Bút Ký Phản Công Của Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 3: Truyền sai thế giới rồi



Edit: Akito

Tu…chân giả?! (người tu chân) Ninh Thư há to miệng, không phải nói là thế giới đơn giản nhất sao? Như thế nào lại xuất hiện Tu Chân giả, Ninh Thư tất nhiên biết rõ Tu Chân giả là cái gì, trong mắt người bình thường chính là Thần Tiên ah.

Thế giới vườn trường như này lại xuất hiện nhân vật thuộc loại trâu bò.

Đối với nhiệm vụ lần này Ninh Thư đã không có hi vọng gì rồi, cô chỉ là người thường, đối phương lại là cái tồn tại mở bug, chơi đổ thạch, thành lập bang hội, chơi đùa thì toàn là hô mưa gọi gió, ở trường học là nữ thần được người người theo đuổi, bên ngoài trường lại là Ám Dạ Nữ Vương.

Cảm giác cái thế giới này sắp bị Lăng Tuyết chơi cho hư mất.

Hai bên chênh lệch quá nhiều, Ninh Thư thậm chí hoài nghi cái hệ thống lạnh như băng kia có hay không chỉnh mình, đây là nhiệm vụ đơn giản?

Lại nhìn tâm nguyện của nguyên chủ: đem Lăng Tuyết cao cao tại thượng đánh ném vào bãi rác, lại giúp Lãnh Ngạo người cô ấy thích không bị Lăng Tuyết thao túng đùa bỡn, còn có những người một mực giúp đỡ Lăng Tuyết bắt nạt cô, đều phải chịu trừng phạt.

Ninh Thư: …

Ninh Thư rõ ràng cảm nhận được nhiệm vụ không đúng, cực kỳ không đúng, tuy rằng cô là nhiệm vụ giả, nhưng ưu thế gì cũng đều không có, trước sức mạnh tuyệt đối, mọi thứ đều là mây bay, sức mạnh có thể phá hủy hết thảy.

Ninh Thư trong lòng thử kêu gào, xem có thể hay không liên hệ với hệ thống, tâm nguyện nguyên chủ thật sự quá khó khăn, cô nghịch tập không được.

Trong nội tâm Ninh Thư biết rõ mình có bao nhiêu cân lượng, cô phỏng chừng còn không có vọt tới trước mặt Lăng Tuyết, đã bị đánh cho đo ván nằm đất ăn hành rồi.

Cô thực là vô cùng quý trọng cái mạng nhỏ của mình.

Ninh Thư chỉ là thử một chút, thật sự không ngờ lại liên lạc được với hệ thống.

Bên kia vang lên một chút như là tiếng dòng điện, hệ thống mới cứng nhắc nói: “Cô như thế nào ở cái thế giới này?”

Ninh Thư hộc máu, làm sao cô biết như thế nào mình lại ở cái thế giới này.

“Đây là thế giới trung cấp, cô đến thế giới này làm cái gì, nhiệm vụ thế giới trung cấp cô làm không nổi, A…, hình như là truyền sai thế giới rồi, ừ, chương trình của tôi có chút vấn đề, tạm thời không thể đem cô truyền về, cô đã chiếm giữ thân phận người ủy thác, nhiệm vụ vẫn là phải tiếp tục đấy.”

Trong đầu vang lên âm thanh dòng điện xoẹt xoẹt, sau đó hệ thống biến mất, cả người Ninh Thư đều ngây dại, cho nên, nhiệm vụ của cô độ khó nâng lên n cấp?

Đột nhiên Ninh Thư nghĩ đến giá trị vận may của mình, giá trị may mắn có phải hay không là quá thấp? Mới có thể xảy ra tình huống như vậy, quả thực là muốn hố (gài bẫy) nàng ah.

Sự tình đã như vậy, Ninh Thư trái lại không sợ, không có đường lui Ninh Thư ngược lại sinh ra một cỗ lệ khí (tàn bạo), cô là người cũng đã chết qua rồi, lại sợ cái gì nữa, bây giờ có thể nhập vào một cơ thể khỏe mạnh như vậy, ngược lại Ninh Thư cảm thấy là mình được lợi.

Cái khác Ninh Thư không có, nhưng ẩn nhẫn cùng tính nhẫn nại thì cô chính là đứng đầu.

Về phần vừa rồi phát sinh sự việc bạo lực kia, là vì nguyên chủ chạy đến trước mặt Lãnh vương tử - Lãnh Ngạo nói Lăng Tuyết có quan hệ với lão đại xã hội đen.

Còn tự cho là mình làm đúng bảo Lãnh Ngạo tỉnh táo lại đừng để người ta lừa gạt, tóm lại nói xấu Lăng Tuyết rất nhiều.

Thực ra lời của nguyên chủ Lâm Giai Giai là sự thật, Lăng Tuyết có dính dáng tới xã hội đen, người có năng lực thành lập Hắc Sáp Hội chính là Lăng Tuyết, hơn nữa chân mệnh thiên tử của Lăng Tuyết là một lão đại bang hội.

Trưởng thành tàn nhẫn, vừa có thủ đoạn lại có khuôn mặt giống như Trương Thiên Thần mới là người Lăng Tuyết thích.

Trong trường học đối với được cái gì vương tử theo đuổi, ở trong mắt Lăng Tuyết chỉ là đám nhóc ấu trĩ, lúc nhàm chán thì cùng bọn hắn chơi đùa.

Nhưng hết lần này tới lần khác ba cái vương tử lại còn yêu thích điều này.

