Cạm Bẫy: Anh Rể Là Tình Nhân
Chương 12: Như thứ thuốc phiện (H+)
Thuận thế, người đàn ông đưa tay siết gọn eo nhỏ đè lên thành giường. Một tay dùng những ngón tay lạnh ngắt luồn vào mái tóc đen nhánh. Cũng thời điểm đó, tức khắc Cố Y Thư đã cảm nhận rõ bờ môi mỏng lại lạnh của hắn chạm vào môi mình. Theo phản xạ, bàn tay nhỏ vòng qua cổ hắn, thuận thế mà nhướn người đáp lại nụ hôn có chút vụng về.
Hơi thở người đàn ông mang theo sự ma mị đến cuốn hút chẳng ai có thể mà từ chối, hắn cảm nhận rõ độ mềm mại và ẩm ướt của vật không xương trong khoang miệng nhỏ, ra sức mà mút lấy. Nụ hôn nóng rực ướt át, như có ma lực, quấn quýt với đầu lưỡi nhỏ đến không thể dừng lại.
Nếu nói, đêm đó Thẩm Triết Quân dù bị thuốc chi phối không cảm nhận được gì là sai. Nhưng trong thoáng mơ màng, hắn lại biết rõ cơ thể hắn muốn nữ nhân này. Và cũng trong khoảnh khắc ngắn, hắn càng thêm ham muốn mãnh liệt.
Giây phút đêm đó, chỉ dừng lại ở môi coi như là nếm thử. Nhưng nữ nhân trong thân hắn tỏa ra mùi hương xử nữ đặc trưng thơm ngát, rõ ràng cứ như liều thuốc phiện hiếm có độc nhất. Khi mà chỉ đơn giản dừng lại ở môi, lại đến chiếc cổ trắng mịn quyến luyến mùi hương thanh mát.
Dần dần, người đàn ông đã không thể hài lòng với việc chỉ tiếp xúc nhẹ nhàng sơ qua cơ thể nhỏ để giải tỏa thứ thuốc mê đang hoành hành. Rõ ràng, hắn càng ham muốn cô hơn.
Trời sáng tỉnh lại, còn đối diện vệt máu ga giường và nhận ra người trước mặt là em gái của Cố Nhã Hân. Người đàn ông còn cho rằng hắn lầm tưởng một nữ nhân xa lạ nào.
Kỳ thực, trước đó thực hiện lễ đính hôn với Cố Nhã Hân chỉ là qua loa. Và hắn cũng đã bắt gặp Cố Y Thư thoáng qua trong buổi lễ. Chẳng phải người xứng đáng để hắn để tâm hay lưu lại, trong mắt người đời đồn đại như nào thì trong mắt hắn hình ảnh của cô khi đó được xây dựng cũng chính là vậy, một nữ nhân được gọi là gái bao, lên giường với nhiều người.
Đến đây là có thể kết thúc một đêm hoang dại của cả hai. Người đàn ông cho dù có mê luyến cơ thể đó đi chăng nữa. Cũng chắc chắn việc có thể dừng lại. Bởi hắn đó giờ làm gì dễ dàng để ai kiểm soát. Cùng lắm chỉ là một nữ nhân lên giường. Có thể cùng hắn, đó là sự vinh dự.
Vậy mà đến khi gặp lại Cố Y Thư trong bữa tiệc đêm đó, nữ nhân này dù chỉ là khoác một bộ đồ chẳng phải hàng hiệu, cũng cứ thế tỏa sáng như đóa hoa. Thẩm Triết Quân hắn chẳng thể phủ nhận vậy mà lại bị điều này thu hút.
Cuộc chơi rõ ràng chưa hề kết thúc. Người đàn ông vẫn còn cách đem nữ nhân này thành người của hắn
Và khoảnh khắc hiện tại, cơ thể hắn vậy mà lần nữa lại quyến luyến với nữ nhân trong lòng.
Thuốc chi phối, Cố Y Thư cũng rất phối hợp.
Nụ hôn trên đôi môi người đàn ông dần dần dời tầm, rơi trên làn da mềm mại trắng mịn, rất thơm, đến độ hắn chỉ muốn cắm rồi gặm.
Thẩm Triết Quân nghĩ như nào, liền trực tiếp làm vậy. Không nhân nhượng cắn lên chiếc cổ nhỏ mà dây dưa, khẽ khàng dùng đầu lưỡi liếm lên.
