Bịp Rồi! Nữ Chính Vậy Mà Là Nam Nhân!

Chương 2



[ Bắt đầu truyền tải nội dung ]

Lục Vũ Minh vừa mới nhập vào thân xác mới thì đã phải chịu cơn nhức đầu chớp nhoáng, giống như ai đó đang cố nhét kiến thức hoá học vào đầu cậu vậy

Nhưng nó lại là một kịch bản ngôn tình với mô típ thường thấy

Nữ chính tên Kình Ngọc, sống cùng người mẹ mắc bệnh tâm lý từ nhỏ, tính tình bà ấy lúc rất bất ổn lúc tức giận sẽ tương tác lên người cô, hơn nữa bà ấy qua lại với rất nhiều đàn ông nên mới có tiền cho nữ chính đi học lại

Câu chuyện chính thức từ lúc nữ chính đi học là vào năm cô 13 tuổi, ngày cô nhập học cũng là ngày nam phụ 'Lục Vũ Minh' trúng tiếng xét ái tình với nữ chính. Ban đầu 'Lục Vũ Minh' tiếp cận Kình Ngọc nhưng không thành nên cậu ta đã dùng mưu hèn kế bẩn đó là thuê người khác bắt nạt nữ chính để cậu ta tới cứu và theo tự nhiên nữ chính không hề hay biết bắt đầu rung động, đồng ý hẹn hò với cậu ta

Nhưng nam phụ cũng chỉ là nam phụ, từ lúc hẹn hò với nhau cậu ta khoe với bạn bè rằng là Kình Ngọc tán tỉnh mình trước, cậu ta đặt cái tôi của mình cao ngất trời, thậm chí không ngại trêu ghẹo cô gái khác khiến nữ chính bẽ mặt

Quen được 2 tháng thì 'Lục Vũ Minh' bắt đầu chán, nhiều lần gạ gẫm nữ chính làm chuyện đó trước tuổi nhưng bị từ chối nên đâm ra tức giận tính cưỡng ép nhưng không thành còn bị nữ chính đấm bầm mặt chảy máu mũi

Từ nhỏ đến lớn cậu ta được nuông chiều nên chưa từng bị ai đánh cả vì vậy cậu ta khó mà bỏ qua cho Kình Ngọc

Cậu ta chính là người nói nữ chính phẳng đến nỗi không mặc áo trong khiến cho cô bị cả lớp quay ra trêu chọc soi mói cô mỗi ngày, có lần còn bị đám người bao vây để kiểm chứng xem sự thật có phải vậy không

Chưa dừng lại ở đó cậu ta còn lục tung bằng chứng mẹ của nữ chính là ph4 qua lại nhiều người, còn nói rằng 'mẹ nào con nấy' rồi thẳng thừng đoạt tuyệt quan hệ với nữ chính

Kể từ đó nữ chính sống trong cơn ác mộng, nỗi ám ảnh bị bắt nạt, tinh thần sa sút không thể đạt thành tích tốt, về nhà còn bị mẹ cho một trận đòn

Sau đó nam chính Nguyên Dương xuất hiện như một mặt trời ấm áp, dịu dàng chữa lành những vết thương trong lòng nữ chính, rồi cả hai cùng nhau vượt qua và hạnh phúc bên nhau suốt đời.

Nói tóm lại nhân vật nam phụ mà Lục Vũ Minh xuyên vào không khác gì một cái bàn đạp nâng nam chính lên một đẳng cấp khác

Nam phụ là một thằng tra nam tồi tệ còn nam chính là ánh trăng sáng cứu rỗi cuộc đời nữ chính.



Lục Vũ Minh đọc xong kịch bản, xác nhận một lần nữa

" Vậy tôi phải làm tròn vai nam phụ tệ bạc để nữ chính có một cuộc sống hạnh phúc bên cạnh nam chính? Không bị họ quay lại trả thù thật chứ? "

[ Thật, nói điêu tôi làm chó của cậu, khi cậu làm xong vai diễn thì không cần dính đến cuộc sống của họ nữa. ]

" Mà...nhất thiết phải làm nữ chính đau khổ sao? Tôi chưa làm người ác bao giờ... " Cậu ngập ngừng

[ Số phận nữ chính đã được định sẵn như vậy rồi, khổ trước mới sướng sau nên cậu khỏi cần lo. ]

**

Lục Vũ Minh đi khám phá thân xác mới của mình nhưng khi đứng trước gương thì mặt cậu nghệt ra vì nó...

Hoàn toàn...

Không khác trước đây là mấy, chỉ được cái trẻ ra chục tuổi

Có chút thất vọng nhè nhẹ.

" Ê, chẳng phải mấy nhân vật xuyên sách khác đều được buff nhan sắc lên một tầm cao mới sao? Trông tôi không khác gì lúc trước vậy? "

[ ...Tôi thấy khuôn mặt cậu cũng được mà, giữ nguyên sẽ quen mắt hơn. ]

" À... " Hệ thống này đúng là yếu nghề

[ Này!...Tôi nghe được đó nha! ]
Chương trước Chương tiếp