Chàng Rể Chiến Thần
Chương 3889
Chương 4118
Đỗ Ngọc Sơn khó khăn nhìn Dương Chấn, vẻ mặt kinh sợ nói: “Dương Chấn, cậu không thể giết tôi! Tôi là minh chủ của Thủ Hộ Minh, giữ lại tôi sẽ có lợi cho cậu rất nhiều”.
Ông ta bỗng chốc gấp gáp, sợ Dương Chấn ra tay, vẻ mặt sợ hãi cầu xin nói: “Dương Chấn, tôi cầu xin cậu cho tôi một con đường sống, sau này, tôi có thể làm chó của cậu”.
“Bây giờ kết giới Trung giới giới cổ võ cũng đã bị phá vỡ rồi, một số lượng lớn võ giả Trung giới giới cổ võ đã đến ổn định ở giới thế tục, cậu cũng không thể đều tự dựa vào bản thân được? Dù thực lực tôi không bằng cậu, nhưng cũng là võ giả tứ phẩm Thiên Cảnh giai đoạn đầu, có thể giúp cậu rất nhiều chuyện”.
“Tôi xin cậu tha cho tôi một mạng, tôi có thể thừ, sau này chắc chắn sẽ không phản bội!”
Dương Chấn nhìn Đỗ Ngọc Sơn hoảng sợ cầu xin mình, vẻ mặt khóc nức nở.
Lúc trước, Đỗ Ngọc Sơn còn là người mà anh kính trọng, nhưng bây giờ, Đỗ Ngọc Sơn lại cầu xin mình.
“Ông đã phạm sai lầm, cho dù có chết một trăm lần cũng không trả hết tội, bảo tôi tha cho ông một mạng, tuyệt đối không thể!”
Vẻ mặt Dương Chấn lạnh nhạt nói.
Bởi vì Đỗ Ngọc Sơn đã sai khiến các thế lực lớn của cổ võ hạ giới tấn công các chiến vực lớn, các chiến vực lớn đều bị tổn thất rất nghiêm trọng.
Sao Dương Chấn có thể bỏ qua được?
“Nếu đã không có di ngôn nào, vậy bây giờ tôi sẽ tiễn ông lên đường!”
Dương Chấn lạnh lùng nhìn Đỗ Ngọc Sơn nói.
Vừa dứt lời, anh nâng kiếm Thiên Tử trong tay rồi chém xuống.
Đỗ Ngọc Sơn hoảng sợ, rống lớn: “Nếu tôi nói cho cậu biết một tin tức cực kỳ quan trọng, cậu có thể tha cho tôi một mạng không?”
Dương Chấn vừa định dứt điểm, nghe thấy lời này của Đỗ Ngọc Sơn thì dừng lại, lạnh lùng lên tiếng: “Ông đang đàm phán điều kiện với tôi?”
Đỗ Ngọc Sơn vội nói: “Dương Chấn, bí mật mà tôi muốn nói này liên quan đến bí mật thân thế của cậu, chỉ cần cậu chịu tha cho tôi, tôi sẽ nói bí mật này cho cậu”.
Dương Chấn kinh ngạc trong lòng, Đỗ Ngọc Sơn biết thân thế của mình sao?
Ngay cả bản thân anh, điều tra lâu như vậy cũng không biết rõ thân thế của mình, chỉ biết được trong thân thể mình có huyết mạch cuồng hóa.
Quan trọng là, huyết mạch cuồng hóa này truyền nữ không truyền nam, cũng có nghĩa, huyết mạch cuồng hóa trong thân thể anh có khả năng là mẹ của anh đã lấy huyết mạch cuồng hóa của mình đổi sang cho anh.
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của anh, còn chân tướng là gì thì anh vẫn chưa rõ.
Lúc này, Đỗ Ngọc Sơn lại nói rằng biết một bí mật liên quan đến thân thế anh, Dương Chấn cũng động lòng.
Cảm nhận được sát ý trên người Dương Chấn đang biến mất, Đỗ Ngọc Sơn vội nói: “Ngoài ra, tôi còn có thể cung cấp thêm cho cậu một tin tức cực kỳ quan trọng với cậu, liên quan đến vợ và con gái cậu”.
“Ầm!”
Lão ta vừa dứt lời, một luồng áp lực kinh người tác động lên người lão ta, giống như muốn đè nát người lão ta vậy.
Lúc này, vẻ mặt Đỗ Ngọc Sơn lại biến sắc, hoảng sợ nói: “Dương Chấn, vợ cậu sắp trở thành vợ người khác rồi, cậu dám giết tôi?”
“Ông nói gì?”
Bạn đang đọc truyện tại DocTruyenChuz.com
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương