Bí Mật Thầm Kín: Liệu Anh Có Hay?

Chương 24: Làm Chuyện Bồi Bại Với Anh



Sau một lát anh cũng không hất chân của cậu xuống, như những gì cậu đã tưởng tượng, cậu giờ đây đã dùng tay của mình, mà ôm chầm lấy anh, rồi Cậu vô cùng ngạc nhiên khi anh cũng không hề hất tay của cậu xuống, mà để cho cậu ôm mình…

Được đà cậu đã ôm anh một lát lâu, sau đó tay của anh đột nhiên cử động, điều này khiến cậu vô cùng bàng hoàng, mà không biết rốt cuộc anh định làm gì, cậu còn tưởng anh định hất tây của mình ra, thì lúc này anh dùng tay của bản thân, mà chà với bàn tay còn lại…

Sau đó bình thường trở lại, sau một lúc anh lại tiếp tục, đưa một tay xuống dưới phần hạ bộ của mình, sau đó thọc vào bên trong quần, mà không ngừng gãi lên gãi xuống…

Cậu đã nhìn thấy hết tất cả điều này, mà chìm trong sự bối rối, với những suy nghĩ rằng: “Không biết có phải là anh ấy, đang ra hiệu cho mình hay không? Khi muốn mình bú cây gậy của anh ấy chứ?”

Cậu chìm trong sự hoang mang, thì tay của anh chốc lát đã lên xuống, thọc vào quần dài lần, sau khi tay của anh không còn cử động nữa, cậu đã dùng tay của mình, mà mò xuống phần hạ bộ của anh, sau đó chạm vào cây gậy qua lốt quần, mà cảm thấy dường như nó đã cương cứng…

Bấy giờ cậu lại tự hỏi bản thân của mình: “Có phải vì ảnh hứng tình và muốn mình sục giúp anh ấy, nên cây gậy kia của ảnh mới cương lên vậy phải không?”

Nói đến đây cậu quyết định liều lĩnh, mà đưa tay thọc vào quần của anh ấy, rồi cầm lấy cây gậy đang cương cứng kia, mà sốc lên xuống chưa đầy vài giây, thì nó đã chảy ra rất nhiều chất nhầy nhụa màu trắng…

Cậu bấy giờ cũng đã ngồi dậy, sau đó tiến đến chỗ quần áo của mình, mà lấy một cái áo rồi lại đến chỗ của anh, sau đó lau đi những giọt nước đục mà thứ đó của anh vừa tiếc ra…

Lau đi xông xuôi hết, cậu đã khom đầu xuống, mà ngậm lấy thứ đó của anh, cậu không ngừng đẩy đầu của mình lên xuống, mà chìm trong sự thích thú, khi đã thưởng thức được cây gậy của anh…

Chốc lát cậu ngậm một lát lâu, thì anh Trúc nằm gần đó, đột nhiên ho mấy cái, khiến cậu chở nên bàng hoàng, mà quyết định không bú nữa, rồi cậu đã nằm lại chỗ cũ, rồi dùng tay của mình, không ngừng sò mó, và sục lên xuống cây gậy đó của anh…

Sau một lát cây gậy đó cũng đã co giật, rồi tiết ra rất nhiều chất nhầy màu trắng, như lúc nãy cậu liền dùng áo và lau hết những chất lỏng kia…



Rồi cậu đã ôm chầm lấy anh, trong sự hạnh phúc của bản thân mình, mà suy nghĩ rằng: “Liệu rằng anh có yêu mình không chứ? Vậy nên mới cho mình làm chuyện này với ảnh…”

Cậu giờ đây lại mò xuống dưới, với ý định tiếp tục làm chuyện đồi bại đối với anh, nhưng đột nhiên anh lại xoay người, rồi lấy cái màng sau đó đắp lại…

Điều này khiến cậu chìm trong sự hoang mang, mà cũng chẳng dám manh động nữa, bởi vì sợ anh sẽ đấm vào mặt của cậu…

Vậy là cậu giờ đây, đã bắt đầu đi ngủ, nhưng mà lại không chịu đựng được, nên cũng đã ôm chặt lấy anh vào lòng, trong khi anh cũng chẳng phản kháng gì hết…

Cứ như vậy cậu chìm trong sự hạnh phúc, khi được làm chuyện đó với anh, và ở bên cạnh của anh, thời gian cứ dần trôi tới sáng, cậu ngủ rất ngon, và rồi cũng không còn ôm anh nữa, bởi vì giờ này anh cũng sắp dậy rồi, nếu cậu cứ tiếp tục ôm anh, thì sẽ có người thấy, thậm chí cậu sợ anh lúc đó chỉ là ngủ, chứ thật ra không muốn cậu làm ra chuyện đó…

Thế là đã trôi qua đến 7:30 âm thanh chuông điện thoại vang lên, anh cũng đã tỉnh dậy, sau đó ngồi dậy, mà dùng tay tắt điện thoại, rồi anh tiến đến chỗ đống quần áo của mình, sau đó lột quần ra, để rồi lộ ra cây gậy kia, vẫn chưa cương cứng…

Rồi anh lấy một chiếc quần khác, sau đó mặc vào, mà rời đi… Trong những suy nghĩ của cậu: “Hàng ngày ảnh đâu có thay đồ trong đây đâu chứ, sao hôm nay lại thay đồ ở trong đây? Hay là ảnh muốn mình nhìn thấy thứ đó của ảnh, và tối nay lại tiếp tục làm chuyện này với ảnh cơ chứ?”

Cậu vừa dứt lời, thì lý trí của cậu lên tiếng: “Này ông hãy thôi những suy nghĩ biến thái đó của mình lại đi, và cũng may nó chưa đấm vào mặt của ông đấy, vậy nên đừng có dại lần hai, mà tối nay tiếp tục làm chuyện đó với nó…Còn giờ mau đi đánh răng rửa mặt sau đó thay quần áo, rồi đi ăn sáng đi, không thì trễ giờ làm mất, bởi giờ cần 8:00 rồi…”

Cậu nghe lý trí của mình nhắc nhở, sau đó liền lên tiếng bảo rằng: “Chồng sao anh lại nóng tính như vậy chứ, từ từ rồi vợ sẽ làm mà…”

Chốc lát lý trí lại hối thúc cậu: “Từ từ là bao giờ hả, và sắp 8:00 rồi đó mau chuẩn bị mọi thứ đi!”

Cậu nghe đến đây, mà cũng đã nghe lời của lý trí, và cũng chính là người chồng trong tưởng tượng của bản thân mình, thế là cậu bắt đầu đi đánh răng rửa mặt, rồi xuống dưới lầu để đi ăn sáng…
Chương trước Chương tiếp