Bộ dạng nữ nhân trước mặt rất nhu thuận, không phản kháng, bị cắn cũng chỉ khẽ rên rỉ một tiếng nơi vòm họng dễ nghe. Càng dễ khơi gợi ham muốn chinh phục của một người đàn ông.
“Ưm…”
Tức khắc, một nụ hôn nóng bỏng dời tầm lên bả vai, trực tiếp siết chặt eo khiến nơi đồi núi mềm mại dán chặt vào thân thể săn chắc của hắn.
Bản thân chính người đàn ông đến đây cũng chẳng thể chịu nổi nữa, bàn tay dần dần cởi đi nút áo làm bằng thứ ngọc phỉ thúy của bộ âu phục đắt tiền, sau đó cởi sạch để lộ ra bờ vai vững chắc cùng làn da sẫm màu. Đè cơ thể nhỏ xuống giường, ham muốn chiếm đoạt dâng lên.
Bàn tay người đàn ông lúc này, dần dần dời tầm, lướt nhẹ trên làn da trơn nhẵn mịn màng, cứ thế lướt trên cơ thể, xuống tới nơi cặp mông tròn trĩnh, trực tiếp đặt lên cảm thụ.
Cố Y Thư cũng rất phối hợp, vòng hai tay ra sau bả lưng để giữ điểm tựa. Còn bản thân mình, cứ thế giao lại thân thể cho hắn.
Bàn tay lúc này, cũng bắt đầu đổi điểm trêu đùa. Khi mà đặt dần lên đồi núi mềm mại, xoa nắn rồi miết nhẹ, chạm lên điểm hồng, bức ép xoa nắn đến khi cứng lên. Hắn liền không nhân nhượng, cúi người mà cắn xuống, gặm nhấm lấy. Điều này khiến cơ thể nhỏ bất giác cong lên, như thể hứng chịu toàn bộ sự chịu đựng đến mức khó khăn từ người đàn ông.
Bị tập kích đột ngột, Cố Y Thư lúc này chẳng thể chịu được, nắm lấy bả vai người đàn ông càng chặt. Bàn tay nhỏ chẳng có móng, cào lên lưng hắn nhưng bất thành. Rõ ràng chỉ như gãi ngứa. Tất cả sự mê man đều bị hắn phối hợp trực tiếp đem mà thiêu rụi để hoà làm một. Không thể tránh khỏi khoái cảm lạ lẫm, miệng nhỏ khẽ há mà rên rỉ một tiếng.
“A…”
Dần dần, bàn tay đổi vị trí khi mà vuốt ve dần xuống dưới đùi non. Cẩn thận thăm dò nơi mềm mại ẩm ướt.
Hơi thở người đàn ông mang theo sự ma mị đến cuốn hút chẳng ai có thể mà từ chối, hắn cảm nhận rõ độ mềm mại và ẩm ướt của vật không xương trong khoang miệng nhỏ, ra sức mà mút lấy. Nụ hôn nóng rực ướt át, như có ma lực, quấn quýt với đầu lưỡi nhỏ đến không thể dừng lại.
Nếu nói, đêm đó Thẩm Triết Quân dù bị thuốc chi phối không cảm nhận được gì là sai. Nhưng trong thoáng mơ màng, hắn lại biết rõ cơ thể hắn muốn nữ nhân này. Và cũng trong khoảnh khắc ngắn, hắn càng thêm ham muốn mãnh liệt.
Giây phút đêm đó, chỉ dừng lại ở môi coi như là nếm thử. Nhưng nữ nhân trong thân hắn tỏa ra mùi hương xử nữ đặc trưng thơm ngát, rõ ràng cứ như liều thuốc phiện hiếm có độc nhất. Khi mà chỉ đơn giản dừng lại ở môi, lại đến chiếc cổ trắng mịn quyến luyến mùi hương thanh mát.
Dần dần, người đàn ông đã không thể hài lòng với việc chỉ tiếp xúc nhẹ nhàng sơ qua cơ thể nhỏ để giải tỏa thứ thuốc mê đang hoành hành. Rõ ràng, hắn càng ham muốn cô hơn.
Trời sáng tỉnh lại, còn đối diện vệt máu ga giường và nhận ra người trước mặt là em gái của Cố Nhã Hân. Người đàn ông còn cho rằng hắn lầm tưởng một nữ nhân xa lạ nào.
