sắp xong rồi, bỗng có một hôm Lạc Minh Tịch không xuất hiện nữa. Hai, ba hôm sau cũng thế.

Phải chăng là trời đang giúp cô, cô nghĩ như vậy. Cho tới hôm nay, cô lại gặp Lạc Minh Tịch. Cô ấy thay đổi không phải là ít, là rất nhiều. Thay đổi rất nhiều.

Từ khi rời khỏi phòng y tế cho tới lúc tan học, cô không thể nào dừng lại những suy đoán viển vông của mình. Cô vẫn thắc mắc, vì sao Lạc Minh Tịch lại đổi tính như vậy?

Bạch Tuyết Mai trầm tư suốt một buổi chiều, Hoàng Hạo Thiên ngỏ ý mời cô đi chơi. Vốn Bạch Tuyết Mai định từ chối, mọi ngày cô phải về cùng Bạch Ngân Hạnh.

Có lẽ là do ban trưa mới có được tiền từ Lạc Minh Tịch, Bạch Ngân Hạnh quyết định phải ăn chơi thả ga, mặc cho cô một mình thích làm gì thì làm.

Cơ hội khó lắm mới có được, Bạch Tuyết Mai quyết định không thể không nắm lấy.

Hoàng Hạo Thiên dẫn cô tới một nơi cô chưa từng tới bao giờ - quán net. Đây là chủ ý của cậu, còn mời theo cả Tề Hàn Vũ cùng những người đàn em của cậu ta.

Bạch Tuyết Mai cũng có vài lần đi cùng với Tề Hàn Vũ, ấn tượng ban đầu của cô về cậu cũng không phải quá đẹp. Cô không thích những người con trai bạo lực. Sau khi tiếp xúc ít nhiều, cô nhận thấy Tề Hàn Vũ cũng không tới nỗi tệ. Dù thích dùng nắm đấm giải quyết vấn đề nhưng vẫn là một người tốt.



Lúc cô cùng bọn họ bước vào, nhiều người trong quán đang tụ tập lại một chỗ. Tề Hàn Vũ bảo một người ra xem có chuyện gì.

Kết quả người kia quay lại, hỏi Tề Hàn Vũ: "Anh Tề, có phải công ty game thuộc nhà anh mới cho ra mắt một game mới rất nổi tiếng?"

Tề Hàn Vũ là con trai của một tập đoàn chuyên về công nghệ, ở phía dưới có một công ty con chuyên làm về game tên là Thời Công. Tề Hàn Vũ liếc gã một cái, gật đầu.

Người nọ tiếp tục hỏi: "Có phải game mới ra mắt là Tam Giới Là Một?"

Tề Hàn Vũ chưa gật đầu, có hai người nữa xen vào: "Dĩ nhiên rồi, đấy là nhà phát triển của Tam Giới Là Một mà, bọn tao chơi thì tất nhiên là biết đến rồi."

Người đi nghe ngóng bày ra vẻ mặt "à thế à", kéo hai người vừa xen vào kia hỏi thêm: "Chúng mày có biết tới ID 'Lạc đại nhân chỉ không thiếu tiền' chưa?"

Hai người kia liếc nhau, gật đầu lia lịa: "Biết, biết chứ. Đại thần đứng đầu sever sao lại không biết được."

Ba người Tề Hoàng Bạch đều không biết ba người kia đang nói tới cái gì, đột nhiên hỏi tới công ty con của nhà họ Tề, lại hỏi tới cái game rồi ID người chơi. Thật sự quá loạn.

Người đi nghe ngóng ra vẻ thần thần bí bí nói: "Bọn họ đang tụm lại xem đại thần của hai đứa chúng mày chơi đấy."

Hai người kia nghe vậy há to miệng, vội vàng chạy tới chỗ đám đông đang chen lấn nhau. Họ ngàn vạn lần không biết, đại thần lại là nữ. Lại còn là nhân yêu, là kiểu là nữ nhưng thích chơi nhân vật nam, mà một người trong nhóm cũng là nam lại đi chơi nhân vật nữ. Hai người đều là nhân yêu.

Dù vậy thì cái phong thái này, cái di chuyển tay trên bàn phím kia, những cái click chuột kia, đúng phong thái của một đại thần mà. Lại ngước lên màn hình, thao tác quá đỉnh, đúng chính là đại thần "Lạc đại nhân chỉ không thiếu tiền" mới nổi tiếng đêm hôm qua.

Họ để ý, đại thần cùng những người bạn đang đánh phó bản Vạn Niên Rết, cái phó bản siêu siêu cấp khó!!!

Họ đã từng đánh nhưng chết ngay tại vòng gửi xe.

Ba người Tề, Hoàng, Bạch cũng kéo nhau tới ngóng. Bạch Tuyết Mai nhận ra người "quen", bỗng dưng cái thắc mắc trong lòng lại nổi lên, cô thầm xin lỗi Lạc Minh Tịch trong lòng, giả vờ tự dưng sợ hãi kéo tay Hoàng Hạo Thiên.

Cái động tác nhỏ này của cô Hoàng Hạo Thiên cùng Tề Hàn Vũ dĩ nhiên để ý. Bạch Tuyết Mai rụt rè nói: "Cậu ấy...", tay chỉ chỉ về phía Lạc Minh Tịch rồi rụt lại.

Hoàng Hạo Thiên thiết nghĩ cô là đang sợ, nghĩ rằng Lạc Minh Tịch chắc hẳn cũng là một trong số những người làm khó cô, trong lòng nổi lên một đốm lửa giận. Nếu có khả năng cậu đã ngay lập tức nhảy ra thách đấu Lạc Minh Tịch ngay trên cái con game kia rồi.

Tề Hàn Vũ biết bạn tốt của mình đang hận bản thân cậu ấy không biết chơi game để báo thù cho tình nhân, thực ra cậu cũng không biết chơi Tam Giới Là Một, nghe nói là khó lắm.

Xét về phương diện game, cậu có thể khen bản thân giỏi hơn cậu bạn đa tài. Mà cậu vốn đã bị rung động bởi sự thiện lương của Bạch Tuyết Mai, cũng muốn tạo cho cô một chút ấn tượng về bản thân ngoài cái vẻ đại ca này. Không biết thì học, cậu sẽ đấu với nữ sinh Lạc gì đó.

Ba người nhìn thao tác của Lạc Minh Tịch, cũng cảm nhận không khí xung quanh. Đồng đội của Lạc Minh Tịch đều đã bỏ mạng, giờ chỉ còn lại cô cùng với boss cuối. Lạc Minh Tịch uống Coca, lấy lại bình tĩnh tiếp tục chiến đấu. Cho tới những phút cuối cùng, con rết đã gục xuống trước, còn cô thở ra một hơi nhẹ nhõm.



Họ thấy Lạc Minh Tịch vui vẻ thu thập trang bị rơi ra, vui vẻ nhận được thông báo thăng cấp thành công, nhận được danh hiệu người đầu tiên vượt qua phó bản Vạn Niên Rết, được tôn vinh làm đại thần.

Trong một giây phút ngắn ngủi, Bạch Tuyết Mai bỗng thấy thật đáng ngưỡng mộ Lạc Minh Tịch, Lạc Minh Tịch thật giỏi. Là cô thì cô sẽ không thể được như vậy. Bỗng nhiên, cô lại muốn kết bạn với Lạc Minh Tịch quá.

Tề Hàn Vũ vẫn giữ nguyên tư tưởng muốn gây ấn tượng với crush, vỗ vai lạnh nhạt hỏi một trong hai người có chơi trò này: "Mày cho tao mượn tài khoản."

Người này hơi rén nhưng vẫn gật đầu, khi tài khoản đăng nhập cùng với mật khẩu ra một mẩu giấy mãi mới kiếm được, đưa cho Tề Hàn Vũ.

Tề Hàn Vũ chen vào đám người, vỗ ghế của Lạc Minh Tịch đang ngồi: "Tôi muốn thách đấu."

Thách đấu, đây là cái gì? Chuyện lớn a!

Thế nhưng còn thách đấu với đại thần đó nha. Đám người ồ lên, khen thưởng sự dũng cảm của vị huynh đệ này.

Lạc Minh Tịch nhận ra Tề Hàn Vũ. Trong cả tiểu thuyết cô ghi nhớ nhất hình ảnh của nam phụ này.

"Thiếu niên cao 1m78, kéo vạt áo lên thấm từng giọt mồ hôi đang đọng trên vầng trán. Dưới ánh mặt trời màu đỏ của buổi chiều tà ngày hè, hơi thở mà người thiếu niên phả ra mang đầy nhiệt huyết của tuổi thanh xuân đầy sức sống. Cậu tới gần Bạch Tuyết Mai, trong giọng nói có chút mệt mỏi cùng lười biếng: "Tôi khát rồi.""

Và đó là khoảnh khắc đầu tiên mà Lạc Minh Tịch đỏ mặt khi đọc một tiểu thuyết mạng. Không phải nói đùa đâu, cô là đã đổ Tề Hàn Vũ từ những con chữ. Những lời miêu tả về cậu, cô đều nhớ rõ.

"Tuy là thiếu niên bất lương nhưng Tề Hàn Vũ chưa từng nhuộm tóc bao giờ. Có người nói cậu là bị dị ứng thuốc nhuộm, sự thật là cậu ưa mái tóc màu đen này của mình. Tề Hàn Vũ có chiều cao ngang hàng với Hoàng Hạo Thiên, khoảng 1m78. Ngũ quan tinh tế, là do thừa hưởng từ người mẹ làm siêu mẫu. Đôi môi mỏng, đôi lông mày khi nhướng lên làm người đối diện phải mặt đỏ tai hồng, đôi mắt sâu thẳm như có thể nhìn thấu một người. Thiếu niên khi mặc áo vào có chút gầy, dù vậy vẫn không giấu nổi sự rắn rỏi của cậu. T trung huyền thoại có tên cậu, một thiếu niên không biết thua là gì, không bao giờ hạ thủ lưu tình."

Tình đầu của Lạc Minh Tịch chính là cậu, nhưng cô cho tới bây giờ cũng chỉ dám nhìn từ xa chứ không dám lại gần. Người trong lòng là thế. Đối với cô, cậu là nên lựa chọn con đường của mình, cồn cô chỉ muốn nhìn cậu thành công.

Tề Hàn Vũ thách đấu cô, cô cũng không quá để ý tới những gì mà xung quanh đang nghĩ, cô chỉ thẫn thờ ngắm nhìn cậu. Nam chính thì sao, cô thích nam phụ cơ.

Tề Hàn Vũ nghĩ cô đang sợ, cười mỉa lặp lại: "Đấu với tôi một trận."

Nam thần trong lòng nói gì thì cô nghe đó. Lạc Minh Tịch gật gật đầu đồng ý. Đã là chơi với nam thần thì có nên nhường người ta một chút không nhỉ.

Tề Hàn Vũ đặt điều kiện: "Tôi thua thì cô phải ra ngoài cùng tôi có chút chuyện, thế nào?" cậu biết bản thân mình không thể lại đại thần, vẫn là lùi một bước. Nếu như có thể đánh ngang cơ thì là giỏi. Cậu vẫn muốn thử hết sức mình, nên nói thêm: "Đừng nhường tôi."

Lạc Minh Tịch dù hơi ngạc nhiên nhưng vẫn đồng ý. Người xung quanh đều thắp một nén nhang cho Tề Hàn Vũ, vừa nhìn là biết Lạc đại thần sẽ thắng rồi.

Tài khoản đi mượn của Tề Hàn Vũ có cái ID là "Chịu thua đi tên đang đấu tao", làm cậu lập tức muốn cầm ghế đuổi đánh cái thằng cho cậu mượn cái tài khoản này. Những người khác thấy cái tên thì cười lớn, đến cả tên ít cười như Hoàng Hạo Thiên còn phải mím môi nín cười. Bỗng chốc hơi nhục.

Tề Hàn Vũ để ý tới, duy chỉ có Lạc Minh Tịch không cười. Cậu nghe loáng thoáng cô còn nói nhỏ: "Đáng yêu ghê" nữa.
Chương trước Chương tiếp