Lăng Tuyết biết nguyên chủ dám chạy tới trước mặt Lãnh Ngạo nói xấu mình, liền trực tiếp cho người giáo huấn nguyên chủ một chút, những người như vậy, Lăng Tuyết đều không cần động tay, mới có sự tình trong nhà cầu ban nãy.

Người vừa mới đánh Ninh Thư cũng là đối tượng báo thù của Lâm Giai Giai.

Ai, nhiệm vụ gánh thì nặng mà đường thì xa ah.

Hiện tại Ninh Thư không có biện pháp gì, mở cửa phòng vệ sinh, ra khỏi WC, đúng lúc này là thời gian vào học, nên không có ai lãng vãng trong sân trường.

Ninh Thư theo trong trí nhớ đi đến phòng Giáo Y, những vết thương trên người này liền phải xử lý, không có chuyện gì quan trọng hơn một thân thể khỏe mạnh, hơn nữa bây giờ cũng không làm được cái gì.

Giáo Y là một nam nhân hơn hai mươi tuổi, trên sóng mũi mang theo kính mắt, làm cho gương mặt anh tuấn của hắn thêm một tầng nho nhã ý nhị, áo blouse trắng mặc ở trên người hắn, lại mang theo hương vị nam tính gợi cảm.

Tóm lại là một nam nhân vô cùng có mị lực, chỉ là cái phòng này toàn là học sinh nữ bị đau, không phải đau bụng thì chính là đau chân, thậm chí dì cả đến còn bảo Giáo Y xoa xoa bụng nữa, như vậy liền có thể biết người nam nhân này rất được học sinh nữ hoan nghênh.

Ninh Thư mím môi, xếp vào hàng, nhìn phía trước nữ sinh trong mắt đều tỏa ra hoa đào, căn bản là nhìn không ra khó chịu ở chỗ nào, trong phòng này có lẽ chỉ có một mình cô là bị thương a, có thể hay không để cô lên trước.

Ninh Thư vịn tường, thật vất vả đợi đến lượt mình, Giáo Y liếc nhìn Ninh Thư, thấy mặt cô xanh tím, khuôn mặt anh tuấn lộ ra kinh ngạc, tuy rằng gặp nhiều người giả vờ bệnh, nhưng giả đến bộ dạng thế này khiến cho Giáo Y cảm thấy rất kinh ngạc cùng mới lạ.

Chỉ vào trên trán của mình, Ninh Thư nói thẳng: “Giúp em xử lý qua một chút.”

Còn về vết thương trên người không thể để hắn xử lý, ban đầu tưởng rằng Giáo Y là phụ nữ, ai ngờ lại là một nam nhân soái soái (đẹp trai) như vậy, làm Giáo Y cũng quá lãng phí rồi.

Quả nhiên nữ chủ ngốc ở nơi nào, liền Giáo Y nơi đó cũng là giống đực mê người như vậy.

Cầm bông băng thấm ướt rượu cồn trừ độc, Giáo Y trực tiếp chấm lên vết xanh tím trên mặt Ninh Thư, không nhẹ nhàng một chút nào, Ninh Thư cắn răng, liền Giáo Y không oán không thù sao lại cũng đối với cô hung ác như vậy.

Toàn bộ Ace đều bị khí chất của Lăng Tuyết bao trùm rồi sao?

Cuối cùng Giáo Y đơn giản thay Ninh Thư băng bó một tí, sau đó nói: “Xong, như thế này được chưa?”

Rõ ràng là trầy da, thế này liền xong rồi, sưng to như vậy chỉ xử lý đơn giản một chút là xong, với tư cách một người bệnh hoạn ngây người trong bệnh viện hơn mười năm, thái độ cư xử như vậy của đối phương quả thực chính là không tôn trọng sinh mạng, không có trách nhiệm.

“Cái này là xong rồi?” Ninh Thư vẫn là buộc miệng nói ra, chỉ vào trán của mình, đã sưng thành Độc Giác Thú, xử lý cẩu thả như này khiến Ninh Thư cảm thấy cực kỳ bực mình, thật là cái gì đều không như ý.

Giáo Y nâng kính mắt, con ngươi phản chiếu ánh sáng, cho người ta một loại cảm giác âm hiểm u ám, nhàn nhạt hỏi lạ: “Vậy cô muốn làm như thế nào, toàn thân đều băng lại.”

Cái chức Giáo Y này của hắn cơ bản chỉ là đồ trang trí, học sinh ở học viện này đâu cần Giáo Y, trong nhà đều có bác sĩ chuyên môn, bỗng nhiên lại gặp được một học sinh tích cực như vậy, Giáo Y liền nhíu mày nhìn Ninh Thư.

Ninh Thư cạn lời, lý lẽ khí thế như vậy ngược lại tỏ ra cô giống như đang cố tình gây sự vậy.

Mới xuyên qua một đoạn thời gian như vậy, Ninh Thư cảm thấy tam quan của mình đều bị phá vỡ rồi, trong trường học mấy cô gái nhỏ có thể hung ác như vậy, làm Giáo Y cũng có thể kiêu ngạo như thế, hắn lại không sợ trường học đuổi việc sao.

Ninh Thư không biết nên nói cái gì, chính xác là không có cái gì để nói cùng hắn, đứng dậy muốn rời đi, hiện tại trong đầu cô đều là nhiệm vụ, cho dù nhiệm vụ có khó khăn thế nào cũng phải nỗ lực hoàn thành.
Chương trước Chương tiếp