Kỳ thực, trước đó thực hiện lễ đính hôn với Cố Nhã Hân chỉ là qua loa. Và hắn cũng đã bắt gặp Cố Y Thư thoáng qua trong buổi lễ. Chẳng phải người xứng đáng để hắn để tâm hay lưu lại, trong mắt người đời đồn đại như nào thì trong mắt hắn hình ảnh của cô khi đó được xây dựng cũng chính là vậy, một nữ nhân được gọi là gái bao, lên giường với nhiều người.
Đến đây là có thể kết thúc một đêm hoang dại của cả hai. Người đàn ông cho dù có mê luyến cơ thể đó đi chăng nữa. Cũng chắc chắn việc có thể dừng lại. Bởi hắn đó giờ làm gì dễ dàng để ai kiểm soát. Cùng lắm chỉ là một nữ nhân lên giường. Có thể cùng hắn, đó là sự vinh dự.
Vậy mà đến khi gặp lại Cố Y Thư trong bữa tiệc đêm đó, nữ nhân này dù chỉ là khoác một bộ đồ chẳng phải hàng hiệu, cũng cứ thế tỏa sáng như đóa hoa. Thẩm Triết Quân hắn chẳng thể phủ nhận vậy mà lại bị điều này thu hút.
Cuộc chơi rõ ràng chưa hề kết thúc. Người đàn ông vẫn còn cách đem nữ nhân này thành người của hắn
Và khoảnh khắc hiện tại, cơ thể hắn vậy mà lần nữa lại quyến luyến với nữ nhân trong lòng.
Thuốc chi phối, Cố Y Thư cũng rất phối hợp.
Nụ hôn trên đôi môi người đàn ông dần dần dời tầm, rơi trên làn da mềm mại trắng mịn, rất thơm, đến độ hắn chỉ muốn cắm rồi gặm.
Thẩm Triết Quân nghĩ như nào, liền trực tiếp làm vậy. Không nhân nhượng cắn lên chiếc cổ nhỏ mà dây dưa, khẽ khàng dùng đầu lưỡi liếm lên.
Bộ dạng nữ nhân trước mặt rất nhu thuận, không phản kháng, bị cắn cũng chỉ khẽ rên rỉ một tiếng nơi vòm họng dễ nghe. Càng dễ khơi gợi ham muốn chinh phục của một người đàn ông.
“Ưm…”
Tức khắc, một nụ hôn nóng bỏng dời tầm lên bả vai, trực tiếp siết chặt eo khiến nơi đồi núi mềm mại dán chặt vào thân thể săn chắc của hắn.
Bản thân chính người đàn ông đến đây cũng chẳng thể chịu nổi nữa, bàn tay dần dần cởi đi nút áo làm bằng thứ ngọc phỉ thúy của bộ âu phục đắt tiền, sau đó cởi sạch để lộ ra bờ vai vững chắc cùng làn da sẫm màu. Đè cơ thể nhỏ xuống giường, ham muốn chiếm đoạt dâng lên.
Bàn tay người đàn ông lúc này, dần dần dời tầm, lướt nhẹ trên làn da trơn nhẵn mịn màng, cứ thế lướt trên cơ thể, xuống tới nơi cặp mông tròn trĩnh, trực tiếp đặt lên cảm thụ.
Cố Y Thư cũng rất phối hợp, vòng hai tay ra sau bả lưng để giữ điểm tựa. Còn bản thân mình, cứ thế giao lại thân thể cho hắn.
Bàn tay lúc này, cũng bắt đầu đổi điểm trêu đùa. Khi mà đặt dần lên đồi núi mềm mại, xoa nắn rồi miết nhẹ, chạm lên điểm hồng, bức ép xoa nắn đến khi cứng lên. Hắn liền không nhân nhượng, cúi người mà cắn xuống, gặm nhấm lấy. Điều này khiến cơ thể nhỏ bất giác cong lên, như thể hứng chịu toàn bộ sự chịu đựng đến mức khó khăn từ người đàn ông.
Bị tập kích đột ngột, Cố Y Thư lúc này chẳng thể chịu được, nắm lấy bả vai người đàn ông càng chặt. Bàn tay nhỏ chẳng có móng, cào lên lưng hắn nhưng bất thành. Rõ ràng chỉ như gãi ngứa. Tất cả sự mê man đều bị hắn phối hợp trực tiếp đem mà thiêu rụi để hoà làm một. Không thể tránh khỏi khoái cảm lạ lẫm, miệng nhỏ khẽ há mà rên rỉ một tiếng.
“A…”
Dần dần, bàn tay đổi vị trí khi mà vuốt ve dần xuống dưới đùi non. Cẩn thận thăm dò nơi mềm mại ẩm ướt.
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương